ZingTruyen.Xyz

Tuyen Tap Su Vo Do Dong Nhan

Thủy Bảo sau khi ngủ dậy, phát hiện trong cung điện chỉ có mình mình.

Hắn dụi dụi mắt, hô một tiếng "Nương!"

Không ai trả lời.

Ra ngoài cung điện, hắn thấy phía trước có người, vì thế chạy tới ôm lấy chân người nọ: "Nương!"

Bùi Minh cúi đầu vừa vặn thấy, ha ha cười lớn: "Ta là cha ngươi!''

Tiểu Bùi, Bán Nguyệt, Linh Văn lo lắng nhìn hắn, Linh Văn nói: "Ngươi nương đẹp lắm, ngươi đến phía trước tìm hắn đi."

Thủy Bảo cảm ơn Linh Văn a di, chạy về phía trước. Chạy chạy nhìn thấy một cái đẹp trai ca ca, lại ôm cổ chân người nọ: "Nương!"

Dẫn Ngọc cúi đầu, sờ sờ đầu của hắn.

Quyền Nhất Chân à một tiếng: "Ta sư huynh cũng không phải là ngươi nương, ngươi nương tính tình xấu lắm, ngươi đến phía trước tìm đi."

Thủy Bảo cảm ơn hai vị ca ca, lại chạy đến phía trước.

Mộ Tình đột nhiên bị ôm lấy chân thiếu chút nữa ngã chổng vó, vừa muốn quay đầu chuẩn bị mắng chửi thì nhìn thấy một cái bánh bao, liền nhẹ giọng: "Tìm ngươi nương phải không? Ngươi nương mặc đồ trắng, ngươi đến phía trước tìm đi!"

Thủy Bảo sợ tới mức chạy thật nhanh, vừa lúc phía trước xuất hiện một người mặc đồ trắng ca ca, liền nhào tới: "Nương!"

Hắn bị một bàn tay xách cổ áo lên, một cái hồng y ca ca đem hắn xách đến trước mặt: "Không cần tùy tiện gọi loạn ca ca ta nga! Ngươi nương dùng quạt, ngươi đến phía trước tìm đi."

Thủy Bảo nén khóc, gật gật đầu, chạy về phía trước.

Nghe được phía sau quen thuộc tiếng kêu, Sư Thanh Huyền vừa quay đầu lại liền bị ai đó bổ nhào vào lòng.

Thủy Bảo ôm Sư Thanh Huyền cổ vừa khóc vừa la: "Nương!"

Sư Thanh Huyền dỗ dành thật lâu, mới hỏi: "Như thế nào ngay cả nương cùng tiểu di đều phân không rõ, ngủ choáng váng?"

Sư Vô Độ nghiêm mặt lạnh lùng đi tới: "Nói với ngươi bao nhiêu lần đừng gọi ta là nương!"

Thủy Bảo rốt cuộc nhìn thấy mẹ ruột vội vàng chạy đến Sư Vô Độ trên người: "Chính là cha nói ai sinh ta thì người đó chính là nương a!"

Sư Vô Độ lúc này mới nhớ tới, hỏi Thủy Bảo: "Cha ngươi đâu? Ngươi như thế nào chạy đến đây?"

Thủy Bảo bối rối lắc đầu.

Sư Vô Độ nghiến răng nghiến lợi: "HẠ HUYỀN!"

Hạ Huyền rùng mình một cái, nhìn nhìn bốn phía, tiếp tục trốn ở phòng bếp ăn chân gà.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz