ZingTruyen.Xyz

Vegaspete Abo Nhu Moi Thu Van Luon Nhu Vay

Vegas không thể ngừng tự hỏi.

Hắn đã từng thấy rất nhiều Omega, thấy cách họ run rẩy dưới những cái chạm của hắn. Hắn đã nuốt chửng sự khao khát của họ và tận hưởng sự đê mê của riêng mình, nếm thử sự ngọt ngào và thuần phục. Nhưng hắn chưa từng thấy ai như Pete.

Đầy kiên cường và thách thức, giống như một Alpha cứng đầu hơn là một Omega đang trong kỳ phát tình.

Vậy nên, hắn đang tự hỏi khi đứng trước bồn tắm.

Nếm thử. Hắn chỉ muốn nếm thử.

Rất dễ dàng để kéo quần xuống khỏi hai chân của Pete và tách đùi non của em sang hai bên. Hắn kê khủy tay lên bồn tắm gốm sứ, cố gắng đứng vững. Hắn hít vào hương thơm cuốn hút đó, để nó nhấn chìm hắn như một cơn sóng. Hắn cũng mát xa đùi trong trắng nõn. Một đôi mắt đang sợ hãi nhìn hắn.

Oh, Omega của hắn chắc đã tỉnh dậy vì sự trêu chọc.

Hắn thấy Pete kháng cự, chân run rẩy khi hắn chạm vào em. Em vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, sự chống cự yếu đuối khiến hắn không cảm nhận được gì ngoài bàn tay nhỏ bé đang cố đẩy hắn ra. Tuy nhiên, nó không thể ngăn hắn nhìn xuống lỗ nhỏ ẩm ướt.

Đáng yêu. Hai mép bên hồng ửng lên trước cái nhìn của Alpha. Đáng yêu, giống em.

Hắn lấy tay nhẹ nhàng sờ hai bên của lỗ nhỏ, sự ẩm ướt lấp lánh. Hắn nghe thấy một tiếng nức nở.

"Đừng."

Hắn nhìn lên, nhìn vào đôi mắt đang đong đầy nước mắt và khuôn mặt nhăn nhó như thể Pete đã ngửi thấy một mùi gì đó rất khó chịu. Hắn mỉm cười.

"Không sao đâu. Là anh đây."

Rồi hắn tiến lên phía trước, ngón tay tách ra lỗ nhỏ và liếm. Mùi vị của Omega đối với hắn như là một thiên đường, một sự ngọt ngào khác hẳn mà hắn chưa từng được nếm thử ở những Omega khác. Hắn nhanh chóng tách rộng lỗ nhỏ, đẩy đầu lưỡi vào bên trong vách tưởng ẩm ướt. 

Hắn giữ lấy hai đùi, đặt chúng lên vai khi đẩy lưỡi cố gắng vào sâu trong. Đôi chân của em đang run rẩy, lỗ nhỏ của em đang thít chặt lưỡi hắn, nóng rực.

Hắn rên rỉ khi thứ nước ngọt ngào của em tràn ngập khoang miệng hắn, hắn nuốt hết nó như một đứa trẻ đang bú sữa mẹ. Pete run rẩy và hắn gầm gừ vào lỗ nhỏ của em, như một tên khốn. Những ngón tay bám vào tóc hắn, và hắn cho phép điều đó.

Hắn đang đê mê, đê mê trong lỗ nhỏ tiêu hồn, đê mê với hương vị của Pete, đê mê với cặp đùi trắng nõn đang quấn quanh đầu hắn. Hắn muốn bế Pete ra khỏi bồn tắm chật hẹp này, muốn đè em xuống bàn và chịch em một cách mạnh bạo, mạnh bạo đến mức em sẽ chỉ nằm trên giường cả ngày dài, và hắn sẽ lấp đầy em với dương vật to lớn của mình, và bắn đến lúc bụng em phình to vì hắn.

Con mẹ nó, hắn muốn.

Hắn muốn.

Nhưng hắn rời khỏi đó.

Hắn cười rung người vì hắn nhận ra mình đang run rẩy, cơ thể hắn sắp phát điên. Quẹt đi vệt nước còn dính ở mặt và môi hắn, hắn trèo ra khỏi bồn tắm. Hắn suýt thì để sợi dây lý trí trượt ra khỏi bàn tay hắn, chỉ bởi vì hắn nếm mùi vị của Omega.

Hắn cười.

Hắn nhìn xuống Pete. Hắn tự hỏi vật nhỏ xinh đẹp này sẽ thế nào sau khi hắn chịch em.

Chân mở rộng sang hai bên, áo bị kéo lên, lỗ nhỏ hồng hào ướt đẫm nước, Pete thở hổn hển, mắt nai mơ màng. Có điều gì đó khiến hắn cúi xuống, bóp lấy khuôn mặt ửng hồng trong khi hôn nhẹ lên đôi môi hồng của em. Mắt em hoảng hốt trước sự đụng chạm đó, và Vegas cảm thấy trái tim của mình lỡ mất một nhịp. 

Hắn rời khỏi đó.

Khi hắn đóng cửa, hắn nghĩ về Pete. Nghĩ cách cơ thể em run rẩy trước những cái chạm của hắn, nghĩ về cách lỗ nhỏ của em mở rộng vì lưỡi của hắn. Hắn nghĩ về sự chật hẹp của Omega. Vegas sẽ đẩy thứ to lớn của hắn vào, chậm rãi, bắt em phải tiếp nhận nó. Thú vị, không phải sao?

Hắn sẽ chiếm lấy em, và hắn sẽ đánh dấu em, sẽ lấp đầy tử cung của em. Hắn sẽ có em.

Nhưng bây giờ đây, hắn phải đi tìm một chiếc khăn ẩm và một bát thức ăn cay.

---------------------

Đó là điều không tránh khỏi khi hắn phải đi họp ở ngoài thành phố, theo sự chỉ đạo của bố. Vậy nên, hắn chuẩn bị hành lý và để lại Anon, cùng một vài sự chỉ đạo nghiêm khắc về việc trông chừng em, cũng như một vài lời đe dọa về gia đình ông ta. Hắn đề cao sự nghiêm túc của ông.

Quay lại nhìn Pete đang cuộc tròn trong bồn tắm lần cuối, hắn rời đến Singapore.

Cuộc họp kéo dài cả thế kỷ, và hắn đã thấy một sự phản bội. Tên thủ lĩnh của bên cung cấp vũ khí đang cố đùn đẩy trách nhiệm về sai lầm trong khâu hàng hóa, có vẻ chúng đã ăn chặn. Hắn có thể tưởng tượng sự hân hoan của tên thủ lĩnh khi ông ta ăn chặn số tiền khủng lồ từ gia đình hắn.

Nhìn ra ngoài cửa, hắn thấy ánh đèn đêm đang tỏa sáng rực rỡ. Ánh đèn nhấp nháy trong màn đêm, sáng hơn ở Thái Lan và hàng dài những chiếc xe trên đường giống như một bộ xếp hình. Hắn nghe được tiếng xì xào của người dân về ngày của họ và sự giản đơn của cuộc sống đó khiến hắn nhớ Pete.

Nhìn tên đàn ông đang không thể ngậm lại mồm của mình, "Cảm ơn vì sự phục vụ của ông cho Thứ gia."

Đạn rời khỏi nòng, bắn xuyên qua đầu người đàn ông. Máu chảy dài trên khuôn mặt ông ta, tô điểm chiếc áo của ông với màu đỏ rực rỡ khi ông ta ngã xuống ghế. Sự ấm áp của máu khiến hắn sung sướng.

Hai vệ sĩ đứng sau hắn nhanh chóng hành động, giết chết lũ phản bội. Tiếng hét thất thanh khiến hắn nhớ về địa điểm hắn tổ chức buổi họp. Họ đã dọn sạch quán ăn, nhưng vẫn còn đầu bếp và người phục vụ. Hắn lịch sự xin lỗi ho và đứng dậy. 

"Hãy gửi tôi hóa đơn cho thiệt hại ngày hôm nay. Tôi sẽ đền bù."

Trước khi có ai đó nói gì, hắn lấy ví của mình và đi ra ngoài xe. Tên vệ sĩ mở cửa cho hắn, hắn bước vào và máu dây đầy ra ghế. Hắn không quan tâm, tâm trí hắn đang ngập tràn sự chết chóc, và mùi máu tanh tràn ngập khoang mũi của hắn.

Tuyệt vời như hương vị Omega của hắn.

Khi hắn về phòng, hắn đã nhận được điện thoại. Hắn không hề hứng thú nhưng vẫn cầm lấy để xem người gọi, bàn tay đầy máu cố gắng vuốt màn hình.

"Báo cáo đi."

Giọng Anon, "Là về cậu Pete, thưa ngài. Có vẻ cậu ấy đang vào kỳ phát tình."

Hắn hít thở sâu, nghiến răng. "Trông chừng em ấy bằng cả tính mạng của mình, tôi sẽ về đó trong ba tiếng."

Hắn kết thúc cuộc gọi trước khi Anon có thể trả lời, nhanh chóng dọn đồ và ra khỏi phòng. Hắn chạy vào xe, yêu cầu vệ sĩ xử lý nốt tình huống ở đây và hét vào mặt tài xế để cậu ta có thể đưa hắn đến sân bay nhanh nhất có thể.

Trái tim hắn sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, sự sợ hãi lấp đầy tâm trí hắn. Hắn phải ở đó. Hắn cần ngửi hương thơm của Pete, cần ôm bé con của hắn trong vòng tay của mình, cần hôn em và nuốt trọn em để em không thể gọi tên ai khác ngoài hắn. Nó khiến hắn phát điên.

Hắn cần Omega của mình.

Chiếc xe còn chưa kịp đỗ khi hắn phóng ra ngoài, chạy thẳng đến cổng VIP nơi phi cơ riêng của hắn đang chờ. Nhân viên thấy hắn và vội bảo người chuẩn bị máy bay. Một vệ sĩ đi theo hắn vào máy bay, sẵn sàng bảo vệ hắn. 

Khi hắn ngồi xuống, tay hắn run rẩy và nhỏ máu, tên vệ sĩ - Pon, đưa hắn một chiếc khăn ướt. Hắn lấy khăn lau tay, hắn cảm thấy vui mừng khi Pon không nhìn hắn, bởi hắn nghĩ hắn không chịu được bất kỳ ánh nhìn nào trong tình trạng điên cuồng này.

"Chúng ta sẽ đến Bangkok trong vài tiếng nữa, thưa ngài." 

Đặt chiếc khăn xuống, hắn dựa đầu vào ghế và chờ đợi.

-------

Lời nói của bé con đang dịch truyện này: Tôi tự sợ hãi nụ cười tà răm của mình khi dịch truyện.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz