ZingTruyen.Xyz

Yeu Lai Tu Dau Bach Hop Ngon Lam

Tối đó, Cẩn Ngôn đang dùng cơm cùng gia đình mình và tất nhiên có cả sự góp mặt của Tần Lam vì căn bản ông Ngô rất yêu thích và hài lòng về đứa con dâu này.

Cẩn Ngôn vì thương ba nên cũng không lên tiếng phản đối, chỉ là cô trong suốt buổi ăn đều không hé răng nửa lời với Tần Lam.

- Cẩn Ngôn, lát con vào phòng, ba có chút việc muốn nói - Ông Ngô nhìn Cẩn Ngôn

- Dạ! - Cẩn Ngôn gật đầu

Sau khi ăn xong, ông Ngô cùng Cẩn Ngôn vào phòng sách còn mọi người ở lại ngoài phòng khách.

Ông Ngô ngồi đối diện với Cẩn Ngôn, ông đan hai tay vào nhau nhìn đứa con gái mình cất công nuôi dưỡng. Nay nó đã lớn thế này rồi mà ông lại không hề nhận ra.

- Con và Tần Lam là thế nào vậy? - Ông uống ngụm trà rồi hỏi Cẩn Ngôn

- Không có gì đâu ba! - Bị ông hỏi bất ngờ Cẩn Ngôn liền trả lời qua loa

- Nếu không có gì, tại sao lại đòi hủy hôn?

- Con cảm thấy không hợp

- Cẩn Ngôn! Con có biết tại sao ba mẹ lại có thể ở với nhau đến tận bây giờ không?

- Dạ không!

- Là vì ba mẹ biết tiết chế mong muốn của bản thân, ở độ tuổi của con ta cũng đã từng muốn kết hôn nhưng rồi lại không muốn. Nhưng con hãy thử suy nghĩ lại, con là người đề nghị ba cho con cưới Tần Lam con không thể vì hai chữ "không hợp" mà lại vô trách nhiệm như vậy! Cẩn Ngôn nếu con và con bé đó có vấn đề xảy ra hãy ngồi xuống mà giải quyết, hôn nhân không phải trò đùa. Có thể con bé đó trong quá khứ nó không tốt, nhưng ở hiện tại con đang là báu vật của nó.

- .... - Cẩn Ngôn im lặng trước những gì ông Ngô vừa nói, cô cuối mặt

- Ba muốn biết rằng, liệu nếu con bước tiếp với lựa chọn của mình thì con sẽ sống như thế nào với nó.

Ông Ngô nhìn vào bức tranh treo trên tường, đây là bức tranh ông thích nhất thì nó được chính tay Cẩn Ngôn vẽ tặng cho ông nhân ngày sinh nhật của bản thân.

**********
Một lát sau, Cẩn Ngôn ra ngoài cùng ba mình trước khi ông lên phòng, ông vỗ vào vai Cẩn Ngôn hai cái rồi cười mỉm.

Cẩn Ngôn cuối đầu chào ba mình, rồi quay sang nhìn Tần Lam hất mặt nhẹ lên phòng. Nàng nhìn Cẩn Ngôn liền chạy theo mang theo cả gương mặt hớn hở như bắt được vàng, nàng vào phòng đóng nhẹ cửa rồi nhìn Cẩn Ngôn đang đứng nhìn ra ban công. Tần Lam đi lại ôm lấy tấm lưng kia

- Chị xin lỗi! - Tần Lam nói nhỏ đủ để nàng và cô nghe

- Em muốn nghe lời giải thích không phải xin lỗi

Tần Lam kể lại toàn bộ sự việc cho Cẩn Ngôn nghe, đó hoàn toàn chỉ là hiểu lầm giữa nàng và Nhiếp Viễn căn bản là không có gì xảy ra cả.

- Sao lại phải giấu em?

- Vì chị sợ em sẽ hiểu lầm chị nên chị mới không nói cho em biết

- Lần sau đừng giấu em gì cả, em không thích sự giả dối chị hiểu không? - Cẩn Ngôn vén mái tóc cho Tần Lam

- Nhưng còn đám cưới của chúng ta...

- Em tức giận nên nói vậy thôi, đám cưới vẫn sẽ có mà

- Đồ dọa người, xém chút chị nghĩ chị mất chồng đó - Tần Lam ôm lấy cô

***********
Ngày cưới của họ cũng đã được dự tính hết, ba mẹ của Tần Lam cũng từ Bắc Kinh bay vào Thượng Hải để có thể gả đứa con gái này đi. Họ chỉ có dự định làm đám cưới nho nhỏ, có mặt hai bên gia đình và cả bạn bè nhưng với thế lực của ba mẹ Cẩn Ngôn thì chuyện này là hoàn toàn không có khả năng.

Ở phòng chờ, có hai con người đang rất hồi hộp tay chân cứ run cả lên Cẩn Ngôn mặc bộ vest kèm theo chiếc caravat có khắc tên mình đây là bản thiết kế Tần Lam đặt biệt dặn nhà thiết kế riêng cho cô mặc dù nàng biết Cẩn Ngôn là không thiếu thứ gì.

Bộ váy Tần Lam mặc cũng là do nhà thiết kế ở Paris bà Vương dặn đặc riêng cho con dâu của mình, điều đặc biệt ở đây là ở chân váy có khắc cả tên của Cẩn Ngôn và Tần Lam.

Cẩn Ngôn cứ thế nhìn người phụ nữ trước mặt mình, không ngờ có ngày lại có thể lấy người phụ nữ này làm vợ.

Ở khán đài, Xa Thi Mạn hôm nay được giao trọng trách sẽ làm chủ hôn lễ này

- Xin chào quý vị quan khách, mọi người hãy ổn định chỗ ngồi buổi lễ sẽ sớm bắt đầu. Bây giờ, hôn lễ giữa chú rể Ngô Cẩn Ngôn cùng cô dâu Tần Lam xin phép được bắt đầu.

Mọi người đều hướng mắt ra phía cửa chờ đợi cặp đôi chính của hôm nay, Tần Lam khoác tay Cẩn Ngôn vào bên trong tay còn lại thì cầm bó hoa của mình ai nấy đều reo hò khi nhìn thấy họ.

Cẩn Ngôn đưa Tần Lam lên khán đài, ai nấy ngắm nhìn giây phút thiêng liêng nhất là khi họ trao nhẫn cho nhau.

Tần Lam  lồng chiếc nhẫn bằng vàng vào ngón tay của Cẩn Ngôn, miệng nói :

- Tôi là Tần Lam , chấp nhận lấy Ngô Cẩn Ngôn làm chồng, dù nghèo khó hay sang giàu, dù khỏe mạnh hay đau yếu……. Chị yêu em!

Cẩn Ngôn cũng làm lại y hệt một loạt hành động đó, miệng nói lớn cho mọi người đều nghe, tay vẫn đang lồng chiếc nhẫn vào ngón tay nàng :

Tôi là Ngô Cẩn Ngôn, chấp nhận lấy Tần Lam làm vợ, dù nghèo khó hay sang giàu, dù khỏe mạnh hay đau yếu…….. Em yêu chị!

Cẩn Ngôn cuối người ôm lấy mặt Tần Lam đặt lên đôi môi kia nụ hôn, ngay lúc này tấm màn trước mặt họ hiện ra rất nhiều hình ảnh vui có, buồn có tất cả mọi khoảng khắc về họ đều nằm ở tấm màn đó. Phía dưới còn có cả dòng chữ:

Chị là thế giới, là từng khoảnh khắc của em. Mỗi khoảng khắc trong cuộc đời em đều là chị❤

Ai nấy đều reo lên vì sự việc này đây đúng là một bất ngờ Cẩn Ngôn dành cho Tần Lam.

Buổi tiệc được diễn ra hơn 5 tiếng đồng hồ, quan khách cụng li chúc mừng đôi trẻ. Cả hai đi mời rượu từng bàn, đến bàn của bạn bè thân thiết Tô Thanh vỗ vai Cẩn Ngôn.

- Ráng mà trưởng thành lên nghe chưa? Có vợ rồi đó đừng hở chút bỏ đi à

Câu nói trêu chọc của Tô Thanh làm Cẩn Ngôn hơi ngại, nhưng chắc là sẽ không bỏ đi như lần trước nữa đâu nếu có thì chắc là sẽ đưa cả Tần Lam đi cùng.

Tàn tiệc thì cũng là gần nửa đêm, Tần Lam đưa Cẩn Ngôn về căn chung cư của họ trong tình trạng Cẩn Ngôn say mèm người nồng nặc mùi rượu bia. Vương Viện Khả đúng là chẳng lành mạnh với Cẩn Ngôn, cứ thấy còn uống được là lại chuốc cho Cẩn Ngôn uống.

Tần Lam cẩn thận đặt Cẩn Ngôn lên giường, tháo đôi giày cho cô rồi quay người đi tắm nhưng bị Cẩn Ngôn kéo lại ôm vào lòng

- Em sỉn rồi, ngủ tí đi

- Cảm ơn chị... Hức... Cảm ơn vì đã yêu em

Cẩn Ngôn hôn lên mái tóc của Tần Lam, nàng cười rồi ôm lấy Cẩn Ngôn họ cứ thế mà ngủ cùng nhau đến sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz