Ánh Đông Hạ Lưu
69 lượt thích / 570 lượt đọc
Ví em như cơn gió của mùa xuân, em đến bên cạnh tôi và xuôi tan bóng tối bao quanh tôi. Nụ cười em như ánh nắng ban mai sưởi ấm trái tim đã buốt giá từ lâu. Mái tóc em như được ông trời ban cả một bầu trời trong trẻo vào đó. Em luôn nở một nụ cười ngây ngô khiến tim tôi như điên loạn. Em chẳng khác gì một thiên sứ mang vỏ bọc con người được ông trời phái đến bên tôi. Nhưng đáng tiếc rằng, ông trời lại mang em đi mất rồi...em đến rồi lại đi, làm cho con tim tôi như vỡ vụn. Nếu kiếp sau ta có duyên gặp lại nhau, tôi vẫn sẽ bằng lòng dâng cho em thứ mà người đời thường gọi là tình yêu.