ZingTruyen.Xyz

Vtrans Girlboss Jeno

honey

Hani*

chắc chắn rồi honey

gặp tôi ở nhà hàng ***

12:30

tôi đang bận

gọi 'Ryu Honey 🐯' ...

đừng gọi cho tôi

nhận đi

gọi 'Ryu Honey 🐯' ...

nhận cuộc gọi của tôi

tôi không trả lời cuộc gọi

tôi không thích nói chuyện, đặc biệt là với anh

Tôi có thể dễ dàng hủy bỏ hợp đồng của chúng ta:)

Thôi được

1:30

12:30

tôi nói tôi đang bận

1 giờ

12

Được rồi

12:30

Hani thở dài  đầynặng nề trước khi quay sang chiếc đồng hồ trên tường. "11:25"

Cô nhấc điện thoại trên bàn làm việc và đợi trợ lý riêng của mình trả lời. "Vâng giám đốc Ryu?" Jisung trả lời ngay lập tức.

"Hủy cuộc hẹn của tôi hôm nay"

"Nhưng giám đốc cũng hủy cuộc hẹn tuần trước"

"Tôi phải gặp anh Lee, hủy bỏ cuộc hẹn"

"...vâng giám đốc Ryu"

"Cảm ơn cậu"

Cô đặt điện thoại bàn xuống trước khi tiếp tục gõ máy tính, gửi email và trả lời email.

Cô gửi một email khác và tiếp tục thở dài nặng nề, tháo kính ra trước khi dựa vào ghế, mệt mỏi vì phải đối mặt với máy tính và đánh máy từ sáng.

Cô định hít thêm một hơi nữa nhưng điện thoại của cô bắt đầu đổ chuông. Cô nhíu mày cô ấy nhướng mày và quay sang điện thoại, nhìn vào tên rồi bắt máy.

"Vâng mẹ" cô nói trước khi thở dài.

Người phụ nữ ở đầu dây bên kia nhíu mày, "Sao con lại thở dài vậy con yêu? Con không thích mẹ gọi cho con sao?"

Hani mím môi ngồi thẳng dậy: "Không mẹ, con vừa làm xong việc nên hơi mệt, xin lỗi mẹ"

"Ái chà, không sao đâu con yêu, khi nào thì rảnh? Ba kêu ba gọi hai người ăn cơm cùng nhau, lâu lắm rồi con mới về, bận quá à?"

Hani gật đầu ngay cả khi cô biết mẹ mình không thể nhìn thấy, "Bâng, con khá bận – Con vừa xử lý xong việc lừa đảo –" cô ngừng nói trước khi nhắm chặt mắt và mím môi.

Cô không thể nói về hợp đồng với tập đoàn Lee, cha cô sẽ phát hiện ra.

"Xử lý cái gì?"

"oh- uh Tiền của công ty yeah, nó khá căng thẳng"

"Mẹ xin lỗi vì con phải làm điều này khi con còn nhỏ nhưng con biết bố của con mà"

Hani tròn xoe mắt khi nghe mẹ nhắc đến bố mình. "Không sao đâu mẹ uhm – con chưa biết khi nào con rảnh nhưng có thể là tuần sau... Chủ nhật?"

"Ồ chắc chắn rồi! Mẹ sẽ cho bố con biết về điều đó, đừng quên nhé, chủ nhật tuần sau"

"Vâng, con sẽ không quên đâu" cô cười khúc khích một chút. "Được rồi, mẹ phải đi rồi, nhớ ăn uống đầy đủ và giữ gìn sức khỏe nhé. Bye, mẹ yêu con"

Cô ngân nga: "Con cũng yêu mẹ"

Cô ấy bỏ cuộc điện thoại trước khi cuối cùng thở dài một lần nữa và dựa vào ghế, nhắm mắt lại.

Cô hít một hơi thật sâu trước khi bẻ tất cả các khớp ngón tay rồi nhắm mắt lại.

Định từ từ chìm vào giấc ngủ nhưng chợt nhớ ra chuyện gặp Jeno vào ngày hôm nay.

Cô mở mắt lần nữa và nhìn đồng hồ trên đồng hồ, "11:33"

Hani đứng dậy khỏi chỗ ngồi và cầm lấy túi xách trước khi bước ra khỏi văn phòng.

"Giám đốc Ryu"

Cô quay sang Jisung và nhướng mày, "Giám đốc đi, tôi có cần đi cùng không?" anh hỏi và cô lật giở đống hồ sơ vương vãi trên bàn anh.

Cô mím môi thành một đường, lắc đầu: "Không sao, cậu làm xong đi, tôi đi một mình."

Cô ấy định bỏ đi nhưng cô ấy dừng lại và quay sang Jisung một lần nữa, "Và đừng quên ăn trưa nữa nhé"

Jisung gật đầu và mỉm cười.

Hani cuối cùng cũng bước đi, tiến về phía thang máy và khi cửa thang máy mở ra, Yuna bước ra với đầy túi nhựa đựng thức ăn mà cô đã mua.

"Ồ! Chào buổi sáng giám đốc Ryu, churros chứ??" Yuna đề nghị nhưng Hani lắc đầu.

"Chào buổi sáng- không, cảm ơn" Yuna mỉm cười và gật đầu trước khi cúi đầu một chút và bước đi với churros của mình.

Cô đặt túi xách xuống và ngồi xuống trước mặt người đàn ông đang nghịch điện thoại. Anh ngước nhìn cô và nở một nụ cười trên khuôn mặt, "Ồ, em đến sớm 3 phút"

Cô ậm ừ, "Ừ, vậy tại sao anh lại muốn gặp tôi?"

Jeno lấy ra một tập hồ sơ và đặt nó trước mặt cô. "Đó là tất cả những thiết kế đẹp nhất mà tôi đã sưu tập được từ bản thân và đồng nghiệp của mình"

Cô gật đầu và mở tập tin ra.

"Điều tôi muốn em làm với thiết kế đó là kết hợp thiết kế của tôi và của em lại với nhau" cô ngước nhìn anh ấy và anh ấy mỉm cười, "Tôi muốn xem sự sáng tạo từ công ty của em" Hani đóng hồ sơ lại và cất nó vào trong túi xách của mình.

"Gửi tất cả các thiết kế mới cho tôi vào chủ nhật tuần sau"

Cô nhíu mày định nói gì đó nhưng lại lập tức im lặng và gật đầu.

"Có vấn đề gì không?" cô lắc đầu và Jeno mỉm cười hài lòng.

"Anh có thể chỉ cần nhắn tin cho tôi về điều này và bỏ thứ này ở công ty," cô ấy lẩm bẩm. Anh nhún vai. "Tôi có thể làm điều đó nhưng tôi muốn nhìn thấy em."

Cô quay sang chiếc đồng hồ đeo tay của mình và ngước nhìn anh, "Còn gì nữa không? Nếu không, tôi phải quay lại văn phòng của mình", cô nói khi đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

Anh nắm cổ tay cô và kéo cô ngồi xuống.

"Ăn trưa với tôi"

"Tôi không đói"

"Bữa trưa rất quan trọng"

Hani thở dài thườn thượt trước khi nghe anh nói và nhìn vào khuôn mặt đang cười ngây thơ của anh, hạnh phúc vì cô ấy đang lắng nghe anh ấy.

Anh gọi người phục vụ và họ gọi món.

"Tôi sẽ ăn mì Ý Bolognese và nước ép dưa hấu" anh ngước nhìn Hani.

"Salad Caesar và trà xanh"

Jeno mỉm cười và gật đầu với người phục vụ.

Khi người phục vụ đi khỏi, Jeno nhướng mày với cô gái, "Em ăn kiêng à?" anh hỏi và cô ậm ừ.

"Em không cần ăn kiêng"

Cô ấy nhìn lên từ điện thoại của mình và nở một nụ cười giả tạo nhất, "Cơ thể của tôi, sự lựa chọn của tôi" anh cười khúc khích thích thú trước khi gật đầu.

Anh nghiêng đầu nhìn cô nghịch điện thoại.

"Em không nên chơi điện thoại trên bàn ăn" anh lẩm bẩm và cô hít một hơi thật sâu trước khi ngước nhìn anh lần nữa.

"Có vấn đề gì với điều đó không, anh Lee?"

Anh gật đầu, "Tôi không thích người ta nghịch điện thoại trên bàn ăn, nói chuyện với tôi đi."

"Nói về cái gì?

Anh nhún vai một chút, "Còn gì không? Về em? Chúng ta tìm hiểu nhau nhiều hơn nhé, tôi muốn tìm hiểu thêm về em, ngoài việc em kiêu ngạo và thô lỗ ra."

Cô nhìn anh bị xúc phạm trước khi đặt điện thoại xuống. "Tôi không lỗ mãng kiêu ngạo" hắn gật gật đầu, "Đúng vậy ha"

"Anh không biết về tôi"

"Nói cho tôi biết về bản thân em."

Cô mím môi: "Tôi là Ryu Hani, 20 tuổi và là chị cả trong gia đình, tôi có một em gái năm nay 14 tuổi".

Jeno đảo mắt, "Chán thật, kể cho tôi nghe về em đi, em thích gì? Sở thích của em?"

"Tôi thích khi mọi người không làm phiền tôi và tôi không có sở thích nào, tôi quá bận rộn để có một sở thích, tôi thích ở một mình và không thường ăn sáng"

Anh nhướng mày, "Em không ăn sáng? Cho nên chỉ ăn trưa và tối?"

"Tùy tôi bận rộn như thế nào, nếu tôi rất bận thì chỉ ăn trưa thôi." Anh cau mày, "Như vậy rất không tốt, có muốn tôi nói chuyện này với mẹ em không?"

Hani bối rối nhìn anh, "Anh biết mẹ tôi sao?" anh gật đầu cười tự hào "Mẹ tôi và mẹ em là bạn thân – tôi mới biết sáng nay thôi"

"Oh"

Anh gật đầu, "Còn mẫu người lý tưởng của em thì sao?" anh nhướng mày tinh nghịch, "Tại sao điều đó lại quan trọng?" cô hỏi.

"Ai biết được nếu như mẫu người lý tưởng của em là tôi?"

Cô nheo mắt, "Tôi không có mẫu người lý tưởng... nhưng nếu có tôi sẽ không bao giờ là mẫu người lý tưởng của anh đâu" anh cười khúc khích, "Tôi chắc chắn về điều đó, honey... Tôi có thể dễ dàng thay đổi suy nghĩ của em."

"Là Hani và không, cảm ơn anh."

Hani cầm điện thoại lên và lướt lần nữa, phớt lờ anh.

Jeno nhìn chằm chằm vào cô ấy trước khi mỉm cười một chút trước thái độ bướng bỉnh của cô ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz