ZingTruyen.Xyz

VẠN LINH GIỚI - ĐỆ NHẤT LINH SƯ

Chương 3: Lục thức tất sát - Nhất thức!

KillerBee9997

Dưới ánh đèn dầu leo lét, bóng dáng gầy gò của Triệu Linh Khởi phản chiếu lên vách tường, tựa như một vị độc hành khách lặng lẽ giữa dòng chảy vận mệnh.

Hắn trầm tư, ánh mắt sâu thẳm như đáy hồ cổ ngàn năm không gợn sóng.

"Thế giới này lấy Linh Thể làm căn nguyên sức mạnh, kẻ thức tỉnh được Linh Thể mạnh mẽ thì một bước lên trời, kẻ không có Linh Thể lại chỉ như cá chép vùng vẫy nơi cạn kiệt. Vận mệnh của một người lại chỉ dựa vào một lần thức tỉnh duy nhất, chẳng phải quá mức rủi ro hay sao?"

Lòng hắn trĩu nặng suy tư. Nếu không thể thức tỉnh Linh Thể, chẳng lẽ lần tái sinh này cũng chỉ là uổng phí?

Bất giác, hắn khẽ nhắm mắt, ký ức kiếp trước ùa về như dòng thác lũ.

"Kiếp trước, ta không dựa vào Linh Thể, mà nhờ lĩnh ngộ Lục Thức Tất Sát mà xưng bá giang hồ!"

Ý nghĩ này vừa lóe lên, tâm trí hắn như có tia sét giáng xuống, đánh tan màn sương mù bao phủ.

"Đúng vậy! Lục Thức Tất Sát! Ta không thể chỉ ngồi yên chờ vận may đến! Nếu trời không ban cho ta sức mạnh, vậy thì chính ta sẽ tự tạo ra nó!"

Ánh mắt hắn sáng rực, như một kẻ lữ hành tìm được ánh sáng dẫn lối trong đường hầm u tối.

Không chút do dự, hắn nhắm mắt tiến vào thức hải.

Thế giới bên trong thức hải rộng lớn như vũ trụ vô tận, một vùng không gian vô biên tràn ngập huyền bí và kỳ diệu. Nơi đây không có mặt trời, không có mặt trăng, cũng chẳng có tinh tú, chỉ có những dòng năng lượng mờ ảo như sương khói cuộn trào, lượn lờ vô định giữa hư không.

Triệu Linh Khởi lơ lửng giữa biển ý thức mênh mông, tâm niệm vừa động, mặt nước yên ả đột nhiên gợn sóng, tựa như có một luồng sức mạnh cổ xưa được đánh thức. Từ sâu trong đáy thức hải, một quyển công pháp phủ đầy khí tức tang thương chậm rãi bay lên.

Từng tia sáng nhạt tỏa ra từ bề mặt quyển sách, chiếu rọi lên không gian u tối. Quyển sách không lớn, nhưng lại mang theo một cỗ uy nghiêm vô thượng, khiến linh hồn hắn như bị đè nặng.

Bốn chữ cổ tự hiện ra trên bìa sách, mỗi nét bút như ẩn chứa thiên địa đại đạo, trấn áp cả tâm thần hắn:

"Lục Thức Tất Sát."

Trong khoảnh khắc, ký ức kiếp trước ùa về như một dòng thác lũ. Hắn nhớ rõ, chính quyển công pháp này đã giúp hắn từng bước trèo lên đỉnh cao, khiến thiên hạ kinh sợ, khiến cường giả bốn phương phải cúi đầu. Nhưng cũng vì nó mà hắn rơi vào kết cục thảm bại, bị phản bội, bị truy sát, bị ép đến đường cùng.

Nhưng lần này... tất cả sẽ khác!

Triệu Linh Khởi chậm rãi vươn tay, từng đầu ngón tay run rẩy chạm lên bề mặt quyển sách. Một luồng khí tức lạnh lẽo lan tràn, nhưng hắn không rút tay lại. Trong mắt hắn, chỉ có sự kiên định bất diệt.

Giọng nói trầm thấp, nhưng mang theo một cỗ quyết tâm sắt đá:

"Kiếp trước, ta chỉ luyện đến thức thứ tư đã có thể khuynh đảo một phương. Kiếp này, ta sẽ luyện đến đại thành! Để xem, số phận liệu có thể một lần nữa ngăn cản ta tỏa sáng hay không?"

Vừa dứt lời, quyển công pháp liền rung động dữ dội, từng tia sáng rực rỡ bắn ra, khiến thức hải cũng nổi lên từng cơn sóng cuồn cuộn. Nhưng Triệu Linh Khởi vẫn đứng vững, hai mắt rực cháy dã tâm hừng hực.

"Thức thứ nhất – Một chữ Thu."

Lời vừa thốt ra, quyển sách liền mở ra trang đầu tiên. Từng dòng chữ cổ xưa ánh lên huyền quang, chầm chậm bay ra, xuyên thẳng vào linh hồn hắn. Trong khoảnh khắc, vô số đạo văn tự huyền bí như khắc sâu vào thức hải, từng dòng từng dòng hóa thành những quy tắc vận hành thần kỳ.

Hắn nhắm mắt, cảm nhận từng luồng chân ý thâm sâu đang hòa vào linh hồn mình.

"Thu – hấp nạp vạn vật, gom góp linh khí, cải tạo thân thể, đặt nền móng cho đại đạo tu hành."

Hấp nạp vạn vật? Gom góp linh khí?

Triệu Linh Khởi mở bừng hai mắt, ánh sáng lóe lên như điện xẹt.

Thức thứ nhất của Lục Thức Tất Sát không đơn thuần là một phương pháp thu nạp linh khí thông thường. Nó là một đại pháp tắc, một quy luật hấp thu mạnh mẽ đến cực điểm, có thể gom góp tinh hoa trời đất.

"Thứ này..."

Hắn nắm chặt bàn tay, cảm giác được từng dòng năng lượng đang dần chảy vào cơ thể mình. Nếu hắn có thể vận dụng hoàn mỹ thức thứ nhất này, chẳng khác nào một cái hố đen biết đi, linh khí vĩnh viễn không cạn kiệt.

Hơn nữa, điều hắn cần nhất bây giờ chính là một phương pháp để cải tạo thân thể!

Kiếp này, hắn được tái sinh trong một cơ thể yếu nhược, kinh mạch tắc nghẽn, linh căn kém cỏi, vốn dĩ không có tư cách bước lên con đường cường giả. Nhưng thức thứ nhất chính là chìa khóa để thay đổi tất cả.

Chỉ cần hắn thành công kích hoạt thức thứ nhất, có thể hấp thu linh khí bồi dưỡng từng tế bào, mở rộng kinh mạch. Khi đó, dù thân thể này có phế vật đến đâu cũng có thể lột xác!

Khóe miệng Triệu Linh Khởi nhếch lên, ánh mắt sắc bén như đao.

"Đúng lúc ta đang cần một phương pháp để cải tạo thân thể này."

Từ đêm đó, hắn lặng lẽ bước vào con đường tu luyện.

Ban ngày, hắn vẫn giả bộ nhu nhược, cam chịu những ánh mắt khinh thường, những lời châm chọc của Triệu Đế Văn và những kẻ trong Triệu Gia. Nhẫn nhịn, ẩn nhẫn, chỉ chờ thời cơ chín muồi.

Nhưng khi màn đêm buông xuống, hắn lại lặng lẽ lẻn ra phía sau núi, hấp thụ linh khí đất trời, từng chút từng chút rèn luyện thân thể, đặt nền móng cho đại đạo sau này.

Một tháng sau...

Ngồi trên một tảng đá lớn, dưới ánh trăng bàng bạc, Triệu Linh Khởi nhíu mày trầm tư.

"Tu luyện đã ròng rã một tháng trời, nhưng thân thể này suy nhược đã lâu, tốc độ hấp thu linh khí quá chậm. Nếu cứ tiếp tục thế này, không biết đến bao giờ mới có thể luyện thành thức thứ nhất!"

Hắn thở dài một hơi, đáy mắt lóe lên suy nghĩ.

"Chỉ còn một cách... dùng dược liệu để kích thích cơ thể, đẩy nhanh quá trình hấp thu linh khí!"

Nghĩ đến đây, hắn lập tức đứng dậy, ánh mắt kiên định nhìn về hướng Dược Các của Triệu Gia.

"Xem ra, ta phải đến đó một chuyến!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz