Thích thầm
Công ty GMMTV luôn là nơi hội tụ những tài năng trẻ, và với View cùng June, họ đã có vô số lần đồng hành trong các dự án lớn như "10 Years Ticket", "Dangerous Romance", "23.5 The Series", và "High School Frenemy". Thời gian làm việc chung đã giúp cả hai trở nên thân thiết, nhưng giữa họ luôn tồn tại một khoảng cách mơ hồ mà không ai đủ dũng cảm phá vỡ.
View, dù trẻ hơn, luôn ngưỡng mộ sự chuyên nghiệp và tận tâm của June. Đôi khi, cô lén nhìn June đang chăm chú đọc kịch bản, ánh mắt cô ấy dường như sáng lên với từng dòng chữ. Hoặc đôi lúc, khi June cười đùa cùng đồng nghiệp, View chỉ biết mỉm cười nhẹ nhàng, cảm giác như thế giới của cô trở nên dịu dàng hơn nhờ những khoảnh khắc đó. Nhưng View không dám tiến xa hơn, bởi cô sợ mình không đủ tốt, sợ phá hỏng mối quan hệ vốn đã quá tốt đẹp.
Ngược lại, June cũng âm thầm quan sát View. June thích cái cách mà View nghiêm túc với vai diễn của mình, luôn không ngừng cố gắng để làm tốt hơn trong mỗi phân cảnh. Đôi khi, June giả vờ hỏi những điều vu vơ chỉ để kéo View lại gần hơn, dù cô không bao giờ nói ra cảm giác ấm áp khi có View bên cạnh.
Một ngày nọ, trong giờ nghỉ sau buổi tập cho một bộ phim mới, View ngồi ở góc phòng, cố gắng tập trung đọc kịch bản nhưng ánh mắt vẫn không ngừng lén lút liếc về phía June. Hôm đó, June mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, tóc buộc gọn gàng, đang trò chuyện vui vẻ cùng một vài diễn viên khác.
June, như cảm nhận được ánh mắt của ai đó, bất chợt quay sang nhìn. Ánh mắt họ gặp nhau. View giật mình, vội cúi đầu xuống kịch bản, trái tim đập mạnh như thể vừa bị bắt quả tang. Nhưng điều cô không ngờ là June lại tiến về phía cô, nụ cười dịu dàng trên môi.
"Em tập trung quá nhỉ?" June hỏi, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh.
"À... vâng, chỉ là em muốn nhớ thoại thật kỹ," View đáp, giọng run nhẹ, không dám nhìn thẳng vào mắt June.
June cười khẽ, nhưng không nói gì thêm. Một khoảng lặng ngắn giữa họ, nhưng không hề ngột ngạt. Cuối cùng, June lên tiếng, ánh mắt đăm chiêu:
"Em biết không, nhiều lúc chị cảm thấy rất thích nhìn em làm việc. Em rất chăm chỉ, và nghiêm túc với công việc làm chị thấy mình hồi mới vào công ty."
View ngẩng đầu lên, ngạc nhiên trước lời nói đó. "Chị nói thật sao?"
June gật đầu, ánh mắt dịu dàng đến mức khiến View muốn tin rằng thời gian như ngừng trôi.
"Cảm ơn chị..." View đáp nhỏ, nhưng trong lòng dâng lên một niềm hạnh phúc khó tả.
Họ tiếp tục trò chuyện, lần đầu tiên cảm giác ngại ngùng biến mất. Đó là khởi đầu của một mối quan hệ mới, nơi cả hai dần nhận ra rằng những cảm xúc âm thầm bấy lâu không chỉ là một chiều.
Sau buổi trò chuyện đó, mối quan hệ giữa View và June dường như thay đổi theo một cách khó giải thích. Họ không còn ngại ngùng như trước, và những cuộc trò chuyện ngày một nhiều hơn. Dù bề ngoài, cả hai vẫn giữ khoảng cách đồng nghiệp, nhưng những ai tinh ý sẽ nhận ra rằng ánh mắt của họ mỗi khi nhìn nhau đã không còn như trước.
Một buổi tối muộn tại trường quay, mọi người đều đã về hết, chỉ còn lại View và June vì phải quay lại một số phân đoạn. Khi cả hai đang ngồi nghỉ, June bất ngờ hỏi:
"Em có từng nghĩ đến chuyện tình cảm không?"
Câu hỏi khiến View thoáng giật mình. Cô cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng đôi tay lại vô thức xoắn chặt vạt áo. "Chuyện tình cảm ạ? Ý chị là..."
June mỉm cười, ánh mắt như đang cố gắng đọc thấu tâm trí View. "Ý chị là, có ai trong lòng em chưa?"
Trái tim View chợt như lỡ một nhịp. Cô cảm nhận được mặt mình bắt đầu nóng lên, nhưng vẫn cố lảng tránh. "Em... em nghĩ bây giờ em nên tập trung vào công việc thì hơn."
June bật cười khẽ, nhưng không trêu chọc thêm. Cô nhìn View một lúc, rồi nhẹ nhàng nói:
"Em biết không, đôi khi chúng ta không thể chọn thời điểm để thích một ai đó. Nó cứ thế mà đến, không báo trước, không lý do. Nhưng điều quan trọng là... em có đủ dũng cảm để đối mặt với nó hay không."
Câu nói của June như một ngọn sóng xô vào lòng View, khiến cô không thể nói thêm lời nào. Cả hai chìm vào im lặng, nhưng lần này, đó không phải là sự ngại ngùng mà là sự chờ đợi.
Cuối cùng, View hít một hơi thật sâu. Cô ngước lên nhìn June, lần đầu tiên không lảng tránh ánh mắt của cô ấy. "Vậy... nếu em nói rằng em đã thích một người, nhưng em sợ rằng người đó sẽ không đáp lại, thì em nên làm gì?"
June nhìn thẳng vào View, ánh mắt lấp lánh như muốn nói ra điều gì đó nhưng lại cố kiềm chế. Một lúc sau, cô nghiêng đầu, khẽ cười. "Chị nghĩ em nên nói cho người đó biết. Vì đôi khi, họ cũng đang chờ em nói ra."
View cảm nhận được tim mình đập nhanh đến mức cô nghĩ rằng June có thể nghe thấy. Cô lấy hết can đảm, giọng nói run rẩy nhưng rõ ràng:
"Chị nói đúng. Em đã thích chị, từ lâu rồi..."
Câu nói vang lên, phá vỡ không gian tĩnh lặng. June không nói gì, nhưng ánh mắt cô dần dịu lại. Một nụ cười nhẹ nhàng xuất hiện trên môi cô, và cô khẽ gật đầu.
"Chị cũng vậy," June đáp, giọng nói nhỏ đến mức chỉ đủ để View nghe thấy.
Cả hai nhìn nhau, không cần thêm lời nào để hiểu rằng đây là khoảnh khắc mà mọi sự lặng thầm trong quá khứ đã được đáp lại.
Kể từ hôm đó, View và June không còn chỉ là những đồng nghiệp hay bạn bè đơn thuần. Tình cảm của họ lớn dần lên trong từng khoảnh khắc nhỏ nhặt: một ánh nhìn lén, một cái chạm tay tình cờ, hay những tin nhắn đơn giản nhưng đầy ẩn ý khi không ở cạnh nhau.
Dù mối quan hệ vẫn được giữ kín với mọi người, họ cảm thấy hạnh phúc vì cuối cùng cũng có thể bước gần hơn về phía nhau. Với View và June, việc tìm thấy nhau không chỉ là kết quả của những năm tháng làm việc chung, mà còn là món quà quý giá mà cuộc sống đã dành cho họ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz