[Xuyên nhanh] Nữ phụ chỉ muốn lên giường.
037: Cảnh tượng yêu đương vụng trộm siêu huyền ảo trong lịch sử!
Editor: Chanh
Nếu thích truyện đừng quên để lại 1 vote ủng hộ cho Chanh nha ^^
Một tuần mười người, đã vậy còn xếp lịch xen kẽ nhau?Đến giờ phút này Trần Mặc Hàn mới nhận ra, bảo sao khi vừa bước vào cửa Tô Niệm không cho hắn nhìn kĩ căn phòng đã vội đến gần kéo vào trong, thậm chí còn nhanh chóng đẩy ngã hắn... Thì ra là do có thứ không nên thấy!Còn cái bao cao su cỡ vừa kia, nếu đây là căn phòng chuẩn bị cho sinh nhật hắn, với kích cỡ của hắn, trước giờ vẫn luôn dùng loại đặt làm riêng cỡ cực lớn, sao lại xuất hiện cỡ vừa ở đây?Vẫn còn vài chi tiết nhỏ, ví dụ như việc Nguyệt Ánh không biểu lộ biểu cảm bất ngờ khi Tô Niệm thân mật với đàn ông ở nơi này; ví dụ như nhớ tới, một tháng trước từng dặn trợ lý Vương điều tra xem Tô Niệm tiêu tiền vào đâu, quả thật có tra ra được cô bao dài hạn một căn phòng sang trọng đắt tiền.Đủ loại thông tin hợp lại với nhau, cho ra một kết luận...Nơi này vốn không phải phòng mừng sinh nhật Tô Niệm chuẩn bị cho hắn, mà là sào huyệt để cô hoang lạc với mấy gã đàn ông khác!Điệu nhạc Pháp du dương, đèn trời sao, cửa sổ sát đất, cánh hoa hồng...Lãng mạn! Thật lãng mạn!!!Cô đưa hắn đến đây, không chỉ gạt hắn vụ quà sinh nhật, còn dám thân mật với hắn trên chiếc giường không biết đã có biết bao thằng bán dâm từng ngủ! Ép hắn phải thè lưỡi liếm huyệt!Cả cây roi này nữa, cũng không biết đã dùng lên người bao nhiêu thằng, bảo sao lại thành thạo thế!Từng chuyện từng chuyện dồn nén, máu nóng lập tức dâng lên, cảm giác cảm động và mềm lòng bỗng biến thành trò cười mất mặt nhất.Ngón tay thon dài ấn trên giường nổi đầy gân xanh, Trần Mặc Hàn suýt không khống chế nổi bản thân, muốn lập tức ngồi vực dậy bóp chết người phụ nữ cực kỳ xấu xa này, bóp chết trước mặt Nguyệt Ánh luôn!Hơi thở mang theo lửa giận phả vào hoa huyệt, nóng hôi hổi, khí thế không thể kìm nén được này khiến nửa người Tô Niệm mềm nhũn.Cô muốn giải thích: "Khụ, thật ra chủ yếu là kết bạn mới... Bọn họ cũng rất khó khăn, bọn em chỉ tâm sự bình thường thôi!"Cùng lắm là đút nho, sờ soạng tay một chút, xem bọn họ biểu diễn tài nghệ, thỉnh thoảng có mấy cảnh vượt giới hạn thì cũng chỉ nhìn chứ không đụng tay.Giải thích chuyện đó với cô ta làm gì? Một mặt Tô Nguyệt Ánh cảm thấy kỳ lạ, mặt khác lại cảm thấy Tô Niệm thật sự hết thuốc chữa rồi. Cô ta xem thường, nói: "Tán gẫu như mày bây giờ ấy hả?"Tô Niệm: Nói vậy rồi sao cãi đây... Giờ người đang nằm dưới thân cô là Trần Mặc Hàn đấy.Anh rể, em và bọn họ thật sự chỉ đơn thuần đắp chăn nói chuyện phiếm, anh tin không?Năm ngón tay của Trần Mặc Hàn siết chặt thành quyền, đại não "Ầm" một tiếng, gương mặt bị Tô Niệm ngồi lên bỗng cử động. Hắn giữ chặt mông Tô Niệm, vóc người to lớn chợt nâng lên.Một giây sau, đầu lưỡi vốn đứng im bắt đầu mạnh mẽ đâm chọc với tốc độ cao, môi mỏng ngậm lấy hoa huyệt đang run rẩy, môi và răng cùng dùng sức, cắn một cái!Lần này là dùng sức thật, bờ môi mân mê "hạt trân châu" bé nhỏ, dùng sức kéo lên trên, hàm răng chắc khỏe cố ý ma sát lên đó, vừa rát vừa tê dại lại còn hơi đau. Cảm giác này chẳng khác gì bị người ta quất một roi, cả người Tô Niệm bị ép cong lên, một tiếng "Anh rể" dâng đến cửa miệng phải vất vả lắm nuốt ngược lại được vào trong."A... A... A..., chị... chị ơi..."Anh, anh rể, anh ấy điên rồi, thế mà lại mạnh bạo cắn hoa huyệt của Niệm Niệm!Thứ âm thanh dâm đãng ấy, rõ là bị người ta liếm đến mức mất khống chế, giờ phút này rồi mà Tô Niệm lại còn gọi cô ta? Tô Nguyệt Ánh càng cảm thấy buồn nôn hơn, không thể tiếp tục ở lại đây được nữa, dù chỉ một phút.Tô Nguyệt Ánh xoay người ra ngoài, chân vừa bước ra, bên ngoài chợt vang lên tiếng nói chuyện."Lão Phó, lần này cậu định nhận lời mời của nước Mỹ thật à? Không phải lúc trước luôn miệng nói không muốn đi sao?" Là giọng của Từ Thu Thạch.Ngay sau đó, một giọng nam dịu dàng khác cũng vang lên: "Ừ, bên kia rất có thành ý, thầy cũng đề nghị tôi qua đó..."Hai người nói xong rồi ngồi lên ghế nghỉ chân đặt trước cửa phòng, vừa thưởng thức phong cảnh bên ngoài sân thượng vừa nói chuyện phiếm.Khoảng cách rất gần nên Tô Niệm có thể nghe được mấy cụm từ về y học vang lên ở ngoài kia, nhưng thứ khiến cô cảm thấy thú vị nhất vẫn là biểu cảm của Tô Nguyệt Ánh.Gần như cùng lúc với giọng nam dịu dàng ấy vang lên, Tô Nguyệt Ánh đột nhiên rút chân về, còn nhanh chóng lui về sau một bước, khép cửa phòng lại.Hành động quái dị này, má ơi, rốt cuộc là ai bắt gian ai đây. Cô cảm thấy cả căn phòng sắp biến thành màu xanh lá hết rồi.Sợ thế giới chưa đủ hỗn loạn, Tô Niệm cố ý mở miệng, giọng điệu còn để lộ chút lén lút: "Chị, chị trốn gì thế? Người vừa nãy là ai? Chị lén tìm tình nhân sau lưng anh rể hả?"Vừa dứt câu, ngay cả Trần Mặc Hàn đang bừng bừng lửa giận cũng dừng lại.Tô Nguyệt Ánh trả lời rất vội vã: "Nói bậy bạ gì đó, là bạn học cũ thôi. Chị chỉ không muốn chuyện bẩn thỉu của mày bị người ta phát hiện! "Bạn học cũ bình thường thì đâu cần tránh mặt như vậy...Tô Niệm muốn đứng dậy, trong cốt truyện, nữ chính có một cậu em khóa dưới học ngành bác sĩ yêu thầm cô ta, tên Phó Du. Phần sau của cốt truyện thì cô không đọc, nhưng ở phần đầu trước khi gặp được Trần Mặc Hàn, nữ chính khá mập mờ với anh chàng khóa dưới kia.Chỉ là sau này gặp được người ưu tú hơn khiến nữ chính khuất phục trước nam chính Trần Mặc Hàn, nam phụ dịu dàng làm sao sánh bằng nam chính khí phách được, thế nên hai người lập tức cách xa, trở thành người dưng.Bảo sao Tô Nguyệt Ánh ngại ngùng thế, không ngờ đây lại là nam phụ thâm tình!!!—Tô Nguyệt Ánh trốn vào phòng xong thì hối hận ngay.Cô ta và Phó Du vốn không có gì hết, chỉ là trong lòng vẫn còn chút áy náy về chuyện xưa thôi, nhưng cơ thể lại phản ứng theo bản năng, bây giờ đi cũng không được, ở cũng không xong.Lúc này Phó Du và Từ Thu Thạch đang ngồi ở cửa ra vào, còn trò chuyện với nhau rất vui vẻ, cô ta không tiện đi ra lại.Nếu bị bọn họ bắt gặp cô ta và Tô Niệm ở chung phòng với gã trai bao này, cả phòng còn ám muội như vầy, Tô Niệm còn đang làm tình với đàn ông nữa.Làm sao có thể giải thích rõ được?Tô Nguyệt Ánh suy nghĩ hai giây, chỉ có thể mắt không thấy lòng không vướng bận, ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi trên chiếc ghế sô pha đơn ở cửa phòng, định đợi người bên ngoài đi rồi thì cô ta sẽ rời khỏi đây ngay.Hành lang không có đèn, trong phòng càng tối hơn, gần như chỉ có thể nương theo ánh đèn sao trời liên tục xoay chuyển trên trần nhà, ánh sáng mờ ảo chẳng thể nhìn rõ biểu cảm của đối phương, chỉ mơ hồ nhìn thấy bóng người trên giường.Mặc dù thích yêu đương vụng trộm, thường thấy những cảnh tượng hoành tráng nhưng Tô Niệm vẫn thán phục trước khung cảnh hiện tại.Nhìn từ góc độ của nguyên tác: anh em tốt của nam chính nói chuyện phiếm với nam phụ thâm tình ở ngoài cửa phòng, nữ chính ngồi trước cửa phòng, còn nữ phụ và nam chính thì đang yêu đương vụng trộm trên giường!!!Quan trọng nhất là không thuốc kích thích, không rượu không bia, không nhìn sai người. Ai cũng tỉnh táo, ai cũng còn lý trí!Tổn thọ quá đi mất... quả là nhân gian huyền ảo.Cảnh tượng này trăm năm, không, ngàn năm mới thấy một lần!Tô Niệm kích động đến mức cả người run rẩy, ngay cả khi "hạt trân châu" bị day mạnh cũng không đau như trước nữa, ngược lại lại cảm thấy tê dại, khát tình, trống vắng đến khó chịu. Cô ở trong bóng tối từ từ cúi người, mặc kệ Trần Mặc Hàn từ chối vẫn xốc cái chăn che nửa thân dưới của người đàn ông lên."Keng", là tiếng cởi thắt lưng."Rẹt rẹt", là tiếng cởi khóa kéo của quần Tây."Bốp", là tiếng gậy thịt vỗ vào mặt người nào đó.Lột sạch anh rể trước mặt chị mình, trái tim Tô Niệm như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Gậy thịt nóng hổi dán trên mặt cô, còn đang không ngừng run nhẹ nữa, to quá!Nếu bây giờ Tô Nguyệt Ánh mở to mắt, có lẽ có thể dựa vào bóng người mà nhận ra, không có chăn che đậy. Vóc dáng của người đàn ông quen thuộc như vậy, cộng thêm dương vật khổng lồ dưới thân, vốn dĩ không phải của người thường!Bao cao su cỡ vừa gì chứ, tất cả chỉ là mây bay!Chỉ có một người mới có được kích cỡ dương vật bự kinh người như vậy, chỉ có thể là chồng của cô ta: Trần Mặc Hàn!!!Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz