ZingTruyen.Xyz

X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4

CHƯƠNG 0112: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 19

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Người Thượng Hải, không có người không biết Thích Lâm Uyên sát tinh mặt lạnh.

Thành chủ Thích thủ đoạn thiết huyết.

Chưa bao giờ phụ thuộc vào bất kỳ bên nào.

Vẫn luôn dựa vào tài năng xuất sắc và cấp dưới ưu tú, duy trì địa vị vương giả của mình vững vàng ở Thượng Hải.

Cho nên, vừa thấy y xuất hiện ở trước mặt, phu xe kéo tức khắc hoảng hồn.

Cũng không đoái hoài tới người phía sau xe kéo, vội vã buông càng xe ra, khoanh tay thở dài.

Thân xe mất đi cân bằng, mang thiếu niên cùng chở về phía trước.

Thích Lâm Uyên tay mắt lanh lẹ đỡ lấy càng xe, một tay đỡ thẳng thân xe.

Sau khi bảo đảm Tư Căng không có việc gì, mới nộ khí đằng đằng đi nhìn phu xe kéo chắp tay thi lễ làm đến phân nửa:

"Ta đều đã nói, bây giờ là thời đại mới, đừng luôn mang bầu không khí thấy người thì chắp tay thi lễ trước đây. Ta cũng không phải quái vật ăn thịt người, ngươi căng thẳng cái gì? Quẳng khách ngã rồi ngươi chịu trách nhiệm được sao?"

"Vâng vâng vâng!" Phu xe kéo kinh hồn bạt vía, điên cuồng gật đầu:

"Thành chủ... Thành chủ dạy phải."

"Được rồi, ngươi là người của đại lý xe nào?"

Phu xe kéo kiên trì đến cùng trả lời:

"Đại lý xe Tam Kim thành Đông."

"Kéo xe một ngày có thể kiếm bao nhiêu tiền?"

"Đại khái hơn ba mươi đồng."

Thích Lâm Uyên từ trong túi lấy ra một khối đại dương ném cho hắn:

"Không cần thối lại, xe này ta dùng một ngày, buổi tối để cho Lộ Chi Dương trả trở về đại lý xe, ngươi trở về đi."

Phu xe kéo hai tay nâng khối đại dương kia, quả thực không thể tin vào con mắt của mình.

Giá thị trường hiện tại, một khối đại dương có thể tương đương 140 đồng a!

Cái này chẳng lẽ chính là "cầu giàu sang trong nguy hiểm" mà người làm công tác văn hoá thường nói?

Phu xe không nghĩ ra, chỉ biết trước mắt phải vội vàng đi.

Vì vậy vội vã cúi đầu cúi người rồi chạy xa.

Tư Căng mặt mày mang cười, lười biếng dựa vào ở trên xe:

"Là tôi kiến thức ít rồi, đầu năm nay, thành chủ đại nhân đều muốn cướp việc với phu xe kéo rồi."

Thích Lâm Uyên kéo xe thật tốt, nhìn thoáng qua "trai tồi" ngủ xong thì đi, không chịu trách nhiệm phía sau, mặt lạnh giải thích nói:

"Tôi này cũng không phải là sợ em té?!"

Tư Căng vô lại cười:

"Tốt, vậy đưa tôi đi Đào Hoa viên đi."

"Chẳng qua trước tiên nói tốt, tôi nhưng không có tiền lại trả cho anh."

"Không cần trả tiền." Thích Lâm Uyên giống như đột nhiên mở then chốt, mặt dày nói:

"Dùng người trả nợ thì tốt."

Ý cười nơi khóe miệng Tư Căng cứng đờ ——

Nhà quê này, không chỉ có cong mau, thông suốt cũng rất nhanh.

Vì vậy, cả Thượng Hải nhìn thấy một kỳ cảnh trăm năm khó gặp.

Sát tinh mặt lạnh Thích Lâm Uyên, vậy mà đang kéo cho một cậu nhóc.

Cậu nhóc kia có một đôi mắt đong đầy tình cảm như say như không.

Xinh đẹp đến chấn động lòng người.

Rất nhanh, hai người liền đến Đào Hoa viên.

Thích Lâm Uyên cẩn thận từng li từng tí hạ xe xuống, đón Tư Căng xuống, cùng vào vườn với cậu.

Nhà sau nhà hát.

Giám đốc Tiên Lạc cung đang cùng một chỗ với ông chủ nhà hát, thương lượng việc mời Tư Căng đi hợp xướng với Thư Y Điệp.

Giám đốc Tiên Lạc cung là tay già đời kinh doanh.

Xử sự trơn tru, thói quen sẽ tùy mặt gửi lời.

Căn cứ tình huống sáng nay tới xem, Thích Lâm Uyên hẳn là sẽ nâng Bùi Tư Căng.

Mời cậu ta đi Tiên Lạc cung chống bãi, cũng dễ lôi kéo gần quan hệ Tiên Lạc cung với thành chủ Thích một chút.

Thế nhưng, ông chủ nhà hát đêm qua lúc ra ngoài, cứu trở về Chu Hưng Bang bị Lộ Chi Dương ném ở trên vỉa hè đường cái.

Được tiền của Chu Hưng Bang, liền phải dựa theo ý tứ của hắn, để cho Thanh Miên Liễu làm dự bị.

Nguyên lời của Chu Hưng Bang là:

"Lúc hát hí khúc, tiện nhân kia thì cướp vị trí của Miên Miên, hiện tại còn muốn mượn cái này một bước lên mây? Cậu ta nghĩ cũng thật xinh đẹp! Ngộ nhỡ người Tiên Lạc cung tới mời, ông liền nói hắn bỗng nhiên ra bệnh đậu mùa, không chỉ có xấu xí vô cùng còn sẽ truyền nhiễm, không thể lên sân khấu. Miên Miên vừa lúc gần giống thân hình với cậu ta, để cho Miên Miên đi thay thế cậu ta, đến Tiên Lạc cung trình diễn hát! Bùi Tư Căng cậu ta chính là một người không bối cảnh chút nào, bị cha mình bán đến Đào Hoa viên làm việc vặt, cũng xứng đối đầu với tôi?!"

Ông chủ nhà hát theo lời nói này ra ngoài, giám đốc nhịn không được nhíu chân mày lên.

Ông t sáng sớm hôm nay rõ ràng còn nhìn thấy Bùi Tư Căng ngăn nắp rất đẹp từ Tiên Lạc cung đi ra ngoài.

Làm sao một lát sau, thì ra bệnh đậu mùa?

Ông ta công tác chuẩn bị một chút, một câu còn không có hỏi ra lời, thì nghe bên ngoài, thanh âm thanh nhã kiêu căng của thiếu niên truyền đến:

"Ông chủ, người nào nói cho ông, tôi ra bệnh đậu mùa rồi?"

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz