Tuyen Than Am
********
Chiều hôm sau, sau khi sắp xếp công việc ổn thoả ht liền ba chân bốn cẳng chạy đến cung Trường Thu. -"Trạch ma ma hh của trẫm đâu rồi?" -"Bẩm bệ hạ, nương nương nói mệt nên đang nghỉ ngơi bên trong" -"Được, ta vào xem nàng" -"Khoan đã bệ hạ, hôm qua người hứa với nương nương sẽ đến nhưng lại ko xuất hiện. Nương nương buồn lắm, mong người vào bên trong hãy dỗ dành nàng" -"Được, trẫm biết rồi" Ht trong lòng áy náy bước vào bên trong, thấy hh đang nằm trên trường kỷ liền chạy đến. Nhìn thấy nàng trên trán lấm tấm mồ hôi liền lay nàng dậy: -"Thần Am, Thần Am nàng làm sao vậy? Sao sắc mặt lại kém như vậy?" -"Phu quân, rốt cuộc chàng cũng đến" -"Phải phải, ta đến rồi, đến rồi. Nàng không khoẻ ở chỗ nào, ta sẽ truyền thái y" -"Thiếp đau...đau lắm" Thần Am vừa nói tay vừa ôm chặt lấy bụng dưới, mồ hôi nàng chảy đầm đìa trên trán. -"Mau, mau truyền thái y" Ht kinh sợ hét lớn, đám cung nhân bên ngoài hoảng sợ ko biết chuyện gì liền vội vã đi mời thái y -"Thần Am đừng sợ, có ta ở đây, một lát sẽ không đau nữa" Thần Am giọng nói yếu ớt, mỉm cười đáp trả -"Được, thiếp sẽ không đau nữa" Dù nói vậy nhưng bụng nàng vẫn quặn lên từng cơn đau nhói, Thần Am đau đến nỗi cau mày, không nói nên lời nữa. Thái tử thấy nàng đau đớn như vậy vừa sợ vừa tức giận:
-"Tại sao thái y còn chưa đến, các ngươi muốn trẫm lấy đầu từng người sao" Mọi người nghe vậy liền hoảng sợ, thái y đi đến ngoài cửa nghe thấy liền ba chân bốn cẳng chạy vào trong -"Mau, mau xem hh tại sao lại đau như vậy" Thái y lần đầu thấy ht tức giận như vậy cũng rất run sợ, vội vàng bắt mạch cho hh, ko để một chút sai sót nào: -"Chúc mừng bệ hạ, hh đã có thai được một tháng nhưng...." Ht trong lòng vui mừng nhưng nghe Tôn thái y lắp bắp trong lòng lo sợ: -"Nhưng thế nào, mau nói ra cho trẫm" -"Thần phát hiện nương nương đã trúng độc trong thức ăn nên mới xảy ra hiện tượng đau bụng như vậy"
-"Ngươi nói gì? Trúng độc?" Thấy tông giọng của ht thay đổi, Tôn thái y run rẩy quỳ rạp úp mặt xuống. Ht tiến lại nắm lấy cổ áo hắn: -"Mau, nói cho trẫm biết, có thuốc trị độc cho hh không" Tôn thái y run lẩy bẩy:
-"Bẩm bệ hạ, loại độc của nương nương thần đã từng trị qua, nhưng sẽ khiến người hôn mê trong một thời gian dài sau đó mới khỏi" Ht nắm lấy thái y ném ra ngoài cửa, thét lớn, đôi mắt như muốn ứa lệ: -"Còn không mau đi sắc thuốc cho hh" Lúc này ht cho triệu hết cung nhân của cung Trường Thu vài sảnh chính, ngài ngồi trên ghế, khuôn mặt đằng đằng sát khí: -"LÀ AI!!!!!" -"Ai đã hạ độc hh!" -"Trẫm giao hh cho các ngươi chăm sóc, tại sao lại xảy ra trường hợp này" Đám cung nhân đang quỳ rạp bên dưới bị ht doạ đến ba đời tổ tông đều chạy đi mất, không ai dám hó hé điều gì: -"Từ bữa trẫm không có ở đây, ai đã ra vào Trường Thu cung" Tất cả đều im bặt, làm sao họ có thể dám nói là hth đã từng ngự giá đến đây, lại còn xung đột với hh. Thấy chỉ được đáp lại bằng sự im lặng, ht cả giận ném quyển sách xuống bên dưới, hét to: -"Mau trả lời, nếu không trẫm sẽ lấy đầu tất cả" Một cung nữ trút hết can đảm lên tiếng: -"Bẩm bệ hạ, sáng hôm qua hth đã đến đây và còn...và còn... la nương nương rất dữ dội" -"Mẫu hậu?" -"Lời ngươi nói có phải là sự thật?" -"Nô tì không dám nói dối trước mặt bệ hạ, những gì nô tì nói đều là sự thật" Khuôn mặt ht lộ ra vẻ buồn bả và bất lực, cho tất cả lui ra ngoài và ht quay lại bên giường hh. Người vừa vuốt ve khuôn mặt mệt mỏi của nàng, vừa thuề thào: -"Thần Am nàng mau dậy đi, chúng ta có hài tử rồi, nàng có vui không?" -"Thần Am, là lỗi của trẫm, là trẫm không bảo vệ được mẹ con nàng, tất cả là tại trẫm." -"Thần Am, nàng mau dậy đi, trẫm hứa khi nàng dậy sẽ đưa nàng xuất cung đi chơi được không? Ko phải nàng từng nói với trẫm rất thích cuộc sống tự do sao?" Ht cứ nói mãi nhưng không nghe được lời hồi đáp, chỉ thấy bên khoé mắt hh có những giọt lệ âm thầm tuôn rơi -"Bẩm ht, nô tì đã sắc xong thuốc cho hh" Trạch ma ma ngoài cửa bẩm báo -"Được rồi, đem vào đây" Ht nhẹ nhàng đỡ Thần Am ngồi dậy dựa vào lòng mình, Trạch ma ma đúc từng muỗng thuốc vào, nhưng hh lại ko nuốt xuống được, thuốc cứ từ miệng nàng chảy ngược ra. Ht sốt ruột lên tiếng: -"Đưa thuốc cho trẫm" Nói rồi ht uống một ngụm thuốc vào, sau đó từ từ hôn lấy nàng, truyền thuốc bằng đường miệng của chính mình. Đến khi chắc chắn thuốc đã vào người nàng mới từ từ tách ra. Ht kiên nhẫn uống từng ngụm, mớm cho nàng cho đến khi hết chén thuốc. Trạch ma ma bên cạnh vừa ngượng ngùng vừa cảm động trước tình cảm của đôi trẻ. -"Trạch ma ma, ngươi hãy chăm sóc cho hh, trẫm đi xử lí một ít việc lát nữa sẽ quay lại" -"Vâng" *****
Cung An Khánh -"Nhi thần thỉnh an mẫu hậu" Hth vừa uống trà vừa nói: -"Hôm nay ht lại rảnh rỗi đến thăm mẫu hậu sao?"
-"Hôm nay trẫm trong lòng phiền muộn, muốn tìm mẫu hậu tâm sự" Hth thấy lạ bèn nói: -"Sao hôm nay con trai lại tìm mẫu thân tâm sự à?" Ht nhìn thẳng vào hth, sắc mặt nghiêm trọng: -"Hh của trẫm vừa bị người ta hại độc, suýt đã hại chết mẹ con nàng ấy, ko biết trong cung ai lại to gan làm ra chuyện này" Hth tay đang nâng ly trà bỗng khựng lại, đôi mắt chớp chớp gượng cười, tỏ vẻ hoảng hốt nói: -"Hh bị hạ độc? Lại còn đang mang hài tử sao?" -"Vâng" Hth vờ tỏ vẻ tức giận: -"Trong cung này ai lại có thể làm ra loại chuyện này? Quả thật tàn độc" Ht nhìn chằm chằm hth: -"Mẫu hậu thật sự không biết ai làm sao? Hth khinh ngạc: -"Ht nói như vậy là có ý gì?" Ht cười khẽ, sắc mặt tối sầm: -"Không có gì, trẫm chỉ muốn nói với mẫu hậu, nếu người đó lại tiếp tục làm chuyện này một lần nữa, trẫm tuyết đối sẽ không tha thứ. BẤT KỂ LÀ AI!" Ht nói với giọng điệu không cao không thấp nhưng lại đầy sát khí khiến hth cũng phải giật mình -"Ht nói như vậy chẳng phải là đang có ý nghi ngờ ta, tại sao ta lại phải hại hh" -"Trẫm không dám nghi ngờ mẫu hậu. Con cái đương nhiên phải hiếu kính với bậc cha mẹ khoan dung độ lượng như phụ hoàng và mẫu hậu chứ" -"Trẫm còn có việc phải xử lí. Mong mẫu hậu giữ gìn sức khoẻ" Ht xoay người dứt khoát bước khỏi An Khánh cung. Hth bên trong sắc mặt cực kì khó coi, bà nghiến răng nói từng chữ: -"Tuyên Thần Am cô thật lợi hại, còn có thể li gián tình cảm mẹ con của ta. Lần này ta cho người bỏ thuốc độc có lẽ còn quá ít với cô. Hh hãy đợi đấy, ta tuyệt đối sẽ không thua ngươi"
Chiều hôm sau, sau khi sắp xếp công việc ổn thoả ht liền ba chân bốn cẳng chạy đến cung Trường Thu. -"Trạch ma ma hh của trẫm đâu rồi?" -"Bẩm bệ hạ, nương nương nói mệt nên đang nghỉ ngơi bên trong" -"Được, ta vào xem nàng" -"Khoan đã bệ hạ, hôm qua người hứa với nương nương sẽ đến nhưng lại ko xuất hiện. Nương nương buồn lắm, mong người vào bên trong hãy dỗ dành nàng" -"Được, trẫm biết rồi" Ht trong lòng áy náy bước vào bên trong, thấy hh đang nằm trên trường kỷ liền chạy đến. Nhìn thấy nàng trên trán lấm tấm mồ hôi liền lay nàng dậy: -"Thần Am, Thần Am nàng làm sao vậy? Sao sắc mặt lại kém như vậy?" -"Phu quân, rốt cuộc chàng cũng đến" -"Phải phải, ta đến rồi, đến rồi. Nàng không khoẻ ở chỗ nào, ta sẽ truyền thái y" -"Thiếp đau...đau lắm" Thần Am vừa nói tay vừa ôm chặt lấy bụng dưới, mồ hôi nàng chảy đầm đìa trên trán. -"Mau, mau truyền thái y" Ht kinh sợ hét lớn, đám cung nhân bên ngoài hoảng sợ ko biết chuyện gì liền vội vã đi mời thái y -"Thần Am đừng sợ, có ta ở đây, một lát sẽ không đau nữa" Thần Am giọng nói yếu ớt, mỉm cười đáp trả -"Được, thiếp sẽ không đau nữa" Dù nói vậy nhưng bụng nàng vẫn quặn lên từng cơn đau nhói, Thần Am đau đến nỗi cau mày, không nói nên lời nữa. Thái tử thấy nàng đau đớn như vậy vừa sợ vừa tức giận:
-"Tại sao thái y còn chưa đến, các ngươi muốn trẫm lấy đầu từng người sao" Mọi người nghe vậy liền hoảng sợ, thái y đi đến ngoài cửa nghe thấy liền ba chân bốn cẳng chạy vào trong -"Mau, mau xem hh tại sao lại đau như vậy" Thái y lần đầu thấy ht tức giận như vậy cũng rất run sợ, vội vàng bắt mạch cho hh, ko để một chút sai sót nào: -"Chúc mừng bệ hạ, hh đã có thai được một tháng nhưng...." Ht trong lòng vui mừng nhưng nghe Tôn thái y lắp bắp trong lòng lo sợ: -"Nhưng thế nào, mau nói ra cho trẫm" -"Thần phát hiện nương nương đã trúng độc trong thức ăn nên mới xảy ra hiện tượng đau bụng như vậy"
-"Ngươi nói gì? Trúng độc?" Thấy tông giọng của ht thay đổi, Tôn thái y run rẩy quỳ rạp úp mặt xuống. Ht tiến lại nắm lấy cổ áo hắn: -"Mau, nói cho trẫm biết, có thuốc trị độc cho hh không" Tôn thái y run lẩy bẩy:
-"Bẩm bệ hạ, loại độc của nương nương thần đã từng trị qua, nhưng sẽ khiến người hôn mê trong một thời gian dài sau đó mới khỏi" Ht nắm lấy thái y ném ra ngoài cửa, thét lớn, đôi mắt như muốn ứa lệ: -"Còn không mau đi sắc thuốc cho hh" Lúc này ht cho triệu hết cung nhân của cung Trường Thu vài sảnh chính, ngài ngồi trên ghế, khuôn mặt đằng đằng sát khí: -"LÀ AI!!!!!" -"Ai đã hạ độc hh!" -"Trẫm giao hh cho các ngươi chăm sóc, tại sao lại xảy ra trường hợp này" Đám cung nhân đang quỳ rạp bên dưới bị ht doạ đến ba đời tổ tông đều chạy đi mất, không ai dám hó hé điều gì: -"Từ bữa trẫm không có ở đây, ai đã ra vào Trường Thu cung" Tất cả đều im bặt, làm sao họ có thể dám nói là hth đã từng ngự giá đến đây, lại còn xung đột với hh. Thấy chỉ được đáp lại bằng sự im lặng, ht cả giận ném quyển sách xuống bên dưới, hét to: -"Mau trả lời, nếu không trẫm sẽ lấy đầu tất cả" Một cung nữ trút hết can đảm lên tiếng: -"Bẩm bệ hạ, sáng hôm qua hth đã đến đây và còn...và còn... la nương nương rất dữ dội" -"Mẫu hậu?" -"Lời ngươi nói có phải là sự thật?" -"Nô tì không dám nói dối trước mặt bệ hạ, những gì nô tì nói đều là sự thật" Khuôn mặt ht lộ ra vẻ buồn bả và bất lực, cho tất cả lui ra ngoài và ht quay lại bên giường hh. Người vừa vuốt ve khuôn mặt mệt mỏi của nàng, vừa thuề thào: -"Thần Am nàng mau dậy đi, chúng ta có hài tử rồi, nàng có vui không?" -"Thần Am, là lỗi của trẫm, là trẫm không bảo vệ được mẹ con nàng, tất cả là tại trẫm." -"Thần Am, nàng mau dậy đi, trẫm hứa khi nàng dậy sẽ đưa nàng xuất cung đi chơi được không? Ko phải nàng từng nói với trẫm rất thích cuộc sống tự do sao?" Ht cứ nói mãi nhưng không nghe được lời hồi đáp, chỉ thấy bên khoé mắt hh có những giọt lệ âm thầm tuôn rơi -"Bẩm ht, nô tì đã sắc xong thuốc cho hh" Trạch ma ma ngoài cửa bẩm báo -"Được rồi, đem vào đây" Ht nhẹ nhàng đỡ Thần Am ngồi dậy dựa vào lòng mình, Trạch ma ma đúc từng muỗng thuốc vào, nhưng hh lại ko nuốt xuống được, thuốc cứ từ miệng nàng chảy ngược ra. Ht sốt ruột lên tiếng: -"Đưa thuốc cho trẫm" Nói rồi ht uống một ngụm thuốc vào, sau đó từ từ hôn lấy nàng, truyền thuốc bằng đường miệng của chính mình. Đến khi chắc chắn thuốc đã vào người nàng mới từ từ tách ra. Ht kiên nhẫn uống từng ngụm, mớm cho nàng cho đến khi hết chén thuốc. Trạch ma ma bên cạnh vừa ngượng ngùng vừa cảm động trước tình cảm của đôi trẻ. -"Trạch ma ma, ngươi hãy chăm sóc cho hh, trẫm đi xử lí một ít việc lát nữa sẽ quay lại" -"Vâng" *****
Cung An Khánh -"Nhi thần thỉnh an mẫu hậu" Hth vừa uống trà vừa nói: -"Hôm nay ht lại rảnh rỗi đến thăm mẫu hậu sao?"
-"Hôm nay trẫm trong lòng phiền muộn, muốn tìm mẫu hậu tâm sự" Hth thấy lạ bèn nói: -"Sao hôm nay con trai lại tìm mẫu thân tâm sự à?" Ht nhìn thẳng vào hth, sắc mặt nghiêm trọng: -"Hh của trẫm vừa bị người ta hại độc, suýt đã hại chết mẹ con nàng ấy, ko biết trong cung ai lại to gan làm ra chuyện này" Hth tay đang nâng ly trà bỗng khựng lại, đôi mắt chớp chớp gượng cười, tỏ vẻ hoảng hốt nói: -"Hh bị hạ độc? Lại còn đang mang hài tử sao?" -"Vâng" Hth vờ tỏ vẻ tức giận: -"Trong cung này ai lại có thể làm ra loại chuyện này? Quả thật tàn độc" Ht nhìn chằm chằm hth: -"Mẫu hậu thật sự không biết ai làm sao? Hth khinh ngạc: -"Ht nói như vậy là có ý gì?" Ht cười khẽ, sắc mặt tối sầm: -"Không có gì, trẫm chỉ muốn nói với mẫu hậu, nếu người đó lại tiếp tục làm chuyện này một lần nữa, trẫm tuyết đối sẽ không tha thứ. BẤT KỂ LÀ AI!" Ht nói với giọng điệu không cao không thấp nhưng lại đầy sát khí khiến hth cũng phải giật mình -"Ht nói như vậy chẳng phải là đang có ý nghi ngờ ta, tại sao ta lại phải hại hh" -"Trẫm không dám nghi ngờ mẫu hậu. Con cái đương nhiên phải hiếu kính với bậc cha mẹ khoan dung độ lượng như phụ hoàng và mẫu hậu chứ" -"Trẫm còn có việc phải xử lí. Mong mẫu hậu giữ gìn sức khoẻ" Ht xoay người dứt khoát bước khỏi An Khánh cung. Hth bên trong sắc mặt cực kì khó coi, bà nghiến răng nói từng chữ: -"Tuyên Thần Am cô thật lợi hại, còn có thể li gián tình cảm mẹ con của ta. Lần này ta cho người bỏ thuốc độc có lẽ còn quá ít với cô. Hh hãy đợi đấy, ta tuyệt đối sẽ không thua ngươi"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz