X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4
CHƯƠNG 0093: VỊ ĐẾ VƯƠNG MỀM MẠI LẠI GIẾT ĐIÊN RỒI 45EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tiểu Yêu: [Σ(っ°Д°;)っ][a a a a! Đại nhân! Đại nhân tỉnh táo a!!!][đi Thiên giới cũng không có cái gì tốt!!!][cảnh sát trưởng sau lần trước bị ngài điện giật xong, mới vừa ra viện a a a!!!]Tư Căng làm sao chịu nghe nó?Trước mắt đã khóa nó vào phòng tối nhỏ rồi, giấu đi thân hình, đi tới cục cảnh sát thiên thần.Trong văn phòng cảnh sát trưởng.Cảnh sát trưởng bệnh lâu mới khỏi tìm người viết một bộ tranh chữ mới.Đang hào hứng tràn trề treo một chỗ màu trắng bạc trên mặt tường.Nhưng mà, mới vừa treo tốt, đã nhìn thấy cửa sổ một bên không hiểu ra sao cả mở ra rồi.Chẳng lẽ là bị gió thổi?Cảnh sát trưởng xoay người, có ý định đi đóng cửa sổ lại.Thế nhưng, mới vừa đi tới bên cửa sổ, sau lưng thì hung hăng trúng một chân.Cả người hướng ra phía ngoài, từ văn phòng tầng mười lăm ngã xuống phía dưới.Một khắc thân thể mất trọng lượng kia, cảnh sát trưởng bỗng nhiên giật mình, vội vã điều động xuất thần lực, nghĩ muốn kéo bản thân mình.Không biết làm sao, Tư Căng đã ở bên cửa sổ hiện hình.Khóe mắt mang cười, cúi đầu gửi ra một tia phong nhận, một dao chém hắn xuống.Ầm!Cảnh sát trưởng hung hăng đập xuống đất.Đập mặt đất trắng như tuyết bao la của cục cảnh sát một cái hố hình người ra.Mà lúc này, thiếu niên đứng ở bên cửa sổ kia, đang nhàn nhã vừa thích ý nhìn hắn.Nhàn nhạt mỉm cười, dùng khẩu hình không tiếng động chào hỏi:"Cảnh sát trưởng, biệt lai vô dạng."Nhìn mặt đẹp đến mức tận cùng kia, cảnh sát trưởng chợt cảm thấy một trận rợn cả tóc gáy.Tư Căng!!!Hắn ta rõ ràng là trọng phạm bị tước đoạt năm thành thần lực, bị phán quyết đi vị diện hạ giới chịu hình phạt, tại sao còn có bản lĩnh trở về Thiên giới?!Sợ hãi thật lớn phá hủy ý chí của hắn.Hắn vội vã ấn cảnh báo trên người, triệu tập tất cả thần cảnh qua đây, vây bắt Tư Căng.Mắt nhìn thần cảnh dưới lầu càng tụ càng nhiều.Hứng thú trong mắt Tư Căng dần dần nồng nặc.Cậu xoay người trở về phòng, ở lòng bàn tay ngưng tụ ra một tia sét tính phá hoại, giấu ở dưới bàn viết của cảnh sát trưởng.Lúc nâng đầu, vừa lúc nhìn thấy bức tranh chữ cảnh sát trưởng mới vừa nãy treo tốt kia.Trên giấy thuần trắng, chỉ có bốn chữ lớn màu mực ——Thiên quân Lâm Uyên.Lâm Uyên...Tư Căng hơi dừng lại một chút.Đám cục cảnh sát thiên thần này luôn luôn rất mê tín.Bình thường sẽ ở trong phòng làm việc treo tên tôn chủ Thiên giới lên, để cầu phá án thuận lợi.Như vậy xem ra, tên của tân nhiệm thiên quân gọi...Lâm Uyên?Song, không kịp ngẫm nghĩ nữa, rất nhiều thần cảnh đã xông tới.Tư Căng ở trên sét bỏ thêm một chút thần lực, nghiêng mình về tới cung điện đế vương.Cùng lúc đó, sét giấu ở dưới bàn ầm ầm nổ vang.Trực tiếp hủy mười lăm tầng cục cảnh sát thiên thần hủy thành mảnh vụn.Các thần cảnh đứng ở mười bốn tầng vội vã nghỉ chân, nhanh chóng ngừng chân rồi xoay người chạy trốn, mới không còn bị thương cùng.Mắt nhìn cục cảnh sát bản thân mình hao công thiết kế và xây dựng bị hủy, cảnh sát trưởng một lòng đau giống như bị xé rách.Hắn âm thầm nghiến răng:'Tư Căng, nếu ngươi không biết suy xét như thế, cũng đừng trách ta mạnh mẽ khống chế nội dung vở kịch ngược ngươi!'...Tư Căng về tới tẩm cung, trong đầu tràn đầy đều là hai chữ "Lâm Uyên".Lạc Lâm Uyên, Cố Lâm Uyên...Thiên quân!Nếu như ông xã hai đời này đều là thiên quân mà nói, vậy hồn lực bản thân mình đời trước đánh vào bên trong trái tim y, là không lên được bất kỳ tác dụng khống chế nào.Bởi vì ở thiên giới, hồn lực của bất kỳ thiên thần, đều không thể đạt được tình cảnh khống chế thiên quân.Lẽ nào đời này... Ông xã là tự mình tìm đến cậu!Nhớ đến điểm này, nghi hoặc trong lòng Tư Căng chậm rãi đè xuống.Thay vào đó, là một tia sung sướng cấm kỵ lại vi phạm đạo đức.Nói nào hạ phàm lịch tình kiếp, cũng không phải là sớm có mưu tính trước với cậu.Đang đọc, Lâm công công bên ngoài sốt ruột vội vàng hoảng sợ xông vào bẩm báo:"Bệ hạ! Cố tướng quân từ Bắc Cương trở về rồi!"Tư Căng chuyển con ngươi, đuôi lông mày khóe mắt dính vào chút mừng rỡ.Lúc này ra ngoài, lướt qua tuyết đọng cuối đông, bước nhanh chạy về phía cứu rỗi mưu đồ đã lâu với cậu kia.Ngay lập tức, liền nhào tới trên người tiểu thúc thúc cả người quân trang.Ý cười ngọt ngào, "Thúc thúc, muốn sang năm rồi, cùng đón giao thừa với ta đi.""Đón như thế nào chứ?" Tướng quân ý cười nhàn nhạt:"Cùng đến mây mưa, mong chờ hửng sáng với bệ hạ sao?"Trong bụng Tư Căng không khỏi xì một tiếng:"Nhiều ngày không gặp, thúc thúc ngược lại biết tán tỉnh rồi. Chẳng qua trẫm cảm thấy, ở điện nghị chính không người thượng triều, ở trên ngai vàng kim long chỉ có thể cho phép một người ngồi ở trên người một người khác kia, càng kích thích."Cố Lâm Uyên: "..."Không sánh bằng không sánh bằng, dọc theo đường đi thì nghĩ một câu tán tỉnh như vậy mà nói, còn bị Căng Căng nghiền ép rồi....Năm tháng yên tĩnh tốt, thời gian cực nhanh.Mấy năm nay, Tiểu Yêu cầm điểm thưởng đi thăng cấp.Đế vương liền cùng một chỗ với tướng quân của ngài ấy, đi rất nhiều chỗ rồi.Ngâm suối nước nóng ở đất Lỗ, ở biển hoa Giang Nam.Du thuyền ở Tây hồ, phòng ấm ở đất Yến.Tướng quân vô số lần khi quân phạm thượng.Ép quân vương của y rưng rưng cầu tha.Tướng quân hộ quốc Cố Lâm Uyên, cả đời không hề cưới vợ, cũng không danh phận.Thế nhưng, rất nhiều năm sau, lúc qua đời, đế vương tự mình tuyên bố chôn cất y ở hoàng lăng.Tất cả triều thần đều không có nghĩ đến, ngày thứ hai tướng quân qua đời, quân vương sấm rền gió cuốn kia liền từ trong dòng họ nhận làm con thừa tự một tiểu vương gia có năng lực nhất.Phong làm tân quân.Mà thái thượng hoàng Úc Tư Căng, ở sau đại điển đăng cơ tân quân, liền ở điện Thái Cực uống thuốc độc tự sát.Tân quân tri ân hai người tình thâm, liền hợp táng đế vương và tướng quân đến hoàng lăng, được triều bái muôn đời....Hồn phách của Tư Căng rời thân thể không bao lâu, Tiểu Yêu thì tìm tới.Lần này, hệ thống nhỏ yếu nhất thăng cấp thành một con Golden nhỏ.Tuy rằng vẫn là lớn chừng bàn tay, thế nhưng lỗ tai rũ, cưng cưng lè lưỡi:[đại nhân đại nhân, ta lần này đáng yêu sao?]Tư Căng nhàn nhạt liếc qua, chẳng hề để ý nói:" Ta không có cảm giác gì với đồ vật nhỏ, ngươi lúc nào có thể thăng cấp thành một con hổ, cái loại một móng vuốt có thể đập chết mấy thiên thần đó?Tiểu Yêu: [...]Đại nhân đây là cái yêu thích kỳ quái gì? Thôi đi mặc kệ.Nó tiếp tục hỏi: [chúng ta phải đi vị diện tới sao?]"Đi." Tư Căng đáp ứng không chút do dự.Trong con ngươi lóe ánh sáng hưng phấn.Nếu thiên quân thật tình với cậu như vậy, vậy vị diện sau, cậu nhưng phải chơi thật tốt một chút.Xem xem có phải không quản cậu làm cái gì, tiểu thiên quân tân nhiệm này, cũng sẽ thích cậu kiên quyết không lùi bước hay không.[vị diện sắp mở ra...]===---0o0o0o0---===HẾT THẾ GIỚI 2---0o0o0o0---
Tiểu Yêu: [Σ(っ°Д°;)っ][a a a a! Đại nhân! Đại nhân tỉnh táo a!!!][đi Thiên giới cũng không có cái gì tốt!!!][cảnh sát trưởng sau lần trước bị ngài điện giật xong, mới vừa ra viện a a a!!!]Tư Căng làm sao chịu nghe nó?Trước mắt đã khóa nó vào phòng tối nhỏ rồi, giấu đi thân hình, đi tới cục cảnh sát thiên thần.Trong văn phòng cảnh sát trưởng.Cảnh sát trưởng bệnh lâu mới khỏi tìm người viết một bộ tranh chữ mới.Đang hào hứng tràn trề treo một chỗ màu trắng bạc trên mặt tường.Nhưng mà, mới vừa treo tốt, đã nhìn thấy cửa sổ một bên không hiểu ra sao cả mở ra rồi.Chẳng lẽ là bị gió thổi?Cảnh sát trưởng xoay người, có ý định đi đóng cửa sổ lại.Thế nhưng, mới vừa đi tới bên cửa sổ, sau lưng thì hung hăng trúng một chân.Cả người hướng ra phía ngoài, từ văn phòng tầng mười lăm ngã xuống phía dưới.Một khắc thân thể mất trọng lượng kia, cảnh sát trưởng bỗng nhiên giật mình, vội vã điều động xuất thần lực, nghĩ muốn kéo bản thân mình.Không biết làm sao, Tư Căng đã ở bên cửa sổ hiện hình.Khóe mắt mang cười, cúi đầu gửi ra một tia phong nhận, một dao chém hắn xuống.Ầm!Cảnh sát trưởng hung hăng đập xuống đất.Đập mặt đất trắng như tuyết bao la của cục cảnh sát một cái hố hình người ra.Mà lúc này, thiếu niên đứng ở bên cửa sổ kia, đang nhàn nhã vừa thích ý nhìn hắn.Nhàn nhạt mỉm cười, dùng khẩu hình không tiếng động chào hỏi:"Cảnh sát trưởng, biệt lai vô dạng."Nhìn mặt đẹp đến mức tận cùng kia, cảnh sát trưởng chợt cảm thấy một trận rợn cả tóc gáy.Tư Căng!!!Hắn ta rõ ràng là trọng phạm bị tước đoạt năm thành thần lực, bị phán quyết đi vị diện hạ giới chịu hình phạt, tại sao còn có bản lĩnh trở về Thiên giới?!Sợ hãi thật lớn phá hủy ý chí của hắn.Hắn vội vã ấn cảnh báo trên người, triệu tập tất cả thần cảnh qua đây, vây bắt Tư Căng.Mắt nhìn thần cảnh dưới lầu càng tụ càng nhiều.Hứng thú trong mắt Tư Căng dần dần nồng nặc.Cậu xoay người trở về phòng, ở lòng bàn tay ngưng tụ ra một tia sét tính phá hoại, giấu ở dưới bàn viết của cảnh sát trưởng.Lúc nâng đầu, vừa lúc nhìn thấy bức tranh chữ cảnh sát trưởng mới vừa nãy treo tốt kia.Trên giấy thuần trắng, chỉ có bốn chữ lớn màu mực ——Thiên quân Lâm Uyên.Lâm Uyên...Tư Căng hơi dừng lại một chút.Đám cục cảnh sát thiên thần này luôn luôn rất mê tín.Bình thường sẽ ở trong phòng làm việc treo tên tôn chủ Thiên giới lên, để cầu phá án thuận lợi.Như vậy xem ra, tên của tân nhiệm thiên quân gọi...Lâm Uyên?Song, không kịp ngẫm nghĩ nữa, rất nhiều thần cảnh đã xông tới.Tư Căng ở trên sét bỏ thêm một chút thần lực, nghiêng mình về tới cung điện đế vương.Cùng lúc đó, sét giấu ở dưới bàn ầm ầm nổ vang.Trực tiếp hủy mười lăm tầng cục cảnh sát thiên thần hủy thành mảnh vụn.Các thần cảnh đứng ở mười bốn tầng vội vã nghỉ chân, nhanh chóng ngừng chân rồi xoay người chạy trốn, mới không còn bị thương cùng.Mắt nhìn cục cảnh sát bản thân mình hao công thiết kế và xây dựng bị hủy, cảnh sát trưởng một lòng đau giống như bị xé rách.Hắn âm thầm nghiến răng:'Tư Căng, nếu ngươi không biết suy xét như thế, cũng đừng trách ta mạnh mẽ khống chế nội dung vở kịch ngược ngươi!'...Tư Căng về tới tẩm cung, trong đầu tràn đầy đều là hai chữ "Lâm Uyên".Lạc Lâm Uyên, Cố Lâm Uyên...Thiên quân!Nếu như ông xã hai đời này đều là thiên quân mà nói, vậy hồn lực bản thân mình đời trước đánh vào bên trong trái tim y, là không lên được bất kỳ tác dụng khống chế nào.Bởi vì ở thiên giới, hồn lực của bất kỳ thiên thần, đều không thể đạt được tình cảnh khống chế thiên quân.Lẽ nào đời này... Ông xã là tự mình tìm đến cậu!Nhớ đến điểm này, nghi hoặc trong lòng Tư Căng chậm rãi đè xuống.Thay vào đó, là một tia sung sướng cấm kỵ lại vi phạm đạo đức.Nói nào hạ phàm lịch tình kiếp, cũng không phải là sớm có mưu tính trước với cậu.Đang đọc, Lâm công công bên ngoài sốt ruột vội vàng hoảng sợ xông vào bẩm báo:"Bệ hạ! Cố tướng quân từ Bắc Cương trở về rồi!"Tư Căng chuyển con ngươi, đuôi lông mày khóe mắt dính vào chút mừng rỡ.Lúc này ra ngoài, lướt qua tuyết đọng cuối đông, bước nhanh chạy về phía cứu rỗi mưu đồ đã lâu với cậu kia.Ngay lập tức, liền nhào tới trên người tiểu thúc thúc cả người quân trang.Ý cười ngọt ngào, "Thúc thúc, muốn sang năm rồi, cùng đón giao thừa với ta đi.""Đón như thế nào chứ?" Tướng quân ý cười nhàn nhạt:"Cùng đến mây mưa, mong chờ hửng sáng với bệ hạ sao?"Trong bụng Tư Căng không khỏi xì một tiếng:"Nhiều ngày không gặp, thúc thúc ngược lại biết tán tỉnh rồi. Chẳng qua trẫm cảm thấy, ở điện nghị chính không người thượng triều, ở trên ngai vàng kim long chỉ có thể cho phép một người ngồi ở trên người một người khác kia, càng kích thích."Cố Lâm Uyên: "..."Không sánh bằng không sánh bằng, dọc theo đường đi thì nghĩ một câu tán tỉnh như vậy mà nói, còn bị Căng Căng nghiền ép rồi....Năm tháng yên tĩnh tốt, thời gian cực nhanh.Mấy năm nay, Tiểu Yêu cầm điểm thưởng đi thăng cấp.Đế vương liền cùng một chỗ với tướng quân của ngài ấy, đi rất nhiều chỗ rồi.Ngâm suối nước nóng ở đất Lỗ, ở biển hoa Giang Nam.Du thuyền ở Tây hồ, phòng ấm ở đất Yến.Tướng quân vô số lần khi quân phạm thượng.Ép quân vương của y rưng rưng cầu tha.Tướng quân hộ quốc Cố Lâm Uyên, cả đời không hề cưới vợ, cũng không danh phận.Thế nhưng, rất nhiều năm sau, lúc qua đời, đế vương tự mình tuyên bố chôn cất y ở hoàng lăng.Tất cả triều thần đều không có nghĩ đến, ngày thứ hai tướng quân qua đời, quân vương sấm rền gió cuốn kia liền từ trong dòng họ nhận làm con thừa tự một tiểu vương gia có năng lực nhất.Phong làm tân quân.Mà thái thượng hoàng Úc Tư Căng, ở sau đại điển đăng cơ tân quân, liền ở điện Thái Cực uống thuốc độc tự sát.Tân quân tri ân hai người tình thâm, liền hợp táng đế vương và tướng quân đến hoàng lăng, được triều bái muôn đời....Hồn phách của Tư Căng rời thân thể không bao lâu, Tiểu Yêu thì tìm tới.Lần này, hệ thống nhỏ yếu nhất thăng cấp thành một con Golden nhỏ.Tuy rằng vẫn là lớn chừng bàn tay, thế nhưng lỗ tai rũ, cưng cưng lè lưỡi:[đại nhân đại nhân, ta lần này đáng yêu sao?]Tư Căng nhàn nhạt liếc qua, chẳng hề để ý nói:" Ta không có cảm giác gì với đồ vật nhỏ, ngươi lúc nào có thể thăng cấp thành một con hổ, cái loại một móng vuốt có thể đập chết mấy thiên thần đó?Tiểu Yêu: [...]Đại nhân đây là cái yêu thích kỳ quái gì? Thôi đi mặc kệ.Nó tiếp tục hỏi: [chúng ta phải đi vị diện tới sao?]"Đi." Tư Căng đáp ứng không chút do dự.Trong con ngươi lóe ánh sáng hưng phấn.Nếu thiên quân thật tình với cậu như vậy, vậy vị diện sau, cậu nhưng phải chơi thật tốt một chút.Xem xem có phải không quản cậu làm cái gì, tiểu thiên quân tân nhiệm này, cũng sẽ thích cậu kiên quyết không lùi bước hay không.[vị diện sắp mở ra...]===---0o0o0o0---===HẾT THẾ GIỚI 2---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz