Chương 7: Vua Khỉ Đăng Vương
Bình minh vừa hé rạng trên đỉnh Hoa Quả Sơn, những tia nắng đầu tiên như những sợi chỉ vàng xuyên qua lớp sương mỏng, rọi sáng từng ngọn cây, từng tảng đá phủ rêu xanh mướt. Không khí trong lành, tinh khiết khiến cho từng chiếc lá rung rinh như đang chào đón một ngày mới đầy hy vọng.
Khỉ đá – nay đã cứng cáp và oai vệ hơn rất nhiều so với những ngày đầu chào đời từ tảng đá – đứng trên đỉnh núi, mắt sáng quắc, nhìn ra khoảng không bát ngát của rừng già. Bầy khỉ xung quanh đã tụ họp đông đủ, từ những chú khỉ con tinh nghịch cho đến những già làng có bộ lông bạc trắng. Tất cả đều hướng về vị khỉ đá ấy bằng ánh mắt tràn đầy niềm tin và kính trọng.
Hôm nay là ngày đặc biệt – ngày mà khỉ đá dự định sẽ đưa bầy khỉ khám phá một hang động huyền thoại được người xưa truyền lại, một nơi mà sương mù che phủ và nước trong vắt róc rách như âm thanh của thiên đường, nơi đó chính là Thủy Liêm Động.
---
Tử Hy đứng bên cạnh, vẫn ghi chép cẩn thận vào cuốn nhật ký của mình. Cô cảm nhận rõ ràng sự thay đổi lớn lao đang diễn ra trong lòng bầy khỉ, trong không khí của cả khu rừng. Từ cô bé học trò chán nản với cuộc sống hiện đại, giờ đây cô đã trở thành một phần không thể tách rời của thế giới cổ tích sống động này.
Khỉ đá quay lại, ánh mắt nhìn Tử Hy như muốn truyền đạt một điều gì đó. Cô gật đầu, hiểu rằng mình phải cùng hắn vượt qua chặng đường phía trước.
---
Bầy khỉ bắt đầu cuộc hành trình lên núi. Đường đi gập ghềnh, nhưng dưới sự dẫn dắt của khỉ đá, mọi bước chân trở nên dứt khoát và kiên định hơn bao giờ hết. Tiếng chim hót hòa với tiếng lá xào xạc, tạo thành bản hòa ca của thiên nhiên.
Đột nhiên, một tiếng nước chảy róc rách vang lên, báo hiệu Thủy Liêm Động đã gần kề. Tử Hy cảm nhận rõ sự khác biệt trong không khí, mùi nước trong lành và hơi lạnh lan tỏa.
Khi bầy khỉ đến cửa hang, mọi con đều dừng lại, ánh mắt ngạc nhiên pha lẫn kính cẩn. Thủy Liêm Động hiện lên như một bảo tàng tự nhiên, với những bức tường đá phủ đầy rêu xanh, những tán cây cổ thụ mọc quanh cửa hang tạo thành một bức màn xanh mát rượi.
Khỉ đá bước vào hang động trước tiên. Động rộng lớn hơn tưởng tượng, có hồ nước trong veo phản chiếu ánh sáng từ lỗ thông trên trần động, tạo thành những vệt sáng lung linh kỳ diệu. Một luồng linh khí đặc biệt tràn ngập khắp không gian, khiến tất cả bầy khỉ đều cảm thấy dễ chịu, như được sưởi ấm từ bên trong.
---
Trước mặt bầy khỉ, khỉ đá đứng thẳng người lên, giương cao tay và gầm lên một tiếng đầy uy nghi:
– “Từ nay, Hoa Quả Sơn là nhà ta, Thủy Liêm Động là ngai vàng của ta! Ta sẽ là vua của muôn loài khỉ, cai quản núi rừng này, bảo vệ bầy đàn và xây dựng một vương quốc hùng mạnh!”
Tiếng gầm vang vọng khắp núi rừng, khiến cả không gian như rung chuyển. Bầy khỉ reo hò, vỗ tay, la hét trong niềm hân hoan không thể tả. Họ bắt đầu quây quanh khỉ đá, đặt lên đầu hắn chiếc vòng hoa làm từ lá cọ và hoa dại, biểu tượng của quyền lực và sự tin tưởng.
Tử Hy đứng bên cạnh, nhìn cảnh tượng ấy với ánh mắt rưng rưng. Cô biết, đây chính là khoảnh khắc lịch sử – Ngộ Không chính thức trở thành "Mỹ Hầu Vương".
---
Buổi tối đó, dưới ánh trăng thanh mờ ảo, bầy khỉ tụ họp bên đống lửa lớn trong Thủy Liêm Động. Khỉ đá kể cho mọi người nghe về tương lai, về những thử thách và những chuyến phiêu lưu sẽ đến. Tử Hy ngồi bên cạnh, cảm nhận nhịp đập mạnh mẽ của trái tim mình, cô biết rằng hành trình của họ mới chỉ bắt đầu.
---
[Nhật ký Tử Hy – Trang 4]
- “Ngày hôm nay, khỉ đá đã trở thành vua. Không chỉ là một sinh vật kỳ diệu sinh ra từ đá, hắn còn là biểu tượng của sức mạnh và sự gắn kết bầy đàn.
- Mình tự hỏi, liệu cuộc sống ở đây có giống như những câu chuyện thần thoại mình từng xem? Hay sẽ có nhiều thử thách mới đang chờ đợi phía trước?
- Dù sao, mình cũng sẽ ở bên cạnh, cùng họ viết tiếp câu chuyện này."
---
Tử Hy lặng lẽ ngồi một góc, tay cầm cuốn nhật ký, ánh lửa nhảy múa phản chiếu lên khuôn mặt cô. Cô chăm chú ghi lại từng dòng chữ, lòng đầy suy tư.
Bất chợt, hắn bước đến bên cạnh cô, ánh mắt dịu dàng.
– “Ghi chép cẩn thận đấy.” – Hắn nói, giọng nhẹ nhàng.
Tử Hy ngẩng lên, gật đầu nhẹ, không nói gì.
Khỉ đá gật đầu rồi quay đi, để lại cô một mình với những suy nghĩ và cuốn nhật ký.
( Còn Tiếp... )
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz