Vi Yeu Ma Den
Yoon Ha vô ý máng vào một cặp ở phía trước. Cô lảo đảo ngã xuống đất, khi cô vừa lồm cồm ngồi dậy thì có tiếng cười ghê rợn hơi quen vang lên phía sau cô. Han Yoon Ha vẫn chưa nhận ra được giọng nói đó vì cô vẫn còn choáng voáng cả người vẫn chưa thể nào đứng thẳng dậy thì một cánh tay to béo đỡ lấy cô.- Người đẹp, không sao chứ, uống say rồi à, có cần anh giúp không – Giọng nói của gã nghe bỡn cợt vô cùng.Yoon Ha vội hất bàn tay nham nhở đang đặt trên người cô ra, quay lại nhìn vào mặt của kẻ đáng ghét kia. Xong rồi cô hừ nhẹ:- Là ông à.- Là tôi thì sao nào? – Oh Se Hun vừa cười nham nhở vừa ôm chặt một người đẹp ở bên cạnh mình.Yoon Ha không thèm trả lời, cô khinh bỉ nhìn ông ta rồi quay đầu bỏ đi. Nhưng ...- Sao vậy, bạn trai giàu có của cô đã bỏ đi rồi à. Yoon Ha nghe ông ta nhắc đến Tae Hyung thì khựng bước nhưng sau đó tiếp tục bỏ đi. Nhưng Giám đốc Oh đã đuổi theo cô nắm lấy tay cô nham nhở nói:- Thằng đó bỏ em thì còn anh đây. Chỉ cần em ngoan ngoãn phục vụ anh thì anh sẽ cho em những gì em cần. Em muốn gì cũng được, anh sẽ cho em tất cả. Sao hả.- Bốp ...Han Yoon Ha đã quay lại tát một cái thật mạnh vào mặt lão dê già này. Cô tức giận nhìn gã mắng:- Đừng có để bàn tay ghê tởm của ông lên trên người tôi.Lão béo bị Yoon Ha tát một cái thì tức giận vô cùng, lão buông người đẹp bên cạnh mình ra. Bước đến bên cạnh cô nhếch môi khinh bỉ:- Cô tưởng cô là ai. Cô tưởng cô có giá lắm à. Cô chẳng qua là một món hàng, bị cái tên công tử kia chơi chán chê rồi bỏ. Tôi đây chỉ là thấy cô có chút nhan sắc mới muốn chiếu cố đến cô. Đừng có mà không biết điều như thế.Han Yoon Ha tức giận nhìn hắn ta bằng ánh mắt đỏ rực trợn lên, môi mím lại như muốn ăn tươi nuốt sống lão ta:- Đồ dê già, mau cút đi cho tôi.- Cô ... - Oh Se Hun tức giận tím mặt trừng mắt nhìn Yoon Ha – Đúng là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt à. Nói xong lão xấn tới kéo tay cô lôi đi, nhưng cô đã vùng ra:- Buông tôi ra, nếu không tôi la lên đó. Nói cho ông biết, thà là tôi trao thân cho một tên cùi hủi còn hơn là bán thân cho một lão già khốn khiếp như ông.Giám đốc Oh tái mặt, nhất là khi có một người đẹp đang đứng đó trố mắt nhìn hắn. Tuy cô ta không tỏ ý gì nhưng hắn vẫn cảm thấy nhục khi bị Yoon Ha nói thế. Mà một kẻ vô liêm sỉ như hắn ta có thể mất mặt trước người quyền thế hơn mình nhưng tuyệt đối không muốn mất mặt trước những cô gái dưới ta mình.Để lấy lại danh dự của mình, lão ta muốn trừng phạt kẻ đã sỉ nhục mình để gỡ gạc lại danh dự. Lão đưa tay lên định đánh Yoon Ha thì một bàn tay đã nhanh chóng chụp lấy tay gã và bẻ ngoặt ra phía sau lưng. Lão béo bị đau la lên một tiếng.- Á ....Lão muốn vùng ra và nhìn ra sau xem kẻ nào đã cản trở lão nhưng cánh tay kia cứng cáp khỏe mạnh làm cho lão ta càng vùng quẫy càng đau đớn nhiều hơn. Han Yoon Ha cũng nhìn lại người đã cứu mình. Đó là gương mặt quen thuộc với chiếc kính đen to che tới mũi, mái tóc lòa xòa phủ xuống che luôn một phần mắt kính. Vẫn là cái áo khoát da mà đen và chiếc đàn ghi ta sau lưng. Gương mặt đó nhìn cô đầy lo lắng hỏi:- Em không sao chứ?- Em không sao – Yoon Ha lắc đầu cười yếu ớt nói, sau đó nhìn mặt giám đốc Oh đang nhăn nhó đến buồn cười, cô nói với Yeon Jun – Thả lão ta ra đi.Choi Yeon Jun miễn cưỡng thả lão ta ra, sẵn tay cậu đẩy cho lão một cái chút nhũi về phía cô tình nhân đang xanh xao sợ hãi của lão, nhếch môi lớn tiếng cảnh cáo :- Cút! Sau này ông còn đến làm phiền cô ấy thì đừng trách tôi.Oh Se Hun tức lắm nhưng chẳng thể làm gì được, lão tức giận nhổ xuống đất một bãi nước bọt rồi kéo tay cô tình nhân bỏ đi.Yoon Ha nhìn giám đốc Oh bỏ đi rồi quay sang ngượng cười với Yeon Jun nói:- Cám ơn anh. Cậu không nói gì chỉ nắm tay kéo cô đi rồi nói:- Anh đưa em về.- Em không muốn về - Han Yoon Ha lắc đầu nói, cô kìm bước chân lại, không muốn bị Yeon Jun kéo đi.Yeon Jun nhìn sững cô một chút, rồi buông tay ra ảo não nói:- Vậy em phải cẩn thận một chút. Sau này đừng uống rượu nữa, con gái ra đường đêm khuya lại say xỉn dễ bị người ta sàm sỡ lắm.Nói rồi luyến tiếc nhìn Yoon Ha một cái rồi quay lưng bỏ đi. Nhưng cô đã ôm lấy eo cậu từ phía sau nức nở nói:- Đừng đi. Anh đừng đi, ở lại đây với em thêm một chút có được không.Cả người Yeon Jun cứng lại, nghe sóng trào trong tim, cậu vội vàng gỡ vòng tay của Yoon Ha ra, sợ rằng nếu cứ tiếp tục như thế cậu sẽ không thể nào từ bỏ được.- Anh xin lỗi, anh không thể.Bàn tay Yoon Ha bị gỡ ra bỗng cảm thấy hút hẫng đáng tiếc và đau buồn. Cô không nói gì chỉ im lặng nhìn theo thân hình đang đứng im trước mặt mình, môi run run muốn nói điều gì đó.Yeon Jun thở dài tiếp tục bước đi thì cô lại lên tiếng cầu xin:- Chỉ một chút thôi. Hôm nay là sinh nhật em, em...em không muốn một mình cô đơn trong ngày sinh nhật của mình. Là sinh nhật lần thứ 20 của em.Yeon Jun ngạc nhiên quay lưng lại nhìn thì bắt gặp ánh mắt cô đơn tuyệt vọng đầy đau buồn của cô. Một chút quyết tâm còn sót lại của cậu cũng vỡ tan ra, trong lòng chỉ còn cảm giác muốn ôm chặt lấy cô. Cậu chạy đến ôm chặt lấy Yoon Ha, để cô tựa vào ngực mình. Vuốt mái tóc dài của cô thở dài nói:- Em thật là ngốc.Cô cứ thế khóc nức nở trong vòng tay của Yeon Jun. Trút hết những đau khổ dằn vặt mà mấy ngày nay cô đã chịu đựng. Yoon Ha cảm thấy lồng ngực kia rất ấm áp, rất bình yên, chỉ cần gặp cậu thì lòng cô cảm thấy rất thanh thản. Mọi gánh nặng trong lòng đều có thể bỏ xuống. Có lẻ vì cậu luôn đem lại nụ cười cho cô.Lúc này Yoon Ha mới hiểu tại sao năm xưa mẹ cô lại ngã vào vòng tay của bác Kim – ba Tae Hyung, bất chấp việc bác ấy đã có gia đình, bất chấp việc mình sẽ chở thành người thứ ba phá hoại gia đình người khác. Bởi vì lúc đó bà cũng vô cùng tuyệt vọng, vô cùng khổ đau và mệt mỏi, cho nên bà cần vòng tay ấy. Cần một người làm điểm tựa vững chắc cho bà dựa vào, cần một người sưởi ấm trái tim đang lạnh giá của bà.Yoon Ha lúc đó tuy không trách mẹ nhưng cô cũng giận bà đã quên ba cô. Nhưng giờ đây, cô cũng hiểu được cảm giác của bà lúc đó. Một người phụ nữ dù mạnh mẽ tới đâu thì cũng có lúc họ thấy cô đơn mệt mỏi cần một bờ vai để nương tựa.Trên sân thượng của một căn biệt thự phía ngoại ô thành phố, Yeon Jun và Yoon Ha cùng ngồi sát bên cạnh nhau ngắm nhìn những vì sao trên trời. Bầu trời sao rất sáng, rất đẹp nhưng lại không làm cô cảm thấy thích thú, bởi vì trong tâm tưởng của cô, chỉ có bầu trời ở căn nhà cũ của cô mới là đẹp nhất.Những ký ức của Yoon Ha lại chập chờn trong tâm tưởng cô.Lúc cô cùng bé Yoon Mi ở lại nhà Tae Hyung, cô phải ngủ với bé. Cô lo bé thức dậy mà không thấy cô thì sẽ sợ. Cho nên Yoon Ha và Tae Hyung đến giờ ngủ là ai về phòng người ấy.Sau đó, có bà Seol đến ở chung. Tae Hyung và Yoon Ha cứ như hai người xa lạ, chỉ có ánh mắt là có thể truyền đến nhau, chứ trước mặt bà Seol cả hai không dám có bất cứ cử chỉ thân mật nào cả. Yoon Ha có thể khống chế bản thân mình nhưng Tae Hyung thì không. Cậu muốn được ôm lấy cô, hôn lên mái tóc thơm mùi hương thoảng thoảng của cô. Nhưng mà sự có mặt của bà Seol làm cậu phải kìm nén. Có một hôm, cậu gõ cửa phòng của ba mẹ con họ. Yoon Ha ra mở cửa, Tae Hyung nhìn cô đầy yêu thương cầu khẩn, giọng khàn đặc nói:- Chúng ta lên sân thượng đi.Cô lo sợ nhìn mẹ và bé đang ngủ say, e dè hỏi lại :- Để làm gì.- Ngắm sao – Kim Tae Hyung đáp gỏn lọn như thế rồi nắm tay Yoon Ha kéo ra ngoài nhẹ tay đóng cửa rồi kéo cô cùng lên sân thượng. Vừa lên sân thượng Tae Hyung đã bày tỏ nỗi khao khát trong lòng mình. Cậu ôm lấy cô thật chặt rồi áp môi mình lên môi cô một cách cuồng nhiệt trút hết những nỗi mong nhớ trong mấy ngày qua.Sau đó hai người ngồi tực vào nhau cùng ngắm các vì sao trên bầu trời.- Lúc nhỏ, em thường đòi ba hái sao cho em – Yoon Ha thì thầm – Ba liền bảo, ngày mai ba sẽ hái cho em. Sau đó, ba mua rất nhiều những ngôi sao phát sáng dán đầy trong phòng cho em. Bây giờ thì không còn nữa rồi, em nghĩ lúc sửa nhà người ta đã tháo ra hết.Sau đó cô nghĩ đến những truyện tình kinh điển khi hai người yêu nhau cùng ngắm sao. Cô gái sẽ đòi người yêu hái sao trên trời cho mình và chàng trai nói :" Anh sẽ vì em hái một giỏ đầy những ngôi sao sáng để em ngắm nhìn chúng mỗi khi ngủ"Cô quay sang nhìn Tae Hyung cười lém lỉnh hỏi:- Nếu bây giờ em muốn anh hái một vì sao trên trời cho em ngắm nhìn thì sao.Tae Hyung nghe xong quay lại nhìn cô cười bí hiểm rồi kéo cô ôm thật chặt vào lòng mình nhưng không trả lời. Yoon Ha tất nhiên muốn nghe câu trả lời dù rằng cô biết Tae Hyung cũng sẽ nói như các chàng trai kia, nhưng con gái vốn dĩ thích nghe những lời ngọt ngào như thế mặc dù rằng mãi mãi chẳng ai có thể vì người con gái mình yêu hái những vì sao ấy muốn. Cô nhéo vào eo cậu một cái, nghiến răng nói:- Mau nói đi, anh chịu hái hay là không hả.Kim Tae Hyung trân mình chịu cái nhéo của cô rồi cười nói:- Cần gì phải hái, nếu em muốn ngắm nhìn sao trên trời thì chi bằng ngắm nhìn anh đây này. Bởi vì anh là ngôi sao của em, anh còn sáng và đẹp hơn những vì sao trên kia cộng lại ấy.Nghe một câu trả lời thật khác với mong đợi nhưng lại khiến trái tim Yoon Ha cảm thấy ấm áp hơn gấp trăm lần. Đúng là so với câu trả lời không bao giờ thành sự thật thì câu trả lời của Tae Hyung lại chân thật vô cùng. Anh đúng là ngôi sao sáng của lòng cô.Tuy vậy cô vẫn lườm cậu một cái rồi trề môi nói:- Tự tin thấy ớn.Nhưng Tae Hyung đã nhanh chóng chiếm lấy đôi môi đang cong ra của cô khiến nó chìm trong biển lửa tình yêu.Vậy là lâu lâu hai người lén lút gặp nhau trên sân thượng ngỡ rằng không ai biết cho đến một hôm bà Seol chuẩn bị đi thăm một người bạn nói:- Mẹ đi thăm bạn, chắc tối sẽ ngủ lại nhà thím ấy. Hai đứa cứ ở trong nhà ngắm sao đừng lên sân thượng nữa kẻo bị bệnh.Khi bà nói xong câu đó thì Yoon Ha và Tae ahyung đỏ hết cả mặt xấu hổ, còn bà nhìn cả hai người cười trêu.- Yoon Ha! Em không sao chứ?Tiếng gọi làm cô thoát khỏi hồi ức của mình, cô quay sang Yeon Jun ngượng ngập cười.- Em không sao.Cả hai lại im lặng cùng nhau ngắm nhìn những vì sao lung linh trên bầu trời đầy thơ mộng kia. Lát sau cô quay sang Yeon Jun hỏi:- Nếu như cô gái anh yêu bảo anh hái sao trên trời xuống cho cô ta thì anh sẽ trả lời thế nào. Cậu không quay lại nhìn Yoon Ha, cậu tiếp tục ngắm những vì sao trên trời sau đó trả lời:- Anh là người rất thật tế. Anh sẽ trả lời thẳng với cô ấy là anh không thể. Nhưng nếu cô ấy thích thì anh có thể xây một căn phòng đầy sao cho cô ấy ngắm nhìn thỏa thích, hoặc anh sẽ cùng cô ấy ngày ngày ngắm sao trên trời.Yoon Ha gật đầu tỏ ý hiểu. Nhưng cậu lại nói tiếp:- Nhưng nếu thực tế có thể hái những vì sao trên trời kia xuống thì dù có phải vào dầu sôi lửa bỏng, anh cũng tình nguyện vì người con gái mình yêu mà nhảy vào để có thể hái những vì sao trên trời kia xuống cho cô ấy.Những câu nói chân thật luôn có thể làm cảm động lòng người, nhất là những cô gái. Yoon Ha cảm thấy rất xúc động trước một Choi Yeon Jun thẳng thắn như thế. Nhưng sau đó cô cười trêu cậu.- Hy vọng anh còn có thể sống sót sau khi nhảy vào dầu sôi lửa bỏng nếu không cô gái đó sẽ mồ côi mất.Yeon Jun cũng bật cười trước sự trêu chọc của cô. Cô cũng cười lớn rồi vô tình quay sang nhìn cậu, nụ cười trên môi dần biến mất khi cô chăm chú nhìn nữa bên mặt của Yeon Jun. Gương mặt cậu có gì đó rất quen. Cậu có cái mũi rất cao và thẳng, đôi môi đầy đặn đầy quyến rũ. Chỉ là cậu đem một cái mắt kính cỗ lỗ sĩ và có mái tóc trông rất rối phủ che cả cặp kính làm người ta nhìn cậu trông giống một thằng ngố vậy. Cả gương mặt cậu bị che dấu dưới mái tóc và cặp mắt kính kia.Yoon Ha bỗng đưa tay muốn kéo cái mắt kính của Yeon Jun xuống, nhưng đã bị cậu giữ lại. Gương mặt cậu có vẻ hơi hốt hoảng. Cô ngây người nhìn Yeon Jun.Choi Yeon Jun nhìn thấy biểu hiện trên gương mặt của Yoon Ha, cậu vội vàng cười lấp liếm:- Em có biết là đôi mắt kính này chính là sự tự tin của anh hay không hả. Nếu em lấy xuống thì anh sẽ không còn tự tin nữa.Nhưng vẫn bắt gặp cái nhìn chăm chú của Yoon Ha, cậu bèn thở dài nói:- Thôi được rồi, anh đành thú nhận với em vậy. Thật ra mắt anh vốn bị lé. Chứ em nhìn xem, anh đường đường là một thằng con trai mình cao tám thước, vai u thịt bắp thế này – Cậu vừa nói vừa làm động tác gồng người – Mũi miệng đều được cả thì phải có khối cô theo đuổi mới đúng chứ. Nhưng mà, ai cũng vừa nhìn cặp mắt anh khi tháo mắt kính xuống thì đều bỏ chạy . Riết rồi anh không dám tháo mắt kính xuống nữa. Em làm ơn để cho anh chút ấn tượng phong độ được không?
Các bé có vẻ thích ngọt nhỉ? Tiếp tục chọn nam chính truyện kế cho mình đi nàoo
Kim Tae Hyung ( BTS )Oh Se Hun ( EXO )Choi Yeon Jun ( TXT )
Các bé có vẻ thích ngọt nhỉ? Tiếp tục chọn nam chính truyện kế cho mình đi nàoo
Kim Tae Hyung ( BTS )Oh Se Hun ( EXO )Choi Yeon Jun ( TXT )
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz