Zhaoqu Trieu Du X Cu Huyen Tu Tam Ma
Triệu Du bắt lấy hai tay Cù Huyền Tử nhấc lên trên, xoay người ấn y lên giá sách, Triệu Du cúi người áp vào Cù Huyền Tử, đi đường vòng bên tai, mang theo tức giận nói."Tại sao hắn có thể làm được, Triệu Du ta lại làm không được?" Hai tay bị trói lên cao, sóng nhiệt bên tai càng kích thích nồng đậm, Cù Huyền Tử một thân nổi da gà. Nhưng lời nói kia lại thập phần nhục nhã, chọc Cù Huyền Tử tức giận đến hàm răng đang nghiến chặt đều muốn cắn nát, nhưng xét đến tình trạng hiện tại của Triệu Du, y cố nén bình tĩnh mà mở miệng nói."Triệu Du! Ông trước hết hãy buông ra! Ta biết bây giờ ông đang nhập ma, không thể kiểm soát được chính mình, ông nghe ta hãy bình tĩnh!" Nhưng lý trí cuối cùng của Triệu Du cũng đã bị dục vọng của nụ hôn vừa rồi khơi mào hoàn toàn đã che lấp ý thức. Hiện tại trong đầu hắn đều chỉ muốn đem Cù Huyền Tử xé nát nuốt vào bụng, đem huyết nhục hòa vào xương tủy. Vì thế hắn hoàn toàn không để ý đến sự giãy giụa của Cù Huyền Tử, một tay kéo đai lưng Cù Huyền Tử rút xuống, sau đó liền dùng đai lưng kia đem hai tay y treo ở trên đỉnh giá sách. Cù Huyền Tử thấy vậy vội vàng đá chân ngăn cản, lại bị Triệu Du dùng linh lực áp chế không thể nhúc nhích."Triệu Du! Ông đang làm gì vậy? Ông mau buông ta ra! Triệu Du! Đừng! A..." Cù Huyền Tử thấy mình đã trở thành con cá nằm trên thớt, hoàn toàn luống cuốn, y bị phong ấn tu vi, cho dù toàn lực giãy giụa cũng không có tác dụng.Triệu Du không quan tâm đến lời của Cù Huyền Tử, vùi đầu vào vai y, tham lam ngửi mùi hương trên người Cù Huyền Tử, nhưng hắn vẫn cảm thấy còn chưa đủ liền hướng đến chiếc cổ thon dài trắng nõn kia, chính mình một trận gặm cắn, lưu lại một chuỗi vết đỏ."A ----! Triệu Du! Lão già chết tiệt, ông mau tỉnh lại, ông và ta đều là nam tử! " Y phục không có thắt lưng trói buộc kia sớm đã bị nới lỏng đến mức chỉ cần đụng nhẹ liền rơi xuống. Thế nên Triệu Du chỉ vừa đưa tay chạm lên, liền lộ ra lồng ngực bạch ngọc cùng song châu phấn nộn. Hắn không chút do dự ngậm một bên hạt châu vào trong miệng bắt đầu liền liếm cắn. Cù Huyền Tử vốn đã thanh tâm quả dục cả trăm năm lại chịu kích thích như vậy, vốn còn muốn thuyết giáo hắn một phen nhưng lời còn chưa kịp thốt ra đã nghẹn lại, chỉ còn lại những tiếng nức nở.Triệu Du cũng không bỏ qua nụ hoa phần hồng ở bên kia, tay phải khẽ vuốt ve dùng sức xoa xoa, kích thích song nhũ làm cho Cù Huyền Tử run rẩy không thôi, nuốt một ngụm nước bọt, nhưng vẫn run rẩy mở miệng nói."Triệu....Triệu Du...ân...chúng ta....chúng ta không thể....a...."Không đợi Cù Huyền Tử nói xong một câu hoàn chỉnh, Triệu Du liền phiền não kéo dây buộc tóc của mình xuống, tay vươn lấy một viên ngọc châu đặt trên giá sách, nhét vào trong miệng Cù Huyền Tử. Cù Huyền Tử vừa định nôn ra, đã bị dây tóc Triệu Du siết chặt khóe miệng, ngọc châu này đủ lớn, nuốt cũng không nuốt được, nôn lại không ra, chỉ có thể ngậm trong miệng. Triệu Du nhìn y mỉm cười hài lòng, Cù Huyền Tử cũng không cách nào nói ra chữ hoàn chỉnh, còn lại chỉ có uyển chuyển rên rỉ cùng nức nở. Triệu Du thấy vậy liền tiếp tục nhấm nháp nhũ hoa trước ngực, tay trái trống rỗng liền một đường đi xuống phía dưới, lột bỏ nội y của Cù Huyền Tử.Cù Huyền Tử muốn trốn về phía sau, lại bị tay phải Triệu Du siết chặt lấy eo hướng vào trong ngực mình. Cù Huyền Tử đã sớm khuất nhục nhắm hai mắt lại, nhưng khi bị cảm giác nóng rực dán lên cũng không khỏi mở mắt, ánh mắt nhìn đến là tóc bạc bay phấp phới, điên cuồng tà mị của Triệu Du, Cù Huyền Tử muốn lên tiếng quát dừng, lại bị ngọc châu ngăn cản chỉ còn lại thanh âm xấu hổ nức nở.Tay phải Triệu Du đỡ Cù Huyền Tử đã bắt đầu di chuyển về phía hậu huyệt, tay trái cũng không nhàn rỗi, đùa bỡn vật kia đã cương cứng của y. Khi ngón tay thứ nhất thò vào hậu huyệt, Cù Huyền Tử liền điên cuồng vặn vẹo, gấp gáp giãy dụa ra. "Không, chúng ta chính là lão bằng hữu trăm năm a! Làm thế nào có thể!" Triệu Du không cho Cù Huyền Tử có cơ hội trốn thoát, rút tay trái ra, ôm lấy chân phải của Cù Huyền Tử, cưỡng chế y nâng đến bên hông mình. Chân trái của Cù Huyền Tử cũng bị đẩy dạng ra hai bên, hai tay treo trên giá sách. Triệu Du một bên khuếch trương hậu huyệt của Cù Huyền Tử, một bên ở trên người Cù Huyền Tử ngang ngược, gặm cắn liếm liếm, không buông tha bất kỳ khe hở nào, tựa hồ là muốn nhấm nháp toàn thân.Tâm ma ở trong lòng Triệu Du, từng chút từng chút xuất hiện hình ảnh Cù Huyền Tử cùng Đế Miện dây dưa triền miên, khiến cho hắn không kiềm chế được lực đạo, nhiều lần lưu lại không ít dấu răng cùng vết máu trên người Cù Huyền Tử. Với tư thế hiện tại làm cho Cù Huyền Tử thật sự có loại cảm giác sợ hãi sẽ bị Triệu Du từng ngụm từng ngụm nuốt vào bụng.Đợi đến khi ba ngón tay dễ dàng ra vào, Triệu Du liền rút ngón tay ra, đem chân trái của Cù Huyền Tử vắt lên vai mình. Cù Huyền Tử cảm giác được một cỗ nóng rực phía sau hậu huyệt, càng thêm run rẩy, nhưng y vốn bị trói chặt đã không có đường lui, ánh mắt nhìn Triệu Du cũng từ phẫn nộ biến thành cầu khẩn, cầu khẩn Triệu Du dừng lại.Nhưng Triệu Du cũng không có dừng lại, ngược lại mạnh mẽ tiến lên, hậu huyệt mới mở phi thường chặt chẽ, kẹp Triệu Du đến phát đau, hắn đành phải chậm rãi tiến vào. Cù Huyền Tử dù sao cũng chưa có kinh nghiệm hành phòng, phía sau cũng là lần đầu tiên có dị vật tiến vào, đau đến khóe mắt y ướt át, hai giọt nước mắt trong veo chảy xuống. Triệu Du nhìn thấy nước mắt Cù Huyền Tử sửng sốt một chút, rồi lại lập tức bị tâm ma kéo trờ về dục vọng ban đầu.Triệu Du ôm lấy thắt lưng Cù Huyền Tử, đem Cù Huyền Tử đặt ở trên giá sách bắt đầu chậm rãi ra vào. Nước mắt bị mở ra liền không thu được rơi xuống, Cù Huyền Tử đau đớn vừa rơi lệ vừa lắc đầu, trong miệng nức nở không ngừng, giống như lời cầu xin tha thứ."Đau quá....Triệu Du....a....a...dừng lại...xin ông dừng lại đi mà...."Đôi tay Cù Huyền Tử để ở trước ngực nam nhân. Y gắt gao mà cắn chặt môi, đau đớn kịch liệt cơ hồ mau đem cánh môi cắn rách. Bộ dáng mỹ nhân cố nén nước mắt, bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy cũng sẽ mềm lòng.Nhưng Triệu Du ngược lại càng cảm thấy hưng phấn bất tận, đem hai tay Cù Huyền Tử quấn quanh cổ mình. Lúc này Cù Huyền Tử đã không còn sức lực chỉ biết thuận theo hành động của hắn, vừa vặn đúng lúc lại nghênh đón đợt tiến công của Triệu Du, Cù Huyền Tử đành phải ôm chặt cổ hắn mới có đứng vững. Triệu Du nhếch miệng cười xấu xa cũng không ngăn cản y, những mỗi lần ra vào càng lúc càng sâu hơn, đột nhiên cảm nhận được sự run rẩy của Cù Huyền Tử trong ngực, hậu huyệt vì bị kích thích mà siết chặt, Triệu Du bị kẹp thiếu chút nữa đã bắn ra. Cả bản thân hắn cũng không có bao nhiêu kinh nghiệm cũng không biết là đụng tới chỗ mẫn cảm, chỉ là biết mình vừa chạm đến một địa điểm vừa chặt vừa lỏng làm cho Triệu Du thập phần hưởng thụ, liền mãnh liệt tiến công về hướng này.Khoái cảm như mưa bão đánh vỡ ý thức của Cù Huyền Tử, ngay cả vật nhỏ phía trước cũng chảy ra không ít dâm thủy, đến nước bọt vốn khắc chế cũng từ khóe miệng chảy xuống, bộ dáng cực kỳ dâm đãng.Triệu Du sợ Cù Huyền Tử sẽ bị sặc, từ bên hông Cù Huyền Tử rút ra một bàn tay cởi dây buộc tóc kia xuống, đem viên ngọc châu trong miệng Cù Huyền Tử lấy ra, nhưng Cù Huyền Tử cũng không có cách nào thốt nên lời, chỉ có tiếng rên rỉ lúc động tình kia.Cù Huyền Tử ngửa cổ: "Triệu...Triệu Du.....đừng làm nữa....Triệu Du..."Triệu Du không chỉ không tha cho y, ngược lại càng nặng tay thêm, lập tức xoay người đem Cù Huyền Tử đặt ở trên bàn, cúi người đè lên Cù Huyền Tử, tư thế này làm cho hai người càng thêm áp sát."A.....Triệu Du...không cần...không cần......a......ưm...a.." Kích thích càng sâu làm cho Cù Huyền Tử nhịn không được lên tiếng rên rỉ, cả người chỉ còn lại dục vọng, thậm chí còn phối hợp vặn vẹo vòng eo, chỉ vì đạt được khoái cảm hơn.Tay trái Triệu Du bắt lấy gáy Cù Huyền Tử, cúi đầu hôn cái miệng nhỏ nhắn kia, đầu lưỡi triền miên quấn nhau, hạ thân càng lại ra sức đâm mạnh, tay phải cầm lấy vật nhỏ kia của y bắt đầu trêu chọc.Vài lần sau, Triệu Du thật sự là nhịn không được, ưỡn người bắn vào chỗ sâu nhất của cù Huyền Tử, chỗ mẫn cảm kia cũng bị sóng nhiệt kích động, phía trước vật nhỏ trong tay Triệu Du liền bắn ra, dính đầy tay Triệu Du.Triệu Du trêu chọc đem tay phải dính nước ngọc kia duỗi hai ngón tay đưa vào trong miệng Cù Huyền Tử, khiêu khích đầu lưỡi của y. Trải qua lần cao trào đầu tiên trong đời, Cù Huyền Tử cuối cùng cũng lấy lại một chút thần trí, quay đầu cắn chặt ngón tay của Triệu Du nói."Triệu Du, ông mau cút khỏi người ta!"Vừa mở miệng đều là tiếng khàn khàn hỗn tạp nức nở, Triệu Du chỉ mới bắn một lần, bản thân cũng không cảm thấy mệt mỏi."Cù tiên tử không hổ là người từng trải qua chuyện phòng sự, đến giờ phút này vẫn còn có tinh thần như thế, vậy chúng ta tiếp tục đi."Nói xong, hắn cũng không có rời khỏi hậu huyệt của Cù Huyền Tử, mặc kệ y khóc lóc kêu mắng, cứ như vậy đem người nhấc lên, đi về phía giường.Triệu Du nặng nề nhìn y, nhẹ giọng nói: "Lão Cù, lão Cù của ta, kêu cho ta nghe, ta thích.""A......không cần......" Triệu Du một cái tay khác kéo tay trong miệng Cù Huyền Tử ra, làm y kêu ra tiếng."Lão Cù của ta, tâm can bảo bối của ta, mau mở mắt nhìn, nhìn ta vì ông mà cứng, vì ông mà nguyện trầm luân trong dục vọng.""A..a....a....Triệu Du đừng nói, đừng nói nữa...."Đầu Cù Huyền Tử nghiêng sang một bên, sướng đến rơi xuống nước mắt, một câu cũng nói không nên lời. Triệu Du đem y lại kéo tới, ôm vào trong ngực, mạnh mẽ lao tới, thẳng cắm mấy chục cái. Đến cuối cùng Cù Huyền Tử cũng bị Triệu Du làm đến ngất xỉu.
https://youtu.be/LzGRQE7JqqI
Chiếc video về tình yêu thuần khiết của Triệu Cù
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz