ZingTruyen.Xyz

Xu Nu Thien Yet Ht55l Chuyen Ver

Chương 886: Sau này (2)

Tiểu Cự Giải nhìn Lục Thiên Yết nháy ánh mắt, ý thức được mình làm ba không vui, mặc dù cậu mới hai tuổi rưỡi, nhưng đã rất thông minh, lập tức liền quay đầu, nhìn Kiều Bạch Dương đổi lời nói nói: "Mẹ tốt. "

Nói xong, Tiểu Cự Giải còn len lén liếc Lục Thiên Yết, thấy sắc mặt anh thay đổi, vẻ mặt lúc này mới vui vẻ.

Kiều Bạch Dương liếc Lục Thiên Yết, bệnh thần kinh. . . Về phần thê nô đến mức này sao?

Sau đó quay đầu, nhìn Tiểu Cự Giải đáng yêu thân thiết mở miệng cười: "Vậy dì hỏi con, con yêu ba nhiều hơn hay yêu mẹ nhiều hơn? Nhớ nha, giống lúc nãy, chỉ được chọn một."

Kiều Bạch Dương còn nhìn Tiểu Cự Giải giơ một ngón tay, ý bảo cậu chỉ chọn một.

Yêu ba ba nhiều hơn hay yêu mẹ nhiều hơn?

Tiểu Cự Giải đảo đảo mắt, nghĩ tới trong năm tháng, ba ba vẫn luôn cùng mình chơi, vì vậy liền mở miệng nói: "Ba ba. "

Nói xong Tiểu Cự Giải liếc nhìn Lục Thiên Yết đứng, phát hiện sắc mặt Lục Thiên Yết trở nên lại bắt đầu khó coi, lần này cậu không đợi Lục Thiên Yết mở miệng, liền lập tức nói tiếp: "Nhưng mà yêu mẹ hơn."

Còn nhỏ tuổi, đã biết nhìn thái độ của người khác. . . Trưởng thành không biết sẽ phúc hắc tới cỡ nào!

Kiều Bạch Dương muốn nôn, vừa cảm thấy Tiểu Cự Giải đáng yêu, vì vậy liền sờ sờ đầu của cậu: "Vậy nếu như ba ba cùng mẹ ly hôn. . ."

"Kiều Bạch Dương!" Vừa nghe đến hai chữ "Ly hôn" này, sắc mặt Lục Thiên Yết lập tức u ám.

"Lục Thiên Yết, không thích nghe thì ra ngoài, đã nói là đang chơi mà!" Kiều Bạch Dương không yếu thế quay đầu nhìn Lục Thiên Yết tức giận, sau đó liền quay trở lại đổi thành vẻ mặt dịu dàng nhìn Tiểu Cự Giải tiếp tục hỏi tiếp: "Con theo ba hay theo mẹ?"

Tiểu Cự Giải hoàn toàn không biết "Ly hôn" là có ý gì, chẳng qua là thấy Lục Thiên Yết rất không cao hứng, vì vậy liền nhẹ nhàng hỏi: "Có thể không ly hôn sao?"

"Không thể." Kiều Bạch Dương lắc đầu, sau đó lại dụ dỗ nói: "Ultraman. . ."

Tiểu Cự Giải không bỏ được sự hấp dẫn, rất ngây thơ mở miệng nói: "Ba ba. . ."

Cậu vừa nói, vừa nhìn về phía Lục Thiên Yết, phát hiện Lục Thiên Yết nhíu mày, một đôi mắt nhìn chằm chằm mình, nhất thời khuôn mặt nhỏ nhắn chột dạ, một bộ muốn khóc, nói: "Mẹ, con chọn mẹ."

Kiều Bạch Dương bị Tiểu Cự Giải chọc cho không nhịn được bật cười: "Vậy dì hỏi con. . ."

Tiểu Cự Giải nhất thời bĩu môi khóc, cậu không hề nghĩ ngợi liền lắc đầu, nói: "Dì, con không muốn Ultraman, con xin dì, dì, đừng hỏi con nữa, tốt đều là mẹ, baba xấu, con xin dì. . ."

Kiều Xử Nữ mới vừa pha sữa xong lên cầu thang, liền nghe được Tiểu Cự Giải khóc, nhất thời cũng nhanh bước vào phòng, bế Tiểu Cự Giải lên, vừa dỗ dành, vừa nhìn về phía Kiều Bạch Dương.

Kiều Bạch Dương lập tức khoát tay: "Không trách chị được, là Lục ảnh đế nhà em dọa Tiểu Cự Giải khóc."

Kiều Xử Nữ quay đầu, liền nhìn về phía Lục Thiên Yết.

Lục Thiên Yết cau mày, có chút sợ bà xã giận mình, lên tiếng giải thích: "Là Kiều Bạch Dương chọc thằng bé khóc."

"Rõ ràng là chị giỡn với Tiểu Cự Giải!" Kiều Bạch Dương hùng hồn.

"Đó là chị đùa sao?" Lục Thiên Yết khinh bỉ.
















Chương 887: Sau này (3)

Kiều Xử Nữ không hề nghĩ ngợi liền cầm lên hộp đồ chơi trẻ con, nhìn về phía Lục Thiên Yết và Kiều Bạch Dương nói: "Hai người đều cút ra ngoài cho em!"

-

Cuối tuần, Kiều Xử Nữ và Kiều Bạch Dương thật sự đi dạo trên sân trường, mua cho tiểu Cự Giải một cái túi sách nhỏ xinh đẹp, hai bên phỏng chừng cũng không dung đến bút, còn có một cái hộp hoa quả hai tầng, Kiều Bạch Dương còn chọn một đống đồ chơi.

Thứ hai ở truyền thông Hoàn Ảnh có cuộc họp sớm, Lục Thiên Yết từ rất sớm đã phải đến công ty.

Kiều Xử Nữ rời giường, dưới sự trợ giúp của mẹ Trần, giúp tiểu Cự Giải mặc quần áo, uy bé ăn cơm, rồi nắm tay bé, chuẩn bị đưa bé đến nhà trẻ.

Vừa mở cửa ra, liền nhìn thấy Hứa Thiên Bình lái xe vào trong sân, hôm nay là ngày đầu tiên tiểu Cự Giải đến nhà trẻ, từ trước đến nay tiểu Cự Giải đã trở thành thói quen của anh, anh làm sao có thể không đi đưa?

Ở trên xe, Kiều Xử Nữ dặn rất nhiều câu đối tiểu Cự Giải dặn đang ngồi trên ghế của trẻ con, nhưng mà lúc gần đến giờ xuống xe, Hứa Thiên Bình vẫn nói lại vài lần lời nói của Kiều Xử Nữ đối với tiểu Cự Giải, rồi mới ôm tiểu Cự Giải, đưa bé đi về hướng cửa nhà trẻ.

Hai người Hứa Thiên Bình và Kiều Xử Nữ cũng không chú ý tới, xe của bọn họ vừa dừng sau một chiếc xe màu đỏ, cửa xe vốn bị đẩy ra, nhưng mà sau đó lại vội vàng đóng lại.

Hứa Thiên Bình vẫn ở bên ngoài cửa nhà trẻ đợi cho tiểu Cự Giảiđi theo cô giáo vào phòng học, mới xoay người cùng Kiều Xử Nữ trở về trên xe, khởi động xe rời đi.

Vẫn đợi đến khi không thấy bong dáng xe của Hứa Thiên Bình, cửa chiếc xe hơi màu đỏ mới mở ra, một người phụ nữ đội mũ và đeo kính xuống xe, mở ra cửa sau của xe, ôm ra một cô bé mặc váy công chúa, thắt hai bím tóc, cô bé kia có vẻ tức giận dùng tiếng Anh hỏi: "Mẹ, vừa nãy rõ ràng mẹ muốn xuống xe, vì sao lại đóng cửa xe?"

"Bởi vì mẹ quên lấy một số thứ." Người phụ nữ ôm cô bé dịu dàng dỗ dành.

Dừng một lát, người phụ nữ kia lại mở miệng nói: "Tiểu Song Ngư, con nghe mẹ nói, ở trong nhà trẻ cùng những người bạn tốt chơi, nếu có người hỏi mẹ của con gọi là gì, không được nói Tống Ma Kết, mà nói là Tống Dao, đã biết sao?"

"Mẹ con đã biết, mẹ đã nói với con thiệt nhiều lần."

"Uh, thực ngoan, ông ngoại hết bệnh rồi, mẹ liền mang con về Mĩ, như vậy con liền có thể tiếp tục chơi với anh Kiều Ân của con rồi."

Đi đến cửa nhà trẻ, cô khom người, thả cô bé trong lòng xuống dưới, bé gái hướng về phía mặt của cô hôn một cái, mới lắc lắc tay, nói: "Mẹ tạm biệt."

"Tạm biệt." Người phụ nữ sờ sờ đầu bé gái, nhìn cô bé vào nhà trẻ, mới xoay người lên xe.

Cô ngồi ở ghế điều khiển, không có vội vàng khởi động xe, mà thất thần nhìn chằm chằm đằng trước.

Tối hôm qua nằm mơ...... Cô còn mơ thấy anh, không nghĩ tới, sáng sớm hôm nay, liền bất ngờ không kịp phòng gặp được anh như vậy.

Tống Ma Kết nhịn không được nâng tay lên, sờ lên ngực trái của chính mình, phát hiện nhịp tim đập rất nhanh, khiến cho cô có chút khó có thể thừa nhận.

-

Tiểu Cự Giải ngày đầu tiên đến trường, nhìn xung quanh một vòng đều là bạn bè cùng lứa tuổi, tầm mắt cuối cùng liền ngừng lại ở trên người tiểu Song Ngư.

Cậu bé kéo túi sách của mình đi tới trước mặt tiểu Song Ngư, chỉ vào một bên bàn của cô bé, hỏi: "Tớ có thể ngồi bên cạnh cậu được không?"

Tiểu Song Ngư muốn ngồi cùng một bé gái xinh đẹp giống như mình, nhìn về phía tiểu Cự Giải lắc lắc đầu: "Không được."

Tiểu Cự Giải chớp mắt hai cái nhìn về phía tiểu Song Ngư: "Tớ vừa mới nói với cậu cái gì vậy?"

Tiểu Song Ngư oai đầu nhìn tiểu Cự Giải một lát, lặp lại lời nói của cậu một lần: "Tớ có thể ngồi bên cạnh cậu được không?"

Tiểu Cự Giải gật gật đầu, nói: "Được thôi."

Sau đó liền đặt túi sách ở một bên trên bàn, ngồi xuống.
















Chương 888: Sau này (4)

Tiểu Song Ngư mở to đôi đen như mực, bên trong phiếm hào quang vô tội, lăng lăng nhìn chằm chằm tiểu Cự Giải đang ngồi cạnh mình thật lâu, mới ý thức được bản thân bị lừa, ủy khuất mếu máo, đáy mắt liền tràn ngập một tầng sương mù: "Tớ không nghĩ ngồi cùng bàn với cậu."

Đây là muốn khóc sao? Tiểu Cự Giải nhìn chằm chằm tiểu Song Ngư đáy mắt thoáng hiện lên một tầng lo lắng, bất quá rất nhanh trong đầu cậu bé lại nghĩ đến trước kia lúc bản thân khóc, mẹ dỗ như thế nào cũng không dỗ được, ba sẽ nhắc nhở mẹ dời đi lực chú ý, vì thế tiểu Cự Giải liền nhìn xung quanh hai vòng, rồi mở miệng hỏi tiểu Song Ngư: "Cậu có táo không?"

Không phải đang tranh cãi vấn đề ngồi cùng bàn sao? Vì sao đột nhiên lại hỏi mình có táo hay không?

Tiểu Song Ngư quệt quệt cái miệng nhỏ nhắn hồng nhạt, suy nghĩ một lát, cũng không nghĩ ra được nguyên nhân, vì thế liền nhìn chằm chằm khóe mắt rơi xuống hai giọt lệ trong suốt trên khuôn mặt nhỏ nhắn, quơ quơ đầu nhìn về phía tiểu Cự Giải, hai cái bím tóc dài vung qua vung lại theo.

Tiểu Cự Giải cầm túi sách của chính mình, kéo khóa ra, lấy một cái hộp hoa quả từ bên trong ra, dùng sức mở ra, lấy ra một miếng táo đã được gọt đưa tới trước mặt tiểu Song Ngư: "Tớ đây mời cậu ăn táo."

Tiểu Song Ngư nhìn tiểu Cự Giải trước, sau đó lại cúi đầu nhìn táo trong tay tiểu Cự Giải, nuốt hai ngụm nước miếng, tay nhỏ bé cọ cọ dưới chiếc váy xinh đẹp, cuối cùng vẫn là chịu đựng muốn ăn, quơ quơ đầu về phía tiểu Cự Giải: "Mẹ tớ nói, không thể tùy tiện ăn đồ của người ngoài."

Người ngoài? Tiểu Cự Giải chớp mắt hai cái nhìn về phía tiểu Song Ngư, vẻ mặt thành thật sửa câu nói của tiểu Cự Giải: "Tớ không phải người ngoài, tớ là tiểu Cự Giải a."

Tiểu Cự Giải nói xong liền cầm táo nhét vào trong tay tiểu Song Ngư.

Ngón tay tiểu Song Ngư cầm táo, vừa buông ra, muốn trả lại cho tiểu Cự Giải, nhưng mà lại luyến tiếc, từ chối một lát, cuối cùng vẫn là nắm chặt táo, hướng về phía tiểu Cự Giải hỏi: "Thật sự cho tớ sao?"

Vừa hỏi, tiểu Song Ngư giống như vừa sợ tiểu Cự Giải đổi ý, không đợi cậu bé cho bản thân đáp án chắc chắn, đã giơ táo lên trước mặt của mình, mở miệng ra, cắn một ngụm.

Thế giới của con nít hai ba tuổi, luôn ngây thơ chất phác mà lại đơn giản, chỉ là một miếng táo, thái độ của tiểu Song Ngư đối tốt với tiểu Cự Giải liền tốt hơn rất nhiều, hai người bạn nhỏ liền ngồi cùng bàn như vậy.

Kỳ thật trước khi tiểu Cự Giải đến nhà trẻ, Kiều Xử Nữ cùng Lục Thiên Yết đã mang cậu bé đi trung tâm giáo dục tâm lý, những đứa nhỏ khác luôn thích nằm úp sấp loạn thành một mảnh, duy nhất chỉ có tiểu Cự Giải luôn thích chơi một mình, Kiều Xử Nữ vì sợ hãi tiểu Cự Giải còn nhỏ đã bị chứng tự kỷ, bất quá sau Kiều Xử Nữ lại phát hiện, thì ra là do mình nghĩ qua nhiều, là do tiểu Cự Giải cảm thấy mấy đứa nhỏ khác quá ngây thơ, mới không muốn chơi cùng những đứa nhỏ đó.

Cho nên, lại nói tiếp, thật ra tiểu Song Ngư là người bạn đầu tiên mà tiểu Cự Giải chủ động tiếp xúc trong cuộc sống của mình.

Có thể là do tiểu Cự Giải sợ người lạ, nói rất ít, lúc những người bạn đang chơi đùa, cô bé luôn ngồi tại vị trí bất động, tiểu Cự Giải kéo cô bé đi chơi, nó cũng không đi, vì thế tiểu Cự Giải liền vắt hết óc suy nghĩ đề tài tán gẫu với tiểu Song Ngư: "Cậu có biết một cộng một bằng mấy không?"

Tiểu Song Ngư oai đầu liếc mắt nhìn tiểu Cự Giải một cái, dừng lại khoảng hai giây, giơ hai ngón tay nhỏ bé chỉ, nói: "Hai."

















Chương 889: Sau này (5)

"Vậy cậu biết hai cộng hai bằng mấy sao?" Tiểu Cự Giải lại hỏi.

Tiểu Song Ngư hai tuổi rưỡi, sở dĩ biết "Một cộng một bằng hai" là vì lúc ở Mỹ, anh Kiều Ân đã nói qua, cho nên mới có thể đáp lại, về phần "Hai cộng hai bằng mấy", vẻ mặt cô bé mờ mịt lắc lắc đầu nhìn tiểu Cự Giải.

Tiểu Cự Giải muốn cùng tiểu Song Ngư chơi đùa thấy cô bé không nói, cắn cắn môi, sau đó liền mở miệng nói: "Không biết sao? Không sao, tớ dạy cậu."

"Hai cộng hai bằng bốn." Tiểu Cự Giải nói xong, còn vươn tay, đếm bốn ngón tay của tiểu Song Ngư, cường điệu một lần: "Bốn."

Tiểu Song Ngư nhìn chằm chằm bốn ngón tay của mình bị tiểu Cự Giải cầm, lặp lại nói theo: "Bốn."

Tiểu Cự Giải tiếp tục dạy tiểu Song Ngư: "Bốn cộng bốn bằng tám."

Sau đó còn thuận thế lại đếm thêm bốn ngón tay của tiểu Song Ngư.

Tiểu Song Ngư gật đầu, phụ họa nói: "Tám."

Tiểu Cự Giải: "Tám cộng tám bằng......"

Mười ngón tay của tiểu Song Ngư không đủ dùng, tiểu Cự Giải cũng mở ra ngón tay của bản thân, sau đó đếm sáu ngón, nói: "Mười sáu."

Tiểu Song Ngư nhìn chằm chằm mười ngón tay của mình và sáu ngón tay của tiểu Cự Giải bắt đầu đếm, chỉ tiếc tiểu Song Ngư chỉ biết đếm tới mười, vì thế liền "Mười, mười, mười" nói lắp lên, tiểu Cự Giải vội vàng đếm theo tiểu Song Ngư,"Mười một, mười hai, mười ba, mười bốn, mười lăm, mười sáu".

Dạy xong tiểu Song Ngư "Tám cộng tám", tiểu Cự Giải liền thuận thế nói:"Mười sáu cộng mười sáu......"

Phép cộng trừ hai số, cậu còn chưa có học qua...... Tiểu Cự Giải nói không được .

Tiểu Song Ngư vẻ mặt chờ mong nhìn tiểu Cự Giải, chờ đáp án.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu Cự Giải đỏ lên, cậu ấp úng một hồi lâu, sau đó khóe mắt lại đột nhiên lóe ra linh quang, phá lệ kích động nói: "Mười sáu cộng mười sáu, bằng hai mười sáu."

-

Kiều Xử Nữ vốn nghĩ đến tiểu Cự Giải lần đầu tiên tới nhà trẻ, đi một ngày, ngày mai sẽ khóc nháo không muốn đi, kết quả lại không nghĩ rằng, nằm ngoài dự đoán của cô, năm giờ sang ngày thứ hai, tiểu Cự Giải liền thùng thùng đông bắt đầu đập cửa phòng ngủ của cô và Lục Thiên Yết, thúc giục bọn họ nhanh rời giường rửa mặt đưa cậu đến nhà trẻ.

Thần kỳ hơn là, từ nhỏ không thích ăn táo, mỗi lần ăn đều là do tiểu Cự Giải bị ép liên tục hoặc là bị lừa, thế nhưng lúc ăn sáng, chủ động mở miệng yêu cầu giúp chuẩn bị táo mang tới nhà trẻ.

-

Buổi trưa Hứa Thiên Bình có hẹn ăn cơm, ăn cơm xong, Trương tổng đề nghị mọi người đi "Cung Vàng Điện Ngọc" đánh bài.

Hứa Thiên Bình vốn là không muốn đi , nhưng mà đi ra khách sạn, nhìn thấy một trời toàn mây mù, giống như săp mưa, tâm tình mạc danh kỳ diệu liền trở nên có chút nặng nề, nghĩ đến trong công ty không có việc gì, vì thế liền sửa lại ý niệm trong đầu, theo mọi người đi "Cung Vàng Điện Ngọc".

Mọi người đùa rất hăng say, không khí trong phòng vô cùng náo nhiệt .

Vận may của Hứa Thiên Bình xem như tương đối khá, thắng liên tục ba bốn lần, vẻ mặt từ đầu đến cuối đều là thản nhiên , vừa thấy thắng mãnh liệt, nhưng mà chỉ cười yếu ớt, bộ dáng thực ôn hòa.

Ngồi ở đối diện Hứa Thiên Bình, là một trong số năm người đàn ông, họ La, làm đồ trang sức, bởi vì mờ làm người đại diện thương hiệu đều là nữ minh tinh, phẩm bài thực nổ, sản phẩm mới Hứa Thiên Bình còn chiếm 30% cổ phần công ty.

Trương tổng lúc sờ bài, giống như nhớ tới cái gì, đột nhiên mở miệng nói: "La tổng, sản phẩm năm nay của các người có phải tính thay đổi người phát ngôn hay không?"
















Chương 890: Sau này (6)

La tổng chỉnh lại bài trước mặt mình, nói: "Là chuẩn bị thay đổi, thế nhưng hiện tại còn chưa nghĩ ra đổi người nào."

"Kiều Xử Nữ, Hollywood vừa gọi cô ấy về, rất nhanh sẽ lại vang danh, cho đến lúc này, giá trị con người rất cao, thừa dịp khẩn trương mua vào, huống chi Kiều Xử Nữ là chị dâu của Hứa tổng, Hứa tổng và anh lại là đối tác, thời cơ thật tốt." Trương tổng vừa nói vừa quay đầu liếc mắt nhìn Hứa Thiên Bình: "Đúng không? Hứa tổng?"

Hứa Thiên Bình ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Trương tổng, nở một nụ cười, nhàn nhạt mở miệng: "Này tôi không làm chủ được, phải hỏi anh trai tôi."

Nhắc đến Lục Thiên Yết... đoàn người nhao nhao lắc đầu, thở dài.

"không đóng phim, anh Lục mấy năm gần đây càng làm càng lớn, tiền bạc ngày càng nhiều, nếu không phải hai năm trước, vợ anh Lục ký hợp đồng điện ảnh kia, tôi nghĩ hiện tại cô ấy đã trực tiếp rời khỏi giới giải trí rồi."

Hứa Thiên Bình nghe mọi người tiếc hận, nhẹ cười không hé răng, chỉ là mò mẫm lá bài, tiết tấu vừa nhanh vừa chuẩn.

"Oa... thế nhưng ngoài vợ anh Lục ra, còn có một người khác." Trương tổng đột nhiên như là nhớ tới điều gì, hô nhỏ một tiếng, khiến La tổng quay đầu hỏi: "Ai?"

"Tống Ma Kết." Trương tổng không hề chần chừ thốt ra ba chữ.

Cái tên quen thuộc, ba chữ đã khắc cốt ghi tâm.

Ngón tay Hứa Thiên Bình cầm bài rõ ràng hơi tăng thêm lực, rũ lông mi xuống, nhìn bài trước mặt, không hề có bất cứ động tĩnh gì.

"Theo người ta nói, trước kia khi Tống Ma Kết rời khỏi giới giải trí, đã ký xong hết hợp đồng, phía bên cô ấy đơn phương hủy hợp đồng, tiền bồi thường đã gần sáu triệu... Tống Ma Kết là một minh tinh, tuy lúc trước ánh sáng vô hạn, nhưng vai năm này, kiếm nhiều tiền bạc như vậy, đoán chừng cũng đã vơi bớt, bây giờ cô ấy sợ là trong tay không còn bao nhiêu tiền, cho nên thù lao đóng phim chắc sẽ không là giá trên trời như trước đây." Trương tổng vừa nói, vừa phân tích: "Mà còn, ba năm trước, cô ấy không hề nói gì, một đêm trước khi đóng phim liền rút đi, đến hiện giờ, mọi người nhắc đến cô ấy, trong lòng vẫn đầy tò mò, nếu anh mời cô ấy làm đại sứ hình tượng, tôi chắc chắn đó là tin tức mạnh nhất, thật sự là bội thu!"

Hứa Thiên Bình trự tiếp nắm lá bài trong lòng bàn tay, nụ cười nhạt trên mặt anh đã biến mất hầu như không còn.

Mấy năm nay, thật ra không phải chưa từng nghe qua tin tức của cô, nhưng rất ít, mỗi lần nghe được, cũng đều là cảm thán chuyện cô bồi thường vi phạm hợp đồng.

Thật ra bọn họ nói không sai, tám năm Tống Ma Kết ở trong giới giải trí, trong tay sợ là dù có nhiều tiền bạc thế nào, lúc anh ngẫu nhiên nghĩ đến cô trong đêm khuya, cũng kìm lòng không đậu nghĩ đến, đột nhiên nếu cô không có tiền bạc, ở nước ngoài làm cách nào để sống?

"Đề nghị này không tồi!" La tổng hiển nhiên rất hưng phấn, thế nhưng vẻ mặt lại có chút mất mác: "Nhưng mà, các người cũng biết, Tống Ma Kết không còn tin tức gì, tìm cô ấy ở đâu đây?"

Trương tổng không sốt ruột trả lời, ngược lại đụng chạm vào cánh tay của Hứa Thiên Bình: "Hứa tổng, thất thần gì thế, đến lượt anh ra bài rồi."

Hứa Thiên Bình gật đầu, thu lại tầm mắt, tùy tiện cầm một lá ném ra ngoài, sau đó nghe thấy tiếng nói tiếp theo của Trương tổng: "Theo một nguồn tin, tháng trước, Tống Ma Kết đã về nước rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz