ZingTruyen.Xyz

[Vân Duyên] [Cover] Chị ơi! Bé yêu Chị

36

chomi313

Phép thuật Winx Enchantix đã triệu hồi được bà nội về để cíu Miu òy nên đừng có khóc zới tui nữa nha 🤧🤧
Alo TuilaTyBeene nghe rõ trả lời nợ gì thì trả đi nha đừng có để mai mốt tui phốt á 🙄🙄🙄

--------------------------------
- Chị mới mua à?- Khánh Vân ngạc nhiên hỏi

- Ừ..bọn chị mua nhưng mà...đã bị phổng tay trên hết rồi.- Ngọc Châu thở dài nói

- Nếu 50-50, thì chắc chắn họ sẽ bầu lại ban quản trị thôi.- Khánh Vân buồn bã nói

- Con muốn ta giúp ko..KHÁNH VÂN.

- Ơ........BÀ....- Khánh Vân và Ngọc Châu đồng thanh, bà nội cười hiền đi đến bên giường, vuốt tóc Kim Duyên, rồi nói

- Ngạc nhiên hả..Miu con?

-.....dạ..- Khánh Vân cảm thấy thật hổ thẹn

- Haha..ta tính ở bên kia dưỡng già..nhưng nghe mẹ con kể hết mọi chuyện..ta quyết định phải về đây thôi.- Bà nội cười nói, rồi khuôn mặt bà buồn bã nói

- Đáng tiếc..ta về chậm mất..để mấy đứa phải chịu khổ rồi.

Ngọc Châu ôm chầm lấy bà nội, Khánh Vân cúi đầu, ko dám ngẩng lên, bà nội nói

- Nếu con cảm thấy có lỗi với ta..hãy làm tốt vào..và xứng đáng với tình yêu của cháu ta...được ko con?

- Dạ..

- Ta không trách con về chuyện của Kim Duyên, nhưng ta trách con..vì con đã xem thường công việc của mình..khi con ở đây..thì có cả ngàn người ngoài kia vì con mà mất việc...Kim Duyên nếu nó tỉnh dậy, ta chắc, nó cũng ko thích con làm như vậy đâu.

- Dạ, con hiểu- Khánh Vân cúi đầu nói

- Tốt, luật sư...

Khánh Vân và Ngọc Châu hết hồn khi nhìn thấy luật sư đi vào, theo sau là Hoàng Yến, ông mang theo một cái máy ghi âm, bà nội bắt đầu nói

- Tôi, chủ tịch tập đoàn dầu khí PEES, chính thức, trao toàn bộ tài sản của tôi, gồm tất cả cổ phần và đất đai cho NGUYỄN TRẦN KHÁNH VÂN, di chúc sẽ có hiệu lực từ lúc này, kể cả khi tôi chết.

Khánh Vân đứng hình ko nói được lời nào, bà nội cười nói

- Chắc con ko đuổi luôn bà lão này ra khỏi nhà sau khi ta giao hết cho con chứ hả?

-Ko...dạ, ko có, ko có đâu ạ- Khánh Vân lắc đầu lia lịa nói

- Haha..tốt..con nghe đây...bây giờ con ko phải sợ ba con nữa..đi đàm phán đi..bà Huỳnh cũng ko làm gì con được..à..bảo ba con..ta cần gặp nó..cái đứa cứng đầu này...aizzz.- Bà nội nói rồi bỏ đi, Hoàng Yến cười nói

- Đi đi..lấy lại những gì của bà chứ..hihi...tui sẽ ở lại trông chị ấy cho.

- Ừ..cám ơn bà- Khánh Vân cười rồi nhìn Kim Duyên, cô vẫn im lặng như vậy, sắc mặt cũng hồng hào hơn, Khánh Vân hít một hơi rồi đi ra cổng bệnh viện, cô bấm số gọi

- Chuẩn bị tất cả hồ sơ liên quan đến cổ phần công ty, 20 phút nữa, tôi sẽ có mặt.

Trong lúc đó, tại công ty đá quý FRIES, Vĩnh Thụy và bà Huỳnh đã triệu tập đại hội cổ đông cấp cao, ông Nguyễn cũng đã có mặt, không khí đang rất căng thẳng khi ánh mắt của các cổ đông đều hướng về phía bà Huỳnh và Vĩnh Thụy, cuộc họp còn 10 phút nữa là bắt đầu.

Cạch.....

- Cô..H'HEN NIÊ?- Hoàng Yến ngạc nhiên khi nhìn thấy H'Hen Niê đi vào, trên tay là một bó hoa đỏ thắm, H'Hen Niê mỉm cười rồi đến gần giường bệnh, nói

- Aizz...cô mới về, tính tìm Kim Duyên để giúp cô dạy mấy lớp ở trường, vậy mà..lại nghe tin như vầy...

- Dạ...- Hoàng Yến trả lời

- Xin lỗi em nhé, hôm đám cưới em cô có việc, ko về được- H'Hen Niê kéo ghế ngồi xuống

- Dạ, ko sao đâu ạ, em hiểu mà..hihi.

- Mà Khánh Vân đâu?

- Bạn ấy mới đến công ty rồi ạ- Hoàng Yến trả lời

- Ừ..cũng phải..công ty lớn như vậy rồi mà..hihi..đành ở đây chờ vậy.- H'Hen Niê đắp lại chăn cho Kim Duyên cười nói

- Cô có chuyện gì muốn nói với bạn ấy sao ạ?- Hoàng Yến hỏi

- Tất nhiên, vì cái tội để Kim Duyên xinh đẹp của cô thành ra như vầy, phải xử tội chứ- H'Hen Niê nhếch mép nói

- Èo..em sẽ méc bà xã của cô..cô đừng lén phén nha- Hoàng Yến nói

- Xì..giỡn thôi...cô có việc mà..hihi- H'Hen Niê nháy mắt, Hoàng Yến mỉm cười, hai người đều nhìn Kim Duyên, mong rằng cô sẽ mau tỉnh dậy, để Khánh Vân không còn đau thương nào nữa.

--------------

- Cuộc họp xin được phép bắt đầu- Vĩnh Thụy vừa nói, các cổ đông đều tập trung, hắn liếc qua các hàng ghế, ở chỗ của Khánh Vân, trống chỗ, hắn mỉm cười rồi nói

- Tuy hôm nay có hơi đường đột, nhưng quý vị cũng đã đến đông đủ, tôi rất vui. Như quý vị đã biết, chiếc ghế tổng giám đốc hiện giờ đang trống, mà cổ phần trong công ty lại được sắp xếp lại, nên tôi và bà Huỳnh đây, thiết nghĩ, nên bầu lại hội đồng quản trị công ty, đó là lí do chúng tôi mở cuộc họp hôm nay.

- Xin lỗi, chức vị tổng giám đốc đang được cô Khánh Vân đảm nhiệm, sao anh lại nói là trống?- Một cổ đông hỏi

- E hèm..về vấn đề này..theo tôi được biết, cô Khánh Vân đã vắng mặt hơn một tuần nay, tất cả công việc cả tuần nay, tôi đều phụ trách, hơn nữa...dự án mới ra của công ty, đã bị thâm hụt nặng nề do công ty đối tác biết được kế hoạch, là một người quản lý, việc quan trọng này cũng không giải quyết, làm công ty không những hao hụt tài chính, mà tổn hại đến danh tiếng..vậy, ko được coi là "trống" sao ạ.

- Còn vấn đề dự án mới thì biết làm sao đây?- Một cổ đông khác lại nói

- Mọi người cứ yên tâm, tuy rất khó khăn, nhưng tôi đã giải quyết ổn thỏa mọi việc, tuy rất coi trọng tài năng của cô Khánh Vân, nhưng với một người làm việc không có trách nhiệm như vậy, tôi mong mọi người hãy xem xét lại và..hiện giờ, tôi cũng đã nắm trong tay 35% cổ phần và nguồn vốn bên ngoài sẽ do bà Huỳnh đây hỗ trợ, tôi nghĩ, các vị sẽ ko còn phải lo về tương lai của công ty nữa, vì vậy, mong quý vị hãy xem xét thấu đáo, AI?...sẽ là người mang lại lợi ích cho công ty, AI?...sẽ là người mang lại lợi ích..cho chính quý vị.- Vĩnh Thụy nói xong, ngồi xuống đắc ý, bà Huỳnh bên cạnh cũng im lặng, ko nói gì, cũng ko có biểu hiện gì mà chỉ chăm chăm suy nghĩ cái gì đó.

- Chúng tôi muốn nghe ý kiến từ chủ tịch ạ?- Một cổ đông quay qua hỏi ông Nguyễn, ông Nguyễn chưa kịp nói, thì Vĩnh Thụy lại chen ngang

- Xin lỗi, hiện giờ cổ phần trong công ty, chắc mọi người cũng biết ai nhiều hơn, nên gọi ông Nguyễn đây là ngài "cựu" chủ tịch thì hơn.

- Mày......mày....- ông Nguyễn tức giận không nói thành lời, Vĩnh Thụy nhếch mép cười, "thật ra, cũng hơi tiếc con gái ông thật, nhưng bây giờ, tôi cần cho cả nhà ông khuynh gia bại sản".

- Nếu ông không còn điều gì để nói, thì chúng ta bắt đầu bỏ phiếu nhé!

- Ta thật không ngờ, mình nuôi ong tay áo- ông Nguyễn tức giận tính bỏ đi, thì từ bên ngoài đã có rất nhiều vệ sỹ bắt ông ngồi vào vị trí cũ của mình, Vĩnh Thụy cười nói

- Xin lỗi, nhưng ngài cần phải bỏ phiếu xong rồi đi cũng không muộn nhỉ?

- Mày..DÁM LÀM VẬY SAO..HẢ?????- ông Nguyễn tức giận mặt đỏ bừng

- Sao ko dám, giờ ông cũng ko có quyền hành gì, tốt nhất là ngồi xuống để khỏi phải đụng tay đụng chân, à..ông còn phải thay mặt con gái Khánh Vân của mình..mà bỏ cho tôi một phiếu nữa chứ nhỉ?- Vĩnh Thụy đắc ý nói

- THẰNG CHÓ...MÀY..hộc..hộc..

- Ông nên bình tĩnh để bắt đầu bỏ phiếu đi...ok..được rồi..chúng ta bắt đầu nhé- Vĩnh Thụy ánh mắt lạnh lùng nhìn ông Nguyễn, sau đó thùng phiếu được đưa ra, cuộc bỏ phiếu bắt đầu.

Tất cả mọi người theo thứ tự, bắt đầu tiến hành bỏ phiếu, ông Nguyễn gần như ngất lịm trước cảnh tượng trước mặt.

Khánh Vân lái xe với vận tốc ánh sáng về tới nhà, hồ sơ Mâu Thủy đưa đã đầy đủ, Khánh Vân cũng thay một bộ đồ khác, chỉnh chu hơn, đem xấp giấy tờ bà nội mới đưa, quay ngược đầu xe, tiến thẳng tới công ty, ánh mắt tràn đầy quyết tâm.

Bây giờ, 2/3 cổ đông đã tiến hành bỏ phiếu xong, Vĩnh Thụy nhìn bà Huỳnh, thấy bà cũng không nói gì, lại nhìn qua ông Nguyễn, rồi nói

- Tới lượt ông rồi đó, chủ tịch à.

- Tôi sẽ không bỏ phiếu, tôi không đồng ý chuyện này- ông Nguyễn thẳng thừng đáp, Vĩnh Thụy cười khẩy nói

- Ông tưởng ông còn là người quyết định mọi việc ở đây sao...ông hãy nghe lời chút đi..có trách thì trách con gái của ông kìa.

- MÀY....THẰNG KHỐN NẠN.

- Ô kìa...quý vị cũng nghe thấy phải không?...từ cửa miệng cao quý của ngài chủ tịch đây lại có những lời lẽ kì lạ như vậy..thật đau buồn quá- Vĩnh Thụy giả buồn nói

- MÀY..IM ĐI..TAO THẬT KHÔNG NGỜ...CÁI THỨ NHƯ MÀY...

- ÔNG IM ĐI...Nếu ông ko bỏ phiếu, tức là muốn rút khỏi công ty, ra giá đi, tôi sẽ mua lại hết cổ phần của ông.

- VẬY MÀY MUỐN BAO NHIÊU ?????

Cả dãy phòng quay người lại, ông Nguyễn cũng bất ngờ xen lẫn vui mừng, Khánh Vân lịch sự bước vào, bà Huỳnh và Vĩnh Thụy cũng hơi bất ngờ về việc này.

- TÔI..NGUYỄN TRẦN KHÁNH VÂN CÓ MẶT- Khánh Vân liếc hết một gian phòng, ai cũng cúi mặt xuống, ko dám nhìn vào mắt cô, Khánh Vân gác chân lên bàn, cười nói

- Trong thời gian tôi đi vắng...công ty có chuyện gì vui sao ạ?

Vẫn không ai dám trả lời, đến lúc này, Khánh Vân mới nhìn Vĩnh Thụy và bà Huỳnh nói

- À..có khách à..ko sao..mọi người tiếp tục đi chứ?

Vĩnh Thụy và bà Huỳnh cũng ko ngờ sức ảnh hưởng từ Khánh Vân lại lớn như vậy, khi họ chưa biết nói gì, thì thư ký riêng của Khánh Vân nói

- Thưa tổng giám đốc, đã có sự phân chia lại cổ phần, nên mọi người muốn bầu lại ban quản trị ạ.

-Ồ..

- Cô Khánh Vân, chẳng lẽ giờ cô mới nắm bắt được tình hình công ty sao?- Vĩnh Thụy đắc ý nói

- Ồ..con cáo dựa hơi con hổ, thì cũng nên đề phòng con sư tử chứ anh Vĩnh Thụy.- Khánh Vân mỉm cười nói

- Haha...ko biết giờ ai mới được coi là sư tử, cổ phần của cô chỉ xếp thứ 3 trong công ty, lại không có vốn mạnh ở bên ngoài, lấy gì đối chọi chứ.- Vĩnh Thụy nói, các cổ đông xì xầm, Khánh Vân đột nhiên quay qua ông Nguyễn nói

- Ba có thể cho con số cổ phần của ba không ạ?

Ánh mắt Khánh Vân làm ông Nguyễn cảm thấy thật có lỗi, đó là ánh mắt tin tưởng, đau thương và khẩn cầu, ông Nguyễn gật đầu nói

- Tôi xin chuyển nhượng hết cổ phần của mình cho cô Nguyễnn Trần Khánh Vân

Khánh Vân mỉm cười, cô búng tay, luật sư ngay lập tức đi vào, cô nhỏ giọng nói

- Con xin lỗi, ba có thể kí tên ngay cho con không ạ?

- Ông Nguyễn, nếu ông đồng ý chuyển nhượng cổ phần cho cô Khánh Vân, hãy kí tên vào đây và sẽ có hiệu lực ngay lập tức.

Ông Nguyễn ko chần chừ, đưa bút kí tên, Khánh Vân thở phào, cám ơn đã tin tưởng con. Vĩnh Thụy và bà Huỳnh bắt đầu lo lắng, mọi việc xảy ra quá nhanh, như đã có sự tính toán từ trước. Khánh Vân bắt đầu nói

- Tổng cộng, bây giờ tôi đã giữ 45%...tôi chính thức là người nắm quyền ở đây..tôi xin dừng ngay việc bầu chọn chủ tịch mới ở đây nhé, ai có ý kiến gì không nhỉ?- Tất cả cổ đông im lặng, ko biết nói gì, Vĩnh Thụy nhếch mép nói

- Tao cũng đã tính trước nếu trường hợp này xảy ra rồi, hiện giờ số tiền mày giữ, ko đủ để hoàn trả 35% cổ phần cho tao, nên, tao sẽ rút khỏi công ty mày, tạm biệt KHÁNH VÂN...haha

Vĩnh Thụy nói xong thì cười điên loạn, khoái trí

- HAHA...Nhưng nếu tao nói, tao sẽ hoàn trả cho mày ko thiếu một đồng, thì mày có vui ko?- Khánh Vân cười lớn, cả phòng ngạc nhiên, công ty làm gì có chứa nhiều tiền mặt để bù ra chứ, ông Nguyễn và bà Huỳnh càng hết hồn hơn, Vĩnh Thụy gần như chết đứng, hắn lắp bắp nói

- Mày đùa tao à..ở đâu mày có số tiền lớn như thế chứ?

- Mày ngạc nhiên ko?- Khánh Vân nói, lúc này Khánh Vân để một tập hồ sơ trên bàn, nói tiếp

- Giấy thừa kế..xác nhận..tôi đã chính thức là chủ tịch tập đoàn dầu khí PEES, vì vậy, anh ko cần phải lo về vấn đề tiền bạc rồi..ĐƯỢC RỒI...MỌI VIỆC SẼ VẪN NHƯ XƯA..MỌI NGƯỜI CÓ THỂ VỂ ĐƯỢC RỒI.

Cả phòng họp đều tươi cười bắt tay Khánh Vân ra về, trong phòng chỉ còn Khánh Vân, ông Nguyễn, bà Huỳnh và Vĩnh Thụy đang ngồi im như tượng, ko nhúc nhích, ánh mắt vô hồn, Khánh Vân ánh mắt sắc lạnh, nói

- Vĩnh Thụy, anh cũng nên..chuẩn bị đi gặp cảnh sát đi...

Ông Nguyễn và bà Huỳnh ngạc nhiên nhìn nhau, Taeyeon nói tiếp

- Tôi ko hạ nhục anh, là vì sẽ liên quan tới ba mẹ anh, nhưng vấn đề tuồn kế hoạch của công ty tôi ra ngoài, sau đó làm tổn hại danh tiếng của cả tôi lẫn công ty, tôi nghĩ, anh nên tự thú trước khi bị bắt đi là vừa.

- MÀY..CON CHÓ...MÀY...THÌ CÓ GÌ HƠN TAO CHỨ????- Vĩnh Thụy tức giận, lao tới, đẩy mạnh Khánh Vân vào tường. Khánh Vân vung tay đấm thẳng vào mặt Vĩnh Thụy, hắn ngã nhào xuống, Khánh Vân bay tới vừa đấm vừa khóc

- ĐÚNG...TAO KO CÓ GÌ HƠN MÀY...NHƯNG TẠI SAO....TẠI SAO MÀY LẠI LÀM HẠI KIM DUYÊN CHỨ?

Vĩnh Thụy đau đớn, đánh trả lại, miệng lầm bầm

- Thứ tao ko có mày đừng hòng có...mà tao cũng đâu làm hại cô ấy...tại cô ấy xông ra đỡ cho một kẻ như mày thôi....

Khánh Vân tức điên lên, lấy một thanh sắt gần đấy, ông Nguyễn hết hồn ôm cô lại, Vĩnh Thụy cười khẩy nói

- SAO..TÍNH GIẾT TAO SAO..LẠI ĐÂY...

- MÀY....MÀY

- KHÁNH VÂN.....CON BÌNH TĨNH LẠI..

- HAHA...TỚI GIẾT TAO MÀY CON KO DÁM..THÌ MÀY ĐÒI LÀM CÁI GÌ HẢ???????

BỐP...ÁAAAAAAAAAAAAAAA

Vĩnh Thụy run miệng, tay chân run rẩy nhìn Khánh Vân, ông Nguyễn cũng hết hồn, Khánh Vân tức giận lao tới, kề sát mũi sắt nhọn vào cổ Vĩnh Thụy, cô cười nói

- Mày tưởng tao ko dám sao....nếu Kim Duyên ko tỉnh dậy...thì mày cũng ko có cơ hội còn sống để được ở nhà đá đâu...

KENG........

Khánh Vân vứt thanh sắc xuống, nói với ông Nguyễn

- Bà cần gặp ba, giờ con phải đi giải quyết một số chuyện, con sẽ gặp ba sau, con chào ba.

Cô nói rồi đi mất, để lại Vĩnh Thụy gương mặt tức giận ko nói thành lời, hắn lấy tay sờ lên cổ mình, hình như đã có vệt máu rồi.

- Bác nghe cháu nói đi ạ...cho cháu xin thêm một cơ hội nữa được ko ạ- Vĩnh Thụy van xin bà Huỳnh

- Trước đây tôi cứ nghĩ cậu có bản lĩnh, ai ngờ chỉ là bản lĩnh lưu manh...đối với người từng coi trọng cậu mà cậu còn vậy, với tôi, sau khi hết hạn sử dụng thì cậu sẽ như thế nào..thật ko dám nghĩ- bà Huỳnh lạnh lùng nói

- Đó là tại vì..vì..

- Bản chất cậu ko biết dừng đúng lúc, ko thu được lòng người, sao cậu ko từng nghĩ, Khánh Vân nó nhẹ tay với cậu như vậy..aizzz, thật nhức đầu, tôi bây giờ chỉ càng ngày càng thích con bé đó, chỉ tiếc tôi với nó ko có duyên làm người trong nhà, thôi, cậu cũng bỏ đi, trước khi còn kịp.- Bà Huỳnh nói xong bỏ đi, để lại Vĩnh Thụy thẫn thờ ngồi đó, hắn phá lên cười, một nụ cười chua chát, công lao hắn gầy dựng bao năm nay, nay lại hóa tro bụi. Mâu Thủy bước vào, mặt lạnh tanh nói...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz