Đêm hạ vị ương 【 Thần Chu 】 Chương 40
40. Một khoảnh khắc bình yên
Anh Lỗi kể lại chuyện Văn Tiêu ngất xỉu cho hai người bọn họ, vì thế sau khi thương lượng, bọn họ quyết định Trác Dực Thần sẽ đi tìm Ôn Tông Du để đổi lấy giải dược, Triệu Viễn Chu và Anh Lỗi sẽ trở về núi Côn Luân.Trên núi Côn Luân, Văn Tiêu nằm trên giường hai mắt nhắm nghiền, Bùi Tư Tịnh ngồi bên cạnh với thần sắc ngưng trọng.Triệu Viễn Chu thấy thế lập tức dùng yêu lực tra xét, Anh Chiêu dẫn đầu mở miệng, "Ngươi cũng phát hiện ra đúng không? Không phải là độc..."Triệu Viễn Chu nói tiếp: "Là lâm vào ảo cảnh."Triệu Viễn Chu từ giữa mày rút ra một sợi thần thức màu đỏ, rồi sau đó chỉ vào Văn Tiêu, muốn đi ảo cảnh đánh thức Văn Tiêu.Nhưng thần thức trước sau dừng lại ở giữa mày của Văn Tiêu, như có một lá chắn vô hình ngăn cản y đi vào."Văn Tiêu đã đi đâu trước khi hôn mê?" Triệu Viễn Chu hỏi.Bùi Tư Tịnh đáp: "Chúng ta vừa mới ở thủy trấn Tư Nam ngồi trong chốc lát, Văn Tiêu đột nhiên liền hôn mê."Triệu Viễn Chu nhíu mày lại: "Vậy thì Văn Tiêu sao có thể lâm vào ảo cảnh?"Anh Lỗi nôn nóng hỏi: "Chúng ta phải làm sao? Nữ thần đại nhân có gặp nguy hiểm không?"Triệu Viễn Chu lắc đầu ý bảo bọn họ yên tâm, "Trước mắt Văn Tiêu không sao, không cần lo lắng, chỉ cần đợi Trác Dực Thần trở về, dùng Vân Quang kiếm bài trừ ảo cảnh là được."Ôn Tông Du nhận được thư của Trác Dực Thần, nên vội vã đến chỗ hẹn, lần này đi theo ông ta còn có cả Chân Mai.Trác Dực Thần mở chiếc hộp trên tay ra, bên trong có một nhánh cây màu đỏ.
Anh Lỗi kể lại chuyện Văn Tiêu ngất xỉu cho hai người bọn họ, vì thế sau khi thương lượng, bọn họ quyết định Trác Dực Thần sẽ đi tìm Ôn Tông Du để đổi lấy giải dược, Triệu Viễn Chu và Anh Lỗi sẽ trở về núi Côn Luân.Trên núi Côn Luân, Văn Tiêu nằm trên giường hai mắt nhắm nghiền, Bùi Tư Tịnh ngồi bên cạnh với thần sắc ngưng trọng.Triệu Viễn Chu thấy thế lập tức dùng yêu lực tra xét, Anh Chiêu dẫn đầu mở miệng, "Ngươi cũng phát hiện ra đúng không? Không phải là độc..."Triệu Viễn Chu nói tiếp: "Là lâm vào ảo cảnh."Triệu Viễn Chu từ giữa mày rút ra một sợi thần thức màu đỏ, rồi sau đó chỉ vào Văn Tiêu, muốn đi ảo cảnh đánh thức Văn Tiêu.Nhưng thần thức trước sau dừng lại ở giữa mày của Văn Tiêu, như có một lá chắn vô hình ngăn cản y đi vào."Văn Tiêu đã đi đâu trước khi hôn mê?" Triệu Viễn Chu hỏi.Bùi Tư Tịnh đáp: "Chúng ta vừa mới ở thủy trấn Tư Nam ngồi trong chốc lát, Văn Tiêu đột nhiên liền hôn mê."Triệu Viễn Chu nhíu mày lại: "Vậy thì Văn Tiêu sao có thể lâm vào ảo cảnh?"Anh Lỗi nôn nóng hỏi: "Chúng ta phải làm sao? Nữ thần đại nhân có gặp nguy hiểm không?"Triệu Viễn Chu lắc đầu ý bảo bọn họ yên tâm, "Trước mắt Văn Tiêu không sao, không cần lo lắng, chỉ cần đợi Trác Dực Thần trở về, dùng Vân Quang kiếm bài trừ ảo cảnh là được."Ôn Tông Du nhận được thư của Trác Dực Thần, nên vội vã đến chỗ hẹn, lần này đi theo ông ta còn có cả Chân Mai.Trác Dực Thần mở chiếc hộp trên tay ra, bên trong có một nhánh cây màu đỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz