Vkook Cang Yeu Cang Dau
Jungkook ở cùng phòng với Hoseok hyung. Tuy rằng đã ở đây một thời gian trước khi rời đi, nhưng cậu vẫn không tránh khỏi cái cảm giác xa lạ đang ập đến. Nửa đêm, trằn trọc mãi trên chiếc giường ấm cúng, Jungkook vẫn không tài nào ngủ được. Trong lòng cậu dấy lên một sự nôn nao khó tả. Bởi lẽ, anh đang ở rất gần cậu, người mà cậu hằng đêm mong nhớ, nay chỉ cách cậu vài bước đi. Trùm chăn lên kín đầu cố gắng ngủ, cậu vẫn không thể chợp mắt một chút nào. Và rồi, 3h sáng, Jungkook đi xuống bếp tìm nước uống.Chẳng thèm bật đèn, Jungkook đi thẳng đến tủ lạnh. Bất chợt, cậu nghe thấy tiếng động lạ từ phía sau. Im lặng lắng nghe, tiếng động ấy ngày càng rõ hơn. Đó là cái gì? Tay chân cậu nhóc bây giờ hoàn toàn bủn rủn, tim đập thình thịch như sắp vỡ ra đến nơi. Không lẽ là ma? Không bị Taehyung giết cũng bị ma dọa đến chết à? Ôi cậu còn trẻ lắm, cậu chưa muốn chết mà!Ánh đèn chợt sáng lên, làm bộ dạng đang ôm đầu co ro trước cửa tủ lạnh của cậu hiện lên rõ mồn một. Người con trai đứng bên phía công tắc, đưa hai tay vào túi quần, ánh mắt không xúc cảm nhìn về phía cậu. Jungkook đưa mắt lên nhìn: - Tae ... Taehyung ... hyung ... - Ờ !Taehyung không nói không rằng, bước về phía cậu với gương mặt băng lãnh đáng sợ nhưng đầy cuốn hút. Vẻ đẹp quyến rũ chết người như một vampire ấy khiến người ta chỉ muốn làm con mồi mà lao đến cho anh hút máu, và chỉ khi tận mắt nhìn thấy Kim Taehyung thì mới có thể cảm nhận được câu nói đó không hề nói quá chút nào. Và nó khiến tim Jungkook ngày càng loạn nhịp hơn. Anh tiến một bước, cậu lùi một bước. Cứ như vậy, cậu bị dồn đến lưng áp chặt vào cửa tủ lạnh. Kim Tae Hyung đứng trước mặt cậu, rất gần. Cậu nhìn anh, anh nhìn cậu. Taehyung thật sự thay đổi rồi! Không còn là chàng trai luôn tưng tửng, vui vẻ như trước, mà thay vào đó là một chàng trai mang đến cho người khác cảm giác khó gần, nhưng thèm thuồng cái vẻ đẹp say lòng người ngay cả khi anh không mang lớp makeup trên mặt thế này. Anh cúi xuống, gương mặt cả hai người ngày càng gần nhau. Cả người cậu như đóng băng rồi. Hai gương mặt bấy giờ chỉ cách nhau một khoảng vài mm, họ cảm nhận được cả hơi thở gấp gáp của nhau, hơi ấm mang lại cảm giác thân thuộc xúc động. Ngay trong lúc ấy, Jungkook nhắm mắt lại, và như thế, cậu bỏ lỡ mất nụ cười tỏa sáng ngay giây phút ấy. Anh cười ý nhị như sợ người trước mặt nhìn thấy, tay với ra sau, mở cánh cửa bên trái của tủ lạnh, rồi lùi ra phía sau. Jungkook không cảm nhận được hơi thở ấm nóng của anh nữa nên liền lập tức mở mắt ra. Đập vào mắt cậu là hình ảnh anh đang cầm ly nước ép hoa quả nốc một hơi thật cool ngầu. Mặt Jungkook bấy giờ chín mọng như trái cà chua rồi. Cậu run run, vội bước về phòng. Đi ngang qua anh, Jungkook nghe được tiếng nói trầm ấm quen thuộc của anh, giọng nói ngọt ngào mà cậu bao đêm mong được nghe thấy, nhưng từng câu chữ thì như muốn dọa chết tâm hồn bé bỏng này:- Để em sống dễ dàng như vậy không phải style của Kim Tae Hyung! Nghe xong câu nói rất nhỏ, rất rất nhỏ như thì thầm ấy, Jungkook chợt thấy lạnh sống lưng. Cậu ba chân bốn cẳng chạy về phòng, lao lên giường, đắp chăn kín người run rẩy. Ngoài nhà bếp, đèn vẫn sáng, có một người vừa nhìn theo phía cậu con trai ban nãy, nở nụ cười nhẹ nhưng đầy ma mị đầy cuốn hút. Rút một điếu thuốc và châm lửa, anh rít một hơi thật dài, rồi phả ra từng đợt khói trắng đầy vẻ phiêu bạt. Tựa lưng vào thành ghế, từng đường nét trên gương mặt nam thần của anh như được thư giãn hẳn ra, và chất giọng trầm ấm ấy lại vang lên giữa đêm: - Tôi biết phải làm thế nào cho đúng đây! ____________Sorry mọi người chap này hơi ngắn, vì nay au hơi lười T.T hứa mốt không lười nữa =[[ Đọc xong cho au xin ý kiến nha :* Với cả các bạn nói xem muốn HE hay SE vậy :3*cúi đầu 90°* Cảm ơn các bạn đã bình chọn cho fic đầu tay của au :*
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz