Chap 5
Mắt lé nên có thể có sai sót, ae thông cảm.———————————————Ngày hôm sau, ánh sáng mờ đục len lói qua ô cửa nhỏ, Narumi khẽ rên, đầu đau như búa bổ, cơ thể ê ẩm, cậu mở mắt cố gượng dậy. Căn phòng im ắng đến mức Narumi dường như chỉ nghe được mỗi tiếng thở của chính mình. "Ư-" cảm giác nhức nhói dưới chân làm cậu tỉnh táo. Cậu ngồi bật dậy, tim đập thình thịch."Không thể nào..." Narumi run rẩy, giọng khản đặc. Kí ức đêm qua ập về, những tấm ảnh, căn phòng dán đầy ảnh cậu và cả cảnh da thịt cọ xát vào nha cứ lờ mờ hiện lên, cậu không muốn tin, chỉ mong đó là một cơn ác mộng nhưng cơn đau nơi nhạy cảm giữa chân đã nhắc nhở Narumi rằng đây là hiện thực. Một luồng lạnh chạy dọc sống lưng. Narumi đưa tay ôm đầu, cả người co rúc vào chăn, cảm giác nghẹn lại, nước mắt rơi mà không kịp nhận ra. "Tại sao lại là anh... người mà tôi tin tưởng nhất...huhu.." cậu muốn chạy trốn nhưng chân đã bị xích lại rồi, bây giờ làm được gì nữa đây...Narumi nằm đó nức nở, tự ôm lấy bản thân mình.Tiếng lạch cạch vang lên. Cánh cửa mở ra.
Hoshina bước vào, tay bưng khay thức ăn. Mùi cháo lan ra khắp căn phòng. Anh vẫn nở nụ cười dịu dàng như mọi khi "Cậu tỉnh rồi à? Tôi mang bữa sáng đến cho cậu đây."Narumi không thèm nhìn anh, vẫn trốn trong chăn không trả lời, cậu cắn chặt môi cố không phát ra tiếng khóc. Thấy Narumi mãi không trả lời, Hoshina bước vào đặt đồ ăn lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường rồi giựt phăng chiếc chăn ra. "Nào ăn sáng nè đừng khóc nữa mà" anh vuốt ve má cậu, lau đi nhưng giọt nước mắt đang lã chã rơi, cậu quay phắt mặt đi tránh né sự đụng chạm của Hoshina "cút ra đừng có đụng vào tôi" cậu nghiến răng nói."Không ăn là đói xĩu đó, ngoan ngồi dậy ăn đi" Hoshina ngồi lên giường đỡ cậu dậy, cậu cố vùng vẫy, hai tay đẩy Hoshina ra, nhưng không hiểu sao tên này chẳng bị lay chuyển gì ngược lại hắn còn xích lại gần Narumi hơn "tên khốn, thả ra, tôi đã bảo cút ra rồi mà"
"Ha..tôi đã tha hai cái tay này rồi để cậu có thể di chuyển tự do trong phòng rồi, nếu cậu không ngoan là tôi trói hai tay luôn đó, hay là muốn tôi cho nó phế luôn?" Hoshina cười nói nhưng đôi mắt màu đỏ ấy lại vô cùng đáng sợ, nghĩ tới cảnh hôm qua Hoshina bóp chặt chân mình, cậu sợ hãi, im lặng, cúi đầu xuống, hai tay nắm chặt ga giường "k-không cần tôi tự ăn được"."Thôi cháo nóng lắm để tôi thổi cho cậu" anh cầm cháo mút một muỗng rồi thổi thổi xong đưa đến miệng Narumi "há miệng ra nào" Narumi chần chừ, cậu quay mặt đi "tôi đã bảo là tôi tự ăn được, anh đi ra đi" "Không được đâu lỡ cậu nhịn đói như lúc trước rồi sao" nói xong anh đưa tay bóp mặt cậu quay Narumi về phía anh, ép cậu phải mở miệng "nghe lời, ăn đi" "Ư-" xong thìa cháo chạm vào môi cậu, cảm giác ấm nóng lan toả khắp khoan miệng, vị nó ngon, món nào Hoshina nấu Narumi đều thích nhưng lúc này cậu chỉ cảm thấy đắng ghét nơi đầu lưỡi.Hoshina cứ thế đút Narumi ăn, ngắm nhìn cái miệng xinh xinh đóng mở đón lấy từng muỗng cháo, đôi lúc Narumi lại rên rỉ, cả người ngọ nguậy đầu lắc lắc làm cháo dính đầy khoé miệng, Hoshina khựng lại vài giây, vẻ mặt của Narumi lúc này khá khiêu ngợi như mới làm chuyện gì đó dâm dục xong, mắt thì ửng đỏ, miệng dính cháo trắng đục, lông mài thì nheo lại với nhau, trông giống một con mèo đang giận dữ, đầu anh lại bắt đầu suy nghĩ bậy bạ. Hoshina đút cậu ăn hết, anh lấy giấy lau miệng cho Narumi, xong xuôi anh ôm Narumi vào lòng rồi hôn chụt lên má rồi khắp mặt cậu "ưm giỏi lắm", Narumi cố né tránh "..biến thái, đút tôi ăn xong thì cút đi" tay cậu đánh lung tung, Hoshina không quan tâm vẫn tiếp tục, anh để lại dấu hôn đầy trên cổ Narumi, rồi anh bắt lấy đôi tay đang vung vẩy của cậu, siết mạnh để nhắc Narumi rằng ai mới là người nắm quyền ở đây, "đau, đừng bóp mà" cậu run run ráng giật ra khỏi tay Hoshina. Mỗi lần Narumi cựa quậy, mông cậu lại cọ cọ vào chỗ đó của Hoshina, làm người anh bắt đầu nóng lên, ban đầu chỉ định hôn cậu ta chút rồi đi làm, mà với tình trạng này thì sao ra ngoài được đây. Tay còn lại của anh bắt đầu luồn vào áo Narumi, nắn bóp ngực cậu, anh véo đầu ti đang sưng cứng của cậu làm Narumi giật nảy mình lên "a thả ra mau, tên điên này ư- không muốn" Narumi càng vùng vẫy Hoshina càng thêm hưng phấn, anh ôm chặt Narumi hơn, anh buôn hai tay cậu ra, rồi kẹp cổ Narumi lại. Bắp tay vạm vỡ của Hoshina làm cậu choáng váng, khó thở, Narumi cào lên cánh tay anh, nhưng chẳng có tác dụng gì khi lực tay cậu quá yếu "ư-a" rồi tay anh di chuyển xuống quần cậu, kéo nó xuống để lộ âm đạo hơi rỉ nước của cậu "hôm nay chỗ này của cậu còn đau không hả" anh hôn lên đỉnh đầu cậu rồi tiếp tục nói "để tôi mát xa giúp cậu nhé", xong ngón tay anh vuốt dọc lên khe bướm rồi gảy gảy lên hột le đỏ hồng của cậu làm cậu rên rỉ, người giật giật "hức t-thả ra đ-đi mà" mặt Narumi bây giờ như như trái cà chua, mồ hôi rịn trên trán, khi thấy Narumi sắp ngất thì anh thả lỏng tay ra để cậu thở, "hưm hah.. tên điên" Narumi mơ hồ nói nhưng không dám làm gì khi tay hắn vẫn kề kề trên cổ mình, rồi anh dùng hai ngón tay vuốt lên vuốt xuống hai mép thịt nhưng không chạm vào giữa âm hộ làm cậu ngứa ngáy khó chịu vô cùng, lỗ dâm bắt đầu chảy nhiều nước hơn. "hah khó chịu quá, d-dừng lại đi" hông Narumi cậu lắc qua lắc lại, làm dương vật trong quần Hoshina cứng hơn. "Ư ngồi im nào" rồi anh dùng chân đè lên chân của Narumi cố định cậu lại, ngón tay anh lướt trên lồn cậu, chạm qua những chỗ nhạy cảm, thấy Narumi ngày càng ướt, rồi anh đút hai ngón tay vào trong, cảm nhận sự ấm nóng, co bóp của Narumi. Cậu rên lớn hơn, cả người ngọ nguậy cố gắng thoát ra, nhưng Hoshina cứ như một con rắn quấn chặt lấy cậu, một lần nữa anh lại kẹp cổ Narumi "A-a..đ-đừng".Hoshina cười khúch khích, liếm láp vành tai ửng đỏ của cậu, ngón tay anh liên tục ra vô, Hoshina đẩy tay vào sâu, rồi anh cong ngón tay móc lên điểm G của Narumi làm cậu run lên bần bật, hai chân theo bản năng khép lại nhưng không thể vì bị chân của Hoshina ghim xuống "a-hức-dừng lại đi" cậu khó khăn nói, đập đập lên cánh tay cứng rắn của Hoshina. Hoshina không nói gì, đút thêm một ngón tay vào trong rồi cả ba ngón bắt đầu bắt nạt điểm sướng của Narumi, nước dâm tuôn ra như suối, bên trong co bóp lấy tay Hoshina, "hah- bên trong khít ghê, bây giờ đút cặc vào chắc sướng lắm ha" nói xong anh càng thấy nứng hơn, hơi thở nóng bỏng thổi vào vành tai Narumi, dương vật trong quần căng cứng đến đau. Narumi lúc này thì sắp ngất, vừa bị kẹp cổ vừa bị móc lồn, cảm giác khó thở làm cậu thấy lâng lâng, nhạy cảm vô cùng, Hoshina không chỉ dùng mỗi ba ngón tay mà còn dùng cả ngón cái day day lên hạt le bị bỏ quên nãy giờ của Narumi, "ư-a" khoái cảm đến từ hai phía làm Narumi chịu không nổi, nước lồn lại chảy ra nhiều thêm, rồi tường thịt bên trong bóp chặt lại, cậu rên lên một tiếng rồi cong người lồn dâm bắn nước sướng, làm ướt ga giường một mảng. Anh thả tay ra, Narumi thở hồng hộc, cơ thể mất sức nằm lã trên người anh, đầu óc cậu mụ mị chẳng thể suy nghĩ được gì. Hoshina đặt cậu nằm nghiêng rồi anh cởi quần ra, giải phóng dương vật cứng muốn phát nổ của mình, rồi anh nằm xuống cạnh sau lưng Narumi, cắn lên gáy cậu "ha- ép chặt hai đùi của cậu lại nào" cậu mơ hồ nghe theo, vắt chéo hai chân lại, Hoshina từ từ đút cặc vào giữa hai chân cậu, sượt qua khe lồn ẩm ướt, anh thở hắt ra, rồi bắt đầu di chuyển hông, cặc bự cứ thế cạ qua âm đạo vẫn còn nhạy cảm của Narumi làm cậu khóc lóc "dừng lại đi mà- chịu hết nổi rồi hức" Anh ôm chặt Narumi, một tay đặt lên hông cậu, đè xuống để đùi của Narumi có thể ép chặt lên dương vật của mình hơn. "Ư cậu múp quá Narumi, chỗ nào trên người cậu cũng làm tôi sướng điên lên" anh đẩy nhanh tốc độ, nước dâm của Narumi làm ướt cặc của anh, khiến việc ra vào của Hoshina dễ dàng hơn, mỗi lần anh di chuyển đầu khấc lại cọ vào hạt le cứng ngắc của Narumi làm cậu co giật "a-hưm..ngứa quá""Hah-ngứa lắm sao, để tôi dùng cặc gãi cho nhé" nói xong Hoshina đẩy hông ra vô liên tục, tay còn lại bóp lên đầu ti của Narumi nắn bóp một hồi anh lại mân mê vuốt ve khắp người cậu, từ ngục rồi tới bụng xong anh véo nhẹ lên vòng eo. Cậu nhắm mắt cố chịu đựng. Địt đùi Narumi một lúc, Hoshina gầm gừ, cắn lên vai Narumi, rồi bắn ra, tinh dịch nóng hổi phun đầy lên hai mép đùi của cậu, không dừng lại anh vẫn tiếp tục thút ra thút vô để kéo dài khoái cảm, tinh dịch theo đó dính lên mép lồn của Narumi, cậu cũng chịu hết nổi lồn lại co giật rồi bắn nước. Anh hôn lên trán Narumi "giỏi lắm, tối về tôi sẽ thưởng cho cậu... bây giờ thì.." anh nắm tóc cậu, dí đầu cậu lên con cặc đang mềm dần của mình. "Liếm sạch cho nó đi Narumi" lên đỉnh nhiều quá làm cậu mệt mỏi, hết sức để phản kháng, cậu không muốn bị bóp cổ nữa nên đành nghe lời để tên này hài lòng rồi cút đi nhanh. "Tên điên.." cậu lí nhí mắng rồi dùng lưỡi, rụt rè liếm lên thân dương vật của Hoshina, cậu rê lưỡi liếm từ gốc đến ngọn, vị tinh dịch và dâm thuỷ trộn lẫn vào nhau làm cậu hơi buồn nôn. "Ư-được chưa" cậu cau mài bực bội nhìn Hoshina. Anh cười cười rồi chỉ lên đầu khấc "chưa được đâu chỗ này chưa sạch nè, cậu phải mút hết tinh còn sót lại chứ" "Cái đồ biến thái này!!" Cậu hét lên muốn ngồi dậy đấm tên này một phát nhưng cảm nhận bàn tay đặt lên gáy mình, bóp nhẹ khiến cậu ngoan ngoãn trở lại, Narumi đành cúi xuống liếm láp xung quanh đầu cặc, rồi đưa nó vào mồm, mút mút như đang uống sữa, rồi cậu dùng lưỡi liếm lên lỗ sáo làm Hoshina rên lên vì sướng, thoã mãn anh kéo đầu cậu ra hôn lên môi Narumi một cái chụt "Narumi của tôi đúng là biết nghe lời mà~" anh đứng lên mặc quần áo, rồi lấy khăn giấy ướt lau giữa hai chân cậu, cảm giác mát lạnh sượt lên những nếp gấp nhạy cảm ở âm hộ làm Narumi khẽ rên rỉ, lau chùi xong anh hôn cậu một lần nữa "ở nhà ngoan nhé, tối tôi sẽ về chơi với cậu tiếp" nói rồi anh bưng khay thức ăn đi, đóng cửa hầm lại, để cậu một mình trong căn phòng.Một lúc sau, khi chắc chắn Hoshina đã đi cậu mới ngồi dậy, trong người bực bội "cái tên biến thái chết tiệt!! Phải thoát khỏi đây mới được!!" Cậu đứng lên đi vòng vòng cố tìm những vật dụng hữu ích, nhưng tiếc thay vì đây là nơi mà Hoshina đã chuẩn bị nên cậu chẳng tìm được thứ gì, căn phòng hầu như trống trơn, cậu tuyệt vọng chạy đến cửa, nhưng chưa kịp tới thì dây xích căng lại làm cậu té ngã, đầu gối đập xuống sàn "ây da.." thấy dây xích không đủ dài để tới cửa cậu chán nản nằm phịch xuống sàn, tay che mắt "hết cách thật rồi sao..." cậu liếc nhìn qua cánh cửa trước mặt, nó trông rất kiên cố dường như chỉ có thể được khoá từ bên ngoài. Narumi thở dài, cậu đã khóc hết nước mắt rồi, quá mệt mỏi cậu lê bước đến giường rồi ngủ thiếp đi...
Không biết đã qua bao lâu, nhưng cơn đói làm Narumi tỉnh dậy "ưm..mấy giờ rồi.." cậu nheo mắt tìm đồng hồ, à phải rồi dưới đây làm gì có... thế là cậu nhìn lên ô cửa sổ nhỏ trên cao, bên ngoài nhuộm một màu cam hồng, báo hiệu rằng trời sắp tối. Hoshina mãi chưa về, mà thôi kệ dù sao tên đó không về càng tốt, cậu không muốn nhìn mặt tên phản bội đáng ghét đó nữa đâu. Chẳng có gì để làm, Narumi một lần nữa nhắm mắt lại, ngủ để quên đi cái bụng đang cồn cào của bản thân. Khoảng ba mươi phút sau, cánh cửa hầm khẽ mở ra, Hoshina tay cầm đồ ăn đi vào phòng, anh đặt đồ lên bàn, rồi nhẹ nhàng đi lại giường. Narumi nằm cuộn tròn trong chiếc chăn mỏng, mái tóc hai màu rối phủ ngang trán, hàng mi khẽ run, mắt cậu ửng đỏ do khóc quá nhiều. Hoshina vuốt ve lên má rồi vỗ vỗ đánh thức cậu dậy "Narumi," anh gọi khẽ "Dậy đi, ăn chút gì đó nhé.""Ưm năm phút nữa thôi.." cậu theo thói quen nói, cựa mình. Đôi mắt Narumi mở ra. Khi nhìn thấy Hoshina, ánh mắt cậu ánh lên vẻ sợ hãi, nhưng rồi lại vụt tắt nhanh chóng, thay vào đó là một vẻ bực bội tức giận "Không cần, tôi không đói!" trái ngược với sự giận dữ đang cuộn trào trong người, giọng nói phát ra lại yếu ớt, khàn đến bất ngờ, chắc tại rên nhiều quá. Nhưng bụng cậu bỗng kêu lên, phản bội cậu. Hoshina thấy thế thì phì cười "haha cậu không cần phải giấu đâu mà, hôm nay tôi làm toàn những món cậu thích, đến ăn đi" cậu đỏ mặt mùi đồ ăn thơm quá, khiến cậu không thể cưỡng lại được, dù sao chống cự cũng chẳng có tác dụng ngược lại có khi còn bị tên này đè ra nắc, nên thôi cậu quyết định đi lại bàn rồi ngồi xuống, Hoshina thấy cậu nghe lời nên anh vui lắm cũng đi lại ngồi cạnh cậu. Trên bàn Là bít tết, mì ý sốt kem nấm, tráng miệng là một phần bánh flan và soda dâu. "Tôi biết cậu thích bít tết, nên đã cố làm giống với hương vị ở nhà hàng cậu và tôi hay đi ăn hồi trước."Cậu khẽ giật mình, không đáp, chỉ nhìn đĩa thức ăn. Mùi vị thân thuộc ấy khiến lòng Narumi thắt lại vừa ấm, vừa đau. Hoshina cắt một miếng nhỏ, đưa đến trước mặt cậu "A nào"Narumi chần chừ, rồi chậm rãi há miệng. Hương vị mặn nhẹ của thịt bò lan ra đầu lưỡi, thật ngon, nhưng cũng khiến cổ họng cậu nghẹn lại. "Ngon chứ?" Anh cười dịu dàng, mong chờ phản ứng của Narumi."...Ừ." Cậu nhỏ giọng đáp, mắt nhìn xuống.Hoshina mỉm cười, ánh mắt ánh lên chút ấm áp, nhưng ẩn dưới đó là thứ gì sâu hơn, tối hơn. Anh cắt tiếp miếng khác, lại đút cho cậu, từng động tác chậm rãi, dịu dàng đến mức khiến người ta quên mất rằng đằng sau vò bọc dịu dàng ân cần ấy là một kẻ biến thái, bệnh hoạn chỉ muốn giữ Narumi cho riêng mình.Narumi ăn xong, cậu thở dài thoã mãn, Hoshina thì lấy giấy lau miệng cho cậu "cậu lúc nào cũng vậy, mỗi lần ăn là miệng dính đầy thức ăn" anh cười nói, rồi véo nhẹ má cậu. "Kệ tôi, tôi ăn xong rồi anh đi đi" cậu hất tay Hoshina ra, "tôi đi cả ngày vậy mà cậu không nhớ tôi sao" anh choàng tay ôm eo Narumi, tóc anh cạ lên cổ làm Narumi thấy hơi nhột. Cậu đẩy đẩy anh ra "không! ai thèm nhớ đồ điên như anh chứ, tránh xa tôi ra!!" Càng đẩy Hoshina càng ôm chặt hơn, đúng là bất lực, Hoshina tỏ vẻ tủi thân "tôi nhớ cậu lắm đó, cả ngày chỉ mong được về với cậu thôi, vậy mà Narumi còn đuổi tôi đi nữa chứ.." anh rút đầu vào cần cổ Narumi hít hà mùi hương của cậu rồi hôn lên đó "ư nhột, thả tôi ra"."Không thích" Hoshina trả lời tỉnh bơ rồi tiếp tục hôn Narumi, lần này anh tham lam chiếm lấy môi cậu, một tay giữ cằm cậu lại để Narumi khỏi chống cự, Hoshina liếm nhẹ lên môi cậu, anh cắn môi Narumi làm cậu giật mình rên lên, rồi nhân cơ hội, anh luồn lưỡi vào, khám phá mọi ngóc ngách bên trong, mơn trớn lấy lưỡi của Narumi. Cậu ưm a đấm vào lưng của Hoshina, anh hôn cậu đến khi cả hai hết oxi rồi mới thả ra, Narumi bị hôn đến choáng váng cậu thở hồng hộc, mặt đỏ hồng, mắt thì hơi ướt "đ-đủ chưa hả". Trông Narumi tức giận đáng yêu thế này, Hoshina không thể chịu nổi chỉ muốn hôn cậu thêm, thế là anh lại ngấu nghiến môi Narumi "với cậu tôi không bao giờ thấy đủ".Sau một tràn hôn hít, Hoshina như được sạc đầy pin trở lại, Narumi thì từ một con mèo xù lông bỗng trở nên ngoan ngoãn, hiền hẳn đi, do không còn sức để mắng nữa. "À đúng rồi, tôi có cái này cho cậu" anh mò mẫm trong túi áo đưa cậu một cái nintendo switch "quên mất ở đây không có gì cho cậu giải trí, thích không" Hoshina nhướn mài nhìn Narumi.Mắt cậu sáng rực khi thấy máy chơi game, vội giựt phăng nó từ tay Hoshina "hừm.." cậu ngấm nghía mở máy lên, phát hiện rằng trong đây chỉ toàn game offline, cậu thất vọng, vậy là chẳng cầu cứu được, mà cũng chẳng có sóng.. thôi kệ dù sao có máy chơi game là được rồi. Thế là cậu mặc kệ Hoshina, lựa game rồi bắt đầu chơi, ngón tay cậu điêu luyện lướt qua lướt lại trên các nút điều khiển, tiếng game vui nhộn phát ra. Hoshina cảm thấy mình đang bị bơ, có chút buồn, anh lần mò rồi quỳ xuống giữa hai chân Narumi, tách chân cậu ra, cậu vẫn không quan tâm cho đến khi cảm giác thiếu vải phía dưới làm cậu giật mình, nhìn xuống "A!! đang làm cái gì vậy hả!!? Cái tên khùng này!!!""Hửm thì cậu cứ chơi đi, tôi làm việc của tôi" anh cười rồi từ từ dí mặt vào âm đạo của Narumi, hơi thở ấm nóng của Hoshina phả vào làm cậu hơi nhột, Narumi lấy tay đẩy đầu Hoshina ra "không- tránh ra mau!" Hoshina mỉm cười, nhìn cậu đầy nguy hiểm, anh cũng lấy tay ấn nhẹ lên bụng dưới của Narumi "không thích thì thôi, vậy tôi sẽ tịch thu lại cái máy, cậu khỏi chơi gì hết".Nghe thấy câu này, Narumi hơi hoảng, một ngày ở trong đây cậu vừa buồn vừa chán chẳng có việc gì để làm ngoài ngủ, đã vậy một người nghiện game như cậu làm sao có thể sống thiếu các trò chơi? Cậu run run, rồi dần rút tay về, lắp bắp nói "tôi-tôi xin lỗi.." Thôi phải ráng nhịn, không là cái máy này bị tịch thu mất, dù sao thì mình cũng thấy sướng, đồi lại được cái máy nintendo switch nên cũng không thiệt thòi lắm! Cậu thầm nghĩ. Narumi ngại ngùng, dang rộng hai chân ra "...đ-đừng lấy n-nó đi mà" âm đạo hồng hào phơi bầy trước mặt kêu gọi anh đến ăn. Hoshina cười cười, mới nói vậy thôi mà cậu ta đã đầu hàng rồi, dễ dụ thật.."ừ tôi biết rồi, không lấy nữa" rồi anh dùng tay tách hai mép lồn múp míp của cậu ra, nước dâm rỉ ra một ít, rồi anh mút lấy hạt le của cậu, làm cậu giật lên "ư-" cậu cố chịu đựng, tiếp tục chơi game, mắt vẫn dán chặt vào màn hình.Rồi Hoshina liếm dọc theo khe âm đạo của cậu, rồi lại quay về hạt le lưỡi anh day qua day lại như đang ăn kẹo mút, lồn Narumi chảy ra thêm nhiều nước hơn, làm ướt cằm của Hoshina, anh thay thế lưỡi của mình bằng ngón cái, tiếp tục bắt nạt le đang sưng tấy của cậu. "a-ư..ưm" Narumi rên rỉ nhưng chẳng dám làm gì, rồi cậu cảm thấy một thứ gì đó vừa mềm vừa ấm xâm nhập vào bên trong, Narumi thở gấp, đôi tay đang cầm máy cũng dần run rẩy, cậu đặt máy xuống, đầu dựa vào tường mắt nhắm nghiền lại, miệng phát ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào, tay cậu vô thức đẩy đầu Hoshina vào lồn, làm lưỡi anh tiến vào sâu hơn.Hoshina lúc này chỉ có thể hít thở mùi hương từ bướm xinh của Narumi, mũi anh cạ lên hạt le của cậu, làm Narumi ngứa ngáy lắc hông, lưỡi anh thụt ra thụt vô lỗ dâm liên tục, vách tường thịt bên trong co bóp lấy lưỡi Hoshina, nước dâm xối xả trào ra, anh rút lưỡi ra rồi lại đi bú hạt le của cậu "a-ưm Hoshina-" "Hử sao không chơi game nữa đi...cậu cứ chơi thoải mái, cứ kệ tôi" nói xong anh lại úp mặt vào ra sức bú liếm, tiếng xì xụp phát ra làm Narumi đỏ hết cả mặt. Hoshina đút hai ngón tay vào, khuấy động hên trong cậu, ngón tay anh vừa to vừa vài, móc một lúc Narumi nước nôi chảy lênh láng, anh cạ lên điểm sướng của cậu, làm Narumi nức nở ngón chân căng cứng hết cả lên "a...hah đừng mà...ra-ra mất tránh ra đi Hoshina" hơi thở cậu gấp gáp hơn, lồng ngực phập phồng, tay nắm chặt tóc Hoshina hơn cậu kêu anh tránh ra nhưng lại nắm đầu dí anh vào như thế này rồi anh tránh kiểu gì đây? Hoshina cười cười lưỡi liếm lên lỗ tiểu của cậu, tay vẫn thô bạo ra vào "không sao bắn đi, tôi hứng hết cho..ưm" bỗng Hoshina cắn nhẹ lên le nhỏ của cậu, Narumi giật nảy mình, như có một dòng điện chạy qua, cậu cong lưng bắn hết nước dâm vào mồm Hoshina.Hoshina thì rất vui vẻ, nuốt ừng ực như đang khát nước anh còn mút mút vắt kiệt nước của Narumi làm cậu co giật, nước dâm làm ướt hết môi và cằm của Hoshina, vài giọt rơi xuống cả quần anh. "Hah..ha.." Narumi thở hồng hộc, chân tay mềm nhũn hết cả, Hoshina đứng dậy ôm Narumi rồi bế cậu lên đi tắm.Trong phòng tắm, Hoshina vẫn chưa buôn tha cậu, đè Narumi chịch thêm một chập nữa, làm lồn cậu tê rần hết cả lên, sau đó bế cậu xuống hầm, dọn dẹp phòng, tối nay anh quyết định sẽ ngủ với cậu."Cái tên này sao còn không mau đi ra, ở đây làm gì..." cậu mệt mỏi nói, mắt cậu dần nặng đi, ăn no xong còn bị nắc làm cậu buồn ngủ, Hoshina nằm cạnh, cười cười ôm Narumi từ phía sau, cậu thơm quá làm anh mê mẩn cứ cọ cọ vào gáy cậu mãi thôi. "Tôi thích Narumi nhất" anh vui vẻ nói, nghe câu này Narumi cảm thấy tim mình nhói lên không hiểu tại sao. "anh là chó à đừng có quấn lấy tôi nữa.." cậu tặc lưỡi nhưng nằm im để Hoshina ôm mình. Rồi cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.——————————————————————
Còn nắc tiếp😇
Mà tuần sau mình bận ròi tạm biệt mn.
Hoshina bước vào, tay bưng khay thức ăn. Mùi cháo lan ra khắp căn phòng. Anh vẫn nở nụ cười dịu dàng như mọi khi "Cậu tỉnh rồi à? Tôi mang bữa sáng đến cho cậu đây."Narumi không thèm nhìn anh, vẫn trốn trong chăn không trả lời, cậu cắn chặt môi cố không phát ra tiếng khóc. Thấy Narumi mãi không trả lời, Hoshina bước vào đặt đồ ăn lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường rồi giựt phăng chiếc chăn ra. "Nào ăn sáng nè đừng khóc nữa mà" anh vuốt ve má cậu, lau đi nhưng giọt nước mắt đang lã chã rơi, cậu quay phắt mặt đi tránh né sự đụng chạm của Hoshina "cút ra đừng có đụng vào tôi" cậu nghiến răng nói."Không ăn là đói xĩu đó, ngoan ngồi dậy ăn đi" Hoshina ngồi lên giường đỡ cậu dậy, cậu cố vùng vẫy, hai tay đẩy Hoshina ra, nhưng không hiểu sao tên này chẳng bị lay chuyển gì ngược lại hắn còn xích lại gần Narumi hơn "tên khốn, thả ra, tôi đã bảo cút ra rồi mà"
"Ha..tôi đã tha hai cái tay này rồi để cậu có thể di chuyển tự do trong phòng rồi, nếu cậu không ngoan là tôi trói hai tay luôn đó, hay là muốn tôi cho nó phế luôn?" Hoshina cười nói nhưng đôi mắt màu đỏ ấy lại vô cùng đáng sợ, nghĩ tới cảnh hôm qua Hoshina bóp chặt chân mình, cậu sợ hãi, im lặng, cúi đầu xuống, hai tay nắm chặt ga giường "k-không cần tôi tự ăn được"."Thôi cháo nóng lắm để tôi thổi cho cậu" anh cầm cháo mút một muỗng rồi thổi thổi xong đưa đến miệng Narumi "há miệng ra nào" Narumi chần chừ, cậu quay mặt đi "tôi đã bảo là tôi tự ăn được, anh đi ra đi" "Không được đâu lỡ cậu nhịn đói như lúc trước rồi sao" nói xong anh đưa tay bóp mặt cậu quay Narumi về phía anh, ép cậu phải mở miệng "nghe lời, ăn đi" "Ư-" xong thìa cháo chạm vào môi cậu, cảm giác ấm nóng lan toả khắp khoan miệng, vị nó ngon, món nào Hoshina nấu Narumi đều thích nhưng lúc này cậu chỉ cảm thấy đắng ghét nơi đầu lưỡi.Hoshina cứ thế đút Narumi ăn, ngắm nhìn cái miệng xinh xinh đóng mở đón lấy từng muỗng cháo, đôi lúc Narumi lại rên rỉ, cả người ngọ nguậy đầu lắc lắc làm cháo dính đầy khoé miệng, Hoshina khựng lại vài giây, vẻ mặt của Narumi lúc này khá khiêu ngợi như mới làm chuyện gì đó dâm dục xong, mắt thì ửng đỏ, miệng dính cháo trắng đục, lông mài thì nheo lại với nhau, trông giống một con mèo đang giận dữ, đầu anh lại bắt đầu suy nghĩ bậy bạ. Hoshina đút cậu ăn hết, anh lấy giấy lau miệng cho Narumi, xong xuôi anh ôm Narumi vào lòng rồi hôn chụt lên má rồi khắp mặt cậu "ưm giỏi lắm", Narumi cố né tránh "..biến thái, đút tôi ăn xong thì cút đi" tay cậu đánh lung tung, Hoshina không quan tâm vẫn tiếp tục, anh để lại dấu hôn đầy trên cổ Narumi, rồi anh bắt lấy đôi tay đang vung vẩy của cậu, siết mạnh để nhắc Narumi rằng ai mới là người nắm quyền ở đây, "đau, đừng bóp mà" cậu run run ráng giật ra khỏi tay Hoshina. Mỗi lần Narumi cựa quậy, mông cậu lại cọ cọ vào chỗ đó của Hoshina, làm người anh bắt đầu nóng lên, ban đầu chỉ định hôn cậu ta chút rồi đi làm, mà với tình trạng này thì sao ra ngoài được đây. Tay còn lại của anh bắt đầu luồn vào áo Narumi, nắn bóp ngực cậu, anh véo đầu ti đang sưng cứng của cậu làm Narumi giật nảy mình lên "a thả ra mau, tên điên này ư- không muốn" Narumi càng vùng vẫy Hoshina càng thêm hưng phấn, anh ôm chặt Narumi hơn, anh buôn hai tay cậu ra, rồi kẹp cổ Narumi lại. Bắp tay vạm vỡ của Hoshina làm cậu choáng váng, khó thở, Narumi cào lên cánh tay anh, nhưng chẳng có tác dụng gì khi lực tay cậu quá yếu "ư-a" rồi tay anh di chuyển xuống quần cậu, kéo nó xuống để lộ âm đạo hơi rỉ nước của cậu "hôm nay chỗ này của cậu còn đau không hả" anh hôn lên đỉnh đầu cậu rồi tiếp tục nói "để tôi mát xa giúp cậu nhé", xong ngón tay anh vuốt dọc lên khe bướm rồi gảy gảy lên hột le đỏ hồng của cậu làm cậu rên rỉ, người giật giật "hức t-thả ra đ-đi mà" mặt Narumi bây giờ như như trái cà chua, mồ hôi rịn trên trán, khi thấy Narumi sắp ngất thì anh thả lỏng tay ra để cậu thở, "hưm hah.. tên điên" Narumi mơ hồ nói nhưng không dám làm gì khi tay hắn vẫn kề kề trên cổ mình, rồi anh dùng hai ngón tay vuốt lên vuốt xuống hai mép thịt nhưng không chạm vào giữa âm hộ làm cậu ngứa ngáy khó chịu vô cùng, lỗ dâm bắt đầu chảy nhiều nước hơn. "hah khó chịu quá, d-dừng lại đi" hông Narumi cậu lắc qua lắc lại, làm dương vật trong quần Hoshina cứng hơn. "Ư ngồi im nào" rồi anh dùng chân đè lên chân của Narumi cố định cậu lại, ngón tay anh lướt trên lồn cậu, chạm qua những chỗ nhạy cảm, thấy Narumi ngày càng ướt, rồi anh đút hai ngón tay vào trong, cảm nhận sự ấm nóng, co bóp của Narumi. Cậu rên lớn hơn, cả người ngọ nguậy cố gắng thoát ra, nhưng Hoshina cứ như một con rắn quấn chặt lấy cậu, một lần nữa anh lại kẹp cổ Narumi "A-a..đ-đừng".Hoshina cười khúch khích, liếm láp vành tai ửng đỏ của cậu, ngón tay anh liên tục ra vô, Hoshina đẩy tay vào sâu, rồi anh cong ngón tay móc lên điểm G của Narumi làm cậu run lên bần bật, hai chân theo bản năng khép lại nhưng không thể vì bị chân của Hoshina ghim xuống "a-hức-dừng lại đi" cậu khó khăn nói, đập đập lên cánh tay cứng rắn của Hoshina. Hoshina không nói gì, đút thêm một ngón tay vào trong rồi cả ba ngón bắt đầu bắt nạt điểm sướng của Narumi, nước dâm tuôn ra như suối, bên trong co bóp lấy tay Hoshina, "hah- bên trong khít ghê, bây giờ đút cặc vào chắc sướng lắm ha" nói xong anh càng thấy nứng hơn, hơi thở nóng bỏng thổi vào vành tai Narumi, dương vật trong quần căng cứng đến đau. Narumi lúc này thì sắp ngất, vừa bị kẹp cổ vừa bị móc lồn, cảm giác khó thở làm cậu thấy lâng lâng, nhạy cảm vô cùng, Hoshina không chỉ dùng mỗi ba ngón tay mà còn dùng cả ngón cái day day lên hạt le bị bỏ quên nãy giờ của Narumi, "ư-a" khoái cảm đến từ hai phía làm Narumi chịu không nổi, nước lồn lại chảy ra nhiều thêm, rồi tường thịt bên trong bóp chặt lại, cậu rên lên một tiếng rồi cong người lồn dâm bắn nước sướng, làm ướt ga giường một mảng. Anh thả tay ra, Narumi thở hồng hộc, cơ thể mất sức nằm lã trên người anh, đầu óc cậu mụ mị chẳng thể suy nghĩ được gì. Hoshina đặt cậu nằm nghiêng rồi anh cởi quần ra, giải phóng dương vật cứng muốn phát nổ của mình, rồi anh nằm xuống cạnh sau lưng Narumi, cắn lên gáy cậu "ha- ép chặt hai đùi của cậu lại nào" cậu mơ hồ nghe theo, vắt chéo hai chân lại, Hoshina từ từ đút cặc vào giữa hai chân cậu, sượt qua khe lồn ẩm ướt, anh thở hắt ra, rồi bắt đầu di chuyển hông, cặc bự cứ thế cạ qua âm đạo vẫn còn nhạy cảm của Narumi làm cậu khóc lóc "dừng lại đi mà- chịu hết nổi rồi hức" Anh ôm chặt Narumi, một tay đặt lên hông cậu, đè xuống để đùi của Narumi có thể ép chặt lên dương vật của mình hơn. "Ư cậu múp quá Narumi, chỗ nào trên người cậu cũng làm tôi sướng điên lên" anh đẩy nhanh tốc độ, nước dâm của Narumi làm ướt cặc của anh, khiến việc ra vào của Hoshina dễ dàng hơn, mỗi lần anh di chuyển đầu khấc lại cọ vào hạt le cứng ngắc của Narumi làm cậu co giật "a-hưm..ngứa quá""Hah-ngứa lắm sao, để tôi dùng cặc gãi cho nhé" nói xong Hoshina đẩy hông ra vô liên tục, tay còn lại bóp lên đầu ti của Narumi nắn bóp một hồi anh lại mân mê vuốt ve khắp người cậu, từ ngục rồi tới bụng xong anh véo nhẹ lên vòng eo. Cậu nhắm mắt cố chịu đựng. Địt đùi Narumi một lúc, Hoshina gầm gừ, cắn lên vai Narumi, rồi bắn ra, tinh dịch nóng hổi phun đầy lên hai mép đùi của cậu, không dừng lại anh vẫn tiếp tục thút ra thút vô để kéo dài khoái cảm, tinh dịch theo đó dính lên mép lồn của Narumi, cậu cũng chịu hết nổi lồn lại co giật rồi bắn nước. Anh hôn lên trán Narumi "giỏi lắm, tối về tôi sẽ thưởng cho cậu... bây giờ thì.." anh nắm tóc cậu, dí đầu cậu lên con cặc đang mềm dần của mình. "Liếm sạch cho nó đi Narumi" lên đỉnh nhiều quá làm cậu mệt mỏi, hết sức để phản kháng, cậu không muốn bị bóp cổ nữa nên đành nghe lời để tên này hài lòng rồi cút đi nhanh. "Tên điên.." cậu lí nhí mắng rồi dùng lưỡi, rụt rè liếm lên thân dương vật của Hoshina, cậu rê lưỡi liếm từ gốc đến ngọn, vị tinh dịch và dâm thuỷ trộn lẫn vào nhau làm cậu hơi buồn nôn. "Ư-được chưa" cậu cau mài bực bội nhìn Hoshina. Anh cười cười rồi chỉ lên đầu khấc "chưa được đâu chỗ này chưa sạch nè, cậu phải mút hết tinh còn sót lại chứ" "Cái đồ biến thái này!!" Cậu hét lên muốn ngồi dậy đấm tên này một phát nhưng cảm nhận bàn tay đặt lên gáy mình, bóp nhẹ khiến cậu ngoan ngoãn trở lại, Narumi đành cúi xuống liếm láp xung quanh đầu cặc, rồi đưa nó vào mồm, mút mút như đang uống sữa, rồi cậu dùng lưỡi liếm lên lỗ sáo làm Hoshina rên lên vì sướng, thoã mãn anh kéo đầu cậu ra hôn lên môi Narumi một cái chụt "Narumi của tôi đúng là biết nghe lời mà~" anh đứng lên mặc quần áo, rồi lấy khăn giấy ướt lau giữa hai chân cậu, cảm giác mát lạnh sượt lên những nếp gấp nhạy cảm ở âm hộ làm Narumi khẽ rên rỉ, lau chùi xong anh hôn cậu một lần nữa "ở nhà ngoan nhé, tối tôi sẽ về chơi với cậu tiếp" nói rồi anh bưng khay thức ăn đi, đóng cửa hầm lại, để cậu một mình trong căn phòng.Một lúc sau, khi chắc chắn Hoshina đã đi cậu mới ngồi dậy, trong người bực bội "cái tên biến thái chết tiệt!! Phải thoát khỏi đây mới được!!" Cậu đứng lên đi vòng vòng cố tìm những vật dụng hữu ích, nhưng tiếc thay vì đây là nơi mà Hoshina đã chuẩn bị nên cậu chẳng tìm được thứ gì, căn phòng hầu như trống trơn, cậu tuyệt vọng chạy đến cửa, nhưng chưa kịp tới thì dây xích căng lại làm cậu té ngã, đầu gối đập xuống sàn "ây da.." thấy dây xích không đủ dài để tới cửa cậu chán nản nằm phịch xuống sàn, tay che mắt "hết cách thật rồi sao..." cậu liếc nhìn qua cánh cửa trước mặt, nó trông rất kiên cố dường như chỉ có thể được khoá từ bên ngoài. Narumi thở dài, cậu đã khóc hết nước mắt rồi, quá mệt mỏi cậu lê bước đến giường rồi ngủ thiếp đi...
Không biết đã qua bao lâu, nhưng cơn đói làm Narumi tỉnh dậy "ưm..mấy giờ rồi.." cậu nheo mắt tìm đồng hồ, à phải rồi dưới đây làm gì có... thế là cậu nhìn lên ô cửa sổ nhỏ trên cao, bên ngoài nhuộm một màu cam hồng, báo hiệu rằng trời sắp tối. Hoshina mãi chưa về, mà thôi kệ dù sao tên đó không về càng tốt, cậu không muốn nhìn mặt tên phản bội đáng ghét đó nữa đâu. Chẳng có gì để làm, Narumi một lần nữa nhắm mắt lại, ngủ để quên đi cái bụng đang cồn cào của bản thân. Khoảng ba mươi phút sau, cánh cửa hầm khẽ mở ra, Hoshina tay cầm đồ ăn đi vào phòng, anh đặt đồ lên bàn, rồi nhẹ nhàng đi lại giường. Narumi nằm cuộn tròn trong chiếc chăn mỏng, mái tóc hai màu rối phủ ngang trán, hàng mi khẽ run, mắt cậu ửng đỏ do khóc quá nhiều. Hoshina vuốt ve lên má rồi vỗ vỗ đánh thức cậu dậy "Narumi," anh gọi khẽ "Dậy đi, ăn chút gì đó nhé.""Ưm năm phút nữa thôi.." cậu theo thói quen nói, cựa mình. Đôi mắt Narumi mở ra. Khi nhìn thấy Hoshina, ánh mắt cậu ánh lên vẻ sợ hãi, nhưng rồi lại vụt tắt nhanh chóng, thay vào đó là một vẻ bực bội tức giận "Không cần, tôi không đói!" trái ngược với sự giận dữ đang cuộn trào trong người, giọng nói phát ra lại yếu ớt, khàn đến bất ngờ, chắc tại rên nhiều quá. Nhưng bụng cậu bỗng kêu lên, phản bội cậu. Hoshina thấy thế thì phì cười "haha cậu không cần phải giấu đâu mà, hôm nay tôi làm toàn những món cậu thích, đến ăn đi" cậu đỏ mặt mùi đồ ăn thơm quá, khiến cậu không thể cưỡng lại được, dù sao chống cự cũng chẳng có tác dụng ngược lại có khi còn bị tên này đè ra nắc, nên thôi cậu quyết định đi lại bàn rồi ngồi xuống, Hoshina thấy cậu nghe lời nên anh vui lắm cũng đi lại ngồi cạnh cậu. Trên bàn Là bít tết, mì ý sốt kem nấm, tráng miệng là một phần bánh flan và soda dâu. "Tôi biết cậu thích bít tết, nên đã cố làm giống với hương vị ở nhà hàng cậu và tôi hay đi ăn hồi trước."Cậu khẽ giật mình, không đáp, chỉ nhìn đĩa thức ăn. Mùi vị thân thuộc ấy khiến lòng Narumi thắt lại vừa ấm, vừa đau. Hoshina cắt một miếng nhỏ, đưa đến trước mặt cậu "A nào"Narumi chần chừ, rồi chậm rãi há miệng. Hương vị mặn nhẹ của thịt bò lan ra đầu lưỡi, thật ngon, nhưng cũng khiến cổ họng cậu nghẹn lại. "Ngon chứ?" Anh cười dịu dàng, mong chờ phản ứng của Narumi."...Ừ." Cậu nhỏ giọng đáp, mắt nhìn xuống.Hoshina mỉm cười, ánh mắt ánh lên chút ấm áp, nhưng ẩn dưới đó là thứ gì sâu hơn, tối hơn. Anh cắt tiếp miếng khác, lại đút cho cậu, từng động tác chậm rãi, dịu dàng đến mức khiến người ta quên mất rằng đằng sau vò bọc dịu dàng ân cần ấy là một kẻ biến thái, bệnh hoạn chỉ muốn giữ Narumi cho riêng mình.Narumi ăn xong, cậu thở dài thoã mãn, Hoshina thì lấy giấy lau miệng cho cậu "cậu lúc nào cũng vậy, mỗi lần ăn là miệng dính đầy thức ăn" anh cười nói, rồi véo nhẹ má cậu. "Kệ tôi, tôi ăn xong rồi anh đi đi" cậu hất tay Hoshina ra, "tôi đi cả ngày vậy mà cậu không nhớ tôi sao" anh choàng tay ôm eo Narumi, tóc anh cạ lên cổ làm Narumi thấy hơi nhột. Cậu đẩy đẩy anh ra "không! ai thèm nhớ đồ điên như anh chứ, tránh xa tôi ra!!" Càng đẩy Hoshina càng ôm chặt hơn, đúng là bất lực, Hoshina tỏ vẻ tủi thân "tôi nhớ cậu lắm đó, cả ngày chỉ mong được về với cậu thôi, vậy mà Narumi còn đuổi tôi đi nữa chứ.." anh rút đầu vào cần cổ Narumi hít hà mùi hương của cậu rồi hôn lên đó "ư nhột, thả tôi ra"."Không thích" Hoshina trả lời tỉnh bơ rồi tiếp tục hôn Narumi, lần này anh tham lam chiếm lấy môi cậu, một tay giữ cằm cậu lại để Narumi khỏi chống cự, Hoshina liếm nhẹ lên môi cậu, anh cắn môi Narumi làm cậu giật mình rên lên, rồi nhân cơ hội, anh luồn lưỡi vào, khám phá mọi ngóc ngách bên trong, mơn trớn lấy lưỡi của Narumi. Cậu ưm a đấm vào lưng của Hoshina, anh hôn cậu đến khi cả hai hết oxi rồi mới thả ra, Narumi bị hôn đến choáng váng cậu thở hồng hộc, mặt đỏ hồng, mắt thì hơi ướt "đ-đủ chưa hả". Trông Narumi tức giận đáng yêu thế này, Hoshina không thể chịu nổi chỉ muốn hôn cậu thêm, thế là anh lại ngấu nghiến môi Narumi "với cậu tôi không bao giờ thấy đủ".Sau một tràn hôn hít, Hoshina như được sạc đầy pin trở lại, Narumi thì từ một con mèo xù lông bỗng trở nên ngoan ngoãn, hiền hẳn đi, do không còn sức để mắng nữa. "À đúng rồi, tôi có cái này cho cậu" anh mò mẫm trong túi áo đưa cậu một cái nintendo switch "quên mất ở đây không có gì cho cậu giải trí, thích không" Hoshina nhướn mài nhìn Narumi.Mắt cậu sáng rực khi thấy máy chơi game, vội giựt phăng nó từ tay Hoshina "hừm.." cậu ngấm nghía mở máy lên, phát hiện rằng trong đây chỉ toàn game offline, cậu thất vọng, vậy là chẳng cầu cứu được, mà cũng chẳng có sóng.. thôi kệ dù sao có máy chơi game là được rồi. Thế là cậu mặc kệ Hoshina, lựa game rồi bắt đầu chơi, ngón tay cậu điêu luyện lướt qua lướt lại trên các nút điều khiển, tiếng game vui nhộn phát ra. Hoshina cảm thấy mình đang bị bơ, có chút buồn, anh lần mò rồi quỳ xuống giữa hai chân Narumi, tách chân cậu ra, cậu vẫn không quan tâm cho đến khi cảm giác thiếu vải phía dưới làm cậu giật mình, nhìn xuống "A!! đang làm cái gì vậy hả!!? Cái tên khùng này!!!""Hửm thì cậu cứ chơi đi, tôi làm việc của tôi" anh cười rồi từ từ dí mặt vào âm đạo của Narumi, hơi thở ấm nóng của Hoshina phả vào làm cậu hơi nhột, Narumi lấy tay đẩy đầu Hoshina ra "không- tránh ra mau!" Hoshina mỉm cười, nhìn cậu đầy nguy hiểm, anh cũng lấy tay ấn nhẹ lên bụng dưới của Narumi "không thích thì thôi, vậy tôi sẽ tịch thu lại cái máy, cậu khỏi chơi gì hết".Nghe thấy câu này, Narumi hơi hoảng, một ngày ở trong đây cậu vừa buồn vừa chán chẳng có việc gì để làm ngoài ngủ, đã vậy một người nghiện game như cậu làm sao có thể sống thiếu các trò chơi? Cậu run run, rồi dần rút tay về, lắp bắp nói "tôi-tôi xin lỗi.." Thôi phải ráng nhịn, không là cái máy này bị tịch thu mất, dù sao thì mình cũng thấy sướng, đồi lại được cái máy nintendo switch nên cũng không thiệt thòi lắm! Cậu thầm nghĩ. Narumi ngại ngùng, dang rộng hai chân ra "...đ-đừng lấy n-nó đi mà" âm đạo hồng hào phơi bầy trước mặt kêu gọi anh đến ăn. Hoshina cười cười, mới nói vậy thôi mà cậu ta đã đầu hàng rồi, dễ dụ thật.."ừ tôi biết rồi, không lấy nữa" rồi anh dùng tay tách hai mép lồn múp míp của cậu ra, nước dâm rỉ ra một ít, rồi anh mút lấy hạt le của cậu, làm cậu giật lên "ư-" cậu cố chịu đựng, tiếp tục chơi game, mắt vẫn dán chặt vào màn hình.Rồi Hoshina liếm dọc theo khe âm đạo của cậu, rồi lại quay về hạt le lưỡi anh day qua day lại như đang ăn kẹo mút, lồn Narumi chảy ra thêm nhiều nước hơn, làm ướt cằm của Hoshina, anh thay thế lưỡi của mình bằng ngón cái, tiếp tục bắt nạt le đang sưng tấy của cậu. "a-ư..ưm" Narumi rên rỉ nhưng chẳng dám làm gì, rồi cậu cảm thấy một thứ gì đó vừa mềm vừa ấm xâm nhập vào bên trong, Narumi thở gấp, đôi tay đang cầm máy cũng dần run rẩy, cậu đặt máy xuống, đầu dựa vào tường mắt nhắm nghiền lại, miệng phát ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào, tay cậu vô thức đẩy đầu Hoshina vào lồn, làm lưỡi anh tiến vào sâu hơn.Hoshina lúc này chỉ có thể hít thở mùi hương từ bướm xinh của Narumi, mũi anh cạ lên hạt le của cậu, làm Narumi ngứa ngáy lắc hông, lưỡi anh thụt ra thụt vô lỗ dâm liên tục, vách tường thịt bên trong co bóp lấy lưỡi Hoshina, nước dâm xối xả trào ra, anh rút lưỡi ra rồi lại đi bú hạt le của cậu "a-ưm Hoshina-" "Hử sao không chơi game nữa đi...cậu cứ chơi thoải mái, cứ kệ tôi" nói xong anh lại úp mặt vào ra sức bú liếm, tiếng xì xụp phát ra làm Narumi đỏ hết cả mặt. Hoshina đút hai ngón tay vào, khuấy động hên trong cậu, ngón tay anh vừa to vừa vài, móc một lúc Narumi nước nôi chảy lênh láng, anh cạ lên điểm sướng của cậu, làm Narumi nức nở ngón chân căng cứng hết cả lên "a...hah đừng mà...ra-ra mất tránh ra đi Hoshina" hơi thở cậu gấp gáp hơn, lồng ngực phập phồng, tay nắm chặt tóc Hoshina hơn cậu kêu anh tránh ra nhưng lại nắm đầu dí anh vào như thế này rồi anh tránh kiểu gì đây? Hoshina cười cười lưỡi liếm lên lỗ tiểu của cậu, tay vẫn thô bạo ra vào "không sao bắn đi, tôi hứng hết cho..ưm" bỗng Hoshina cắn nhẹ lên le nhỏ của cậu, Narumi giật nảy mình, như có một dòng điện chạy qua, cậu cong lưng bắn hết nước dâm vào mồm Hoshina.Hoshina thì rất vui vẻ, nuốt ừng ực như đang khát nước anh còn mút mút vắt kiệt nước của Narumi làm cậu co giật, nước dâm làm ướt hết môi và cằm của Hoshina, vài giọt rơi xuống cả quần anh. "Hah..ha.." Narumi thở hồng hộc, chân tay mềm nhũn hết cả, Hoshina đứng dậy ôm Narumi rồi bế cậu lên đi tắm.Trong phòng tắm, Hoshina vẫn chưa buôn tha cậu, đè Narumi chịch thêm một chập nữa, làm lồn cậu tê rần hết cả lên, sau đó bế cậu xuống hầm, dọn dẹp phòng, tối nay anh quyết định sẽ ngủ với cậu."Cái tên này sao còn không mau đi ra, ở đây làm gì..." cậu mệt mỏi nói, mắt cậu dần nặng đi, ăn no xong còn bị nắc làm cậu buồn ngủ, Hoshina nằm cạnh, cười cười ôm Narumi từ phía sau, cậu thơm quá làm anh mê mẩn cứ cọ cọ vào gáy cậu mãi thôi. "Tôi thích Narumi nhất" anh vui vẻ nói, nghe câu này Narumi cảm thấy tim mình nhói lên không hiểu tại sao. "anh là chó à đừng có quấn lấy tôi nữa.." cậu tặc lưỡi nhưng nằm im để Hoshina ôm mình. Rồi cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.——————————————————————
Còn nắc tiếp😇
Mà tuần sau mình bận ròi tạm biệt mn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz