
Giữa tro tàn và hương cũ
1 lượt thích / 3 lượt đọc
Bạn đứng chôn chân cạnh nấm mồ , nhìn bia đá chứa thân xác của người đang an nghỉ. Họ nói đúng, có những mối duyên nó đẹp đến mức , lời thề bị chôn vùi vẫn còn ám lại tàn dư của vị ngọt trong ký ức . Khi con người ta rời đi, họ để lại kẻ lưu lạc trong nhớ thương cái vị đắng ngắt của chén rượu tình cay , như bản tình ca thiếu nốt. Tro tàn lặng lẽ vùi chôn những mảnh ký ức xưa . Trên phiến đá lạnh , cành hoa tuy đã tàn nhưng vẫn cố níu kéo chút dư âm mong manh , như thể thay người đã mất gửi lời tiễn biệt cuối cùng . Tình cũ như sợi xích vô hình trói buộc bạn không thể bước tiếp . Nước mắt hòa làm một với tàn dư tạo ra vị khó thở đến ngẹt mũi. Giờ đây chỉ còn bạn , mắc kẹt ở cánh cửa bóng tối . Như câu thơ của tác giả Nguyễn Bích nói về cuộc chia ly :
" Người đi một nữa hồn tôi mất
Một nữa hồn kia bỗng dại khờ "
Chúng ta không thuộc về nhau, giấc mơ không phải của nhau rồi
_____________________________________________________
Tác giả : Kẹo chanh chua
Tác phẩm : giữa tro tàn và hương cũ
Lưu ý : có thể phi logic, ngôn tình
- Vì quá chán với việc học nên t viết thư giản. Trân trọng