ZingTruyen.Xyz

[All Chủy đoàn sủng/Giác Chủy] Cuộc sống vui vẻ của Cung tam

Chương 18_Hoàn

Hideintherain

"Bây giờ ngươi vừa lòng chưa ?"

Trong Tuyết cung, trong phòng Cung Viễn Chủy tạm ở, Nguyệt trưởng lão khoanh tay trước ngực hỏi

Mà Cung Thượng Giác ngồi ở trước giường Cung Viễn Chủy đang ngủ, người đứng đầu ba cung Hoa, Tuyết, Nguyệt đứng bên cạnh y, trong ánh đèn dầu màu vàng ấm, Viễn Chủy ngủ an ổn, chỉ có chút xanh đen dưới mắt như ẩn như hiện bại lộ mỏi mệt trong khoảng thời gian này của cậu

"Chúng ta nghĩ hết các cách rồi, kết quả vẫn phải ngươi tới, hắn mới bằng lòng nghỉ ngơi." Hoa công tử cũng cảm thán

Tuyết Trùng Tử lại không tiếng động đi tới đầu giường Cung Viễn Chủy, thêm chút dầu thắp vào trong đèn dầu

Cung Thượng Giác nắm một tay Cung Viễn Chủy, y hơi gật đầu, nói tiếng "Đa tạ" với ba người đứng đầu núi sau

Nói xong, y mới lưu luyến buông tay đệ đệ, dịch góc chăn đắp lên vai đệ đệ, làm xong những cái này, y mới đứng dậy, đối diện với mấy người trước mặt

"Các ngươi thực sự cũng tán đồng với cách của Cung Tử Vũ sao ?" Y quan sát sắc mặt của mấy người, hỏi

"Chấp Nhẫn đại nhân suy xét đương nhiên chu đáo." Tuyết Trùng Tử trả lời, "Nếu Trưởng Lão viện lâu không bỏ qua, chờ Cung Viễn Chủy thông qua thử thách, có thể danh chính ngôn thuận ra khỏi Cung môn, do ngươi dẫn hắn đi, cũng không phải không tốt."

"Nhưng đây thực tế làm phiền Viễn Chủy. Một mình ta rời đi cũng thôi, Viễn Chủy bây giờ còn chưa hiểu thái độ của ta, lừa đệ ấy đứng cùng bên với ta, công bằng không ?" Cung Thượng Giác hỏi

"Ta nói bình thường vẫn không nhìn ra, sao ngươi dài dòng như vậy." Hoa công tử bĩu môi nói

"Hắn không rõ, còn không phải vì ngươi mãi không mở miệng nói với hắn, nếu ngươi không nói, làm sao biết được tâm ý của hắn ? Chấp Nhẫn đại nhân muốn ngươi mang theo hắn chạy, trên đường trốn chạy kia, ngươi nói với hắn là được."

"Nghĩ tới trời cao biển rộng bên ngoài kia. càng thích hợp để một người nhìn rõ trong lòng mình." Tuyết Trùng Tử nói, "Đề xuất này của Chấp Nhẫn, nhất định cũng có dụng ý như vậy."

"Đương nhiên quan trọng vẫn là muốn ngươi bãi công." Nguyệt trưởng lão nói thêm

"Hắn nói ngươi ngốc như đầu heo, mỗi ngày đều bị gọi tới Trưởng Lão viện quỳ, chuyện trong Cung môn một chút cũng không chậm trễ, mệt mỏi như vậy làm gì. Vẫn phải là ngươi chạy trốn một thời gian, để mọi người trong Cung môn đều thấy rõ, bây giờ Cung gia lượng người ít ỏi, nhân thủ vốn có thể sử dụng không nhiều, nếu không có ngươi, núi trước của Cung gia cũng không vực dậy được, chỉ có khiến các trưởng lão khác nhận thức được điểm này, tính toán thiệt hơn, mới có khả năng chấp nhận."

Cung Thượng Giác cúi đầu cười

"Bản lĩnh dùng mánh tới chống chế này của hắn một chút cũng không ít."

"Ngươi biết cái gì, đây gọi là trượng nghĩa." Hoa công tử nói, "Trước đây hắn cũng chống chế, giả bộ đối nghịch với các trưởng lão vì Vân Vi Sam như vậy, các ngươi còn nói hắn nghe theo người ngoài, bây giờ biết chỗ tốt của hắn chưa."

"Tuy chúng ta giúp các ngươi, cũng không phải là giúp đầu gỗ ngươi." Nguyệt trưởng lão cũng nói, "Chúng ta là vì Cung tiểu tam, dù sao, nói thế nào, hắn coi như cũng là tiểu đồ đệ chúng ta mới nhận."

"Chúng ta đem tích lũy cả đời dạy cho hắn." Tuyết Trùng Tử cũng nói, "Nếu hắn thực sự bằng lòng chấp nhận ngươi từ đáy lòng mình, vậy chúc phúc các ngươi, nếu hắn không muốn, chúng ta dựa vào bản lĩnh của mình, đánh ngươi một trận cũng không khó."

"A ?" Cung Thượng Giác nhướn mày, "Viễn Chủy đệ đệ thiên tư thông minh là không sai, nhưng ta tốt xấu gì cũng tập võ nhiều năm, không tới mức không địch lại được chứ ?"

"Ngươi cho rằng Chấp Nhẫn đại nhân không có cách dự phòng sao ?" Nguyệt trưởng lão đắc ý nói, "Chấp Nhẫn đại nhân từng dặn dò, lần này các ngươi rời khỏi sơn cốc, Cung tiểu tam phải mang theo Kim Phác, còn có Kim Phồn !"

"Mang theo Kim Phác thì thôi, hắn là thị vệ bên người Viễn Chủy, cũng đủ trung thành với Viễn Chủy, nhưng mang theo Kim Phồn là sao ?" Cung Thượng Giác hỏi

"Đương nhiên là vì phòng ngươi tùy tiện dụ dỗ tiểu hài tử !" Hoa công tử nhíu mày nói, "Đại tiểu thư và Kim Phồn ân ái, đương nhiên sẽ không để Kim Phồn đi theo các ngươi ở ngoài quá lâu, Chấp Nhẫn biết tính tình ngươi, hơn nữa cũng lo lắng ngươi cả đường sống chết không chịu nói mới nghĩ tới dùng chiêu này ép ngươi. Nếu thời gian dài các ngươi vẫn chưa có phản hồi, đoán chừng đại tiểu thư mang theo một xe pháo ra giang hồ đuổi giết các ngươi."

Cung Thượng Giác giật khóe môi

"Cung Tử Vũ lo lắng thật chu đáo."

"Chấp Nhẫn đại nhân nói rồi, thế gian bên ngoài đẹp đẽ, là nơi hắn nhiều năm hướng tới, hy vọng các ngươi thay hắn đi xem, trải nghiệm cho tốt tự do của nhân gian, Cung môn là nhà, bất luận Viễn Chủy quyết định thế nào, hai người các ngươi cung quy vẫn sẽ quay về nhà." Tuyết Trùng Tử nói với Cung Thượng Giác

"Hắn không chỉ hy vọng giang hồ rộng lớn như vậy có thể giúp các ngươi nhìn rõ nội tâm, cũng hy vọng Viễn Chủy sau khi trải nghiệm tự do, có thể hiểu được sự đáng quý của chốn về, hiểu được trong nhà luôn luôn có vướng bận."

"Cung Tử Vũ này...."

Cung Thượng Giác khóe mắt đỏ lên, chậm rãi siết chặt tay, cuối cùng, ở trong ánh nến, ôm quyền với mọi người đối diện, ánh mắt hết sức nghiêm túc

"Cũng xin chư vị chuyển lời, Thượng Giác chuyến này chắc chắn chăm sóc tốt Viễn Chủy, bảo đảm huyết mạch Cung môn bình an, bất luận chuyến này kết quả thế nào, cả đời này của Cung Thượng Giác, nhất định không phụ chức trách của Cung môn, không phụ sự tin tưởng của tộc nhân, không phụ bản thân, cũng quyết không phụ tâm ý với Viễn Chủy."

"Nói thật hay." Tuyết Trùng Tử gật đầu, ra dấu với Cung Thượng Giác, "Bây giờ Viễn Chủy cũng ngủ rồi, vẫn xin Giác công tử rời đi trước."

"Rời đi ?" Cung Thượng Giác còn chưa hồi thần từ trong xúc động vừa rồi, nghi hoặc chớp mắt mấy cái, "Rời đi đâu ?"

Y vốn định nói, rất vất vả mới tới núi sau, gặp lại Viễn Chủy, tối nay ở đây, đâu cũng không đi

Nhưng mấy người còn lại dường như nhìn ra tâm tư của y, mặt đều đen lại

"Đương nhiên là tới động tuyết ở núi sau." Nguyệt trưởng lão khoanh tay, trầm giọng nói

"Ta không nói đùa, ngươi tới núi sau, không phải là tới kiểm điểm sao ? Đây cũng là Chấp Nhẫn đại nhân dặn dò, Cung tiểu tam chưa trưởng thành, không thể không trông chừng, để heo cắp đi."

"...."

Cung Thượng Giác dường như nghe thấy tiếng vỡ vụn của tấm kính cảm động vừa chất lên trong lòng

"Nhưng Viễn Chủy ----" Y vẫn có chút kiêng kỵ, sợ Viễn Chủy tỉnh lại không tìm thấy người, vô cớ kinh hãi

Nề hà Tuyết Trùng Tử đã cầm đèn lồng bắt đầu đuổi người

"Chúng ta đương nhiên là suy xét tới những cái này, tới lúc hương an thần đốt sắp hết, sẽ sai ngươi tới gọi ngươi, không khiến Viễn Chủy khó xử."

Cung Thượng Giác vừa định nói cảm ơn, lại bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề quan trọng hơn, hỏi một câu

"Chờ chút, các ngươi đốt bao nhiêu hương ?"

Chỉ thấy Nguyệt trưởng lão chống nạng vô cùng kiêu ngạo, nhấc mắt nói, "Ta không phải nói rồi sao, đốt một cân. Trước khi Viễn Chủy tỉnh, ngươi đi kiểm điểm đi."

"...."

---------------------------------------------------

Hoàn

Lời kết của tác giả:

"Thực sự hết rồi, là kết mở. Không có màn tỏ tình trực tiếp của Cung nhị, vì mong muốn ban đầu của câu chuyện này là nghĩ tới Cung tam trong phim vốn chỉ có ca ca, cuộc sống hơi cô độc, sau khi phim kết thúc mới có thể náo nhiệt, hy vọng nhìn thấy cậu được mọi người tán đồng, thích và cưng chiều. Toàn bộ câu chuyện xoay quanh cậu ấy, cho nên Cung Thượng Giác tỏ tình không phải là trọng điểm, cũng mang tới tưởng tượng cuộc sống vui vẻ của Cung tam có thể mãi kéo dài, hy vọng cậu ấy từ nay về sau vô ưu vô lự, được mọi người đặt ở trong lòng."

Dù mình hơi tiếc về tình cảm của Giác Chủy chưa tới được điểm cuối, nhưng những gì tác giả mong muốn cũng hợp lý, và mình cũng không thể không thừa nhận mình rất thích khi tìm được truyện này và chia sẻ với mọi người.

Cảm ơn mọi người đã đón đọc

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz