(Webnovel/BL) Hướng dẫn hồi quy cho nhân vật phụ
Chương 21
Gần đến cuối, tôi bước tới trước cánh cổng và đi vào hầm ngục, nhìn quanh bên trong.Các bức tường phủ đầy màu xám xỉn, nước ẩm ướt nhỏ giọt từ trên trần, những ngọn đuốc lặng lẽ cháy. Hầm ngục có nhiều loại môi trường khác nhau và đây là loại phổ biến nhất trong số các.Trong loại hầm ngục này, mỗi phòng được nối với nhau bằng một hành lang, đường đi thì phức tạp và tối tăm nên rất dễ bị lạc nếu không cảnh giác.Thay vào đó, vì ở trong phòng nên quái vật chỉ đến từ một hướng và số lượng quái vật xuất hiện thấp hơn đáng kể so với các hầm ngục khác, nên độ khó cũng không cao.Trong khi các thợ săn đang chuẩn bị chiến đấu chống lại quái vật có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, tôi lấy một chiếc kẹo ra khỏi túi và đưa cho Cha Sahyeon.
"Ăn cái này đi."Đó là một bữa ăn nhẹ được chuẩn bị riêng để giúp Cha Sahyeon không lo lắng hay sợ hãi ở nơi ẩm ướt và tối tăm.Nếu nhóc ấy ăn kẹo, có lẽ nhóc ấy sẽ ít chú ý đến xung quanh hơn. Tôi nói thêm điều này với đứa trẻ đang ngây người nhìn chằm chằm vào viên kẹo mà tôi đưa cho nó.
"Còn nữa, nếu muốn ăn thêm thì hãy cho tôi biết nhé."Nếu có thể trấn an được cảm xúc của đứa trẻ, tôi sẽ cho nó nhiều kẹo như thế này.Nếu nhóc ấy bị sâu răng do ăn quá nhiều đồ ăn nhẹ, nhóc ấy có thể đến nha sĩ và điều trị. Nhưng một khi răng đã mọc thì không thể phục hồi được.
"...."
Cha Sahyeon chớp mắt và nhìn viên kẹo một lúc lâu. Tôi bối rối khi nhìn thấy một đứa trẻ hiếm khi ăn uống.
"Nhóc không thích kẹo à? Có thể đổi nó thành socola được không?"Vì tôi không biết nhóc ấy thích món gì cho bữa ăn nhẹ nên tôi đã chuẩn bị rất nhiều thứ khác nhau và kết quả là rất tốt.Tôi lấy ra không chỉ kẹo mà cả socola từ tay mình rồi đưa cho nhóc ấy, Cha Sahyeon đỏ bừng vành tai khi cầm lấy kẹo và socola.
"Em thích cả hai."
"Được rồi. Đừng hóng xem người lớn đánh nhau, cứ ở bên cạnh tôi và ăn đồ ăn nhẹ thôi."Cha Sahyeon mở gói socola và cho vào miệng, gật đầu nhiệt tình trước lời nói của tôi.Suy cho cùng, đứa trẻ vẫn là trẻ con. Đồ ngọt có tốt không?Đó là một phản ứng khó hiểu đối với tôi vì tôi không thích đồ ngọt, nhưng tôi đoán là vì nhóc ấy còn nhỏ. Đối với lứa tuổi đó, những thứ ngọt, mặn là kích thích tốt nhất.Trong khi Cha Sahyeon và tôi đang trao đổi đồ ăn nhẹ và cổ vũ ở phía sau thì con quái vật đầu tiên xuất hiện.
"Con quái vật đầu tiên đã xuất hiện! Đó là vua động vật chân đốt cấp C!"Ngay khi một trong những thành viên của hội Yesung đưa ra lời chỉ dẫn lớn, một âm thanh lạ vang lên.
Lách cách, lách cách, lách cách.
Khi tôi đang làm gì đó, một con quái vật hình nhện sáu chân đang lao ra từ phía trước.
Kik, kik!
Lũ con quái vật phát ra những tiếng kêu đe dọa về phía những thợ săn đã xâm chiếm lãnh thổ của chúng, chúng chạy với tốc độ cao và phun ra chất độc đen như mực.Cho dù tôi có quen thuộc với hầm ngục và quái vật đến đâu, thì tôi cũng không thể không cảm thấy nổi da gà khi gặp phải thứ gì đó trông quá giống một con nhện. Nó thậm chí còn đáng sợ hơn vì nó là một con quái vật và to hơn người trưởng thành.
"Chết tiệt!"
