ZingTruyen.Xyz

Viewjune Cover Single Mom

- Tôi bôi thuốc cho cô nhé?

- Cô...

June ngẩn người ra vài giây, tối qua nàng đã làm chuyện xấu hổ đó...với bác sĩ của mình, chắc chỉ là sự cố, hẳn là thế rồi. Thế mà cô ta còn mang gương mặt tỉnh bơ đó hỏi chuyện à? Nàng hừ nhỏ một tiếng trong cổ họng, gồng người đứng dậy, nhưng hình như nó hơi khó khăn với June.

- Ở đây vừa hay có thuốc, tôi giúp cô giảm đau một chút. - Mặc đồ đàng hoàng. View mặt dày tiến đến trước giường nhìn nàng đang ôm chăn che lấy thân thể.

Vì đây là khách sạn thuộc hàng cao cấp nhất ở Bangkok, nên trong mỗi phòng đều chu đáo chuẩn bị thuốc mỡ giảm đau.

- Tôi tự làm được. - Nói được là thế, nhưng nàng chưa từng tự thoa thuốc cho bản thân. Ừ thì, có thật là không biết, thế nhưng không vì thế mà để người ta cư nhiên động chạm thân thể của mình được.

View Benyapa đi một nước khiến nàng không lường trước được, đem bàng bồng trên tay đi thẳng vào nhà vệ sinh. Khốn thật trông mình hạc xương mai như thế mà khỏe quá. Mông nàng chạm mặt đá mát lạnh của bồn rửa. Sau đó bên dưới bỗng nhận thấy cảm giác kì lạ, View đang giúp nơi ấy của June đỡ sưng hơn, xem như cô ta còn chút tình người.

__________________________

Cô khoác chiếc blouse của mình vào rồi vội vội vàng vàng đi đến phòng phẫu thuật, vừa nãy nhận được cuộc gọi từ bệnh viện rằng có một ca phẫu thuật ghép gan, sau khi ở lại cùng June một chút liền chạy về đây. Ca phẫu thuật kết thúc sớm hơn dự kiến 1 tiếng giúp các bác sĩ có chút thời gian nghỉ ngơi.

- Giáo sư Benyapa thì ra là hoa đã có chậu rồi, tôi còn tưởng cô ế bền vững chứ? - Nữ bác sĩ có duyên nhất bệnh viện đi bên cạnh cô, cười mỉa.

- Gì? - Cô nhíu mày đầy khó hiểu, nhưng như thế nào cũng không nhìn mặt cô ta.

- Thế cổ của em là do cạo gió à? Sao mà đỏ lòm, thâm tím thế kia? - Love huých nhẹ vai View.

Thôi không xong rồi, cô quên mất việc tối qua June đã rất sung sức trong việc cắn cổ của mình và nó đã để lại 7749 vết hickey trên cổ của mình. Jane mà biết chắc chết mất...

- È hèm, em có lịch đến giảng đường, các thực tập sinh giao cho chị nhé. - Cô đằng hắn rồi nhanh chóng bước đi trong ngại ngùng.

________________________

June Wanwimol đến công ty với hai chân đi không vững, trong lòng thầm rủa họ Benyapa kia sao lại mạnh tay đến thế, Leong Suwan còn không làm nàng đau lâu như vậy. Nhìn nàng hôm nay xem thảm đến mức nào rồi, cả người mệt lả, chẳng còn dám mặc đồ hở cổ nữa.

Nin hôm nay đến trường rồi, nàng cũng không cần quá lo về việc phải giải thích thế nào khi mà tối qua nàng không về nhà.

- Tổng giám đốc, hôm nay chúng ta có giám đốc của Chareon thị đến làm việc, là Phoem Suntara. - Nam thư ký bình tĩnh cất giọng, bản thân anh cũng nhìn ra sếp của mình khác biệt so với thường ngày thế nào.

- Ừ.

June cũng không ngờ được giám đốc của Chareon thị lại đẹp như vậy. Được biết nàng ta không phải là người nhà họ Chareon, đều dùng sức mà đi lên. Nàng như một con mèo kiêu sa, đôi môi đầy đặn quyến rũ chết người. June đã nóng bỏng, nàng ta phải hơn vài phần. Ngữ điệu thanh âm của Phoem Suntara đều khiến người ta mê đắm, giọng nói thanh thoát quyến rũ, không nói tới đàn ông, nàng cũng si mê đi.

Nhân viên trong công ty truyền tai nhau rằng nàng ta có thâm tình với con gái của chủ tịch Chareon thị, đồng thời là chủ tịch bệnh viện S lúc trước. Phoem năm nay đã tròn ba mươi ba nhưng chưa chịu lập gia đình vì còn mãi đợi một người, người khiến trăm ngàn người say đắm từ cái nhìn đầu tiên. Nàng ta là loại muốn gì phải có được, thế nhưng chỉ tiếc người nàng ta yêu thích chả bao giờ ra khỏi nơi làm việc, hoặc chí ít là đến Chareon thị hỏi thăm người nhà.

...

Leong từ chối hôm qua đã không thể chợp mắt. Hắn đi đi lại lại trong căn phòng làm việc của mình. Tay chân luống cuống, cả người run lên. Bây giờ hại June không được, cũng không biết người tối qua ở cùng với June là ai khiến hắn vừa lo vừa giận. Đấy là phòng VIP thì ai dám mở cửa xông vào?

Bất chợt có một vòng tay ôm lấy anh ta từ sau lưng, người nọ dựa người vào tấm lưng mà nàng ấy cho là vững chãi phía trước, khẽ mở lời.

- Trông anh hôm nay có vẻ mệt mỏi?

- Ừm, có chút chuyện thôi. Cũng không lớn lắm nên em không cần lo. - Leong xoay người ôm lấy nàng, khẽ hôn nhẹ lên mái tóc, và dời dần nụ hôn về phía chiếc bụng đang nhô lên kia.

__________________________

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz