[ Đồng Mệnh ] [ Tra Nam ] Tương Giao Hỗ Mệnh.
1 lượt thích / 7 lượt đọc
Tình yêu như những nấc thang tìm tới một thiên đường vậy. Những bậc thang càng lên cao, áp lực lại càng nặng nề, tổn thương lại càng đau. Giữa chúng ta chỉ có 10 bậc, em bước mỗi bước cũng đều cảm thấy vô cùng khó khăn, nhưng anh có biết, điều khó khăn nhất lại chính là anh chưa từng vì em mà tiến xuống một bậc. Mà biết đâu được nhỉ, anh lo rằng so với tất cả những bước em đi qua, không một bước trong số chúng có thể to lớn bằng cái sự hi sinh của anh. Anh à, nó lớn lắm, lớn đến lấn át đi những suy nghĩ của em, lớn đến em chẳng còn thật sự tin vào cái gọi là hy vọng nữa. Hay anh có lẽ đã chẳng còn đứng lại vị trí của mình, đã từ bỏ nó để tiến tới một thiên đường của anh rồi. Yêu đơn phương đã khổ, rất muốn tiến đến cùng, lại sợ anh giơ chân đạp nát đi cái tự tôn ít ỏi trong em. Muốn dừng lại, lại sợ bản thân không thể chịu được, lúc nào cũng nhìn lên cao mãi. Em phân vân mãi, tình yêu giữa anh, em, và cô gái ấy...... Hạnh phúc chỉ tồn tại giữa hai người, còn em, vẫn muốn hỏi liệu tình cảm này còn có thể được bên anh tới ngày mai.