X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4
CHƯƠNG 0070: VỊ ĐẾ VƯƠNG MỀM MẠI LẠI GIẾT ĐIÊN RỒI 22EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tiểu Yêu ngẩn ra, vội vàng duỗi móng vuốt che chặt túi tiền nhỏ mới vừa phồng lên không bao lâu của mình:[đại nhân, ta không có tiền á! Tiền này còn là lần trước cầm hai điểm thưởng đổi trở về!][dây xích của trung tâm mua sắm hệ thống đều là khóa thần, người phàm cậy mạnh không cách nào tránh khỏi, đắt vô cùng luôn!](>﹏<)]Tư Căng không nói, cúi đầu nghĩ ngợi phút chốc, bắt đầu dùng thần lực xâm nhập hệ thống của Tiểu Yêu.Tiểu Yêu: [!!!][đại nhân! Đừng kích động! Đừng kích động! Ta mua! Ta mua! Yêu Nhi cầm tiền của mình mua hạt dưa mua cho ngài::>_<::]Tư Căng thu thần lực về, thỏa mãn cười cười: "Không tệ, tính tự giác của ngươi càng ngày càng cao rồi."Tiểu Yêu gật đầu, vừa cắn khăn tay nhỏ rơi lệ, vừa nhịn đau mua dây xích giao cho Tư Căng:[đại nhân, dây xích này ngay lập tức sẽ khóa chặt tứ chi người, sử dụng cẩn thận a!]"Biết rồi."Tư Căng nhận lấy xích sắt, cài một mặt của nó ở sau trên long tháp, dùng thần lực giấu đi hình thái.Lại nằm cho ngay ngắn, ngoan ngoãn chờ Cố Lâm Uyên trở về.Chỉ chốc lát sau, tướng quân cao to thì thoải mái xách một thùng nước tắm làm bằng gỗ đổ đầy nửa thùng nước vào cửa:"Căng Căng, đến đây đi."Tư Căng vẫn như cũ duy trì tư thế đau đớn khó nhịn tựa vào trên giường nhỏ, nháy mắt một cái giống như xin giúp đỡ, vươn tay với Cố Lâm Uyên:"Cố thúc thúc, ta cả người đều đau, không đứng nổi, ngài ôm ta đi qua đi.""Được."Tướng quân không có chút phòng bị nào đi tới.Song, tay mới vừa đụng tới Tư Căng, thì bị hai luồng lực lượng vô hình kiềm chế lại.Y ngẩn ra, vội vã thoát khỏi.Thế nhưng, thế là đã muộn rồi.Tư Căng nhân cơ hội nhảy lên một cái, sang tay thì đẩy Cố Lâm Uyên lên giường nhỏ.Rắc rắc.Tiếp theo, lại là hai tiếng vang.Tứ chi Cố Lâm Uyên bị xiềng xích cuốn lấy, phân biệt cột vào bốn góc giường.Lúc này, dây xích trói người kia mới rốt cục hiện hình, lẳng lặng nằm ở trên long sàng ánh sáng màu vàng, lóe ánh sáng lạnh lẽo u ám.Tư Căng lúc này mới thảnh thơi duỗi người duỗi người đứng ở trước mặt tướng quân, đắc ý cười cười.Rồi sau đó, bản thân mình cởi áo lót nhảy vào bên trong thùng nước tắm.Sau khi tắm rửa xong, lại cầm long bào đến trước mặt Cố Lâm Uyên.Từng cái từng cái, thong thả ung dung mặc.Đêm qua, Cố Lâm Uyên nếm tủy biết vị.Nhìn tiểu hoàng đế đứng ở trước mặt mình, mặc quần áo không chút hoang mang như thế.Trong đầu không khỏi thoáng qua một vài bức bức hoạ cuộn tròn diễm lệ.Y nhịn không được giật giật tay, không biết làm sao dùng hết sức lực, xiềng xích cũng không có kéo ra nửa điểm.Chỉ có thể nhìn thức ăn ngon ở trước, chịu đựng dày vò ngọt ngào.Rốt cuộc, Tư Căng mặc long bào, lúc xoay người rời khỏi, thả xiềng xích dài một ít, để y có thể ở trên giường nhỏ tự do hoạt động.Rồi sau đó, vỗ vỗ bả vai y, nhìn có chút hả hê nói:"Tướng quân hộ quốc Cố Lâm Uyên, vô cớ không đến thượng triều, phạt bổng ba tháng, khâm thử."Nói xong, thì xoay người, thần thái sáng láng đi ra khỏi tẩm điện.Cố Lâm Uyên:...Y có chút há hốc mồm.Trước đây làm sao không có phát hiện, đứa nhỏ này có đầu óc cong cong vòng nhiều như thế?...Một khắc nhìn thấy Tư Căng đi ra kia, Lâm công công trong nháy mắt mở to hai mắt nhìn, vội vã nghênh đón quan tâm:"Bệ hạ, ngài đi ra rồi, lão nô còn tưởng rằng ngài hôm nay không dự định thượng triều rồi.""Làm sao sẽ?" Tư Căng cười nói:"Trẫm luôn luôn cần chính yêu dân, làm sao sẽ không đi thượng triều chứ? Trẫm cũng không giống như tướng quân nào đó bị sắc đẹp choáng váng đầu óc."Dứt lời, liền xoay người bước vào triều đình.Lâm công công quay đầu lại, nghi hoặc nhìn nhìn tẩm điện, Cố Lâm Uyên quả nhiên không có cùng đi ra.Cho nên, rốt cuộc là tướng quân không được, hay là bệ hạ quá được?...Đến lúc đến điện nghị chính Tư Căng mới phát hiện hôm nay không đến không chỉ có Cố Lâm Uyên.Còn có Vân Mộ Niệm.Suy nghĩ kỹ một chút, từ sau từ lần trước đuổi gã đi, gã liền một lòng nhào vào điện quốc sư, ít đi thượng triều.Trong lúc Tư Căng đi xem qua mấy lần, đơn giản chính là đang loay hoay trận pháp bản đồ sao, bảo là muốn suy tính số phận.Tư Căng không có coi ra gì, quyết định mấy ngày nữa tìm lý do đuổi gã đi Bắc Cương ăn cát/Sau khi hạ triều, Tư Căng lại phê tấu chương trong chốc lát.Thẳng đến đêm khuya mới trở về tẩm điện.Trước khi vào điện, cậu nhớ lại vẻ mặt của Cố Lâm Uyên sáng nay lúc mặc long bào một chút.Cảm thấy ngược người như vậy thực sự so với gia hình có thú hơn nhiều.Vì vậy, lại đổi cả người quần áo trắng như ánh trăng trong suốt.Ôm một thanh đàn cổ, chậm rãi đi tới trước giường Cố Lâm Uyên.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Tiểu Yêu ngẩn ra, vội vàng duỗi móng vuốt che chặt túi tiền nhỏ mới vừa phồng lên không bao lâu của mình:[đại nhân, ta không có tiền á! Tiền này còn là lần trước cầm hai điểm thưởng đổi trở về!][dây xích của trung tâm mua sắm hệ thống đều là khóa thần, người phàm cậy mạnh không cách nào tránh khỏi, đắt vô cùng luôn!](>﹏<)]Tư Căng không nói, cúi đầu nghĩ ngợi phút chốc, bắt đầu dùng thần lực xâm nhập hệ thống của Tiểu Yêu.Tiểu Yêu: [!!!][đại nhân! Đừng kích động! Đừng kích động! Ta mua! Ta mua! Yêu Nhi cầm tiền của mình mua hạt dưa mua cho ngài::>_<::]Tư Căng thu thần lực về, thỏa mãn cười cười: "Không tệ, tính tự giác của ngươi càng ngày càng cao rồi."Tiểu Yêu gật đầu, vừa cắn khăn tay nhỏ rơi lệ, vừa nhịn đau mua dây xích giao cho Tư Căng:[đại nhân, dây xích này ngay lập tức sẽ khóa chặt tứ chi người, sử dụng cẩn thận a!]"Biết rồi."Tư Căng nhận lấy xích sắt, cài một mặt của nó ở sau trên long tháp, dùng thần lực giấu đi hình thái.Lại nằm cho ngay ngắn, ngoan ngoãn chờ Cố Lâm Uyên trở về.Chỉ chốc lát sau, tướng quân cao to thì thoải mái xách một thùng nước tắm làm bằng gỗ đổ đầy nửa thùng nước vào cửa:"Căng Căng, đến đây đi."Tư Căng vẫn như cũ duy trì tư thế đau đớn khó nhịn tựa vào trên giường nhỏ, nháy mắt một cái giống như xin giúp đỡ, vươn tay với Cố Lâm Uyên:"Cố thúc thúc, ta cả người đều đau, không đứng nổi, ngài ôm ta đi qua đi.""Được."Tướng quân không có chút phòng bị nào đi tới.Song, tay mới vừa đụng tới Tư Căng, thì bị hai luồng lực lượng vô hình kiềm chế lại.Y ngẩn ra, vội vã thoát khỏi.Thế nhưng, thế là đã muộn rồi.Tư Căng nhân cơ hội nhảy lên một cái, sang tay thì đẩy Cố Lâm Uyên lên giường nhỏ.Rắc rắc.Tiếp theo, lại là hai tiếng vang.Tứ chi Cố Lâm Uyên bị xiềng xích cuốn lấy, phân biệt cột vào bốn góc giường.Lúc này, dây xích trói người kia mới rốt cục hiện hình, lẳng lặng nằm ở trên long sàng ánh sáng màu vàng, lóe ánh sáng lạnh lẽo u ám.Tư Căng lúc này mới thảnh thơi duỗi người duỗi người đứng ở trước mặt tướng quân, đắc ý cười cười.Rồi sau đó, bản thân mình cởi áo lót nhảy vào bên trong thùng nước tắm.Sau khi tắm rửa xong, lại cầm long bào đến trước mặt Cố Lâm Uyên.Từng cái từng cái, thong thả ung dung mặc.Đêm qua, Cố Lâm Uyên nếm tủy biết vị.Nhìn tiểu hoàng đế đứng ở trước mặt mình, mặc quần áo không chút hoang mang như thế.Trong đầu không khỏi thoáng qua một vài bức bức hoạ cuộn tròn diễm lệ.Y nhịn không được giật giật tay, không biết làm sao dùng hết sức lực, xiềng xích cũng không có kéo ra nửa điểm.Chỉ có thể nhìn thức ăn ngon ở trước, chịu đựng dày vò ngọt ngào.Rốt cuộc, Tư Căng mặc long bào, lúc xoay người rời khỏi, thả xiềng xích dài một ít, để y có thể ở trên giường nhỏ tự do hoạt động.Rồi sau đó, vỗ vỗ bả vai y, nhìn có chút hả hê nói:"Tướng quân hộ quốc Cố Lâm Uyên, vô cớ không đến thượng triều, phạt bổng ba tháng, khâm thử."Nói xong, thì xoay người, thần thái sáng láng đi ra khỏi tẩm điện.Cố Lâm Uyên:...Y có chút há hốc mồm.Trước đây làm sao không có phát hiện, đứa nhỏ này có đầu óc cong cong vòng nhiều như thế?...Một khắc nhìn thấy Tư Căng đi ra kia, Lâm công công trong nháy mắt mở to hai mắt nhìn, vội vã nghênh đón quan tâm:"Bệ hạ, ngài đi ra rồi, lão nô còn tưởng rằng ngài hôm nay không dự định thượng triều rồi.""Làm sao sẽ?" Tư Căng cười nói:"Trẫm luôn luôn cần chính yêu dân, làm sao sẽ không đi thượng triều chứ? Trẫm cũng không giống như tướng quân nào đó bị sắc đẹp choáng váng đầu óc."Dứt lời, liền xoay người bước vào triều đình.Lâm công công quay đầu lại, nghi hoặc nhìn nhìn tẩm điện, Cố Lâm Uyên quả nhiên không có cùng đi ra.Cho nên, rốt cuộc là tướng quân không được, hay là bệ hạ quá được?...Đến lúc đến điện nghị chính Tư Căng mới phát hiện hôm nay không đến không chỉ có Cố Lâm Uyên.Còn có Vân Mộ Niệm.Suy nghĩ kỹ một chút, từ sau từ lần trước đuổi gã đi, gã liền một lòng nhào vào điện quốc sư, ít đi thượng triều.Trong lúc Tư Căng đi xem qua mấy lần, đơn giản chính là đang loay hoay trận pháp bản đồ sao, bảo là muốn suy tính số phận.Tư Căng không có coi ra gì, quyết định mấy ngày nữa tìm lý do đuổi gã đi Bắc Cương ăn cát/Sau khi hạ triều, Tư Căng lại phê tấu chương trong chốc lát.Thẳng đến đêm khuya mới trở về tẩm điện.Trước khi vào điện, cậu nhớ lại vẻ mặt của Cố Lâm Uyên sáng nay lúc mặc long bào một chút.Cảm thấy ngược người như vậy thực sự so với gia hình có thú hơn nhiều.Vì vậy, lại đổi cả người quần áo trắng như ánh trăng trong suốt.Ôm một thanh đàn cổ, chậm rãi đi tới trước giường Cố Lâm Uyên.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz