Anh Ơi ! Phượng Vĩ Đã Nở Chưa ?
1 lượt thích / 19 lượt đọc
-Anh Hai đừng xin lỗi nữa! Em biết! Cơ thể này đã không trụ nổi từ lâu lắm rồi. Nàng Đưa nhẹ đôi tay gầy gò của mình lên vuốt lấy nước mắt đang chảy dài trên khuôn mặt hắn. Dù không thể thấy được. Nhưng Nàng biết, hắn rất đau lòng.
-Di Linh, là một cô gái tốt. Anh đã hi sinh vì em quá nhiều, nghe em hãy lo cho tương lai.
-Đừng buồn, dù ở đâu Nghi nhi vẫn đứng bên cạnh anh, luôn ủng hộ anh.
Hắn nắm lấy đôi tay Cô, tay của hắn rất lớn. Cũng chính cánh tay này đã ôm nàng vào lòng khi nàng mất niềm tin vào cuộc sống, bàn tay này đã sần sùi khô ráp theo thời gian, Hắn. Anh hai của Nàng đã chịu khổ vì nàng rất nhiều rồi. cái chết đối với bản thân chính là một sự giải thoát.
-Nghi nhi, anh...anh hai sẽ không để em có chuyện gì đâu. Ngoan. Nằm xuống nghĩ ngơi đi. Anh lấy cháo cho em ăn
-Anh Hai. Đừng . Mình về nhà đi.
Nàng nắm lấy tay anh kéo lại. Mỉm cười nhẹ
-Được được. Nghi nhi muốn gì cũng được. Mình về nhà. Về nhà của chúng ta...
-Anh ơi! Phượng Vĩ đã nở chưa ?