ZingTruyen.Xyz

Tuy But Dam My Cau Chuyen Cua Chung Ta

Ngày hôm đó trở về nhà em không nói chuyện với anh . Chẳng phải em giận anh hay gì , chỉ là em bắt đầu lo nghĩ về việc anh có cảm thấy em quá phiền phức hay không ...

Một người có thể bỏ ra bao nhiêu thời gian của cuộc đời quý giá này để chăm sóc cho một kẻ không cùng huyết thống nhỉ ? Một năm , năm năm hay mười năm ? Có phải một ngày nào đó anh cũng sẽ chán ngấy những sự phiền phức mà em mang lại hay không ?

Em chẳng được cái tích sự gì cho anh . Trước mặt anh em là một thằng hèn nhát , đụng chuyện là sẽ nấp sau lưng anh mà đợi anh giải quyết . Anh không nói , nhưng em tự đặt mình vào vị trí của anh .. ừ thì phiền thật .

Cho nên em không dám nói gì với anh cả .. Điện thoại mua về em cũng không buồn mở ra , cứ thế đổ ập người trên giường nhắm mắt . Em nghĩ chắc anh sẽ sớm bỏ về thôi , vì anh làm sao mà lại muốn tiếp tục nhìn cái bản mặt phá của của em cho được .

" Làm sao đấy ? "

" Không ... "

" Không lẽ trên xe không chỉ mất điện thoại mà nó còn làm gì em hả ? "

" Không ... "

Em lắc đầu như vậy , anh không tin nên xốc mền ra kiểm tra trên dưới cả người em một lần , em cắn môi nhìn anh . Rốt cục anh hỏi em bị làm sao vậy .

Em sợ mở miệng ra mình sẽ khóc mất . Anh ấm áp như vậy , em càng ngày lại càng mất đi kiêu ngạo khi đứng bên anh rồi .

Anh lại nghĩ là vì anh mắng em nên em giận anh , cho nên anh tặc lưỡi , xoa đầu em một trận

" Anh mắng em đâu có sai ? Anh chỉ muốn tốt cho em thôi , em đừng có con nít như vậy được không ? "

" Thôi nào , đừng khóc , cùng lắm thì anh xin lỗi , em .. "

Anh làm em khóc mất . Anh là cái đồ ngu mà .. Anh đối với em tốt gấp trăm ngàn lần những gì em có thể làm cho anh , ấy vậy mà giờ đây anh lại xin lỗi em . Hài hước thật .

" Anh . Hay mình chia tay được không ? "

Không hiểu sao khi ấy em lại nói với anh như vậy trong khi trong lòng em chẳng muốn chút nào , hai tay em còn khẩn trương siết lấy tay anh như sợ rằng anh sẽ thật sự đồng ý vậy .

Anh trầm mặt liếc nhìn em , có vẻ như chờ em nói tiếp .

" Tiền điện thoại một lát em trả anh ... "

Anh lại nhìn em thật sâu , đến nỗi em phải ngượng ngùng cúi mặt xuống . Anh vẫn nhìn em như vậy . Rồi thật trầm anh hỏi

" Anh như vậy vẫn chưa đủ à ? "

" .. "

" Em rốt cục là đang đòi hỏi cái đéo gì từ anh vậy ? "

Có lẽ anh giận lắm , nắm tay anh cũng siết chặt lại , mà bàn tay ấy lại vô tình đang ở trên tóc em , nó siết tóc em đau điếng . Em vừa a một tiếng định đưa tay kéo tay anh ra thì quay đầu lại phát hiện mắt anh đã đỏ hoe rồi .

Lồng ngực em khi ấy tựa như bị ai chèn ép , cảm giác như hô hấp cũng như nghẹn lại mà nhìn vẻ mặt đó của anh . Bây giờ thì em so với một thằng khốn nạn lại còn giống hơn gấp trăm ngàn lần rồi ..

Lúc đó em bối rối đến độ không biết phải làm sao cho đúng , nhìn anh mím chặt môi một lúc lâu  , cuối cùng anh đưa tay quẹt mắt , qua loa lau đi giọt nước sắp tràn ra khỏi đôi con ngươi xinh đẹp . Anh buông tóc em ra mà sụt sịt mũi , anh khóc nhưng anh gắng gượng mà nén lại , tuyệt không để cho nước mắt ướt sũng bên má , anh loạng choạng mà đứng lên đi tìm cái cặp , nhưng mà cặp anh hình như để dưới phòng khách , lúc đó tâm trạng anh không ổn định cho nên cứ không ngừng xoay vòng trong phòng em mà tìm kiếm ..

Em chỉ ngẩn ngơ nhìn theo anh , còn anh thì đứng trước cửa phòng mà im lặng . Từ vị trí của em chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của anh . Bóng lưng ấy là một đôi vai không quá cường tráng nhưng hết lần này đến lần khác gánh chịu lấy áp lực từ chuyện học đến chuyện đời , không chỉ của một mình chủ nhân của nó mà còn của cả em nữa ..

" Anh mệt rồi Nhật . Anh thương em mà em làm anh cảm thấy như mình đang làm mấy chuyện vô nghĩa vậy .. "

" Em đòi trở thành người lớn mà bản thân em lại cứ luôn suy nghĩ những thứ ấu trĩ như một đứa con nít  .. Anh cũng không biết mình đang làm cái trò gì với một đứa con nít nữa .. "

" Anh .. hức .. "

Lúc đó giọng anh đã lạc đi nhiều lắm rồi . Cuối cùng anh cũng không thể thốt được thành lời . Anh cứ thế đứng úp mặt vào cửa mà khóc ..

Trong đầu em lúc đó loạn cả lên , em cảm thấy thật tội lỗi . Là sự đốn mạt trong suy nghĩ của em lại khiến cho người con trai kiên cường như anh khóc . Lời yêu cầu chia tay vừa rồi cũng chỉ là một phút nông nổi em vuột miệng nói ra chứ em nào có ý đó .. Em thương anh còn không hết .. Em chỉ sợ anh thấy em phiền thôi ... Khi em nói như vậy , anh cơ hồ như hét lên

" Suốt ngày phải giải quyết mấy suy nghĩ tiêu cực của em mới là điều phiền nhất em tặng cho anh đó !! "

Em nhớ lúc đó mình lếch ra tới cửa mà ôm chặt lấy chân anh . Bao nhiêu lời xin lỗi cũng không bù lại được những giọt nước mắt đã rơi xuống của anh .

" Anh không thương em nữa .. Anh không thương nữa đâu .. "

Anh ụp mặt trong cửa mà ngoày ngoạy lắc đầu , chân thì muốn rút ra nhưng anh còn không thèm dùng sức . Lúc ấy anh giống như giận lẫy , lại cũng giống như làm nũng . Anh cứ ôm chặt cái cửa như thế cho đến tận khi em lôi anh lên giường .

Anh không muốn nhìn mặt em , cứ khoanh tay nhìn chỗ khác . Em thì giống như nứng c*c , chọc cho anh xù lên xong rồi bây giờ lại tìm cách dỗ anh . Riết rồi em không biết mình bị cái gì nữa .

Anh quay vòng trên giường , còn em cứ tìm cách ngồi trước mặt anh . Mỗi lần như vậy anh sẽ hừ hừ quay chỗ khác ..

Cuối cùng em nhào luôn vào trong ngực anh , trước khi anh kịp gào lên mắng em thì em đã nũng nịu nói xin lỗi rồi ..

" Diệc Hoàng .. Em biết em không tốt , nhưng em không muốn anh khóc đâu anh .. "

" Vậy em đừng có ngốc nữa .. "

Anh cuối cùng vẫn tha lỗi cho em , anh ôm em trong ngực , liên tục vùi mặt vào vai em mà cọ cọ . Không biết khi đó em lấy đâu ra cái gan đè anh xuống giường mà ngồi luôn trên bụng dưới của anh , em cười bảo em không ngốc thì sao anh thương em , đúng hông ?

Lúc ấy anh bĩu môi nhìn em . Em lại giả điên hết chọt chọt chỗ này đến sờ sờ chỗ kia của anh . Đợi tới khi anh nhận ra mà giữ eo em lại thì em cũng đã dùng mông cọ cọ nơi đó của anh được một lúc . Anh trừng mắt nhìn em còn em thì híp mắt cười nhìn anh . Em nhớ khi ấy mình còn gạ gẫm anh mấy câu để phân tán sự chú ý của anh , tranh thủ cởi hai ba cái cúc áo ..

Anh phát hiện ra mà ghì tay em lại , nhưng khi đó em đang kèo trên cho nên anh làm không lại em , cuối cùng anh chỉ biết thở dốc nhìn cái áo đồng phục của mình bị phanh ra để lộ cả một vùng ngực .

Có phải mọi người nghĩ khi đó em định hiếp trước xin lỗi sau không :) ? Nhưng không được đâu :(( Ngay khi em vừa mới cúi đầu định hôn trên cổ anh , anh đã nghiến răng đẩy em

" Em dám làm là anh giận đó ! "

Lúc anh cắn em không tính là làm bậy sao ? Anh là cái thứ khó ở , mình làm người ta được , tới khi người ta làm lại mình thì dỗi :(

Cho nên em buồn bực ngồi lì trên người anh luôn ..

" Đi xuống . "

" Không . Anh cứng rồi ! "

" Anh không có ! "

" Em cứ ngồi đây đấy !! "

" Anh mặc kệ em !! "

Kết quả trưa hôm đó em ngủ luôn trên người anh , tới tận chiều muộn , nghe được âm thanh rên rỉ khó chịu của anh dưới thân em mới phát hiện hình như em đè anh đến cả người anh tê cứng luôn rồi ...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz