ZingTruyen.Xyz

Thế Tôn Đạo Ma

Chương 50: Thăm Dò

bao902

Đêm buông xuống, bầu trời Thành Vân Tông phủ một tầng sương mỏng. Tông môn yên ả bề ngoài, nhưng nơi sâu trong bóng tối, từng đợt khí tức quỷ dị đang âm thầm lay động.

Trong tĩnh thất Huyền Kỳ, một đạo huyết quang lặng lẽ hiện ra, huyết châu lơ lửng trước mặt hắn, ánh sáng nhàn nhạt lập lòe. Giọng cổ hồn từ bên trong truyền ra, cung kính:

“Chủ thượng có lệnh gì?”

Huyền Kỳ ngồi xếp bằng, tay bấm quyết:

“Huyết Linh Tán, Thành Vân Tông này ắt che giấu không ít bí mật. Ta từng nghe trưởng lão Lăng Hâm nói đến một toà ‘Phong Ma Bí Địa’ phong ấn tà vật, có thể là cơ duyên lớn. Ngươi dò la kỹ cho ta.”

“Chủ thượng… Thành Vân Tông cấm chế nghiêm mật, với thân hồn thể của ta… e khó trà trộn quá sâu.”

Huyền Kỳ nhếch mép cười nhạt:

“Ta đã âm thầm khắc một giọt Huyết Linh Tinh Hỏa vào lệnh bài của Lăng Hâm. Ngươi chỉ cần theo dấu khí tức ấy, thừa dịp đêm nay hắn tuần tra cấm địa mà bám theo, ít nhất tìm hiểu đường đi nước bước và sơ đồ trận pháp. Cơ hội tốt thế này, đừng để lỡ.”

Huyết Linh Tán im lặng một thoáng, rồi nghiến răng:

“Tuân mệnh.”

Một đạo huyết quang từ huyết châu lao ra, hóa thành một quỷ ảnh mờ nhạt, chui qua cửa sổ, lặng lẽ phóng vào màn đêm.

---

Cấm khu phía tây Thành Vân Tông.

Một tòa cổ điện phong cách u tĩnh, xung quanh dựng đầy cột đá khắc chú văn cổ xưa. Phía trước cổ điện, một lão giả áo bào xám — chính là Lăng Hâm — tay cầm lệnh bài, chậm rãi đi tuần tra.

“Phong Ma Bí Địa… vẫn y nguyên như xưa…”

Ông lẩm bẩm, khẽ lắc đầu.

Phía xa, quỷ ảnh Huyết Linh Tán lặng lẽ bám theo. Hắn vận dụng bí pháp ẩn nặc hồn thể, nép vào bóng tối, ánh mắt tà dị chăm chú nhìn từng động tác của Lăng Hâm.

“Phong Ma Bí Địa này… cấm chế tầng tầng, khí tức tà ma cực nặng… quả nhiên không tầm thường. Huyền Kỳ tên tiểu tử đó… nếu có được vật bên trong, đủ để xưng bá tu chân giới một phương.”

Lăng Hâm đi đến một tấm bia đá khổng lồ, tay kết quyết. Từng đạo phù văn bay ra, một khe hở nhỏ mở ra giữa hư không, ẩn hiện lối vào một không gian u tối.

Huyết Linh Tán nheo mắt:

“Lối vào Phong Ma Bí Địa… là đây.”

Ngay lúc đó, từ trong cổ điện, một tiếng hú quái dị vang lên. Lăng Hâm biến sắc, lập tức thu tay, quát lớn:

“Ai dám lẻn vào nơi này?!”

Sát ý bùng lên.

Huyết Linh Tán giật mình, biết không thể liều mạng với lão già Hoá Thần hậu kỳ này, vội thi triển bí thuật, hóa thành một tia huyết vụ lẫn vào bóng tối, thoát đi.

Lăng Hâm chỉ thấy hư ảnh nhàn nhạt, chau mày:

“Lạ thật… là tà hồn? Trong tông môn lại có tà vật lẩn khuất?”

Lão vội vàng phong tỏa cổ điện, bố trí thêm cấm chế.

Còn Huyết Linh Tán đã quay về tĩnh thất của Huyền Kỳ, chui thẳng vào huyết châu, thở hổn hển:

“Chủ thượng… ta dò được rồi. Phong Ma Bí Địa ở phía tây tông môn, dưới tấm bia đá cổ. Cấm chế phức tạp, nhưng chỉ cần có lệnh bài của Lăng Hâm hoặc máu của hắn là mở được.”

Huyền Kỳ nhắm mắt, mỉm cười lạnh lẽo:

“Rất tốt. Ngươi tạm nghỉ đi. Đợi ta sắp xếp ổn thỏa, lúc thích hợp sẽ cướp lấy máu hắn… khi ấy, mọi thứ trong Phong Ma Bí Địa đều là của ta!”

Huyết Linh Tán cười khàn khàn:

“Ta chờ ngày đó… chủ thượng thống lĩnh thiên hạ, phục giáo xưng tôn.”

Trong bóng tối, hai luồng tà quang giao thoa, sát cơ lặng lẽ sinh sôi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz