ZingTruyen.Xyz

X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4

CHƯƠNG 0092: VỊ ĐẾ VƯƠNG MỀM MẠI LẠI GIẾT ĐIÊN RỒI 44

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Trại chủ soái đại doanh Bắc Cương.

Cảnh tượng này, đối với Tư Căng và Cố Lâm Uyên tới nói, đều cực kỳ mới lạ.

Vì vậy cả đêm không ngủ, liều chết dây dưa.

Đem niềm vui thắng lợi, lo lắng xa cách, chờ mong tương lai. Từ trên người đối phương đòi lấy vô cùng nhuần nhuyễn.

Sáng sớm hôm sau, Tư Căng đau đến không cách nào ngủ được.

Thế nhưng, cậu đặc biệt hưởng thụ điên cuồng khó có được.

Không cho Tiểu Yêu che đậy cảm giác đau, liền tựa vào trên giường nhỏ, miễn cưỡng được Cố Lâm Uyên chiếu cố cả ngày.

Ngày thứ ba, mới cùng với tướng quân của cậu về tới khu vực săn bắn, tiếp tục săn thu.

Các quan viên khu vực săn bắn thấy vậy, cũng không nhịn được vì quyết đoán của bệ hạ mà khuất phục.

Ở biên cảnh xảy ra tranh chấp lớn như thế với Bắc Địch, đổi lại người khác, sớm nên chạy trở lại kinh thành trốn người Bắc Địch đuổi giết rồi.

Nhưng tiểu hoàng đế của bọn họ không chỉ hoàn toàn không để ở trong lòng, hơn nữa, còn có tâm tư tiến hành săn thu tới cùng.

Thật sự là gặp biến không sợ hãi, xúc động lòng người.

...

Kết thúc săn thu, lúc đang muốn hồi kinh, Cố Lâm Uyên lại từ chối yêu cầu cùng trở về với Tư Căng, kiên trì muốn lưu lại Bắc Cương.

Tư Căng có chút không hiểu:

"Thúc thúc, lần này cát này cũng không phải là trẫm để cho ngươi ăn."

Cố Lâm Uyên dở khóc dở cười:

"Đâu có,, Đại hãn Bắc Địch, hoàng tử, thần nữ, đều bị chúng ta giết rồi, trong tộc Bắc Địch hỗn loạn mảnh. Nghe nói mấy ngày trước đây, bọn họ lại đẩy người khác họ làm Đại hãn mới. Quan mới nhậm chức phải thể hiện quyết tâm, hắn cần lập uy. Mà phương thức lập uy tốt nhất, chính là dùng danh nghĩa thay Đại hãn cũ báo thù, tới biên cảnh triều ta quấy nhiễu. Cho nên vì an ổn biên cương, ta phải ở lâu một đoạn thời gian, ngắn thì ba tháng, lâu thì, phải một năm."

"Lâu như thế a."

Màu mắt Tư Căng từ từ tối xuống, trên nét mặt lộ ra chút buồn bã.

Cố Lâm Uyên chịu không nổi nhất là thấy cậu tủi thân, vụng về dỗ dành:

"Căng Căng, nếu như ngươi nhớ ta, ta có thể mỗi tháng về kinh báo cáo công tác một lần..."

"Không cần, tiểu thúc thúc vì biên cương làm lụng vất vả, trẫm lại có thể nào ngăn cản chứ."

Tư Căng rất "hiểu chuyện" nói:

"Trẫm trước tiên hồi cung, chờ tin tức tốt của ngươi."

Cố Lâm Uyên:...

Y làm sao cảm thấy trẻ con không lưu luyến y một chút nào?

Theo thái độ này tới nhìn, y làm chồng vẫn là...

Quá thất bại?

Cố tướng quân mang điểm ấy buồn bã, rơi vào trầm tư đời người.

Tư Căng nghĩ lại là:

Chờ một năm sau cậu đến hai mươi mốt tuổi, ước chừng tỷ lệ sẽ phản công tỷ lệ sẽ lớn một chút.

...

Tạm biệt xong với Cố Lâm Uyên, Tư Căng liền dẫn các quan viên quay trở về kinh đô.

Biên cảnh Bắc Cương thỉnh thoảng sẽ truyền đến mấy tin chiến thắng thắng lợi.

Kèm thêm với thư nhà, mỗi tháng hai phong đưa vào trong cung.

Sau khi Tư Căng tại vị nửa năm, lại trị* thanh minh.

* lại trị 吏治 tác phong và uy tín của quan lại thời xưa

Cậu rèn sắt khi còn nóng, lại mở rộng cơ cấu tổ chức Văn Uyên các, dẫn đến tấu chương cần đế vương tự mình xử lý càng ngày càng ít.

Lúc nhàn rỗi, liền xem thoại bản* làm vui.

* thoại bản 话本 một hình thức tiểu thuyết Bạch thoại phát triển từ thời Tống, chủ yếu kể chuyện lịch sử và đời sống xã hội đương thời, thường dùng làm cốt truyện cho các nghệ nhân sau này

Thì ví dụ như thoại bản thuần phong nguyệt cậu gần nhất thích xem ——

<Cố tướng quân hắn mơ ước vị trí hoàng hậu đã lâu>.

Viết cậu làm công, này thì rất tốt.

Nhìn rất sướng!

Buổi chiều mát lạnh.

Tư Căng ngồi ở bên long án tẩm cung, vừa uống trà, vừa lật sách.

Còn không có lật trang, âm thanh nhắc nhở hệ thống liền vang lên ở bên tai:

[đinh, chúc mừng kí chủ đi hết tất cả nội dung vở kịch, hoàn thành nhiệm vụ vị diện gốc, khen thưởng 10 điểm thưởng.]

Tư Căng bỏ thoại bản xuống, hơi hơi dừng lại:

"Yêu Nhi, xảy ra cái gì rồi, nhiệm vụ làm sao hoàn thành rồi?"

Tiểu Yêu kiến thức nửa vời mở hệ thống ra, giải thích nói:

[đại nhân, là như vậy, người Bắc Địch đầu hàng, lâm thời đã lui ra ngoài Gia Dự Quan một trăm dặm, nội dung vở kịch cuối cùng thì đi hết rồi.]

"Nga? Nội dung vở kịch cuối cùng."

Tư Căng vẻ mặt thay đổi, hỏi: "Vậy nội dung vở kịch ban đầu là làm sao sắp xếp?"

[trong nội dung vở kịch ban đầu, ngài hẳn là tin tưởng Vân Mộ Niệm sống lại, sau đó bị Vân Mộ Niệm vu hãm thông đồng với địch phản quốc, ở lúc săn thu bị người Bắc Địch bắt làm tù binh, dằn vặt tới chết.]

Tư Căng bỏ thoại bản xuống, tròng mắt xinh đẹp dần dần nguy hiểm lên:

"Nội dung vở kịch này, so với từng trải kiếp trước của nguyên chủ thảm hơn nhiều a. Cảnh sát trưởng các ngươi thật đúng là tự mình chuốc lấy họa. Nói đến, bản tôn cũng đã lâu không gặp hắn rồi, hiện tại đi xem hắn một chút."

Nói xong, Tư Căng liền biến mất ở trong phòng.

Đột phá trói buộc của thiên đạo vị diện, một lần nữa đi tới Thiên giới.

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz