ZingTruyen.Xyz

Xin lỗi người anh yêu

Chapter 12: Bất ngờ

ken12zz

Chap 12: Bất ngờ

Tuy đã bế giảng hơn 2 bữa nhưng trường nó phải đi học thêm 3 hôm nữa mới được nghỉ

- Haiz, đã nghỉ thì cho nghỉ luôn đi, tự dưng bế giảng rồi tự dưng đâu ra lôi lên trường chứ?- nó cáu nhàu vừa nhai bim bim vừa đi lên cái dốc trường

- Em bớt càu nhàu được không? Cơ mà Long đâu em? Sau nó không đưa em đi học?- Khải thắc mắc

- Anh ấy đi tá... À không anh ấy đi học trước với bạn nên vứt em ở đây- nó vuốt ngực thở phào, nó định nói " Long đi học trước tán gái" nhưng sợ Minh Huy buồn

- Ờ , vậy tụi anh đi trước em vào học rồi chìu anh đón- Huy véo mà nó

- Ờ, mà anh Huy em nói này chút- Nó kéo tay anh lại

Như hiểu được chuyện Hải, Khải và Minh đi trước trả không gian cho Huy và nó

- Em có chuyện gì à?-

- Anh Huy, có phải anh thích anh Long đúng không?

- A..anh..đâu có..a..anh. .- Huy ngập ngừng như gà mắc tóc, - " Thôi chết, mồm thằng này không giữ được lâu, lộ mất"- anh thầm nghĩ

- Này, em nói trúng tim đen rồi đúng không? Sao, anh không tấn công thì sẽ mất đấy!- Nó cười mắt còn lườm anh

- Em nói bậy gì thế?, cái gì mất với không mất? A..anh anh..anh đi trước em vào lớp học đi- Minh Huy gãi đầu, mặt đỏ cả lên anh bước đi nhanh trước khi lộ " chân tướng"

- NHẤT CỰ LI NHÌ TỐC ĐỘ ANH NHỚ ĐẤY, NẾU KHÔNG CỨ NHỜ EM LÀ ĐƯỢC- nó để hay tay lên miệng hét lớn, Minh Huy lúc này chỉ muốn đào lỗ mà trốn mất, anh không thể sống với " quả bom nổ chậm" có thể nổ bất kì lúc nào như nó. Lúc trước nó còn ngây thơ hiền dịu, nhưng bây giờ, haiz..khó mà đoán nó sẽ giở trò gì để anh và mọi người " sống giở chết giở" . Nhưng cũng tốt, nó sống như vậy cũng đở tủi cực hơn lúc trước.

Còn nó, nó mỉm cười rồi lắc đầu bước vào trường

- Ê Phong (mọi người trong lớp chưa biết tên thật của nó nha vì vậy khi ở lớp tạm thời gọi là Phong) - nhỏ lớp trưởng gọi nó

- Gì vậy?- nó đứng cạnh con lớp trưởng

- Đây là quà trường tặng cho mày bữa giao lưu? Nhưng mà mày là con của tập đoàn giàu có ở Đà Nẵng thật hả? Còn mấy anh soái ca kia là anh trai mày hả? - Oa...làm mai cho tao với - nhỏ lớp trưởng giương đôi mắt long lanh như trái banh nhìn nó

- Tém nước miếng vào kìa trông ghê quá- nó khẻ cười

- Kệ tao, nha.đồng ý nha- nó này nỉ

- Mày đi mà tán tỉnh, tao không liên quan- nó trở vào chỗ ngồi

- Xí, không thì thôi, tao không thèm, à mà anh Long đẹp trai bảo mày lên lớp gặp ảnh kìa?- nhỏ lớp trưởng dũa móng tay (làm neo đó)

- Ờ. - nó đứng dậy đi tìm Long

Tại lớp 11/1

- Có gì không?- nó nhìn anh

- Này, anh hỏi cái này em trả lời thật nha- Long nói với giọng lo lắng

- Ưkm

-Anh .anh...dạo này anh cứ nghĩ tới anh Huy, học cũng nghĩ, ăn cũng nghĩ,

- Hả? Thật sao? Có phải khi anh nhìn thấy người ta đi với người khác anh rất khó chịu, ngồi một mình anh luôn nghĩ về người ấy kể cả trong mơ, anh luôn có cảm giác muốn được người ấy quan tâm?

- Gật gật

- Cảm giác này lâu chưa?

- Khi gặp Minh Huy

- Ò- tay nó vuốt cằm khẽ gật đầu- anh bị bệnh rồi

- Bệnh á? Nhưng bệnh gì mới được?

- Cốc- nó kí đầu anh- bệnh tương tư đó ngốc ạ?

- Cái gì mà tương tư với yêu chứ? Anh là con trai anh Huy cũng vậy, làm gì có cái tình yêu ngớ ngẩn được chứ?- anh đỏ mặt quay chỗ khác

- Này? Ngớ ngẩn là sao? Cảm giác của em không bao giờ sai! 100% anh đang yêu

- Anh là trai thẳng mà?

- Ờ thẳng? Cong lù ra đấy mà đòi thẳng! Đến lúc anh Huy tay trong tay với người khác thì hối hận- nó trề môi

- Ai dám cướp Huy anh giết đứa đó- anh nỗi cáu

- Đấy, thấy chưa, chưa gì sợ mất, thôi chuyện tụi anh em không nhúng tay, tự lo liệu em đi về lớp.- nó tạm biệt anh rồi trở về lớp

Trên đường đi nó cứ suy nghĩ về chuyện của Long, nó cứ tủm tỉm cười,

- Cứ để bọn họ tiến triển, đến lúc mình sẽ ra tay- nó lắc đầu cười

Ầm..m..m...

Vì không để ý nó đâm sầm vào một người lạ, dáng người khá to, đô con, hắn ta nắm cổ áo nó

- Mày đâm vào tao? Muốn chết à?- tên kia quát vào mặt nó

- Em xin lỗi, không cố ý- nó cúi đầu làm vẻ hối lỗi

- Đụng vào tao xin lỗi là được à?

- Này, anh đừng quá đáng, tôi cũng đã xin lỗi anh, giờ anh muốn gì?- bây giờ nó mới nổi điên thật sự

Bụp- nó lảnh một cú đấm vào bụng

- Oắt con, mày láo quá nhỉ, hôm nay tao cho mày ăn cháo bệnh viện

Bộp...nghe tiếng đánh nhau nhưng nó chả thấy đau ở chổ nào cả,mắt nó từ từ mở ra

- Em không sao chứ?- Long đỡ nó

- Đại..ca..- tên kia hoảng hốt

- Lên lớp gặp tao, em đi theo anh- Long trở lại phòng học của anh

Lớp 11/1

- Nó hình như có duyên lớp này thì phải, vừa mới rời khỏi nay lại vào nữa

- Đại ca đây là?- tên kia ngập ngừng

- Nó là em trai tao, mày dám động nó- vừa nói Long đánh hắn ta tới tấp

- DỪNG TAY- nó ôm bụng vì cơn đau, mặt nó nhăn lên từng vết

- Em..- Long đỡ nó

- Anh buông ra, anh cứ về lớp đi, Long không dám làm gì anh đâu- nó nhìn hắn rồi quay qua Long- còn anh, nổi tiếng đẹp trai chưa đủ hay sao nay còn làm côn đồ nữa chứ?

- Anh..anh- Long vịn tay nó

- Buông ra, thì ra anh đi học sớm là vì còn đàn em, anh giấu cả em anh là côn đồ, vậy tốt rồi, dù gì tôi cũng là người dưng, tôi không có quyền ngăn cản anh, có lẽ tôi làm phiền anh quá nhiều rồi, cảm ơn anh đã cứu tôi trong 3 tháng qua

- Bốp-anh tát nó một bạt tay,nó ôm mặt mình, máu từ khóe miệng rỉ ra

- Long, bình tĩnh đi- tụi con gái lớp anh cản anh lại

- Hứ, mày ngon đấy, bây giờ có gia đình đến đón nên mày nên bây giờ mày giở cái giọng đó với tao chứ gì? Được, xem như tao lầm người bây giờ cút khỏi nhà tao- anh lườm nó

- Anh, được, tôi sẽ làm theo những gì anh muốn- tay nó ôm mặt, nước mắt rơi, nó vừa khóc vừa chạy về lớp

Lớp 10/2

- Thôi, nín đi, - nhỏ lớp trưởng an ủi nó

- Phong ơi, có ai ngoài sân trường tìm mày kìa- giọng một con bé lạ hoắc gọi nó

lau vội dòng nước mắt, nó bước ra, nơi mà người lạ muốn gặp nó, thấy tình hình không ổn nên lớp 10/2 đi theo nó cho an toàn. Còn Long anh đem bánh xuống định xin lỗi nó nhưng đã thấy nó ra ngoài sân trường, anh cũng đi theo.

- Cậu là Phong?- một người phụ nữ ăn mặc rất sang trọng đang đứng cạnh chiếc xe con màu đen, trên tay và cổ mang rất nhiều sang sức đắc tiền, nhìn cũng đã hơn 40 rồi, cao khoảng 1m65. Bà ta rất sang trọng, trang sức chói cả mắt

- Vâng ạ.. cháu chính là...

Bốp

Chưa nói hết câu nó đã lãnh trọn cái tát thứ 2 trong ngày, má nó in đỏ hẳn màu đỏ của 5 ngón tay trước sự ngỡ ngàng của học sinh toàn trường

- Đồ khốn nạn, mày là thứ bệnh hoạn, mày dám bon chen vào đời sống con tao. - bà ta chỉ vài mặt nó

- Bà nói gì tôi không hiểu- nó ôm mặt không hiểu chuyện gì xảy ra

- Hứ, không hiểu hay cố tình không hiểu? Mày có biết con trai tao đã có hôn ước với con trai nhà người ta, vậy mà mày con dám bén mảng rủ rê com trai tao? Mày là con hồ ly tinh!- bà ta gằng từng chữ tay trái không ngừng sỉ vào mặt nó, nó vẫn thản nhiên không khóc

- Thưa bà, bà nói tôi bệnh hoạn, con trai bà có hôn ước với một người con trai vậy gọi là gì?

- Mày...

- Còn nữa, con bà là ai tôi không biết, vậy nên bà có thể hầu tòa rồi đấy, mấy người giàu các người ỷ có tiền, có quyền lực là muốn chèn ép người khác sao?

- Hớ, lũ nghèo nàn như mày mà cũng có sỉ diện sao? Tao khinh, lũ nghèo như chúng mày không đáng tao tốn nước bọt nữa kia- bà ta có vẻ đang đắc chí, - đây là 500triệu, nghèo như mày kím một ngày không ra số tiền này đâu

Nó vẫn đứng trân ra đó

- Sao? Chê ít à, đúng là lũ nghèo tham tiềm mà, mày cần bao nhiêu? Nói tao đưa?- bà ta gằn lên từng chữ

- Đúng là nhà giàu, hở là lấy tiền ra giải quyết, tôi không thèm lấy đồng tiền bẩn này, tôi cũng không quen con trai bà,mong bà lấy lại

Đúng lúc đó có hai chiếc xe màu đen đỗ gần đấy, một người đàn ông cùng 3 soái ca từ xe bước ra tiếm lại chỗ nó

- Mẹ, mẹ lại gây ra chuyện rồi à?- cậu thanh niên nhìn mẹ với ánh mắt viên đạn- mẹ vào đây sao không báo cho con

- Thu- em vào đây lúc nào, em đã làm gì cậu bé này? - người đàn ông có vẻ sốt ruột hỏi bà

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz