(Hoàn) Sau Khi Trùng Sinh, Cậu Chủ Thật Bắt Đầu Dưỡng Sinh - Thính Nguyên
33835 lượt thích / 347945 lượt đọc
Tên gốc: Trọng sinh chân thiếu gia khai thủy dưỡng sinh dĩ hậu
Tác giả: Thính Nguyên
Thể loại: Hiện đại, đam mỹ, nhẹ nhàng, học đường, yêu sâu sắc
Truyện được đăng duy nhất tại @catky0308
Truyện hoàn: 03.08.2024 - 31.10.32024
5 chương mới nhất truyện (Hoàn) Sau Khi Trùng Sinh, Cậu Chủ Thật Bắt Đầu Dưỡng Sinh - Thính Nguyên
Danh sách chương (Hoàn) Sau Khi Trùng Sinh, Cậu Chủ Thật Bắt Đầu Dưỡng Sinh - Thính Nguyên
- Giới thiệu
- Chương 01: Người duy nhất mà cậu muốn xin lỗi chắc cũng chỉ có hắn
- Chương 02: Bệnh nhân bệnh đến không đi nổi của lớp mình đâu?
- Chương 03: Miệng lưỡi sắc bén tới vậy, con cần gì phải giúp cậu ta?
- Chương 04: Tôi chỉ muốn về ngủ bù
- Chương 05: Trần Mặc cười: "Tức giận hại gan."
- Chương 06: Sự thật chứng minh, người ở trên cao chưa chắc đã hạnh phúc
- Chương 07: Trọ ở trường đã là thiện chí lớn nhất của tôi rồi, Dương Chích
- Chương 08: Có lợi về nuôi dưỡng gan thận, bảo vệ mạch máu và... chống hói
- Chương 09: Giọng điệu này của thầy nghe chẳng khác nào dỗ con nít
- Chương 10: Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tốt nhất là đừng nghĩ như vậy
- Chương 11: Còn bị thương ở chỗ nào nữa không?
- Chương 12: Trần Mặc vô thức dùng đầu lưỡi chạm vào khóe miệng
- Chương 13: Trần Mặc cầm cốc mắt đầy hoài nghi
- Chương 14: Hắn hạ tầm mắt: Ai dám cởi quần cậu?
- Chương 15: Ừ - Trần Mặc gật đầu: Tôi là gay
- Chương 16: Cậu chủ nhà quyền quý và cô vợ nhỏ của hắn?
- Chương 17: Đồ điên, đừng có trở mình, ồn ào không ai ngủ được hết
- Chương 18: Tìm một người có quyền hạn đi rồi hãy nói chuyện quy tắc với tôi
- Chương 19: Vậy tôi nói cho cậu biết
- Chương 20: Xin lỗi, cấu hình của bạn quá thấp để kích hoạt tính năng này
- Chương 21: Tôi bảo đừng có quá khắt khe, mới sáng sớm thôi mà.
- Chương 22: Da thịt trần trụi dán vào nhau mang đến cảm giác nóng bỏng khó tả
- Chương 23: Đúng, hết nổi rồi, nhanh lên
- Chương 24: Có khác nào cậu quăng đồ lót lên đầu cậu ta đâu
- Chương 25: Ai thèm khóc! - Trần Mặc tức giận nói
- Chương 26: Quấy rối bạn nam có được xem là làm bậy không?
- Chương 27: Chẳng phải giường tôi còn trống sao, qua đó ngủ đi
- Chương 28: Chỉ là một lũ chó hoang cắn nhau thôi mà
- Chương 29: Liên quan gì tới cậu, đồ trai thẳng đáng chết!
- Chương 30: Tôi nhịn cậu cả buổi tối rồi, còn chưa đủ à?
- Chương 31: Dù tôi có vô liêm sỉ đến mấy, cũng không làm gì với gương mặt cậu đâu
- Chương 32: Sợ chân cậu chịu không nổi
- Chương 33: Chỉ quen sơ thôi, không liên lạc bao giờ
- Chương 34: Tôi chỉ đến xem xem, người đứng trên cao thì tâm trạng sẽ như thế nào
- Chương 35: Lớp trưởng không thích nam
- Chương 36: "Tôi cũng đâu có thèm nhìn." Trần Mặc đáp.
- Chương 37: Trần Mặc bật cười: "Trông anh giống đại thần lắm à?"
- Chương 38: Cậu đã từng yêu ai chưa?
- Chương 39: Khéo quá, là cắn mày đấy.
- Chương 40: Kiêu ngạo cao quý cứ như thể lớn lên giữa núi tiền
- Chương 41: Sinh ra trong nhà họ Dương chính là nỗi bất hạnh của cậu ấy.
- Chương 42: Hắn đánh giá chính mình quá cao, cũng đã đánh giá thấp Trần Mặc.
- Chương 43: Cũng có thể là vì chính tôi mà
- Chương 44: Thời khắc quan trọng như vậy, gọi điện cho nam thì có gì để nói chứ
- Chương 45: Ai cũng nhìn tôi như kiểu muốn lên làm ba mẹ tôi luôn rồi
- Chương 46: Cậu nghĩ bị người ta bóc gốc gác ra thì vui sao nổi mà vui
- Chương 47: Về thì nhất định phải về, nhưng không phải bây giờ
- Chương 48: Rất rõ ràng, Trần Mặc tôi và nhà họ Dương không nợ gì nhau nữa
- Chương 49: Tôi chỉ nói một câu, và chỉ nói một lần. Tránh xa cậu ấy ra
- Chương 50: Mọi phương diện mà cậu muốn biết đều bắt đầu từ tôi.
- Chương 51: Không tiếp tục à? Có thể cởi ra rồi với vào trong.
- Chương 52: Đang nghĩ gì đấy? Đừng có phân tâm
- Chương 53: Lừa cậu đấy, ngốc ạ.
- Chương 54: Xin hỏi có phải là ý tôi đang hiểu không?
- Chương 55: Sao tôi biết được?
- Chương 56: Mẹ kiếp! Hai người chưa lên giường hay gì mà còn dám nói tôi nữa?!
- Chương 57: Đêm nay ở lại với tôi đi
- Chương 58: Bé cún điên
- Chương 59: Có một loại điên cuồng và cố chấp
- Chương 60: Nhìn chiếc xe chở Tịch Tư Yến cách cậu càng lúc càng xa.
- Chương 61: Thanh xuân cũng cứ thế mà loáng cái vụt bay.
- Chương 62: Bọn họ thường miêu tả tôi là người ôn hòa, khiêm tốn.
- Chương 63: Nhưng mấy năm nay hai cậu không liên lạc nhiều mà, phải không?
- Chương 64: Đúng là đẹp trai mà!
- Chương 65: Em nói xem, đang yên lành lại đi chọc vào cậu ấy làm gì?
- Chương 66: Một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình
- Chương 67: Lái xe an toàn, không chỉ vì mình mà còn vì xã hội
- Chương 68: Rối loạn chức năng tình dục?
- Chương 69: Anh đánh cậu ấy à?
- Chương 70: Trần Mặc chỉ thấy bàn tay đang đặt trên hông mình quá nóng bỏng
- Chương 71: Mới đến, tìm giám đốc Trần của các cậu nói chút chuyện
- Chương 72: Vừa nhói vừa đau, khiến cậu cau mày
- Chương 73: Có lẽ giấc mơ tiên tri dự đoán được kết cục
- Chương 74: Trần Mặc đột nhiên nói: "Là bạn trai cũ."
- Chương 75: Sao cậu đi mách lẻo thế hử?
- Chương 76: Những hành động mờ ám càng rõ ràng hơn trong không gian chật hẹp
- Chương 77: Ồ, hẹn gặp giám đốc Trần để bàn chút việc
- Chương 78: Kẻ hề ở đây là tôi
- Chương 79 : Mấy người đang yêu hay gọi vậy mà, tôi không gọi được à?
- Chương 80: Hm, cũng không rõ lắm, tôi chưa hỏi bao giờ
- Chương 81: Anh nói vậy làm em thấy thẹn với anh quá đi mất
- Chương 82: Anh ấy muốn gì mà tôi không thể cho chứ
- Chương 83: Mục tiêu không phải là tài liệu
- Chương 84: Trần Mặc để mặc hắn che mắt mình, hờ hững ừ một tiếng
- Chương 85: Có được chết tử tế hay không đối với tao cũng chẳng quan trọng
- Chương 86: Vậy giám đốc Tịch có bao nhiêu bạn trai bạn gái rồi hả?
- Chương 87: Chậc, tên họ Tịch này cũng ác thật đấy
- Chương 88: Làm bậy với anh trong đấy đó hả?
- Chương 89: Chỉ là một cơn ác mộng thôi
- Chương 90: Sau này sẽ không thế nữa rồi
- Chương 91: Lúc đó anh cũng không nói là không được mà
- Chương 92: Vậy tôi phải cảm ơn anh trước
- Chương 93: Bạn trai anh quá được hâm mộ làm anh có cảm giác bị đe dọa đấy
- Chương 94: Nếu em không vui, anh sẽ luôn luôn ở đây mà
- Chương 95: Chắc chắn em sẽ yêu anh từ cái nhìn đầu tiên
- Chương 96: Về trường nói một vài điều trong lòng tôi
- Chương 97: Hết
- Lời kết