Youkoso Jitsuryoku Shijou Shugi Nam 2 Vol 4 5
Phần 9Đã hơn 5 giờ 30 phút. Tôi đã hẹn một người gặp nhau trước 18h ăn tối.Khi đang rời phòng ngủ và chuẩn bị đi đến boong của tầng 5, tôi tình cờ gặp Sudou, người ở phòng bên cạnh."Mày định đi đâu trước giờ ăn tối vậy?"Sudou có lẽ đang trên đường trở về phòng ngủ của mình, hỏi tôi."Đi dạo trước khi ăn.""Mày nói chuyện như một ông già. Vậy, hẹn mày ở nhà ăn."Chúng tôi định tạm biệt sau khi trao đổi vài lời, nhưng Sudou thốt lên như thể cậu ấy nhớ ra điều gì đó."Không,đợt đã, đợi đã. Được rồi, thực ra, tao có một chút bất ngờ cho mày!""Ike và Shinohara bắt đầu hẹn hò?""Cái gì, mày đã biết?!""Tớ chỉ tình cờ nghe thấy.""Không, tất nhiên tao cũng ngạc nhiên về điều đó, nhưng thằng đấy đã đánh bại tao .... Quan trọng hơn, cậu ta nói là muốn học cùng với tao và muốn vào nhóm học của Suzune."Điều này thật đáng ngạc nhiên, hay đúng hơn là nhanh hơn tôi nghĩ một bước."Bởi học lực thấp cũng đồng nghĩa án tử trong trường này."Việc bạn thường xuyên có nguy cơ bị đuổi học vẫn là mối bận tâm chính của học sinh có học lực yếu."Đây là khoảng thời gian quý giá để tao ở một mình với Suzune, nhưng nếu cậu ta có động lực, tao không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hỗ trợ, đúng không? Đó là lý do Kanji cũng sẽ bắt đầu học chăm chỉ bắt đầu từ hè."Hình như cậu ấy định bắt đầu học ngay sau khi chuyến đi này kết thúc.Nó phụ thuộc vào nỗ lực của Ike cho dù kết quả sẽ được nhìn thấy ngay lập tức, nhưng sự phát triển có thể được nhìn thấy vào đầu học kỳ thứ hai. Cả Sudou và Ike đều có thể thay đổi vì câu chuyện tình yêu của họ."Có lẽ sẽ có nhiều thành viên trong nhóm hơn.""Cái gì? Nghiêm túc à?""Tớ đoán điều đó có nghĩa là Ike không phải là học sinh duy nhất muốn bắt đầu học với Horikita.""Là con trai, đúng không?"Cậu ấy có một khuôn mặt nghiêm túc và nắm lấy vai đưa đẩy tôi."Không ... không hẳn. Đó là Satou, Satou."Tôi không cố ý nhắc đến tên cô ấy, nhưng cậu ấy buộc tôi phải thú nhận."Con gái, huh. Được rồi, nếu vậy thì... có phải mỗi Satou? Không chỉ có tao mà còn có Ike, cô ấy vẫn sẽ tham gia nhóm học hả?""Tớ chắc chắn là cậu ấy đã chuẩn bị cho nó ở một mức độ nào đó. Cậu ấy dường như có một ý chí quyết tâm mạnh mẽ.""Hum. Rồi rồi, dù sao thì tao cũng không phiền. Tao sẽ không thua bất kể ai tham gia."Cậu ấy khịt mũi khiến tôi cảm thấy cậu rất ham học hỏi."Không phải sẽ khó khăn hơn để làm điều đó trong khi hoạt động câu lạc bộ cùng một lúc, huh?""Chắc chắn là khó rồi. Nhưng tao nghĩ mình có sức chịu đựng mà tao có thể tự hào. Lúc đầu, khi tao quay lại học, tao đã ngủ thiếp đi trong một phút, nhưng bây giờ, không hề... không, tao có thể tập trung trong một giờ hoặc lâu hơn..."Nếu cậu ấy có thể học tập và tập trung cao độ như vậy thì sẽ không có vấn đề gì.Học trong một giờ, nghỉ ngơi, học trong một giờ, và lặp lại là quá đủ."Nhưng... chết tiệt, tao không thể chấp nhận tại sao Kanji lại có bạn gái trước."Sudou cười trong khi đau buồn từ tận đáy lòng."Tao sẽ cho cậu ta một bài học kỹ lưỡng để trả đũa cho điều đó. Cậu ta sẽ phải học như ở câu lạc bộ bóng rổ Spartan."Đó dường như là sự đan xen giữa quý mến và ghen tỵ đối với người bạn thân của mình."Đừng làm quá. Bởi thích một thứ như học tập mà cậu ấy từng ghét không dễ dàng.""Tao biết. Tao biết mình cũng ghét việc học đến mức nào."Rồi cậu ta lè lưỡi như đang nhai một thứ gì đó đắng chát.Sau khi tạm biệt Sudou, tôi đến gần nơi mà mình đang nhắm đến. Tôi nhìn thấy Kushida trước boong tàu và ẩn mình một lúc. Thời gian cuộc hẹn đã qua năm phút, tất nhiên cô ấy vẫn đang đợi tôi.Tôi lấy điện thoại ra và gọi cho Kushida.Cô ấy nhấc máy sau khoảng hai cuộc gọi."Xin chào?"
(Ngoài lề: để "alo" thì không giống người nhật lắm.)Sau khi xác nhận giọng nói, tôi bước ra gần boong nơi Kushida đang đứng.Về cơ bản, điện thoại ưu tiên các (cuộc gọi).Ngay cả khi chế độ ghi âm được bật, nó sẽ tự động tắt sau khi cuộc gọi bắt đầu.Nói cách khác, cuộc trò chuyện sẽ chỉ diễn ra giữa tôi và Kushida."Xin lỗi Kushida, tớ đến muộn. Tớ đang trên đường đến, mà cậu vẫn đợi?""Ừm, umm~ah, lối này!"Kushida kiểm tra trái phải và nhanh chóng nhìn thấy và vẫy tay với tôi.Tôi không tắt điện thoại mà đi đến trước mặt Kushida.Cùng lúc, cả hai chúng tôi đều tắt điện thoại."Xin lỗi vì đã để cậu đợi. Tớ đã đi nhầm đường.""Ayanokouji-kun cũng có thể mắc sai lầm à? Nhưng có chuyện gì thế? Cậu đã nhắn là muốn nói chuyện với tớ.""Tớ đã không biết phải làm gì trong vài giờ qua, nhưng tớ nghĩ mình sẽ nói với cậu một cách thành thật.""Hm? Nói với tớ? Về cái gì cơ?""Cậu biết tớ tham gia trò chơi truy tìm kho báu, phải không?""Ừm. Cậu đã bắt cặp với Satou-san nhỉ?"Điều đó là gì? Cô ấy nhìn tôi lạ lùng, mà không hiểu diễn biến cuộc trò chuyện."Trong sự kiện truy tìm kho báu này, phần thưởng cho mã QR mà tớ quét được là 100.000 điểm. Tức là 90.000 điểm sau khi trừ phí tham gia. Nếu tớ chia đôi, kết quả là 45.000 điểm. Tớ nghĩ việc phải làm là chia một nửa nó cho cậu, Kushida."Nói rồi tôi lấy điện thoại ra cho cô ấy xem thông tin nhận chuyển của mình.Nó hiện rõ 100.000 điểm vừa nhận được."Huh? Đó chỉ là một trò chơi, cậu không cần phải lo lắng quá nhiều về nó đâu."Kushida bất ngờ trước lời nói của tôi và từ chối chấp nhận bằng cả hai tay."Thành thật mà nói, lúc đầu tớ cũng nghĩ vậy. Hay đúng hơn, tớ đã cố nghĩ như vậy, nhưng, tớ cảm thấy rằng đó là một cách nghĩ xấu xa và gian xảo. Có khả năng cậu sẽ nói không cần nhưng nếu tớ giữ im lặng, tớ nghĩ Kushida sẽ không biết. Tớ rất tiếc vì những suy nghĩ của mình như vậy, vì vậy thật tốt để đưa nó cho cậu. ""Nhưng..."Bất kể tôi đưa ra lý do gì, theo quan điểm của Kushida, đó là một điểm khó chấp nhận."Cá nhân tớ nghĩ là... Tớ hy vọng cậu sẽ chấp nhận đây là sự chân thành của mình.""Chân thành ...?""Tôi đã mua sự an toàn từ Kushida bằng cách đưa cậu một nửa số điểm cá nhân mà tớ kiếm được. Chỉ cần tớ chân thành ở đây, tớ hy vọng Kushida cũng chân thành với mình."Tôi có mắc sai lầm nào không? Tôi cầu nguyện bằng cả đôi mắt của mình."Không có gì sai khi có thêm một chút điểm cá nhân. Đúng vậy, phải không?""Đúng là như vậy, nhưng không phải Ayanokouji-kun cũng khá dằn vặt sao?""Không hẳn. Không có gì to tát so với việc phải đối mặt với Kushida.""Cảm giác... ngược lại có chút đáng sợ.""Ý cậu là gì""Ayanokouji-kun, cậu biết đấy, bây giờ có nhiều người nói về việc cậu là một học sinh tuyệt vời về nhiều mặt. Cậu thực sự cho tớ một nửa số điểm cá nhân của mình chỉ vì cậu muốn đình chiến với tớ?""Theo tớ, thay vì đánh giá những học sinh như Sakayanagi và Ryuuen, những người đang chiến đấu cho các kỳ thi đặc biệt, sẽ nguy hiểm hơn nếu Kushida là kẻ thù của tớ, nơi cuộc sống cá nhân cũng bị ảnh hưởng."Mặc dù hơi cảnh giác, Kushida vẫn gật đầu như thể cô ấy đồng ý với tình hình."Được rồi. Vậy thì cậu chắc chắn muốn làm điều này, phải không?""Tất nhiên."Tôi đã chuyển điểm cá nhân của mình vào tài khoản của Kushida qua điện thoại."Tớ đã chuyển nó cho cậu rồi, nhưng nếu tớ gặp khó khăn về tiền bạc, tớ có thể nhờ cậu giúp đỡ.""Eeh? Điều đó hơi thô thiển, Ayanokouji-kun."Kushida cười khúc khích, như thể cô ấy thấy buồn cười vì tôi thật thảm hại."Nhưng tớ nghĩ đó là một cách tiếp cận thông minh hơn nhiều so với Horikita-san, tớ không ghét như vậy."Có thật không?""Tớ cũng không muốn biến Ayanokouji-kun thành kẻ thù của mình, vậy thì hãy hợp tác.""Ah. Tớ hy vọng chúng ta có thể tiếp tục giúp đỡ lẫn nhau."Nói xong, tôi và Kushida tạm biệt nhau như không có chuyện gì xảy ra.
(Ngoài lề: để "alo" thì không giống người nhật lắm.)Sau khi xác nhận giọng nói, tôi bước ra gần boong nơi Kushida đang đứng.Về cơ bản, điện thoại ưu tiên các (cuộc gọi).Ngay cả khi chế độ ghi âm được bật, nó sẽ tự động tắt sau khi cuộc gọi bắt đầu.Nói cách khác, cuộc trò chuyện sẽ chỉ diễn ra giữa tôi và Kushida."Xin lỗi Kushida, tớ đến muộn. Tớ đang trên đường đến, mà cậu vẫn đợi?""Ừm, umm~ah, lối này!"Kushida kiểm tra trái phải và nhanh chóng nhìn thấy và vẫy tay với tôi.Tôi không tắt điện thoại mà đi đến trước mặt Kushida.Cùng lúc, cả hai chúng tôi đều tắt điện thoại."Xin lỗi vì đã để cậu đợi. Tớ đã đi nhầm đường.""Ayanokouji-kun cũng có thể mắc sai lầm à? Nhưng có chuyện gì thế? Cậu đã nhắn là muốn nói chuyện với tớ.""Tớ đã không biết phải làm gì trong vài giờ qua, nhưng tớ nghĩ mình sẽ nói với cậu một cách thành thật.""Hm? Nói với tớ? Về cái gì cơ?""Cậu biết tớ tham gia trò chơi truy tìm kho báu, phải không?""Ừm. Cậu đã bắt cặp với Satou-san nhỉ?"Điều đó là gì? Cô ấy nhìn tôi lạ lùng, mà không hiểu diễn biến cuộc trò chuyện."Trong sự kiện truy tìm kho báu này, phần thưởng cho mã QR mà tớ quét được là 100.000 điểm. Tức là 90.000 điểm sau khi trừ phí tham gia. Nếu tớ chia đôi, kết quả là 45.000 điểm. Tớ nghĩ việc phải làm là chia một nửa nó cho cậu, Kushida."Nói rồi tôi lấy điện thoại ra cho cô ấy xem thông tin nhận chuyển của mình.Nó hiện rõ 100.000 điểm vừa nhận được."Huh? Đó chỉ là một trò chơi, cậu không cần phải lo lắng quá nhiều về nó đâu."Kushida bất ngờ trước lời nói của tôi và từ chối chấp nhận bằng cả hai tay."Thành thật mà nói, lúc đầu tớ cũng nghĩ vậy. Hay đúng hơn, tớ đã cố nghĩ như vậy, nhưng, tớ cảm thấy rằng đó là một cách nghĩ xấu xa và gian xảo. Có khả năng cậu sẽ nói không cần nhưng nếu tớ giữ im lặng, tớ nghĩ Kushida sẽ không biết. Tớ rất tiếc vì những suy nghĩ của mình như vậy, vì vậy thật tốt để đưa nó cho cậu. ""Nhưng..."Bất kể tôi đưa ra lý do gì, theo quan điểm của Kushida, đó là một điểm khó chấp nhận."Cá nhân tớ nghĩ là... Tớ hy vọng cậu sẽ chấp nhận đây là sự chân thành của mình.""Chân thành ...?""Tôi đã mua sự an toàn từ Kushida bằng cách đưa cậu một nửa số điểm cá nhân mà tớ kiếm được. Chỉ cần tớ chân thành ở đây, tớ hy vọng Kushida cũng chân thành với mình."Tôi có mắc sai lầm nào không? Tôi cầu nguyện bằng cả đôi mắt của mình."Không có gì sai khi có thêm một chút điểm cá nhân. Đúng vậy, phải không?""Đúng là như vậy, nhưng không phải Ayanokouji-kun cũng khá dằn vặt sao?""Không hẳn. Không có gì to tát so với việc phải đối mặt với Kushida.""Cảm giác... ngược lại có chút đáng sợ.""Ý cậu là gì""Ayanokouji-kun, cậu biết đấy, bây giờ có nhiều người nói về việc cậu là một học sinh tuyệt vời về nhiều mặt. Cậu thực sự cho tớ một nửa số điểm cá nhân của mình chỉ vì cậu muốn đình chiến với tớ?""Theo tớ, thay vì đánh giá những học sinh như Sakayanagi và Ryuuen, những người đang chiến đấu cho các kỳ thi đặc biệt, sẽ nguy hiểm hơn nếu Kushida là kẻ thù của tớ, nơi cuộc sống cá nhân cũng bị ảnh hưởng."Mặc dù hơi cảnh giác, Kushida vẫn gật đầu như thể cô ấy đồng ý với tình hình."Được rồi. Vậy thì cậu chắc chắn muốn làm điều này, phải không?""Tất nhiên."Tôi đã chuyển điểm cá nhân của mình vào tài khoản của Kushida qua điện thoại."Tớ đã chuyển nó cho cậu rồi, nhưng nếu tớ gặp khó khăn về tiền bạc, tớ có thể nhờ cậu giúp đỡ.""Eeh? Điều đó hơi thô thiển, Ayanokouji-kun."Kushida cười khúc khích, như thể cô ấy thấy buồn cười vì tôi thật thảm hại."Nhưng tớ nghĩ đó là một cách tiếp cận thông minh hơn nhiều so với Horikita-san, tớ không ghét như vậy."Có thật không?""Tớ cũng không muốn biến Ayanokouji-kun thành kẻ thù của mình, vậy thì hãy hợp tác.""Ah. Tớ hy vọng chúng ta có thể tiếp tục giúp đỡ lẫn nhau."Nói xong, tôi và Kushida tạm biệt nhau như không có chuyện gì xảy ra.
(End Part 9)
(End Chap 5)
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz