Vuong Tong Anh On Chu Vuongtieu Hoan
End.
[ NGOẠI TRUYỆN 1 ]
Trước buổi lễ một ngày Ba Vương và Ba Tiêu cùng nhau ngồi uống trà tâm sự, để mặc cho hai bà xui cuống cuồng chuẩn bị buổi lễ. Ba Tiêu rót ly trà nhâm nhi vài ngụm rồi cười nói:
- Đúng là người tính không bằng trời tính, lúc trước tôi với ông tính lập thông gia với nhau. Rốt cuộc hai bà lại sinh ra hai thằng nhóc quý tử...tôi cứ nghĩ sẽ không thể làm xui với ông được nữa...ayda còn buồn rầu định kêu bà nhà đẻ thêm nữa kìa 🤣.
- Hahaha, rốt cuộc tôi với ông vẫn ám lấy nhau, vẫn thành xui đấy thôi. Ayda thật là, hai chúng ta đúng là có duyên với nhau thật.
- Hai người các ông còn ngồi ở đó cười đùa, mau vào giúp một tay nhanh lên_ mẹ Tiêu từ trong bếp hét lớn.
- A, tôi vô ngay đây. _ Ba Tiêu nghe liền cuống quýt chạy vô
- Haha, đúng là lão già không có tiền đồ mà_ Ba Tiêu ngồi nhìn thấy Ba Vương cuống cuồng chạy vào phì cười.
- Ông còn không mau vào giúp, ở đó cười. _ mẹ Vương thấy thế cũng hét lớn.
- Vào...vào ngay_ lần đầu thấy vợ mình hung dữ hét lớn ba Vương đột nhiên có chút sợ hãi, chạy nhanh vào.
Hai bà xui nhìn thấy hai ông xui cuống lên liền cười lớn.
[ NGOẠI TRUYỆN 2 ]
- Vương Nhất Bác nhẹ...nhẹ chút...đau a~ _Trong phòng vang lên tiếng Tiêu Chiến rên la thất thanh.
- Anh nằm yên đừng cử động, em sắp cho vào được rồi. _ Vương Nhất Bác từng hơi thở hì hục, mồ hôi nhễ nhại.
Bên ngoài phòng có 4 người đang nghe lén hai người họ. Tay ba Tiêu áp sát vô cửa miệng cười khoái chí nhìn ba Vương, ba Vương ở phía dưới tay che miệng cố ngăn tiếng cười lại, hai người mẹ cũng xếp người lên nhau tự vào cử nghe.
- Không...không phải chỗ đó...a...đau a~
- Em xin lỗi, em sẽ nhẹ lại a~ _ Thấy Tiêu Chiến đau, vẻ mặt Vương Nhất Bác có chút lo lắng.
- Đã bảo để anh tự mình làm rồi mà...em thật là...đau chết mất a~ a~
Cánh cửa bên ngoài đột nhiên mở ra, bốn người đang nghe lén đổ nhào vào trong. Cảnh tượng trước mắt họ là Vương Nhất Bác đang nằm đè lên người Tiêu Chiến... móc gáy tai giúp anh.
- Ba mẹ? Mọi người...đang làm gì thế? _Tiêu Chiến ngạc nhiên hỏi.
- A, không...không có gì, chúng ta chỉ...chỉ là đi nhầm phòng thôi, hai con cứ tiếp tục đi haha_ Ba Tiêu ngại ngùng nói xong kéo mọi người ra khỏi phòng nhẹ nhàng đóng cửa lại, không quên nhìn hai người họ ra dấu like.
- Chuyện gì thế không biết_ Tiêu Chiến ngơ ngác hỏi.
- Anh còn không hiểu? Họ...mong có cháu bồng lắm rồi...Là con ngoan chúng ta nên chiều theo ý của trưởng bối a.
Và cứ thế, khắp căn phòng vang lên tiếng thở dốc từng đợt của hai người họ cùng với tiếng rên mê người của Tiêu Chiến.
HOÀN.
Đôi lời của tác giả:
Thế là đã hoàn tất xong bộ truyện này rồi 🙆 kéo dài từ 24 tháng 3 đến bây giờ, tất cả là do lười 🤣 Nhưng mọi công sức bỏ ra không hề uổng phí, vì mình đã được rất nhiều người ủng hộ, cảm ơn tất cả mọi người rất nhiều vì đã bỏ qua những sai sót của mình và có những góp ý chân thành để mình kịp thời sửa lại cho tốt và hoàn thiện hơn ❤️❤️❤️. Mình sẽ nghiên cứu thêm cốt truyện mới mẻ để viết bộ truyện mới. Mọi người đừng bỏ đi mà hãy ở lại với mình nha, yêu tất cả mọi người ❤️
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz