ZingTruyen.Xyz

Woongsungz Oneshot

Vào những ngày cuối tuần như thế này, Hanbin và Jiwoong chọn cách thư giãn cùng nhau ở nhà sau một tuần bận rộn bên ngoài.

"ARGH" Jiwoong đột ngột hét lên, Hanbin ngồi bên cạnh giật mình.

"Chuyện gì vậy anh?"

Jiwoong trả lời với một nụ cười toe toét, "Hehe anh xin lỗi" anh ấy trả lời trong khi tắt điện thoại di động của mình, anh ấy để nó trên tủ đầu giường cạnh chiếc ghế sofa mà họ đang ngồi.

"Tại sao?" Hanbin hỏi lại, vì Jiwoong bất ngờ kề mặt mình lại gần Hanbin và nhìn thẳng vào mắt cậu.

"Ôm anh đi" có vẻ như Jiwoong cần một chút năng lượng sau khi bị đối thủ đánh bại trong một trò chơi trực tuyến.

Hanbin không trả lời, cậu ấy đang quá tập trung vào thước phim truyền hình yêu thích của mình trên điện thoại. Jiwoong lấy điện thoại của Hanbin và tiến lại gần cậu. Hanbin nhăn mặt khi thấy điện thoại của mình bị cưỡng đoạt. "Nào, ôm anh một chút đi mà" Jiwoong đã bật chế độ làm nũng với Hanbin, hôm nay anh quyết tâm sẽ làm phiền cậu.

Hanbin chịu thua, cuối cùng cậu cũng quay sang ôm lấy đứa trẻ to xác của mình. Jiwoong ngay lập tức kéo Hanbin vào lòng mình và đặt cơ thể cả hai nằm xuống chiếc ghế sofa khá nhỏ này.

"Woong, chật chội" nghe Hanbin phản đối Jiwoong càng ôm cậu chặt hơn, anh còn liên tục hôn lên trán Hanbin. Mặt họ gần sát bên nhau làm tai Hanbin đỏ ửng lên, cậu sẽ rất xấu hổ nếu bị nhìn chằm chằm như thế này.

Hanbin thừa biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo khi Jiwoong đang nhìn chằm chằm vào đôi môi màu hạt lựu căng mọng của mình. Cậu nhắm mắt lại. Môi của cả hai từ từ áp vào nhau, một chút dịu dàng đến từ người chiếm ưu thế. Jiwoong thực sự thích điều này, anh nghiện hương vị ngọt ngào từ đôi môi của cậu. Khoé môi của Jiwoong cong lên, anh thấy hạnh phúc vì hôm nay Hanbin đã dùng loại son dưỡng môi mà anh thích.

Hanbin thầm ngưỡng mộ người yêu mình, nụ cười của anh khi hôn thật thu hút, đó chính là nét quyến rũ mà chỉ mình Kim Jiwoong có được.

Jiwoong nhích cơ thể của mình lên trên một chút và tiếp tục hôn lên môi nhỏ nhắn của cậu.

Nụ hôn của cả hai kết thúc khi Hanbin bắt đầu cảm thấy khó thở, cậu vỗ vào lưng của anh vài cái "Ji...woong buông em ra".

Jiwoong nhìn cậu từ trên, mỉm cười. Ôi không.. Hanbin đáng yêu nhất khi cậu như thế này, bây giờ mặt cậu đỏ bừng lên như con tôm luộc.

Hanbin bối rối. Cậu đẩy người Jiwoong cho đến khi anh ngã khỏi ghế. Cậu hơi hoảng nhưng cũng không quan tâm, cậu đã mệt lắm rồi.

"Em muốn xem tiếp," Hanbin vừa nói vừa chỉnh lại tư thế ngồi, rồi cầm lấy chiếc điện thoại đặt cạnh anh.

Jiwoong ngả người xuống ghế, xoa đầu Hanbin "Ừ, tối nay chúng ta tiếp tục nhé?"
Hanbin giả vờ không nghe những lời chọc ghẹo của Jiwoong và chọn tập trung vào việc tiếp tục các hoạt động bị trì hoãn ban đầu của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz