Teenagers (Tội ác của thanh thiếu niên)
CHƯƠNG 3: Không ai thấy máu dưới ánh nắng.
Giữa sân thể dục rộng lớn của Seiryou, mặt trời rọi xuống như thể muốn thiêu rụi mọi thứ. Bóng những cột trụ đổ dài trên nền xi măng trắng xám.
Tiết học thứ tư — thể dục. Bóng chuyền.
"Thử lại xem em gái chị có tiến bộ không nào."
Rena mỉm cười, chìa tay xin đổi đội. Cô ta muốn chơi cùng đội với Mio.
Mio gật đầu. Không còn cách nào khác. Giáo viên đang đứng phía xa, tay cầm điện thoại, không hề để ý đến ánh mắt van nài của cô.
Cú giao bóng đầu tiên – nhẹ.
Cú thứ hai – mạnh.
Đến cú thứ ba – Rena nhảy lên, xoay người, đập bóng thẳng vào mặt Mio.
Tiếng "bộp" vang dội.
Cô ngã ngửa, đầu va vào sân, mắt hoa lên.
Tất cả lớp... im lặng.
Chỉ vài giây sau, tiếng cười khẽ nổi lên từ một góc:
"Ối trời... đúng là gánh nặng của gia đình."
Rena nhặt bóng, đứng cạnh Mio.
Mắt cô ta cụp xuống, môi mím lại như đang lo lắng.
"Chị xin lỗi nha. Chị không cố ý. Em yếu quá thôi..."
Không ai nói gì.
Không ai đứng lên.
Không ai hỏi han.
📌 Sau giờ học: kho chứa dụng cụ
Căn phòng thể chất là nơi đám học sinh ít đến.
Mio lảo đảo mở cửa định lấy giày thì —
Cánh cửa đóng sầm sau lưng.
Bốn nữ sinh đứng đó – Yuuna, Kaho, Nana và Rena.
"Chúng tôi không thích loại giả nai."
"Cô không biết cúi đầu với ai thì nên biến đi."
"Nhưng mà tiếc nhỉ... cô là em gái của Rena cơ mà."
"Hay chúng ta... dạy lại cách làm em gái?"
Yuuna lôi điện thoại ra.
Ánh đèn flash bật sáng trong góc phòng tối.
Không ai biết bao nhiêu phút trôi qua.
Miệng Mio chảy máu. Tay bị trói bởi dây nhảy.
Cô cố vùng vẫy, nhưng càng giãy, bọn họ càng cười.
Một tiếng "tách" vang lên.
Họ chụp ảnh cô. Đẩy cô ngã, rồi cười ngặt nghẽo.
Rena đứng cuối.
Cô ta không động tay.
Nhưng ánh mắt cô ta lạnh lẽo như băng đá trong tủ đông.
📌 Shun – người đầu tiên nói "Đủ rồi"
Trên đường về, Shun thấy Mio bước đi không vững.
Cô cúi đầu, ôm cặp, miệng có vết bầm.
"Cậu sao thế?"
Mio không trả lời.
Anh không hỏi thêm.
Chỉ lặng lẽ đi bên cạnh.
Và lần đầu tiên, Shun cúi người tháo chiếc nơ đỏ trên áo Mio, buộc lại bằng một nút đơn giản:
"Ngẩng đầu lên. Không ai có quyền nhìn cậu như rác rưởi."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz