ZingTruyen.Xyz

Teenagers (Tội ác của thanh thiếu niên)

CHƯƠNG 4: Không ai là bạn mãi mãi trong địa ngục.

mtri907

Tiếng chuông trường reo vang kết thúc ngày học thứ ba trong tuần. Nhưng khi cánh cổng mở, chỉ có những bước chân lặng lẽ nối nhau rời khỏi khuôn viên.

Rena vẫn bước đi ở giữa sân trường như một biểu tượng. Gió thổi qua tà áo đồng phục khiến mái tóc cô ta bay lên nhẹ nhàng. Đám bạn vây quanh cô như vệ tinh. Cười đùa. Nháy ảnh. Chỉnh tóc. Giả vờ.

Mio đứng từ xa nhìn.
Cô không nói gì. Nhưng Shun thấy rõ ánh mắt đó không còn như trước.

📌 Một tin nhắn giữa đêm: "YUUNA... KHÔNG VỀ NHÀ."

Buổi sáng hôm sau, Yuuna – nữ sinh thân cận nhất của Rena – không đến lớp.
Giáo viên chủ nhiệm lật vội danh sách điểm danh, nhưng không ai báo cáo. Không ai biết cô ấy đi đâu.

Mãi đến trưa, tin nhắn từ mẹ của Yuuna được gửi đến nhóm chung:

"Xin lỗi vì làm phiền. Ai đó có thấy con bé Yuuna không? Nó không về nhà từ hôm qua..."

Lớp học rơi vào im lặng lạ thường.

📌 Một cuộc đối thoại đầy gai

Giờ ra chơi, Nana – một trong nhóm bạn – quay sang hỏi Rena:

"Yuuna... có khi nào cậu ấy gặp chuyện không?"
Rena đang tô son, không nhìn lên:
"Gặp chuyện? Tự đi tìm đi. Mà nếu có chuyện... thì cũng là nghiệp nó tự gánh."

"Cậu ấy là bạn cậu mà."
"Bạn?" – Rena bật cười – "Tao chưa bao giờ gọi nó là bạn. Tụi mày tưởng mình là gì? Ai trong số tụi mày từng bên tao khi tao thực sự cần ai đó?"
"... Tao chỉ dùng tụi mày thôi. Và tụi mày cũng dùng tao. Cho nên im đi."

Cả nhóm cứng họng.

📌 Shun bắt đầu điều tra

Shun đã nghe về Yuuna. Anh từng thấy cô ta hút thuốc trong nhà vệ sinh, từng thấy Rena dúi cho cô ta một gói gì đó trong sân thể dục.
Anh đến văn phòng giáo viên, hỏi hiệu trưởng. Nhưng ông ta chỉ lắc đầu:

"Nó từng vi phạm nội quy nhiều lần. Không chừng bỏ nhà đi..."

Shun ra về, nắm chặt tay.
Bố anh – một cảnh sát – từng bị sát hại trong chính trường này.
Cái chết bị giấu dưới mác "tai nạn nghề nghiệp".
Anh không tin. Và anh không tin thêm được ai nữa.

📌 Mio cũng thay đổi

Mio dần không còn tránh ánh mắt người khác.
Cô vẫn bị bám theo, bị nói xấu, bị theo dõi.
Nhưng cô bắt đầu... ghi chép.

Một quyển sổ nhỏ.
Trong đó, mỗi trang đều ghi lại từng lời nói, từng hành vi, từng bóng người thoáng qua khi những chuyện xấu xảy ra.

Và trong một buổi chiều, khi trời chuyển gió, Mio đứng trước cửa lớp của nhóm Rena, đặt nhẹ một mảnh giấy:

"Một trong số các cậu... sẽ là người tiếp theo biến mất."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz