ZingTruyen.Xyz

Xuyen Sach Sua Lai Nhan Sinh 3 Edit Diep Uc Lac Part 3

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đang ngồi trong quán uống trà, ngồi chung còn có Chu Đỉnh Nguyên. Lần trước sau khi tách ra với Chu Đỉnh Nguyên, Sở Diệp hầu như quên béng luôn còn có người này.

Sau khi Sở Diệp rời khỏi Đồ Đao Thành, đang đi lang thang khắp Trung Châu bỗng cảm nhận được hơi thở của Chu Đỉnh Nguyên. Lúc trước Sở Diệp vẫn còn để lại dấu ấn linh hồn lên Chu Đỉnh Nguyên, chỉ cần hai người cách nhau không quá xa Sở Diệp có thể cảm ứng được.

Tu vi bị phong ấn, có thể là sợ bị người Cổ gia phát hiện ra nên Chu Đỉnh Nguyên trốn giữa đám Hồn Sủng Sư cấp thấp, lăn lộn chẳng ra sao cả.

"Chu trưởng lão mấy nay trải qua thế nào?"

Chu Đỉnh Nguyên cười khan, trả lời: "Cứ tàng tàng vậy thôi, Sở thiếu với Lâm thiếu lại khác, đi tới đâu cũng hô mưa gọi gió."

Chuyện của Sở Diệp ở Đồ Đao Thành đang sôi sùng sục, Chu Đỉnh Nguyên cũng có nghe đồn. Nghe nói Sở Diệp ở Đồ Đao Thành nào là bán dược tề nào là lấy giùm báu vật kiếm được rất nhiều tiền. Cụ thể Sở Diệp kiếm lời được bao nhiêu không một ai biết được, chẳng qua người Thiên Phong Các nghi ngờ Sở Diệp với Lâm Sơ Văn ở Đồ Đao Thành chưa tới một năm chứ kiếm lời bằng cả tiền lời mười năm của Cổ gia.

Trước kia nghe nói Bạch Hổ trúng nguyền rủa truy tung nguồn gốc huyết mạch, Chu Đỉnh Nguyên còn tưởng rằng Sở Diệp sắp xui xẻo tới nơi rồi, ai ngờ đâu hai người đã giải quyết vấn đề rốp rẻn như vậy, thực lực Bạch Hổ lại còn tăng thêm một bước, tuy nhiên cũng khó trách, Lâm Sơ Văn là Dược tề sư Thiên giai, trình độ dược tề không hề kém cỏi, một thiên tài Dược tề sư đủ sức thay đổi được rất nhiều thứ.

Sở Diệp lắc đầu, nói: "Không nói chuyện này nữa, Chu đạo hữu biết được bao nhiều về bí cảnh Thông Thiên vậy?" Ai cũng nói bí cảnh Thông Thiên là nơi rất tuyệt, nhưng phần lớn Hồn Sủng Sư cũng không biết rốt cuộc bí cảnh Thông Thiên tuyệt ở chỗ nào, khoảng thời gian ở Đồ Đao Thành này Sở Diệp cũng thử tìm hiểu tin tức về nó nhưng thu hoạch được rất ít ỏi.

Chu Đỉnh Nguyên vô cùng phối hợp, chậm rãi kể: "Tài nguyên tu luyện trong bí cảnh Thông Thiên phi thường phong phú, Hồn Sủng Sư tới cảnh giới Hồn Hoàng đa số đều cực kỳ khó tiến bộ, mà vào được trong đó có rất nhiều cơ hội đột phá. Nghe nói trong đó cũng có rất nhiều thứ kéo dài được tuổi thọ.

Nghe nói, từng có người tìm được một con 'suối không già' trong đó, sau khi ngâm trong nước suối đó tuổi thọ tăng thêm năm trăm tuổi nữa, rất nhiều lão quái vật đều muốn có được 'suối không già', nhưng con suối này khá đặc biệt, múc vô chai mang ra khỏi bí cảnh nước suối lập tức sẽ biến chất, chỉ có ngâm trong con suối ở bí cảnh thì mới có hiệu quả.

Có người kiếm được một vài loại Hồn Thạch đặc biệt trong đó, sau khi luyện hóa thực lực tăng nhanh như bay. Cũng có người kiếm được một loại trái cây màu vàng kim, thơm mát ngào ngạt, sau khi ăn xong tố chất thân thể lập tức mạnh hơn gấp nhiều lần. Những phát hiện này thực ra chẳng là gì cả, có người còn phát hiện được thi thể tu sĩ trong đó nữa kìa."

"......"

Sở Diệp nheo mắt, "Thi thể?"

Chu Đỉnh Nguyên gật đầu, "Đúng vậy, chính là thi thể, hơn nữa còn không chỉ có một đâu, những thi thể đó không giống với người của đại lục Hồn Thú chúng ta."

Sở Diệp tò mò hỏi: "Sao lại nói vậy?"

"Thi thể được phát hiện trong bí cảnh bị mấy thế lực lớn chia nhau, một vài Hồn Sủng Sư giải phẫu các thi thể đó và phát hiện họ không có Hồn Thất, nhưng tố chất thân thể lại vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa căn cứ vào cốt linh để đo lường tính toán, có vài thi thể khi còn sống phải hơn hai ngàn năm tuổi.

Sở Diệp nheo mắt, "Hơn hai ngàn tuổi, vậy những người này có hệ thống tu luyện khác hẳn?" Bầu trời sao mênh mông rộng lớn vô ngần tồn tại vô số ngôi sao, Trung Châu với các đại lúc khác có lẽ cũng chỉ là hạt bụi trong vũ trụ, trong vũ trụ bao la này tồn tại hệ thống tu luyện khác biệt cũng rất bình thường.

Chu Đỉnh Nguyên gật đầu, "Đúng vậy, những người này chắc là đi theo con đường tự cường kiện thân thể."

Sở Diệp tò mò, "Nếu đã vậy có phải đã có người đi theo con đường của những tu sĩ này rồi hay không?"

Chu Đỉnh Nguyên nheo mắt, "Kể từ khi phát hiện ra thi thể của những tu sĩ này, đúng là có vài người muốn đi theo con đường của những tu sĩ này, chẳng qua bị thiếu đồ."

Sở Diệp thắc mắc, "Thiếu thứ gì?"

"Linh nguyên.

Hệ thống tu luyện của tu sĩ sẽ bị ảnh hưởng bởi môi trường, khu vực chúng ta đang ở Hồn nguyên lực phi thường nồng đậm, chúng ta có thể dẫn Hồn nguyên nhập thể, tăng sức mạnh linh hồn, dẫn tới tăng tuổi thọ. Đại lục Thông Thiên thì khác, mảnh địa vực đó chỉ tồn tại Linh nguyên cực kỳ nồng đậm, phần lớn tu sĩ lựa chọn dẫn Linh nguyên nhập thể coi như là phương pháp rèn giũa thể chất để tăng thực lực.

Nghe nói sau khi đi vào đại lục Thông Thiên, nếu Hồn Sủng Sư có công pháp thích hợp là có thể nạp Linh nguyên vào cơ thể, bước lên một con đường hoàn toàn khác biệt với Hồn Sủng Sư."

Sở Diệp gật đầu, "Thì ra là vậy." Một con đường tu luyện hoàn toàn khác hẳn sao?

Chu Đỉnh Nguyên nheo mắt, kích động nói: "Sở thiếu còn nhớ ta từng nói không? Địa vực này bị nguyền rủa, nếu muốn phi thăng có hai biện pháp."

Sở Diệp gật đầu, "Nhớ chứ." Một loại là Thiên Ma Ngoại Vực không nằm trong phạm vi bị nguyền rủa, có thể đột phá Thánh giai để phi thăng, một loại khác là tận dụng năng lực truyền tống không gian của Bạch Hổ.

"Thực ra vẫn còn biện pháp thứ ba, chính là tu luyện theo con đường khác hẳn và đạt tới trình độ tương đương với cấp bậc Hồn Thánh."

Sở Diệp chau mày, "Chuyện này có khả năng sao?"

Chu Đỉnh Nguyên gật đầu, "Rất khó, nhưng cũng là một phương hướng khả thi, nghe nói những lão quái vật của các thế gia cổ xưa đều đang đi theo phương hướng này."

Sở Diệp tò mò, "Hữu dụng không?"

Chu Đỉnh Nguyên nheo mắt, "Không biết, Sở thiếu tu luyện Hồn lực đương nhiên biết tu luyện tới hậu kỳ có biết bao nhiêu khó khăn, con đường tu luyện khác cũng giống vậy thôi, nếu có thể vĩnh viễn ở lại đại lục Thông Thiên thì dễ rồi, tuy nhiên Thông Thiên Mật Lệnh chỉ có thể bảo đảm cho tu sĩ ở trong đó sinh tồn mười năm, sau mười năm sẽ bị trục xuất ra ngoài.

Đương nhiên cũng có nhiều gia tộc có được biện pháp khác, nghe nói trong đó vẫn còn quặng mỏ Linh nguyên, chỉ cần khai thác đủ là có thể ở bên ngoài tu luyện Linh nguyên lực, nghe nói có vài thế lực thượng cổ mỗi lần vào trong đó đều chỉ tập trung tìm kiếm và khai thác mỏ Linh nguyên, có được Linh nguyên rồi thì ở ngoài này cũng có thể tu luyện được."

Sở Diệp nheo mắt, nghĩ thầm: Lần này tới tìm Chu Đỉnh Nguyên thật đúng là tìm đúng rồi, người bình thường sẽ không cung cấp được nhiều bí mật vậy đâu.

Lâm Sơ Văn liếc Chu Đỉnh Nguyên một cái, trên tay có thêm một viên Linh thạch, "Chu trưởng lão nói tới quặng Linh nguyên, có phải là loại này hay không?"

Chu Đỉnh Nguyên kinh ngạc trợn mắt, gật đầu, "Đúng vậy, Sở thiếu lấy ở đâu ra vậy?"

Sở Diệp bình tĩnh trả lời: "Ta giúp người ta chuyển chút đồ ở Đồ Đao Thành, mấy người ở đó ai cũng nhiệt tình nên tặng cho ta phí vận chuyển rất cao."

Chu Đỉnh Nguyên gật đầu, "Ra là vậy." Chu Đỉnh Nguyên nghĩ thầm: Sở Diệp ở Đồ Đao Thành kiếm lời đúng là rất nhiều. Chu Đỉnh Nguyên hâm mộ nói với Sở Diệp: "Sở thiếu, con đường thứ ba này huynh cũng có thể đi, còn có ưu thế hơn so với những người khác nữa."

Sở Diệp: "Thật sao?" Theo lời Chu Đỉnh Nguyên, dường như đường nào hắn cũng đi được, có nhiều lựa chọn hơn, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhiều đường đi cũng phải chuyện xấu.

Chu Đỉnh Nguyên hít sâu một hơi, "Ta nói thật đó, Sở thiếu ngài không giống những người khác, ngài có Kinh Trập Long đó! Hơn nữa lại còn quá trẻ." Hồn Sủng Sư chỉ được ở lại trong bí cảnh mười năm, mười năm đối với người phàm có lẽ rất dài, nhưng muốn tiến hành tu luyện hệ thống hoàn toàn xa lạ thì mười năm còn lâu mới đủ.

Có Kinh Trập Long thì khác, Kinh Trập Long có Pháp tắc Thời gian, nếu Sở Diệp đang tu luyện mà được Kinh Trập Long kéo dài thời gian, tuy rằng không biết có thể làm được tới tình trạng gì nhưng vẫn mạnh hơn nhiều so với Hồn Sủng Sư bình thường rồi.

Đa số Hồn Sủng Sư tu luyện tới được cảnh giới Hồn Hoàng đã mấy trăm tuổi, nếu tu thêm một bộ công pháp hoàn toàn khác hẳn cần phải bỏ ra vô số tinh lực, mất nhiều hơn được. Sở Diệp với Lâm Sơ Văn thì khác, hai người còn chưa tới năm mươi tuổi, thiên tư, thiên phú như vậy dù có tu luyện thêm một môn có lẽ lại có thu hoạch không tưởng.

Sở Diệp bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, lấy ra mấy cục đá, hỏi: "Huynh nói quặng mỏ Linh nguyên là nói cái này hả?"Chu Đỉnh Nguyên hoàn toàn bất ngờ, "Sở thiếu sao lại có cái này vậy?"

Sở Diệp thản nhiên nói: "Đây là lúc giúp người ta lấy báu vật nhận được đó."

Chu Đỉnh Nguyên gật đầu, "Ra là vậy."

Sở Diệp tò mò, "Nếu có thi thể trong bí cảnh Thông Thiên, tức là bí cảnh này có người ở, vậy trong mảnh bí cảnh đó có thể còn người sống hay không?"

Chu Đỉnh Nguyên hít sâu một hơi, "Không biết, có thể có, nhưng Hồn Sủng Sư chúng ta đã thăm dò bí cảnh này rất nhiều lần nhưng chưa lần nào gặp được người sống hết."

Sở Diệp cười nói: "Có khi nào từng có người gặp rồi chỉ là huynh không biết thôi?"

Chu Đỉnh Nguyên chau mày, "Cũng không phải là không có khả năng này."

Sở Diệp lắc đầu, "Thôi không nói chuyện này nữa, làm sao lấy được công pháp tu luyện của Hồn Sủng Sư đại lục Thông Thiên đây?"

Chu Đỉnh Nguyên lắc đầu, "Chuyện này, nói chung thì phàm là thế lực lưu truyền từ thượng cổ tới giờ hầu hết đều có, thứ này khá râu ria nhưng cũng không có mấy gia tộc chịu từ bỏ."

Sở Diệp hỏi Chu Đỉnh Nguyên: "Huynh biết những gia tộc nào có khả năng có không?"

Chu Đỉnh Nguyên lắc đầu, "Ta không biết, nhưng Thiên Phong Các chắc là biết đó."

Sở Diệp gật đầu, "Vậy đi tìm Thiên Phong Các hỏi thôi."

Chu Đỉnh Nguyên nói với Sở Diệp: "Sở thiếu mà ra mặt nhất định sẽ dễ như chơi."

Sở Diệp nói với Chu Đỉnh Nguyên, "Chu trưởng lão rất hợp tác mà!"

Chu Đỉnh Nguyên cười nói: "Sở thiếu là rồng phượng giữa loài người, chỉ sợ mảnh đại lục Hồn Sủng Sư nho nhỏ này không chứa nổi các hạ, tại hạ chỉ là muốn chứng kiến thời khắc Sở thiếu vùng dậy thôi."

Sở Diệp: "....." Chu Đỉnh Nguyên đây là tính toán quy thuận, Sở Diệp cũng không hề nghi ngờ gì, dù sao Hồn Hoàng của Cổ gia đã chết hết mà Chu Đỉnh Nguyên vẫn còn sống, hiện giờ đối phương cũng chỉ có thể đi theo hắn mà thôi.

Sở Diệp lập tức tới Thiên Phong Các, bỏ ra mười ba cây linh thảo vạn năm lấy được danh sách mười ba gia tộc. Sau khi cầm được danh sách Sở Diệp nhanh chóng tới thăm viếng từng nhà một.

Sở Diệp rất nổi tiếng ở Trung Châu, đa số gia tộc đều biết hắn là Thiên Ma, vừa nhìn thấy hắn tới nhà toàn bộ đều coi hắn như là ôn thần, Sở Diệp viếng thăm một vòng cũng không có gia tộc nào bằng lòng bán công pháp cho hắn. Sở Diệp nhìn gia tộc cuối cùng trên danh sách, không biết phải nói gì, "Du gia. Chắc không phải là Du gia kia chứ?"

Chu Đỉnh Nguyên gật đầu, "Chắc là Du gia đó đấy, nghe nói năm xưa Du gia trỗi dậy là nhờ Du gia có người tiến vào bí cảnh Thông Thiên tìm được lượng lớn tài nguyên trong đó, bởi vì lý do này mà người Du gia cực kỳ nhiệt tình thăm dò bí cảnh, nhưng thành cũng nhờ bí cảnh, bại cũng vì bí cảnh, hình như Du gia bị hủy diệt cũng bởi vì gặp được nguy hiểm trong bí cảnh đó."

Sở Diệp chau mày, "Du gia bị diệt rồi, đoán chắc cũng không còn công pháp gì nữa."

Quạ đen nói với Sở Diệp: "Có lẽ ngươi đã lấy được công pháp rồi mà chưa phát hiện ra đó."

Sở Diệp: "....." Cũng không phải là không có khả năng này nha. Lúc hắn gom kho báu Du gia cũng gom luôn rất nhiều sách cổ, vì lấy được nhiều quá nên hắn còn chưa kịp coi hết, có lẽ trong đó thực sự có pháp quyết luyện hóa Linh nguyên thạch.

Nhận ra khả năng Du gia có sách cổ, Lâm Sơ Văn với Sở Diệp nhín chút thời gian lật hết sách cổ hiện có ra coi sơ một lần, rất đáng tiếc, không phát hiện được gì.

Theo thời gian dần trôi, thời điểm bí cảnh Thông Thiên mở ra đã càng ngày càng gần rồi.

Chuyện Sở Diệp tìm công pháp khắp nơi cũng truyền tới tai Cổ gia, Cổ gia lại lần nữa bị chọc tức sôi máu.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz