ZingTruyen.Xyz

Vi Yeu Ma Den

Vote và cmt cho Mimi thêm động lực ra chap


Gương mặt Tae Hyung tái xanh lại, còn Yoon Ha kinh hãi thét lên.

- Jin Hyuk, cậu điên rồi.

- Ha...ha...ha...Mình điên rồi, đúng vậy mình điên rồi – Jin Hyuk cười như một kẻ điên thú nhận – Mình yêu cậu đến nỗi hóa điên. Vậy mà tại sao trong mắt cậu chỉ có hắn ta, hắn ta có gì tốt cơ chứ.

- Anh ấy tốt hơn cậu gấp trăm lần – Yoon Ha tức giận trả lời, ánh mắt ấu yếm nhìn Tae Hyung và gặp ánh mắt như thế đáp lại.

- Một tên như hắn ta mà cậu cho là người tốt à. Hắn là một tên khốn, một tên xấu xa ...chỉ biết dựa vào gia đình, ngang tàng hống hách.

- Nhưng ít ra anh ấy không có bụng dạ nham hiểm như cậu – Yoon Ha mỉa mai nói.

- Đúng vậy, cậu nói không sai, trước đây tôi là loại người như vậy. Nhưng tôi sẽ thay đổi thành một người tốt hơn trong mắt Yoon Ha, tôi tình nguyện làm bất cứ chuyện gì vì cô ấy – Tae Hyung thú nhận.

- Mày tình nguyện làm bất cứ việc gì cho Yoon Ha đúng không. Vậy được, vậy thì mày tự xác trước mặt tao xem – Vừa nói, Jin Hyuk vừa thảy một con dao từ thắt lưng ra khỏi vỏ đến trước mặt Tae Hyung – Chỉ cần mày chết, tao lập tức buông tha cho Yoon Ha.

- Đừng ! – Cô hét lên với Tae Hyung – Anh đừng nghe cậu ấy nói bậy, em thà chết chứ không muốn anh tự làm hại mình – Nước mắt Yoon Ha bắt đầu rơi xuống – Jin Hyuk à, cậu mau tỉnh lại đi, đừng lún sâu vào nữa. Cậu còn rất trẻ, không nên vì mình mà hủy hoại hết tương lai như vậy.

- Nếu muốn tốt cho mình thì cậu hãy ở bên cạnh mình đi, hãy rời xa hắn – Jin Hyuk khàn giọng nói.

Nhưng Yoon Ha lắc đầu, nói :

- Mình yêu Kim Tae Hyung, mình muốn ở cạnh anh ấy.

- Mình nói cho cậu biết, nếu ăn không được thì mình thà đạp đổ chứ nhất định không giao cậu cho hắn ta – Jin Hyuk gầm lên, ánh mắt long lên như một ngọn lửa.

Một chiếc xe từ đâu lao tới, bóp còi kêu Jin Hyuk. Thì ra nhân lúc mọi người tập trung chú ý về phía Jin Hyuk và Yoon Ha thì tên đại ca và lão Béo đã lẻn lên xe. Jin Hyuk cũng từ từ kéo Yoon Ha đến đó. Jung Kook định lao ra nhưng bị Jimin giữ lại. Jin Hyuk đẩy cô vào trong xe cho gã đại ca và lão Béo khống chế. Quay sang nhìn Tae Hyung nói :

- Có giỏi thì đuổi theo bọn tao .

Nói rồi một nụ cười hiểm ác hiện lên trên môi cậu ta, chiếc xe lao đi nhanh chóng. Kim Tae Hyung và mọi người lạo vào xe đuổi theo. Để mặc bọn đàn em của Suga ở lại xử lí mấy tên còn lại.

Vẫn là một màn đêm buông, dường như những cuộc rượt đuổi đều diễn ra trong màn đêm. Đêm tối tĩnh lặng, bóng người thưa dần chỉ còn lại những con đường trống trải với ánh đèn đường và những cơn gió thổi lạnh ngắt.

Tốc độ của chiếc Volvo màu trắng khá nhanh nhưng chiếc xe của Tae Hyung dễ dàng bắt kịp bởi lẽ người lái không phải là một tay đua có hạng. Nhưng mà bọn chúng dường như khôn có hứng thú đua xe lúc này bởi vì chúng chạy lòng vòng dẫn xe Tae Hyung đuổi theo đến một nơi vắng vẻ khác rồi dừng lại.

Trước khi xuống xe, tên đại ca quay đầu nhìn lại chiếc xe màu xám bạc của Tae Hyung khẽ mĩm cười. Hắn ta và lão Béo bước xuống nhưng không hề thấy Yoon Ha bước xuống theo. Trái tim Tae Hyung quặn thắt lại, gương mặt tái xanh sợ hãi. Cậu vội vàng xuống xe. Nhưng ngay sau đó nhận ra Yoon Ha đang dựa đầu vào vai Jin Hyuk, đôi mắt nhắm nghiền. Thì ra trong xe, cô đã kháng cự, vì bất đắc dĩ, cô bị Jin Hyuk đánh ngất đi.

Bốn người vừa xuống khỏi xe, nhìn chằm chằm vào tên đại ca, sắc mặt lạnh lùng. Tên đại ca nở nụ cười nhìn bốn người họ nói :

- Chào mừng các người đến cái bẫy của ta.

Hắn vừa nói xong thì một đám đàn em tiến vào bao vây bốn người bọn họ.

- Không ngờ bọn tao lại giăng cái bẫy này đúng không ? – Lão Béo cười nham hiểm nói.

- Chỗ này mới đúng là mồ chôn xác của mấy thằng bây – Tên đại ca đắc chí cười vang – Chỗ lúc nãy chỉ là nơi tiêu hao sức lực của tụi bây.

Lần này đúng là khó khăn hơn những lần trước, bởi vì những tên trước mặt bốn người bọn họ đều là những tên bặm trợn đáng sợ. Tướng tá dữ dằn, ánh mắt gườm gườm đáng sợ, xem ra bọn này không hoàn toàn là những tay gà mờ như những tên đàn em lúc nãy chỉ biết liều mạng lao vào chỗ chết. Mấy tên này dường như được tuyển chọn chỉ để phục vụ cho kế hoạch trả thù của mấy tên này.

Tên đại ca quay người kéo tuột Yoon Ha đang ngất khỏi tay Jin Hyuk khiến cô té oạch xuống đất một cách đáng thương, nhìn Tae Hyung cười nói :

- Nếu mày qua được ải lần này thì tao sẽ trả con nhỏ này cho mày.

Không chỉ có Kim Tae Hyung mà ba người còn lại cũng gầm lên đầy giận dữ. Ngay cả Jin Hyuk cũng vô cùng tức giận khi thấy tên đại ca đối xử tàn bạo với Yoon Ha như thế. Nhưng tên này vẫn chẳng coi sắc mặt của mấy người bọn họ ra gì, hắn thò tay vào thắt lưng lấy ra một cái vật cứng màu đen có nòng, hắn cười khẩy rồi chỉa cây súng nhắm vào đầu Han Yoon Ha còn đang hôn mê nằm bệch dưới đất lên cò. Tất cả mọi người đều tái xanh mặt mày, ngay cả lão béo.

- Quy tắc giang hồ, chỉ cần tụi bây có thể bình an vượt qua ba cửa ải cửa tao trong thời gian quy định. Tao sẽ thả nó ra, còn nếu không thì cứ để nó đi gặp diêm vương.

Nhìn mọi người không lên tiếng, tên đại ca hất mặt hỏi :

- Sao hả, chấp nhận không ?

- Được, tao chấp nhận. Nếu bọn tao thắng, lập tức thả cô ấy ra – Kim Tae Hyung lập tức nhận lời, ánh mắt đau xót nhìn Yoon Ha.

- Tốt ! Vậy thì cuộc chơi bắt đầu. Đích đến là con sông trước mặt. Tae Hyung nếu trong vòng một tiếng đồng hồ mà mày không đến được đó thì cứ tìm người xuống sông vớt xác con nhỏ này.

Nói rồi tên đại ca lôi Yoon Ha đặt lên xe. Rồi hắn và lão béo cũng vào theo, chiếc xe lập tức lao đi. Tae Hyung muốn chạy đến chặn lại nhưng bọn đàn em đã bao vây chặt kín.

- Tốc chiến tốc thắng – Suga thì thầm bên tai.

Tae Hyung, Jimin, Jung Kook không hẹn mà cùng gật đầu, rồi nhanh chóng lao ra. Mấy tên chặn đường này hóa ra cũng chỉ là những tên có sức trâu chứ chẳng hề ghê gớm lắm, ấy vậy mà lại tốn khá nhiều thời gian. Khi những tên lần lượt lần lượt bị hạ đo ván chỉ còn lại vài tên cũng đã thấm đòn. Min Suga thấy thế mới nói :

- Ba cậu đi trước đi, để mấy tên này cho anh, lát nữa anh sẽ đuổi theo mấy đứa.

Cả ba người nhanh chóng rời khỏi trận chiến định chạy đến xe thì bị chặn lại bởi một người từ nãy giờ vẫn âm thầm đứng ngoài quan sát.

Jung Kook nhìn người đó gườm gườm nói :

- Xem ra, món nợ của chúng ta đã đến lúc giải quyết rồi.

Nói xong, Jeon Jung Kook quay người bảo Jimin và Tae Hyung :

- Hai anh đi trước đi, tên này để em xử lí.

- Giao cho cậu – Park Jimin vỗ vai Jung Kook cảm ơn.

Nói rồi cậu cùng Tae Hyung gấp gáp vào xe chạy đi, thời gian không cho phép họ chần chừ. Hai chàng trai hai cùng một tâm sự, cùng yêu một cô gái, lại là bạn thân của nhau nhưng giữa họ không có bất kỳ một tranh chấp gì mà hiện giờ họ đều một lòng một dạ giải thoát cho người mà bản thân yêu thương nhất.

Mỗi phút mỗi giây trôi qua đối với họ đều đáng sợ, bởi vì mỗi giây trôi qua cũng đồng nghĩa với tính mạng của Yoon Ha đang gặp nguy. Cả hai đều nhận ra tên đại ca là một tên thù hằn ghê gớm, hắn bất chấp tất cả để trả thù, hắn tuyệt đối sẽ không đối xử tử tế với Yoon Ha.

- Haiz ! Lần này thì mày lộ bộ mặt thật ra rồi, tao còn tưởng mày sẽ tiếp tục giả làm người tốt mãi mãi chứ - Jung Kook mỉa mai nhìn Jin Hyuk nói.

- Vậy thì sao nào, chỉ có mình mày nói, họ sẽ tin ai, tin tao hay tin mày. Ai sẽ tin vào một thằng như mày nói chứ - Jin Hyuk khừ mũi châm biếm.

- Có thời tao tưởng chúng ta mãi mãi là bạn thân – Jung Kook cảm thấy nuối tiếc.

- Chỉ có mày nghĩ như vậy mà thôi. Tao chưa từng coi mày là bạn, mày chỉ đáng bị tao lợi dụng – Jin Hyuk cười cợt nói.

- Thằng khốn !

Jeon Jung Kook tức giận lao tới, Jin Hyuk cũng đã sẵn sàng ghênh chiến. Cả hai lao vào nhau như hai con sư tử đực cùng tranh một giang sơn, kẻ mạnh sẽ làm chủ rừng xanh. Bình thường có thể nói cả hai ngang tài ngang sức, ai trụ được lâu thì người đó thắng.

Jung Kook bị trúng đòn trước, một cú đá thật mạnh của Jin Hyuk nhắm ngay bụng cậu, cậu hự lên một tiếng rồi loạng choạng lùi lại sau. Sau khi lấy lại cân bằng thì Jung Kook bắt đầu trả đòn và lần này Jin Hyuk bị dính một đấm vào mặt thật mạnh đến độ mái tóc cũng lắc lư theo gương mặt bị biến dạng, khóe miệng đã tuông ra máu.

Cả hai lao vào đánh nhau đến độ điên cuồng, những hình ảnh khi cả hai còn thân thiết hiện lên trong đầu. Những nụ cười sảng khoái khi cùng nhau phá phách, những cú khoác vai đầy tình anh em.

Mồ hôi nhễ nhãi trên mặt họ, thấm ướt hết lưng áo. Nhưng không ngăn được hai người họ dừng lại. Tình bạn và sự phản bội đến hôm nay cần kết thúc tất cả.

Jung Kook bắt đầu yếu sức hơn bởi lẻ cậu cũng đã quá phí sức trong trận đánh trước. Cậu bị dính đòn của Jin Hyuk nhiều hơn và khả năng ra đòn của cậu thiếu chính xác và rất chậm chạp.

Khi cả hai tách nhau ra cùng cúi người xuống, tay chống đầu gối thở dốc, rồi đưa mắt nhìn nhau, những ký ức xưa cũ lại hiện về. Hình ảnh Ji Jin Hyuk và Jeon Jung Kook cùng nhau thi chạy, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau chơi bóng rổ... Những khi giận nhau cũng lao vào nhau đánh một trận tơi bời rồi nằm dài trên thảm cỏ cười hahaha... sau đó khoác vai nhau về nhà.

Jung Kook đứng thẳng người dậy nhìn Jin Hyuk nói :

- Tiếp tục đi.

Thì một mũi dao lao tới bên sườn cậu. Một tên đã bị cậu đánh gục bắt đầu tỉnh lại nắm lấy con dạo ngay bên tai siết chặt, quyết trả thù. Jung Kook nhìn thấy sắc mặt Jin Hyuk thay đổi, môi cậu ta mấp máy , ánh mắt nhìn về hướng khác , quay mặt nhìn lại thì thấy một người cầm dao lao về phía mình. Sững cả người, Jung Kook không kịp né tránh chỉ đứng yên bất động chờ mũi dao đến thì một bàn tay hất cậu văng ra khỏi chổ đứng té ạch xuống đất.

Rồi cậu nghe một tiếng hự rất lớn vang lên, vẫn còn chưa hết kinh hãi cậu quay đầu lại nhìn thì thấy mũi dao đã đâm vào phần bụng của Jin Hyuk. Máu từ nới đó phun ra rất nhiều, Jin Hyuk từ từ ngã xuống đất. Tên đã đâm cậu còn đang bàng hoàng không hiểu tại sao cậu lại lao ra hứng chịu mũi dao này thì Suga đã xông tới đá cho hắn một cú ngạ xuống đất, rồi thuận đà tiếp tực đánh cho hả cơn giận.

Jung Kook kinh hoàng gọi tên Jin Hyuk một cách yếu ớt, lúc này đây cậu nhận ra tình bạn giữa cậu và Jin Hyuk chưa bao giờ nguội. Cậu vẫn xem Jin Hyuk là người bạn tốt nhất của mình.

- Jin Hyuk ! Ji Jin Hyuk ! Cậu sao rồi, trả lời mình đi.

Jung Kook nâng người Jin Hyuk lên, những giọt nước mắt từ trong đôi mắt rơi trên gương mặt trẻ con của cậu rồi rơi xuống người Jin Hyuk.

Môi Jin Hyuk đã bắt đầu tái nhợt, cậu nhìn Jung Kook thều thào:

- Mình thật sự xin lỗi cậu, mình đã muốn xin lỗi cậu từ lâu rồi. Mình không cố ý, chỉ là mình vô tình nói ra. Cậu hãy tin mình. Mình luôn xem cậu là bạn tốt nhất của mình.

Jeon Jung Kook nước mắt lưng tròng nắm chặt tay Jin Hyuk nói :

- Mình tin cậu. Cậu mãi mãi là người bạn tốt nhất của mình. Cậu sẽ không sao đâu, mình lập tức đưa cậu đến bệnh viện.

Jung Kook định nâng người Jin Hyuk lên nhưng bị cậu giữ lại :

- Mình chết là đáng tội, cậu hãy mau đi cứu Yoon Ha đi. Nói với cô ấy là mình xin lỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz