Vu An Thu 13 Nakzep
Đêm đã khuya, và không khí trong biệt thự trở nên ngột ngạt đến mức không thể chịu đựng nổi. Nakroth đứng đối diện với Zephys, không còn lời nói nào có thể diễn tả hết cảm giác trong lòng hắn lúc này. Mọi thứ đã đi quá xa, và hắn biết mình không thể quay lại.Zephys đứng trước hắn, đôi mắt tím oải hương vẫn sáng ngời, nhưng không còn sự nghịch ngợm hay châm chọc như trước. Cậu ta nhìn hắn, và trong ánh mắt đó, có một thứ gì đó lạ lùng, giống như sự cảm thông, nhưng lại mang theo một sự đe dọa không thể phủ nhận."Cuối cùng thì anh cũng đến," Zephys nói, giọng cậu nhẹ nhàng nhưng cũng đầy ẩn ý. "Anh biết không, tôi đã luôn chờ đợi khoảnh khắc này. Khoảnh khắc anh nhận ra, chúng ta không thể tách rời."Nakroth không nói gì, chỉ nhìn vào cậu ta. Mọi sự im lặng như đang căng lên, như một sợi dây đàn được kéo căng đến mức không thể chịu đựng nổi."Anh không thể chiến thắng tôi," Zephys tiếp tục, bước lại gần hơn, đôi mắt không rời khỏi khuôn mặt hắn. "Tôi đã làm tất cả vì anh. Và giờ, anh sẽ thuộc về tôi, giống như tôi đã thuộc về anh."Nakroth hít một hơi thật sâu, đôi mắt đỏ như ruby của hắn nhìn vào cậu ta một cách kiên định. "Cậu có thể làm gì tôi?" Hắn hỏi, giọng lạnh lùng và chắc chắn. "Cậu đã kéo tôi vào một trò chơi nguy hiểm, nhưng tôi sẽ không để cậu kiểm soát tôi nữa."Zephys không trả lời ngay, chỉ đứng yên một lúc. Cậu ta nhìn Nakroth, một nụ cười nhẹ nhàng xuất hiện trên môi. "Anh có thể bỏ đi, nếu anh muốn. Nhưng tôi biết rằng anh sẽ không làm vậy."Và rồi, một cảm giác mơ hồ ập đến trong lòng Nakroth. Hắn nhận ra rằng không phải Zephys mới là người kiểm soát hắn, mà chính hắn đã tự đẩy mình vào cuộc chơi này. Hắn có thể ra đi, có thể từ bỏ tất cả, nhưng liệu có phải đó là điều hắn thực sự muốn?Zephys tiến lại gần hắn, chỉ còn một bước nữa thôi. "Tôi đã nói rồi, chúng ta không thể tách rời. Và nếu anh không thể chọn, tôi sẽ chọn cho anh."Nakroth nhìn vào cậu ta, sự quyết tâm trong lòng hắn đã rõ ràng. "Không, Zephys. Tôi sẽ không để cậu điều khiển tôi nữa. Tôi sẽ quyết định số phận của mình."Với một bước đi dứt khoát, Nakroth quay người, bước ra ngoài cửa. Cảm giác bị chiếm hữu, sự đe dọa, tất cả đều đã đủ rồi. Hắn đã đủ để hiểu rằng đôi khi, điều quan trọng không phải là cuộc chiến với người khác, mà là chiến thắng chính mình.Zephys đứng lại, một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi cậu ta. Cậu ta biết rằng câu chuyện này chưa kết thúc, nhưng cũng chẳng cần phải nói thêm điều gì. Họ đã đi đến cuối con đường này, và kết thúc của cuộc chơi sẽ phải đợi thời gian quyết định.
---Hết truyện
---Hết truyện
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz