[奖励/狼兔] Lượm lặt về Phần Thưởng/Sói Thỏ
[Phần Thưởng] Chuồn chuồn bơi lội thỏa thích (1)
Tác giả:
Link: https://archiveofourown.org/works/68126041
Mình đã xin phép tác giả nhưng tác giả không rep. Ấn vào acc thì không tồn tại, có lẽ tác giả pay acc hoặc xóa rồi 🤔
~~~
Tháng 7 oi bức đến mức khiến người ta khó chịu.
Giang Hành đang ngồi lướt điện thoại trên sofa, lướt một lúc thì cậu liền nằm xuống, không còn ra dáng gì nữa, thỉnh thoảng lại cười phá lên mấy tiếng trước màn hình. Vết xe đổ còn đó khiến mấy người học ngoan hơn nhiều, cuối cùng cũng biết dùng acc clone để lướt mạng xã hội, tên tự luyến Giang Hành đã đi theo dõi mấy tài khoản trong siêu thoại và quảng trường khen cậu đẹp trai, ngày hôm sau cậu đã lướt được mười ngàn chữ toàn xe của cặp đôi Phần Thưởng mà chỉ fan mới có thể xem, kinh ngạc đến mức cậu không dám đọc. Tắt điện thoại, cậu quay mặt vào tường tự lẩm bẩm với chính mình suốt nửa ngày, cuối cùng cũng tìm được một lý do coi như chấp nhận được. Vậy thì cứ miễn cưỡng xem thử đi, theo dõi fanfic của fan coi như nắm bắt xu hướng thị trường, nâng cao thủ đoạn kinh doanh chẳng phải là một loại kính nghiệp hay sao?
Nhưng giữa ban ngày ban mặt cậu không dám đọc, bên cạnh có người cũng không thể đọc. Giang Hành cẩn thận đợi đến khi người anh cùng phòng cầm đồ ngủ bước vào nhà tắm, mới lén lút tải lại trang chủ như kẻ trộm, tham lam nếm lấy vị ngọt mà chẳng bao giờ chạm được.
Ngoài việc tự luyến và không tập trung vào công việc chính, bản thân Giang Hành cũng rất chú ý nâng cao năng lực nghiệp vụ cá nhân, biết rút kinh nghiệm và bài học, quan tâm đến xu hướng phát triển sự nghiệp. Việc cậu rục rịch có ý đồ riêng tư với người bạn diễn bán hủ mà công ty sắp xếp cho mình là một chuyện, biết nhập vai và học tập nguyên mẫu nhân vật lại càng là một bước không thể thiếu. Giang Hành cứ thế chăm chú dùng acc clone theo dõi Weibo nhân vật của Thẩm Văn Lang, còn bật chế độ theo dõi đặc biệt nữa.
Không sai, tuy có một số người thể hiện rõ ràng rằng họ nắm vững mức độ hiểu biết của mình về nhân vật, diễn viên tự mình quản lý tài khoản nhân vật cũng không có gì đáng trách. Nhưng thầy Lý nói điều này quá kỳ quặc, chỉ có mình anh thấy không hợp lý sao? Giang Đại Hải lập tức tiếp lời, "Đúng vậy, cũng khá kỳ lạ, rốt cuộc em cũng không phải là Thẩm Văn Lang thật sự haha, tốt hơn là để cho người chuyên nghiệp vận hành đi."
Nhưng ai có thể hiểu rõ về Thẩm Văn Lang hơn cậu, hiểu rõ mối lưu luyến không thể nói ra của anh ta hơn ai hết, hiểu được những khao khát thầm kín không thể bày tỏ đó? Ai có thể hiểu rõ mâu thuẫn và sự tự thỏa hiệp của Thẩm Văn Lang hơn cậu, hiểu được sự kiên trì và hối hận của anh ta, hiểu được cơn tức giận của cậu khi thấy hậu trường chính thức đăng ảnh Cao Đồ tắm… hử?
Thu lại hàm răng đang tươi cười, Giang Hành bật dậy khỏi ghế sofa, nắm chặt điện thoại đầy bực bội.
Tức chết Thẩm Văn Lang rồi, tức chết tôi rồi, đọc lại lần nữa... Tức chết tôi rồi!!! Đọc lại lần nữa.
Bạn hỏi cậu ấy chưa từng xem à, tất nhiên là xem rồi, không chỉ xem mà còn chạm vào nữa, chạm xong còn hôn nữa cơ! Nhưng tấm hắt sáng và micro thu âm tỏa ra làn hơi nóng bốc lên, khiến đầu óc họ choáng váng. Cậu không có nửa giây lơ đãng trong sự gần gũi được chỉ dẫn và quan sát chỉ cách vài bước, nụ hôn trên vai Lý Phái Ân của cậu như hôn lên một mảnh kính nhiều màu.
Bị hơi lạnh làm mát, lại bị hơi ấm từ nụ hôn nung nóng, không biết Lý Phái Ân có giống cậu, đang dày vò mà nghĩ ngợi nhiều như vậy không. Vào một khoảnh khắc nghỉ giữa cảnh, cậu đã hỏi, "Thầy Lý, anh sắp ngủ rồi à?"
Lý Phái Ân hệt như lười chẳng buồn ngước mắt lên, "Em thử bị một con chó to đè lên lưng xem em có ngủ nổi không?"
Giang Hành rất vui vẻ, "Anh ấy còn đùa với mình."
Tâm trạng bay hẳn lên trời, bay về cái phim trường ngày trước ấy, bay trở lại cơ thể Giang Hành khi cậu đã đứng trước cửa phòng tắm, một tay đặt lên cánh cửa ngăn bị cậu kéo ra, trước mặt là Lý Phái Ân đang đứng đó với đôi mắt mở to.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz