Yeu Thuong Tan Vao Nang
Có một loài hoa thật kì lạ:
Thân gầy, hoa cũng mỏng manh
Thân như nhành cỏ non,
Cánh mỏng tang như sợi chỉ
Gió thổi, mây bay sẽ lìa cành.Loài hoa bồ công anh ấy,
Trắng tinh khôi như sợi mây trời.
Bồ công anh theo gió bay muôn ngả,
Cuối cùng chẳng biết bay nơi đâu...Cả bầu trời rộng lớn như vậy,
Một cánh hoa cũng chẳng tìm ra
Phải chăng hoa bay muôn ngả,
Chẳng còn thiết tha ở bên cành...Gió đem sợi hoa đi mất,
Chỉ còn cành cỏ bơ vơ
Nắng tắt, mưa rào kéo đến
Tự khi nào, mây giăng một trời? Mưa rào, rồi mưa lại tạnh,
Bồ công anh bay mãi không về.
Không rõ hoa bay muôn ngả,
Chỉ biết khi mây chẳng còn,
Hoa vẫn chẳng thấy đâu...
Thân gầy, hoa cũng mỏng manh
Thân như nhành cỏ non,
Cánh mỏng tang như sợi chỉ
Gió thổi, mây bay sẽ lìa cành.Loài hoa bồ công anh ấy,
Trắng tinh khôi như sợi mây trời.
Bồ công anh theo gió bay muôn ngả,
Cuối cùng chẳng biết bay nơi đâu...Cả bầu trời rộng lớn như vậy,
Một cánh hoa cũng chẳng tìm ra
Phải chăng hoa bay muôn ngả,
Chẳng còn thiết tha ở bên cành...Gió đem sợi hoa đi mất,
Chỉ còn cành cỏ bơ vơ
Nắng tắt, mưa rào kéo đến
Tự khi nào, mây giăng một trời? Mưa rào, rồi mưa lại tạnh,
Bồ công anh bay mãi không về.
Không rõ hoa bay muôn ngả,
Chỉ biết khi mây chẳng còn,
Hoa vẫn chẳng thấy đâu...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz