Anh đứng nơi sâu thẳm thời gian
9 lượt thích / 1178 lượt đọc
Văn án:
Bà ngoại Ứng Như Ước phẫu thuật, Ôn Cảnh Nhiên mổ chính.
Trước khi tiến vào phòng phẫu thuật, Như Ước sợ làm tăng áp lực cho anh nên cố gắng giữ bình tĩnh để anh không phải lo lắng.
Lúc đó Ôn Cảnh Nhiên chỉ rũ mắt nhìn cô một cái không nói gì. Bầu không khí trong phòng phẫu thuật tĩnh lặng như tờ. Sau khi kết thúc, Ôn Cảnh Nhiên đứng tựa lưng vào tường. Khi Ứng Như Ước chạm vào bàn tay lạnh lẽo của anh, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn.
Anh cười nhẹ, tự giễu: "Hơi lo lắng, sợ em khóc."
Trong sinh mạng của bạn có từng xuất hiện một người như vậy hay không? Gặp được anh ấy, giống như đã vượt qua cả sao trời và biển rộng.
Vì đây là truyện mình đăng lại, nên chỉ cần có bất cứ phản hồi nào từ chị editor là tớ sẽ xóa truyện