"Ư!"Những thợ săn chiến lược đang đối phó với những con quái vật phía trước hét lên tuyệt vọng.Họ phải giết chúng, nhưng mỗi khi họ vung vũ khí, một chiếc chân nhện bị cắt đứt sẽ bay xung quanh và rất nhiều vết máu nhầy nhụa, điều này vô cùng căng thẳng.
'Chà, trong những lúc như thế này, làm người hỗ trợ sẽ tốt hơn là người tấn công.'
Tôi mỉm cười hạnh phúc khi nhìn những người thợ săn la hét và giết quái vật.Đúng như dự đoán, mọi thứ trên đời đều có ưu và nhược điểm. Vì là một người hỗ trợ có thân hình không khác gì người thường nên tôi không phải lo lắng về những con bọ kinh tởm đó... Không, tôi không cần phải đối phó với quái vật.Tất nhiên là giờ tôi đã có kỹ năng ẩn, tôi có thể vung kiếm nếu muốn, nhưng... đúng như dự đoán, tôi phải giấu sự thật rằng tôi có thể biến thành hạng S nhiều nhất có thể.
"Nhóc con, nhóc có thấy không? Những người ở đó có đang gặp khó khăn không?"Khi rời đi, tôi quyết định cho Cha Sahyeon biết rằng xã hội này rất khắc nghiệt. Tôi bế đứa trẻ trên tay, cho nó nhìn thoáng qua chiến trường, nơi cuộc chiến đang diễn ra và động viên nó hãy tự chăm sóc bản thân.
"Ngay cả khi nhóc thích chiến đấu, nhóc vẫn phải tiêu diệt những con quái vật kinh tởm như vậy. Vì vậy, dù nhóc có đi đâu, cũng đừng bao giờ sử dụng kỹ năng của mình và hãy giả vờ như nhóc không biết gì cả. Được chứ?"
"...."
"Nhóc có thể làm điều đó. Dù sao thì anh cũng sẽ bảo vệ nhóc."Tôi cũng ghét những thứ đáng sợ. Nhưng tôi không bận tâm bất cứ điều gì, miễn là tôi có thể ngăn chặn quá trình phát triển hạt giống của Cha Sahyeon.May mắn thay, sự chân thành của tôi dường như đã được đền đáp. Khi đứa trẻ đang ngơ ngác nhìn về phía trước, nó đã sớm quay mặt lại và tựa trán vào vai tôi. Được rồi. Hãy ngừng chú ý như vậy đi.
***
Bắt đầu với sự xuất hiện của một con quái vật hạng C, lũ quái vật tiếp tục xuất hiện mỗi khi chúng tôi đi ngang qua một căn phòng.Kwon Taehyuk, người đang dẫn đầu trong việc đối phó với quái vật cùng với những thợ săn khác, nheo mắt lại.
'Gì?'Sáu lưỡi kiếm với tốc độ cao bay xung quanh Kwon Taehyuk, người đang đứng yên, cắt đứt đầu con quái vật trong một nhát.Giữa cuộc giao tranh, xác chết và máu chất đống, Kwon Taehyuk nhận thấy một sự khác biệt nhỏ so với bình thường và chạm vào khóe miệng.
'Đây không phải là ảo giác. Số lượng quái vật xuất hiện đã tăng lên đáng kể so với trước đây.'Vì tôi đã vào ngục tối ngay trước giờ nghỉ nên tôi đã đoán rằng sẽ có rất nhiều quái vật chất đống. Nhưng dù nhìn thế nào đi nữa thì đây vẫn là một con số vượt xa sự mong đợi.Có điều gì đó không ổn với hầm ngục à? Vì lý do đó, nên không có nhiều thay đổi ở bên trong. Hành vi của lũ quái vật còn kỳ lạ hơn cả hầm ngục.Quái vật tràn ra như thể bị thứ gì đó thu hút. Ngay cả khi tấn công thợ săn, phản ứng vẫn hơi chậm. Nhờ vậy, việc đối phó với số lượng quái vật tăng lên không khó. Nhưng rõ ràng đây không phải là tình trạng bình thường.
'Tôi đoán mình sẽ phải dành thời gian để tìm hiểu kỹ càng.'Một khi đã xảy ra vấn đề, cho dù có là một con quái vật hay hầm ngục, anh không thể bỏ qua nó. Kwon Taehyuk ngừng sử dụng các kỹ năng của mình, anh nghĩ rằng nên gọi những người phụ trách đã cùng nhau vào hầm ngục.
Keing.
Lưỡi kiếm đang bay xung quanh và tàn sát quái vật đã quay trở lại sau lưng Kwon Taehyuk. Sau khi xác nhận rằng tất cả quái vật đã bị xử lý, những thợ săn khác thở dài nặng nề và nghỉ ngơi.
"Ha, tôi chết mất."
"Cậu không nghĩ hôm nay có rất nhiều quái vật sao?"Các thành viên của hội Circle cũng kiệt sức như nhau. Ryu Sunghyun cười ngượng nghịu khi nhìn thấy các thành viên bang hội ngồi trên mặt đất và càu nhàu.
"Tôi biết. Tôi đã đến đây vào năm ngoái, nhưng tôi không nghĩ mọi chuyện lại diễn ra như thế này."
"Lẽ nào số lượng quái vật đã tăng lên chỉ sau một năm..... Không phải như vậy phải không?"
"không đời nào. Hiện tượng đó thậm chí còn không xuất hiện trong hầm ngục hạng S. Cậu có chắc đây chỉ là hầm ngục hạng B không?"
"Hmm, nếu vậy thì chẳng phải chúng ta đã lên kế hoạch tấn công sớm hơn sao?"Ryu Sunghyun, người trả lời hợp lý đã quay sang nhìn Kwon Taehyuk, người đang trò chuyện với các thành viên hội Yesung.
'Có vẻ như hội trưởng Kwon Taehyuk không biết nguyên nhân của bầu không khí mà tôi đang cảm thấy.'Sẽ tốt hơn nếu đó không phải là vấn đề lớn. Nhưng vì hiện tượng bất thường trong hầm ngục liên quan trực tiếp đến an nguy của thế giới mà họ đang sống, nên họ không thể không lo lắng.Hơn nữa, nếu số lượng quái vật cứ tiếp tục vượt quá mức này trong tương lai, gánh nặng cho người tấn công chắc chắn sẽ tăng lên. Vì tôi và Kwon Taehyuk đều là hạng S nên sẽ không bị thương. Nhưng các thành viên trong hội của tôi, họ thuộc loại tiêu tốn nhiều năng lượng nên sẽ cần phải nghỉ ngơi thường xuyên hơn.
'Sau này mình sẽ phải xin hội trưởng Kwon Taehyuk kéo dài thời gian nghỉ ngơi.'Ryu Sunghyun, người đang suy nghĩ trong khi điều chỉnh khuyên của mình, nhận thấy một người đàn ông trông có vẻ quen quen.Một người đàn ông tóc đen đang ôm một đứa trẻ trên tay và đứng giữa những người thợ săn. Tôi lập tức nhớ ra mình đã gặp người này ở đâu.Cậu ta là một trong những nạn nhân bị nhốt trong phòng thí nghiệm bất hợp pháp vừa bị đột kích cách đây không lâu. Tôi chắc chắn hồi đó cũng có một đứa nhỏ cỡ đó đi cùng. Tôi nhớ là tôi đã giúp đỡ cậu ấy khi cậu ấy bị Kwon Taehyuk nghi ngờ.
"Anh ơi, anh đi đâu vậy?"
"Tôi nhìn thấy người quen. Tôi đi một lát rồi sẽ quay lại."
"Người quen? Ở một nơi như thế này... ?"Ryu Sunghyun bỏ lại các thành viên bang hội đang bối rối phía sau và tiến về phía người đàn ông.Thật đáng tiếc vì lúc đó tôi đã bỏ lỡ lời đề nghị gia nhập bang hội, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chúng tôi sẽ tình cờ gặp nhau ở một nơi như thế này. Trong thâm tâm tôi cảm thấy vui mừng.
"Socola có ngon không? Lần sau tôi có nên mua cho nhóc thêm một ít thạch không? Người ta nói trẻ con ngày nay rất thích ăn thạch."Người đàn ông đang nói chuyện với đứa trẻ mà không để ý rằng Ryu Sunghyun đang đến gần. Khoảnh khắc mà Ryu Sunghyun mở miệng gọi người đàn ông.
".....!"Một cơn ớn lạnh chạy dọc theo sống lưng. Ryu Sunghyun, người theo bản năng co giật đầu ngón tay khi nhìn thấy cuộc sống trần trụi*, rời mắt khỏi người đàn ông và nhìn đứa trẻ trong vòng tay .
*không giấu giếmĐôi mắt xanh đậm đang nhìn thẳng vào Ryu Sunghyun. Khuôn mặt trắng ngần không chút biểu cảm, tỏa ra một luồng khí thế đáng ngại khó tiếp cận.[Nhiệm vụ chính: Chinh phục thành công ngục tối hạng B trở lên với kẻ phản diện. (Thời gian còn lại: 4 ngày, 1 giờ, 47 phút)]
________
Hết.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz