Namjin The Duc Quoc Phong
Taehyung đến trường nhưng không thấy Jungkook đâu, vài ngày sau cũng thế chỉ thấy Seokjin đi một mình. Taehyung có hỏi thì Seokjin bảo là cậu ấy xin nghỉ bệnh vài hôm. Tan học đến nhà Jungkook tìm cậu ta, cửa không khóa nên Taehyung đẩy vào luôn. "Xin nghỉ bệnh mà nằm đánh game?" Jungkook nằm trên giường đánh game cùng với vài vỏ bánh đã hết. Nghe tiếng Taehyung thì vội bật dậy. "Cậu như thế nào mà lại đến đây?" "Không thấy cậu đi học nên đến tìm." "Chẳng phải hôm đó..." "Cậu bảo do cậu say và kêu tôi đừng để ý còn gì. Ngày mai đi học lại đi, tôi sang đón." Taehyung nói rồi đi khỏi để lại Jungkook chẳng hiểu gì.Sáng hôm sau Taehyung lái xe đến đón Jungkook, trên xe hắn ta có khoe là chiếc này do Seokjin và anh mình tặng. Trong cuộc trò chuyện của Taehyung mỗi khi nhắc đến Seokjin là hắn cứ nhãi tên cậu ấy mãi. Jungkook hạn chế nói chuyện, gặp mặt với Taehyung mà hắn thì cứ lãi nhãi suốt ngày bên tai cậu về Seokjin, lần đó Jungkook không thể nào chịu được nữa nên đã nói ra điều không nên nói."Bớt nói về Seokjin đi. Cậu không bao giờ khiến Seokjin thích cậu được đâu, người cậu ấy thích là anh cậu. Seokjin không thích cậu, người thích cậu là tôi đây này."Nói ra chuyện này rồi Taehyung cũng không còn lãi nhãi bên tai cậu nữa, cả hai cũng không còn đi chung. Jungkook bận muộn phiền nên phải thi lại tận 2 môn, Taehyung thì bỏ thi ngày đầu nên bị phạt và thi lại. Taehyung vẫn tỏ vẻ bình thường khi gặp Namjoon và Seokjin nhưng đối với Seokjin gã đã không còn những lời tán tỉnh. Gã biết anh mình và Seokjin đang có tình cảm với nhau, gã không muốn chính mình lại đi đối đầu với anh mình dành lấy Seokjin nên gã chọn từ bỏ.Ngày tốt nghiệp, Seokjin được thầy Namjoon và Taeho tặng hoa. Taehyung cũng được mẹ, anh trai và đứa cháu trai yêu quý tặng hoa riêng Jungkook thì không, cậu không hề muốn bố đến đây và ông ấy cũng vậy. Mắt Seokjin chọn người đúng là tốt, thầy Namjoon đã mua đến tận ba bó hoa trong đó có cả phần Jungkook. Nhìn xung quanh ai cũng được gia đình đến chúc mừng riêng bản thân mình thì không khiến Jungkook có chút mủi lòng. Định tiến đến nói với Seokjin ở lại cậu về trước có chút việc nhưng thấy Seokjin vui vẻ nói chuyện cùng thầy nên Jungkook không nỡ cắt ngang. Cậu quay lưng chuẩn bị rời khỏi thì mẹ Taehyung gọi lại."Jungkook đi về sao? Lại đây cùng chụp một tấm đi." Mẹ Taehyung nhờ bạn học nào đó chụp hình cho sáu người. Mẹ đứng giữa,Taeho đứng dưới chân bà, Taehyung đứng bên trái còn bên phải là Seokjin, Namjoon đến Jungkook. Namjoon nhìn qua Taehyung rồi nhìn lại Jungkook đang đứng cạnh mình sau đó đưa tay kéo Jungkook qua đứng cạnh Taehyung, cậu có hơi ngại nên dịch ra một tí. Taehyung khẽ liếc nhìn Jungkook, gã kéo tay cậu đứng sát vào mình. Jungkook không muốn như thế nên cô gắng nhích ra kết quả là bị Taehyung khoác vai giữ chặt không nhích ra được. Về đến nhà khi xem lại hình mẹ Taehyung không hài lòng tí nào về 3 thằng nhóc nhà bà. Taehyung thì khoác vai Jungkook y như rằng muốn ôm luôn người ta. Taehyung nhìn Jungkook cười còn Jungkook lại bày ra gương mặt khó chịu nhìn lại gã. Lại chuyển sang thằng con trai lớn của bà thì y như rằng Namjoon ôm eo Seokjin cả hai nhìn nhau cười tít cả mắt. Còn thằng cháu nội bà thì camera lại không nhìn mà ngước ngược mặt lên nhìn bà của nó. Tấm hình sáu người chỉ mỗi bà nhìn thẳng vào camera. Đến bức ảnh thứ hai, bà chụp riêng với 3 thằng quý tử nhà bà. Bức này ổn hơn vì nhìn phía trên khoe được khuôn mặt đáng đồng tiền của hai thằng con bà còn điều bà không ngờ là ở phía dưới chụp lại được khoảnh khắc 1 giây trước khi Taeho té úp mặt xuống đất. Tức tối lướt sang bức thứ ba, bức ảnh chụp thằng con trai út của bà đang bế thằng cháu nội. Bức ảnh được chụp lúc Taeho đang khóc lóc dùng tay véo mặt Taehyung biến dạng vì chú đã làm rớt cây kẹo của nhóc.;Cứ tưởng hôm đó là ngày cuối cả hai gặp nhau nhưng nào ngờ bọn họ đều đăng ký vào cùng trường Đại học, cùng chuyên ngành luật. Được biết thì hiện tại Taehyung có quen một chị năm hai, nhan sắc không tồi. Tưởng đâu cả hai cứ xem như người lạ nào ngờ Taehyung lúc đó đi ngang qua cậu và nói "Gặp nhau ở quán cà phê sau trường." Jungkook phân vân rằng có nên tới hay không và câu trả lời là có. Taehyung đã đến đó trước, trên bàn có sẵn hai ly cà phê. Hắn đưa điện thoại cho Jungkook xem, lướt lướt màn hình bên trong là tin nhắn tỏ tình Taehyung này nọ nhưng đáng nói là trang cá nhân đó để hình Jungkook. "Là cậu?" ".... Cứ cho là như thế vậy bây giờ cậu trả lời tin nhắn đấy đi. Cậu xem tôi là gì đối với cậu." Đáp lại là im lặng, ông trời đúng là trêu người lúc nãy vẫn còn mát mẻ bây giờ lại chuyển mây đen đến. "Trả lời tôi.""*Đối với tôi cậu rất quan trọng nhưng cậu không phải trái tim tôi." Sau câu trả lời của Taehyung trời bắt đầu nặng hạt, khu vực cả hai đang ngồi là ngoài trời, mọi người đều di chuyển vào khu vực có mái che riêng cả hai vẫn ngồi đó. Trời mưa lớn thế nào cũng không vào chỉ ngồi ở đấy mỗi người có một suy nghĩ riêng, không có lấy một cuộc trò chuyện. "Này hai cậu trẻ, vào đi trời mưa to lắm định thi xem ai ướt nhiều hơn à? Vào đi!" Mọi ánh mắt đều chú ý vào hai cậu trai trẻ đang ngồi dưới mưa, có vài người ra kêu vào nhưng cũng chả động đậy. Jungkook là người đứng dậy trước khi cảm thấy áo mình đang mặc thấm nước trở nên nặng đi. Taehyung quan sát từng cử chỉ hành động của Jungkook đến khi cậu ấy đi ra khỏi quán. Cởi nón ra ngửa mặt lên trời suy nghĩ về những năm vừa qua, khi biết Seokjin thích anh mình Taehyung không hề tức giận vì anh hắn là một người đàn ông hoàn hảo về mọi mặt đối với hắn. Khi Jungkook hỏi rằng "đã bao giờ cậu thích tôi chưa?", "chưa" là câu nói thật lòng. Bây giờ Taehyung chỉ cảm thấy có lỗi với Jungkook chứ không hề có một đoạn tình cảm nào với cậu ta. Namjoon đã từng kêu rằng hãy thử chấp nhận nhưng Taehyung không muốn. Jungkook bây giờ có khi là người hiểu rõ về Taehyung nhất. Mọi thứ bây giờ đang rối cả lên, Taehyung quyết định cùng mẹ đi Pháp sống xem như đó là cách để gỡ rối. Ngày Taehyung đi, Jungkook không ra tiễn. Cả hai quyết định bắt đầu lại mọi thứ, Taehyung bên đấy được bao nhiêu bạn ái mộ nhưng không đồng ý lời tỏ tình từ ai. Jungkook thử một mối tình với một cô em nhưng nó thật rắc rối nên đã quyết định chia tay. Ngày Taehyung về là ngày lễ cưới của Namjoon và Seokjin diễn ra. Taehyung bây giờ là một luật sư tuổi nhỏ nhưng tài thì không. Jungkook đang làm luật sư cho một công ty. Ngày diễn ra lễ cưới cả hai chạm mặt nhưng coi như xa lạ mà lướt qua nhau, bây giờ thì khác, chẳng còn ánh mắt đau buồn khi lướt qua nhau như trước thay vào đó là gương mặt tươi cười đến bắt tay và làm quen những người khác. ;Hôm nay Jungkook đi theo sếp gặp khách hàng để xem vài điều khoản trong hợp đồng vì đây là dự án lớn. Bên A bên B đều có mặt đầy đủ nhưng điều khoản bên kia vẫn chưa đưa ra làm Jungkook hơi khó chịu."Xin lỗi, ông có định đưa điều khoản cho tôi xem không?" Sếp đã nhéo mạnh vào hông Jungkook nói nhỏ rằng đây là khách hàng lớn phải nhỏ nhẹ. "Chờ một tí, luật sư của tôi đang trên đường đến." Phải chờ 15 phút thêm cái tên luật sư gì đấy mới vội vàng tay cầm tập hồ sơ chạy đến. "Thật xin lỗi, đường ở đây kẹt xe quá. Đây là điều khoản mà bên tôi đã soạn ra." Jungkook bỏ ly cà phê đang uống dở để ngước lên nhìn xem tên luật sư nào lại không chuyên nghiệp thế này. Khi thấy rõ mặt người luật sư kia, ký ức về những chuyện trước đây tua nhanh lại trong đầu cậu. Đồng tử hai người thoáng co lại khi cả hai chạm mắt nhau. Người kia là Taehyung! Đừng có mà trùng hợp như thế đi. Tạm gác lại chuyện người quen qua một bên cả hai cùng lúc bắt đầu làm công việc mà họ phải làm."Tôi không đồng ý với điều khoản này." cả hai cùng nói như thế khi cầm đọc điều khoản của bên kia. "Cho tôi một lí do." Cả hai đang cãi cọ như đang ở tòa án, sếp hai bên đã ngăn lại bằng cách hẹn lại dịp sau. Tối đó Jungkook hẹn Seokjin đi chơi kể về buổi gặp mặt của cả hai. Sau khi Seokjin đi khỏi Taehyung đến rủ Namjoon đi và cũng kể về buổi gặp mặt. Trùng hợp là bốn người đụng mặt nhau. Namjoon và Seokjin thấy có vẻ không ổn nên có ý định tách riêng cả hai ra nhưng khi Namjoon định kéo Taehyung đi hắn ta liền mở miệng."Anh là luật sư lúc chiều?" "...""Tôi tên Taehyung, tôi muốn làm quen cậu và hơn cả thế." "Gì? Người cũng đâu có mùi rượu hay..." Jungkook không biết hắn ta đang diễn vở kịch hay giả ngu ở đây mà lại nói năng như người lạ mới gặp nhau. Không chỉ Jungkook mà cả Seokjin và thầy Namjoon đều nhìn hắn bằng ánh mắt khó hiểu. Im lặng suy nghĩ một hồi Jungkook mới như ngợ ra điều gì đó. "Tôi tên Jungkook, rất vui vì được quen với một luật sư như anh nhưng hơn cả thế thì chắc anh phải chịu khó rồi." Jungkook lúc đầu còn ngờ ngợ không hiểu hắn ta đang làm gì nhưng phút sau lại hùa theo xem hắn lại bày trò gì nữa."Để xem Jungkook đây khó đến thế nào?" Cả hai bắt tay làm quen nhau, mặt đối mặt thách thức. Bọn nó đang làm gì ấy nhỉ? Đó là suy nghĩ của vợ chồng thầy Namjoon, bọn nó bị mất trí nhớ hay gì? Hay chuyển sang đóng phim, nhìn quanh thì cũng đâu có máy quay. Uổng công năm đó vợ chồng ngồi tạo acc giả làm Jungkook nhắn tin cho Taehyung rốt cuộc cũng chả được gì bây giờ gặp lại còn làm trò mèo vờn chuột ở đây. Thay vì đứng đây xem bọn nó vờn nhau thì về trông con còn vui hơn. Con!! "Anh ở đây rồi Taeho ở với ai?" "Chẳng phải Taeho đi cùng với em?" _______
*cop
250919
23:36
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz