ZingTruyen.Xyz

berlin ; khoi vu

berlin

pluie808

Berlin ơi
berlin xinh đẹp của tôi.

yêu em liệu có phải điều sai trái, để mãi mang theo hình bóng em trong trái tim mục rỗi khô cằn. chúng ta có lẽ vốn sinh ra chỉ để yêu nồng say với nhau một đêm ấy.

rồi người đi hoá chết rũ một tâm hồn. hay do anh đã trao đi quá nhiều, để tình yêu mới chớm nở lại bị bóp chết trong lòng bàn tay.

tình yêu ấy nồng nàn khiến người ta không ngừng khao khát nó. như một người đói khát lênh đênh trên biển khơi, vì không kiềm được mà bị cám dỗ, uống một hớp. rồi nước biển sẽ khiến họ chết dần. chết trong sự lênh đênh, chết trong cái vị mặn chát chúa.

cũng giống như một kẻ đã quen với việc dìm mình trong cô đơn, trong bóng tối mù mịt. đến khi có một bàn tay vươn tới, trao họ ánh sáng, trao họ sự ân cần quan tâm. người đó sẽ nảy sinh lòng tham rồi khao khát không ngừng.

và berlin đêm ấy đẹp lạ, đẹp đến mức anh chỉ muốn nắm lấy. giữ chặt, khóa lại sự xinh đẹp lộng lẫy đến vô cùng.

"anh sẽ đưa em đi, đi cùng anh đến Berlin"

anh nhớ em, nhớ đêm Berlin ngập ánh đèn. nhớ vị cocktail cay nồng, nhớ hương gỗ lạnh thoảng qua mỗi khi đứng sát gần em.

có những người dành cả đời để khắc mình vào trong tâm trí của ai đó. nhưng có những người lại chỉ cần vài ánh mắt đã khiến người kia ôm nặng nỗi nhớ nhung.

tuổi trẻ là một hành trình dài của những hồi ức, ta đến bên nhau. dù một giây là hạnh phúc cũng có giá trị, cũng là sắc màu tô điểm tuổi trẻ ấy.

nên có lẽ đêm ấy ta chỉ nên dừng lại như vậy, dừng lại trong đôi mắt. dừng lại ở trạm nghỉ của thanh xuân một đêm rồi lại bước đi.

tình yêu không phải ràng buộc, tình yêu là sự tự do. có người chọn ở bên nhau lâu dài, có người lại chỉ bên nhau đến khi bình minh ló dạng sương mai.

có thể anh và em không phải là điểm dừng chân cuối cùng của nhau. nhưng đêm ấy, Berlin đã rất đẹp.

Berlin trong mắt em, Berlin chính là em.

có lẽ đúng, có những người chỉ lướt qua đời ta để ta nhớ. họ không bên ta. nhưng vậy cũng đã đủ đẹp.

đôi khi hạnh phúc cũng chỉ có vậy, với những người đã quen cô đơn như anh. việc níu giữ lấy em là một điều quá đỗi xa xỉ. là một thứ ảo mộng mông lung quá đỗi nực cười.

nhưng anh vẫn muốn đêm ấy đối với em là một đêm thuộc về Berlin đẹp nhất. thuộc về cái để nhớ để khắc sâu, về một nơi xinh đẹp đến mơ màng. Berlin đẹp lắm, và nó sẽ chỉ thật sự đẹp khi hai ta nhìn vào mắt nhau.

có lẽ không cần phải là sự ràng buộc, mà chỉ là một thoáng hồi ức. một cái chớp mắt, một khóe môi cong. cũng đã đủ để gieo vào trái tim một hình ảnh không thể phai mờ.

vì chúng ta đều thuộc về tự do, tình yêu và cảm xúc của Berlin chỉ nên được lưu lại trong chính đêm mà Berlin ngập trong hương vị ngọt ngào ấy. chứ không phải là một thứ ràng buộc nào khác.

dù vô hình hay hữu hình tình yêu vẫn là thứ thuần túy và đẹp đẽ nhất. và đêm hôm ấy Berlin đã thật sự rất đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz