ZingTruyen.Xyz

Xuân dược

Chương 2 (Johan x North)

user68493976

Cũng như Ter, North cũng nhận được tin nhắn của Johan báo anh đi uống rượu với bạn. Sau khi đọc xong, cậu lóc cóc vào bếp chuẩn bị cho anh một cốc nước giải rượu, rồi quay lại phòng chơi game chờ anh về.

North chơi xong hai ván game thì nghe thấy tiếng cửa mở. Cậu vội vàng tắt máy, chạy ra khỏi phòng thì thấy Johan loạng choạng mở cửa bước vào nhà, mùi rượu hòa lẫn hơi nóng bất thường từ cơ thể anh tỏa ra, gương mặt đỏ bừng khác lạ. 

"Anh Jo? Anh say hả? Để em lấy nước—"

Cậu chưa kịp nói hết câu, Johan đã nắm lấy cổ tay, kéo cậu vào lòng rồi cúi xuống hôn mạnh.

"Ưm— anh...!" North mở to mắt, luống cuống đặt tay lên ngực anh, định đẩy ra nhưng lực đạo của Johan quá mạnh. Johan hôn dồn dập, hơi thở gấp gáp như người mất kiểm soát. Giữa những nụ hôn vội vã, anh khàn giọng:

"North... tao chịu không nổi nữa..."

"Khoan... anh... anh đang say rồi..." Cậu thở hổn hển, gương mặt đỏ bừng khi bị anh ép sát vào tường.

"Không phải say..." Johan thì thầm, giọng khàn đặc, hơi thở nóng rực lướt bên tai, "...người ta bỏ thuốc vào rượu... tao không... dừng lại được..."

North giật mình: "Cái gì cơ...?"

Nhưng Johan đã không cho cậu thêm giây phút nào để phản ứng. Anh ôm ghì cậu lên, đôi môi trượt dài xuống cổ, từng nụ hôn nóng bỏng như thiêu cháy làn da mỏng manh.

"Anh Jo... đừng...!" North yếu ớt giữ lấy vai anh, tim đập thình thịch, lý trí bảo phải tránh đi nhưng cơ thể lại run rẩy trước sức nóng mãnh liệt ấy.

Johan bế thốc cậu lên giường, đè xuống trong tiếng cậu hốt hoảng gọi tên anh. Đôi mắt đỏ ngầu của Johan nhìn cậu như dã thú bị kích thích đến cực hạn.

"Tao... cần mày... ngay bây giờ."

Johan đè North xuống giường, hơi thở anh gấp gáp đến mức gần như nghẹn lại. Mỗi nụ hôn anh đặt lên môi cậu đều vội vàng, ướt át và mang theo hơi nóng khác thường.

"Anh Jo... khoan đã...!" North lúng túng xoay người né tránh, hai bàn tay nhỏ chống lên ngực anh. "Anh bị làm sao vậy...?"

"Tao... bị bỏ thuốc." Johan cắn chặt răng, gương mặt méo mó vì cố gắng kiềm chế nhưng đôi mắt đỏ ngầu đã nói lên tất cả. "North... giúp tao... tao sắp phát điên rồi."

Cậu ngẩn người: "Thuốc... thuốc gì cơ?"

Johan không trả lời, thay vào đó cúi xuống hôn nghiến ngấu môi cậu, bàn tay to thô ráp luồn vào áo cậu vuốt ve khắp bờ lưng. North giật mình rùng mình, hơi thở gấp hẳn lên.

"Đừng... anh Jo, đừng làm vậy..." Cậu vừa nói vừa run, nhưng giọng lại yếu ớt đến mức không có sức thuyết phục.

"Xin lỗi, North..." Johan gằn giọng, giọng khàn đặc như dã thú, "...tao không thể dừng lại được nữa."

Nói xong, anh mạnh bạo cởi phăng áo cậu, ném xuống đất. Làn da trắng nõn lập tức lộ ra trước mắt, khiến anh như bị thiêu đốt. Johan rên khẽ, đôi môi anh hôn dọc từ xương quai xanh xuống, để lại những dấu hôn đỏ thẫm.

"Ưm... a...!" North bật tiếng rên khẽ khi bị anh cắn nhẹ lên cổ. "Anh Jo... chậm thôi... em... không theo kịp..."

Johan gần như không nghe thấy, bàn tay anh nhanh chóng kéo tuột quần cậu xuống, rồi cúi xuống ngấu nghiến như kẻ đói khát. Mùi rượu hòa lẫn với mùi hương da thịt của North khiến anh càng thêm mất kiểm soát.

"Anh... muốn em." Anh thì thầm bên tai, giọng đầy dục vọng. "Muốn ngay bây giờ."

"Không...!" North run rẩy, hai tay bấu chặt ga giường, gương mặt đỏ bừng, nhưng khi Johan tiến sâu vào, lời kháng cự nghẹn lại thành tiếng nức nở.

"North... em chặt quá..." Johan thở dốc, từng cú thúc mạnh bạo khiến ga giường nhàu nát.

"Á... a...! Đừng... mạnh thế...!" Cậu siết chặt lấy vai anh, nước mắt lăn dài nơi khóe mắt, nhưng cơ thể lại run rẩy đáp lại theo từng nhịp anh đưa.

Johan cúi xuống hôn cậu, ngăn những tiếng rên rỉ bịt kín trong miệng, như thể muốn nuốt trọn lấy tất cả.

"Anh... không chịu nổi nữa... North..."

Johan giữ chặt lấy eo North, từng cú thúc dồn dập khiến chiếc giường kẽo kẹt dữ dội. Anh gần như mất trí, chỉ còn lại bản năng bị thuốc dồn ép.

"North... em làm anh phát điên rồi..." Johan gầm gừ, trán lấm tấm mồ hôi tì vào hõm cổ cậu, hơi thở nóng rực phả lên da.

North cắn môi run rẩy, cả cơ thể như bị xé toạc, cậu siết chặt lấy tấm ga giường, đôi chân vô thức vòng qua hông anh. "Ưm... a...! Anh Jo... chậm thôi... em... chịu không nổi nữa..."

Nhưng Johan không hề nghe, anh càng thúc sâu hơn, mạnh mẽ hơn. Tiếng va chạm ướt át xen lẫn tiếng rên rỉ vang vọng trong căn phòng khép kín.

"Anh... muốn North... muốn tất cả của North!" Anh siết chặt cằm cậu, hôn ngấu nghiến đến mức North gần như nghẹt thở.

"Á... a...!" North bật khóc nức nở, nước mắt lăn dài nhưng cơ thể lại run lên dữ dội theo từng nhịp thúc của anh. "Em... em sắp... a...!"

Johan ôm chặt lấy cậu, gầm lên khàn đặc: "Cùng anh... North... ra cùng anh!"

Cả hai cùng lúc bùng nổ, cơ thể North co giật dữ dội khi Johan trút toàn bộ bên trong. Hơi thở gấp gáp, mồ hôi túa ra, anh vẫn không chịu buông cậu ra, giữ chặt như thể sợ cậu biến mất.

North kiệt sức ngã vật xuống, gò má đỏ rực, môi run rẩy gọi khẽ: "Anh Jo..."

Johan hôn lên trán cậu, nhưng thay vì dừng lại, ánh mắt anh càng thêm đỏ rực. Thuốc trong người chưa hề giảm bớt, dục vọng lại tiếp tục cuộn trào dữ dội.

"Anh chưa xong đâu... North." Giọng anh khàn khàn, pha chút nguy hiểm. "Xin lỗi em... nhưng anh vẫn cần em."

North mở to mắt, chưa kịp phản ứng thì anh đã xoay người, giữ chặt cậu dưới thân.

"Không... anh Jo... em mệt rồi...!" North lắc đầu, giọng run run van nài.

Johan hôn mạnh lên môi cậu, cắn nhẹ đến bật máu, rồi thì thầm: "Chỉ một lần nữa thôi... rồi anh sẽ dừng..."

Nhưng sâu trong ánh mắt anh, North biết rõ đó sẽ không chỉ là "một lần".

Và thế là hiệp 2 bắt đầu—càng dữ dội, nóng bỏng và mất kiểm soát hơn.

North chưa kịp lấy lại hơi thở thì Johan đã lật người cậu nằm ngửa, đôi mắt đỏ ngầu khóa chặt lấy ánh nhìn hoang mang của cậu.

"Jo... anh... em xin... tha cho em lần này thôi..." North run rẩy, bàn tay nhỏ bé cố gắng đẩy ngực anh.

Nhưng Johan nắm lấy tay cậu, ghì chặt xuống nệm, giọng khàn đặc như thú săn mồi sắp nuốt chửng con mồi:

"Không được, North... anh cần em. Cả người anh... đang bốc cháy vì em."

Không cho cậu phản ứng, anh lại lao vào đôi môi mềm, hôn đến mức North nghẹt thở, vừa hôn vừa siết chặt vòng eo mảnh khảnh.

"Ưm... a...!" North cong người dưới những cú thúc bất ngờ, nước mắt trào ra, cậu lắc đầu nức nở: "Chậm thôi... em... em đau..."

Johan cắn mạnh lên vành tai cậu, giọng lạc đi vì dục vọng: "Không... anh không thể... xin lỗi em... nhưng anh không dừng lại được."

Từng cú nhấp sau đó trở nên điên loạn, mạnh mẽ đến mức tấm ga giường nhăn nhúm lại. Mỗi lần anh rút ra rồi lại nhấn vào, North đều rùng mình, toàn thân co giật, những tiếng rên bất lực bật ra từ cổ họng.

"Á...! Em... không chịu nổi nữa... Anh Jo...!" North gào lên, hai chân vô thức quặp chặt lấy hông anh, như thể cả cơ thể vừa muốn chạy trốn vừa muốn bám lấy anh.

Johan thở dốc, vùi đầu vào hõm cổ cậu, mùi hương quen thuộc của North khiến dục vọng trong anh càng bùng nổ. Anh thì thầm như lời thề: "Em chỉ là của anh... mãi mãi là của anh."

North bật khóc, vừa run rẩy vừa rên rỉ: "Em... em xin anh... đừng... mạnh quá..."

Nhưng Johan càng thúc nhanh hơn, nhấn sâu đến tận cùng. Toàn thân North tê dại, choáng ngợp bởi khoái cảm dồn dập không cho cậu một giây nghỉ. Tiếng giường kẽo kẹt, tiếng da thịt va chạm, và tiếng rên rỉ ngắt quãng hòa vào nhau thành một bản nhạc hỗn loạn đầy dục vọng.

"North... anh sắp...!" Johan gầm lên, kéo cậu ôm chặt lấy mình, dồn toàn bộ sức mạnh vào cú thúc cuối cùng.

"Á... a...!" North ngửa đầu hét lên, cả cơ thể run bắn khi đạt cực khoái thêm một lần nữa.

Johan ôm ghì lấy cậu, run rẩy phóng thích, hơi thở dồn dập như thú hoang bị giam cầm quá lâu nay mới được xả ra. Nhưng khi vừa buông hơi, ánh mắt anh vẫn đỏ rực, hơi thở nặng nề. Thuốc trong người chưa hề hết—mà còn khiến cơn khát của anh dâng lên cao hơn.

North mệt lả, mắt nhòe lệ, giọng nhỏ xíu run run: "Anh Jo... đủ rồi... em không còn sức nữa..."

Johan vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng của cậu, cúi xuống hôn ngấu nghiến rồi khẽ thì thầm: "Không... anh chưa đủ. North, đêm nay... anh sẽ không tha cho em đâu."

===================================

Johan khẽ cúi xuống hôn lấy môi North, bàn tay giữ chặt sau gáy cậu. Thứ nóng rực của anh vẫn còn ghim chặt trong người cậu, khiến North run lẩy bẩy, thở hổn hển sau hai hiệp liên tiếp.

"Jo... em mệt rồi... thả em xuống đi..." North khàn giọng van nài, đôi mắt ngấn nước như sắp chìm vào giấc ngủ.

Nhưng Johan chỉ mỉm cười, ôm ghì lấy cậu, giọng khàn đặc pha chút điên cuồng: "Không đâu, anh chưa buông được... em sẽ cùng anh thêm một lần nữa."

Trước khi North kịp phản đối, Johan bế bổng cậu lên, từng bước đi thẳng ra ban công. Cậu choáng váng, hai tay vội quàng chặt cổ anh, đôi chân vô thức siết lấy hông anh vì thứ đó vẫn còn sâu trong cơ thể, mỗi bước đi lại khiến nó cọ xát dữ dội.

"Ư... a...!" North kêu lên, gò má đỏ bừng, thân thể run rẩy theo từng nhịp bước của Johan.
"Anh Jo... đừng... nó vẫn còn... a... em chịu không nổi đâu..."

Johan ghì chặt eo cậu, vừa bước vừa thì thầm bên tai: "Càng như thế anh càng không muốn buông... em phải ở yên trong vòng tay anh, North."

Cánh cửa ban công bật mở, gió đêm tràn vào phả lên làn da nóng rực của cả hai. Johan xoay người, áp North tựa lưng vào lan can lạnh buốt. Sự đối nghịch ấy khiến cậu rùng mình, một tiếng rên rỉ bật ra khi anh lại bắt đầu di chuyển bên trong.

"Không... ở đây... anh điên thật rồi..." North run rẩy cắn môi, vừa xấu hổ vừa sợ bị ai bắt gặp.

Johan cúi xuống hôn mạnh, nuốt trọn mọi âm thanh phản kháng. "Cứ rên đi, để cả thành phố này nghe thấy em là của anh."

Anh giữ chặt lấy hông cậu, nhịp thúc ban đầu chậm rãi nhưng sâu, cố tình để North cảm nhận toàn bộ. Mỗi cú hông dội thẳng khiến cơ thể cậu run bật lên, đôi mắt mờ đi trong nước mắt và khoái cảm.

North ôm ghì lấy cổ anh, tiếng rên bị nén thành từng hơi thở đứt quãng: "Ưm... anh Jo... đừng ở đây... em ngại lắm... a...!"

Johan cắn nhẹ vào vành tai cậu, giọng khàn đặc như lửa đổ thêm dầu:

"Anh không quan tâm... anh chỉ muốn em. Đêm nay, anh sẽ làm cho đến khi em chỉ có thể gọi tên anh."

Và thế là, trên ban công, dưới ánh đèn thành phố xa xa, Johan tiếp tục chiếm hữu North một cách táo bạo, không hề cho cậu cơ hội nghỉ ngơi. Johan siết chặt eo North, từng cú thúc mạnh mẽ vang dội trong tiếng gió thổi phần phật ngoài ban công. Mỗi lần hông anh dồn tới, chiếc lan can thép lại rung lên khe khẽ, như sắp gãy theo nhịp điên cuồng.

"Ư... a... Jo...!" North bật khóc nức nở, đôi chân run lẩy bẩy quấn chặt lấy hông anh, móng tay bấu sâu vào vai rắn chắc. "Anh... đừng ở đây... em... chết mất..."

Johan hôn ngấu nghiến, nuốt trọn tiếng khóc lẫn rên của cậu, rồi khàn giọng gầm bên tai: "Anh muốn nhìn thấy em thế này, North... run rẩy trong vòng tay anh, ngoài trời gió lạnh... để cả thành phố phải chứng kiến em chỉ thuộc về anh."

North nấc nghẹn, từng đợt khoái cảm dồn dập đến mức mắt cậu hoa lên. Cơ thể non mềm của cậu kẹp chặt lấy anh, trong khi Johan vẫn không dừng lại, từng cú thúc sâu đến tận cùng khiến cậu ngạt thở.

"Jo... em... em sắp... a... không chịu nổi nữa...!" North hét khàn, nước mắt lăn dài.

Johan cắn nhẹ vào xương quai xanh cậu, bàn tay giữ chặt gáy, gầm gừ: "Ra đi, North... cùng anh... cho anh tất cả."

Tiếng da thịt va chạm vang vọng, hòa cùng tiếng rên rỉ đứt quãng của North. Rồi cuối cùng, cả hai đồng loạt vỡ òa—North cong người, toàn thân run bắn, trong khi Johan ghì sát cậu, trút hết tất cả vào sâu trong cơ thể bé nhỏ ấy. Cả thế giới như ngừng lại trong vài giây. Chỉ còn lại tiếng thở gấp gáp, mồ hôi nhỏ giọt xuống sàn ban công lạnh lẽo.

North rã rời, đầu ngả vào vai anh, đôi mắt lờ đờ khép lại. "Anh... ác lắm... ở đây mà cũng... a..." giọng cậu khàn đặc, yếu ớt như mèo con.

Johan đặt một nụ hôn dịu dàng lên môi cậu, thì thầm giữa hơi thở nặng nề: "Anh không chịu nổi... em khiến anh mất hết lý trí, North."

Cậu đã mệt đến mức gần như thiếp đi trong vòng tay anh, nhưng Johan vẫn chưa buông. Lửa trong cơ thể anh tuy đã dịu lại đôi chút, nhưng ánh mắt nóng rực ấy cho thấy... đêm nay chắc chắn chưa phải kết thúc.

Johan bế North từ ban công trở lại phòng ngủ. Cậu nhóc mệt rã rời, dựa đầu vào vai anh, mi mắt nặng trĩu. Vừa đặt xuống giường, North đã cuộn người lại, thở gấp, rồi thiếp đi trong chăn.

Johan nhìn dáng vẻ đó chỉ thấy ngực mình nóng ran. Anh vẫn chưa hề nguôi, thuốc trong người làm cơ thể như bùng cháy. Anh khẽ cúi xuống, hôn lên môi cậu nhóc, thì thầm:  "Ngủ sao? Tao còn chưa cho phép mà..."

North nhăn mặt, trong cơn mơ màng, đôi môi bật ra tiếng khàn khàn. "Mệt... để em... ngủ một lát..."

Johan bật cười trầm thấp, hông anh vẫn chậm rãi chuyển động trong cậu. North khẽ rùng mình, mở mắt ra trong cơn ngái ngủ. 

"Anh... anh chưa... xong nữa hả...?"

"Chưa. Và mày cũng chưa xong đâu, North..."

Anh tăng tốc bất ngờ, khiến cậu nhóc giật nảy, hai tay vội bấu vào ga giường. North nấc nghẹn, hơi thở gấp gáp bị kéo ra khỏi giấc ngủ. "A... P'Jo... đừng... em chịu không nổi nữa..."

"Nhưng mày đẹp quá... lúc ngủ cũng khiến tao phát điên. Dậy đi... nhìn tao đi, North."

Anh vừa thì thầm vừa cúi xuống cắn nhẹ lên vành tai cậu, từng cú thúc mạnh mẽ khiến North choáng váng. Cậu run rẩy, nước mắt ứa ra khóe mắt, cố trốn vào ngực anh. Johan xoay cậu lại, kéo hai tay cậu vòng ra sau gáy mình, giữ chặt:

"Ôm tao... ngoan...."

North khàn giọng gọi trong tiếng nấc: "Anh... Jo... chậm... thôi..."

"Không được. Lúc này... tao chỉ muốn có mày... trọn vẹn."

Nhịp dập dồn dập vang trong căn phòng yên tĩnh, tiếng rên của North hòa cùng tiếng thở gấp gáp của Johan. Cậu nhóc đã kiệt sức nhưng vẫn bị kéo theo từng cơn sóng cao trào. Đến khi Johan cuối cùng cũng đạt tới giới hạn, anh đè cậu xuống, ghì chặt vào ngực mình, thở dốc trong men thuốc còn sót lại. Anh khẽ hôn lên mi mắt cậu nhóc đang run rẩy.

"Ngoan... ngủ đi. Ngủ ngon nhé North."

North chỉ kịp rên khẽ một tiếng rồi ngả vào lồng ngực Johan, thiếp đi trong vòng tay siết chặt.

==============================================

Thể theo tâm ý mọi người mị đã ra chương mới đây, lần đầu viết kiểu này có gì mọi người thông cảm nha

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz