ZingTruyen.Xyz

Tương Tựu (Hoàn)

Chương 46-50

windhouse

EP 46

Giản Từ trở về nhà một chuyến, cầm đồ dùng vệ sinh cá nhân, chừng mấy bộ đồ cùng một chút vật phẩm liền mang đi.

Cậu trong phòng bệnh chuyên chú thu dọn đồ đạc, thời điểm bác sĩ đến kiểm tra phòng, rất nghiêm túc dò hỏi bệnh tình Chu Bạch, anh có nhu cầu gì, cậu đều tận lực thỏa mãn.

—— điều này làm cho nội tâm Chu Bạch thoải mái vô cùng.

Thế nhưng Chu Bạch dẫu vui sướng cũng nhận thấy có cái gì không đúng, Giản Từ thật giống như… Đại loại buổi trưa hôm đó, cậu cũng không chủ động nói chuyện với anh. Chỉ cần anh không gọi, cậu liền lặng yên ngồi ở nơi đó cầm điện thoại di động. Lúc nãy tự hồ còn nghe âm thanh đinh đinh đang đang chơi game, mà hiện tại lại lặng yên không một tiếng động…

Trong điện thoại di động có cái gì tốt, đáng để tập trung như vậy?

“Khụ.” Chu Bạch cố ý ho khan một tiếng.

Tầm mắt Giản Từ từ màn hình dời đến mặt anh, biểu tình đầy nghi vấn.

Chu Bạch nói: “Tôi thấy chán quá.”

Giản Từ từ đống đồ mới mang tới lôi ra một cái iPad, thật tri kỉ mà mở ứng dụng phi hành không gian: “ Anh muốn chơi không?”

Chu Bạch hướng điện thoại của cậu vươn cổ tới : “Cậu đang chơi cái gì?”

Giản Từ dừng lại, Chu Bạch nhạy bén phát hiện lỗ tai cậu cư nhiên đỏ lên, lần này càng không thể kiềm chế nỗi lòng hiếu kỳ. Là ai? Là ứng dụng đáng xấu hổ nào trong điện thoại chọc đến Giản Từ? là Lắc nhẹ? MoMo?…

Chu Bạch đột nhiên ngồi xuống, đem đầu “nghía” qua. Giản Từ sợ anh bị rớt xuống giường, không dám trốn, vì vậy chỉ có thể bất động cho anh xem.

Nha, là baidu baike.

Trấn định nhìn lại, Chu Bạch cả lỗ tai đều đỏ: “Cậu không việc gì tìm baidu baike của tôi làm cái gì?”

“À, chỉ… Tùy tiện nhìn.”

Chu Bạch nhanh nhẹn cầm lấy điện thoại của cậu, lật vài trang, bực tức nói: “Viết cái gì vậy! Tôi cao 187 được không, tại sao ghi 182, con mắt nào nhìn thấy 182! Chòm sao cũng không đúng, tôi là chòm sư tử, không phải xử nữ. Tổng giá trị bất động sản của Bạch Thịnh cũng không đúng, hừ, bao lâu không làm mới, cột tình trạng hôn nhân…”

Đại khái cảm thấy cái đề tài này có chút quái quái, Chu Bạch thức thời mà yên lặng.

Tại sao Giản Từ tìm dubai baike của mình? Nó có cái gì đáng xem, muốn biết cái gì trực tiếp hỏi mình là được rồi, kết hôn cũng đã làm rồi, còn ngượng ngùng cái gì. Chu Bạch một bên mừng thầm một bên oán thầm.

Sau đó, trong lúc không để ý, thì vô tình nhìn thấy một trang khác.

Chu Bạch sắc mặt tối sầm: “Cậu tìm thông tin của Kiều Chi Kỳ để làm gì? !”

EP 47

Giản Từ vẫn là câu nói kia: “Là… rảnh rỗi nhìn thử a.”

“Tên đó có cái gì đáng xem!” Chu Bạch đem trang kia tắt đi, khuyên nhủ nói, “Giản Từ, tôi đã nói với cậu, thói quen này của cậu thật không tốt, muốn tìm hiểu một người, xem baidu có ích lợi gì? Tôi một người sống sờ sờ trước mặt, cậu muốn biết cái gì thì trực tiếp hỏi, tôi sẽ không phớt lờ cậu.”

Đặc biệt những thứ liên quan đến sinh nhật của mình, sở thích ước muốn, tình hình thu nhập, những thứ này làm gì có trên baidu baike?

Giản Từ ngượng ngùng cười cười: “Tôi chủ yếu là sợ làm phiền anh nghỉ ngơi.”

“Không có việc gì, ngược lại tôi hiện tại cũng không ngủ được.” Chu Bạch độ lượng nói.

“Ừm, vậy tôi liền hỏi anh một chút.” Giản Từ nhớ lại nội dung vừa mới thấy khi nãy hỏi, “Vị Kiều Chi Kỳ tiên sinh kia là con trai của Kiều Kiến Quốc phải không? Nhưng anh ta lăn lộn trong giới giải trí tại sao không lấy danh nghĩa Kiều thị ?”

Chu Bạch: “…”

Cậu nói đặt câu hỏi cho mình! Tại sao lại hỏi về Kiều Chi Kỳ! Một tên phá của Kiều Chi Kỳ có cái gì hay ho cần phải biết chứ!

Nhưng mà chính mình khơi dậy, dù muốn hay không cũng phải trả lời, Bạch nén giận nói: ” Tên đó là con nuôi của Kiều Kiến Quốc. Mà ông ta trước sau có hai bà vợ, có ba đứa con nuôi bên người, hiện tại cả đám con ruột đang tranh giành sản nghiệp đến bể đầu sứt trán, Kiều Chi Kỳ chỉ là đứa con nuôi nửa đường được ủy thác, sản nghiệp Kiều thị làm sao đến lượt tên đó chứ?”

“Thì ra là như vậy.” Giản Từ gật đầu.

“A, cậu đừng thấy cái tên đó một bộ dáng thanh thoát quý công tử, thực chất trong xương cốt hắn chính hiệu là một con buôn!”

Về phần cái gì danh hiệu “chi tử phú hào”, đều là cáo mượn oai hùm, dưới tay tên kia có năm công ty giải trí, vẫn chưa bằng một nửa công ty của tôi…” Chu Bạch diễn thuyết xong, rốt cục cũng thấy xấu hổ, nhìn nhìn Giản Từ một chút, “Khụ, dĩ nhiên, giá trị của một con người, không ở chỗ người đó tiền bạc nhiều hay ít, mà chú trọng ở nhân phẩm của người ấy.”

“Ân, anh nói đúng. Tôi trên dubai còn nhìn thấy tập đoàn Bạch Thịnh thành lập quỹ từ thiện, được khen ngợi rất nhiều.” Giản Từ kính nể mà nhìn anh giơ lên ngón tay cái.

Cái này còn được, xem ra baidu baike cũng có chút đáng tin.

“Dĩ nhiên, vì xã hội làm chút cống hiến là điều tốt.” Chu Bạch quyết định ngày mai dù thế nào cũng quyên góp cho quỹ từ thiện một khoảng tiền. Anh thận trọng nói: “Còn có cái gì muốn hỏi không?”

Giản Từ giương mắt nhìn anh một chút, tựa hồ rất khó mở miệng.

Chu Bạch đem điện thoại di động trả lại cho cậu: “Có chuyện thì cứ nói.”

Giản Từ ngập ngừng nói: “Cho nên, ân… Anh cùng Kiều tiên sinh…”

Thần sắc Chu Bạch liền cứng lại, ra vẻ khinh thường mà nói: “Tôi cùng tên kia á? Chỉ là đối tượng hợp tác làm ăn thôi.”

“Ồ.” Giản Từ thở phào nhẹ nhõm. Lần trước gặp Kiều Chi Kỳ, không biết có phải tại bầu không khí nói chuyện lúc đó không, cậu cảm thấy lồng ngực có chút nghẹn, lần này liền thông thuận hơn rất nhiều.

Giản Từ nghĩ, chính mình không phải biểu hiện quá rõ ràng chứ, không biết Chu Bạch có chê cậu quản quá nhiều không. Liếc nhìn lén xem, Chu Bạch dường như cũng không để ý việc cậu can thiệp, đang lấy iPad ra chơi phi hành không gian.

Giản Từ vui vẻ mà cầm lấy một chùm nho: “Tôi đi rửa nho.”

Chu Bạch “Ừ” một tiếng: “Đi nhanh về nhanh, cùng nhau chơi phi hành.”

“Được.” Giản Từ đi ra ngoài.

Chu Bạch cấp tốc chộp lấy điện thoại di động nhắn cho trợ lý một tin: Đem baidu baike của tôi biên tập lại một chút, còn cột tình trạng hôn nhân kia cũng phải sửa.

EP 48

Ở bệnh viện một tuần lễ, Chu Bạch triệt để khôi phục nguyên khí, xuất viện về nhà.

Anh bây giờ mới phát hiện mình chính thức bước vào thời kì hậu hôn nhân, đi công tác có người mong nhớ, nằm viện có người chăm sóc, tẻ nhạt có người nói chuyện giải buồn, bận rộn có người quan tâm giúp đỡ… Mấu chốt nhất là, cái người này làm sao lại vừa mắt đến thế, chỉ cần có người ấy ở bên, mình liền cảm thấy mọi thứ đều thỏa đáng.

Hiện tại vấn đề duy nhất là —— Chu Bạch cảm thấy cuộc sống này còn thiếu một phần gia vị, chính là siêu thoát linh hồn, trở về vấn đề giao lưu thể xác, điều này làm cho anh nhất thời lâm vào tình trạng xoắn xuýt…

Nói một ví dụ: Lúc nằm viện, ngày nào đó nửa đêm tỉnh lại đi nhà vệ sinh, trở về liền nhìn thấy Giản Từ nằm nghiêng đang ngủ say trên giường, toàn bộ mặt lưng đều lộ ra ngoài chăn, chiếc áo thun cũng bị xốc lên, lộ ra ngoài vòng eo trắng nhỏ mịn màng. Đường đường Chu Tổng, liền nương theo ánh sáng nhạt từ phòng vệ sinh, nhìn chằm chằm eo nhỏ, cứ như vậy không biết xấu hổ, mà cứng lên nửa buổi.

Nói đơn giản, Chu Bạch muốn đem Giản Từ lôi lên giường, thế nhưng lại không biết làm thế nào ra tay.

Chu Bạch tự nhận không phải đồng tính luyến ái, mỗi lần đều cho Giản Từ chỉ là bạn đời trên danh nghĩa của mình mà thôi, thế nhưng tình hình tiến triển càng ngày càng mất khống chế, còn nửa người dưới, lại càng không nằm trong tầm kiểm soát.

Anh không phải không nghĩ tới “tay làm hàm nhai” mà giải quyết, thế nhưng nếu như thời điểm tay làm hàm nhai trong đầu nhất nhất hiện lên người đó, vậy khẳng định là hết thuốc chữa. Càng chết là mỗi ngày đều nhìn thấy người này ở trước mắt mình lắc lư, càng thêm khó có nhẫn nại.

Không phải anh tự đại, nhưng anh cảm thấy Giản Từ đối với mình cũng có ý, cho nên bây giờ điểm mấu chốt là, thiên thời, địa lợi.

Chu Bạch sắc mặt thâm trầm nhìn màn hình hiển thị hoàng lịch trên máy tính, lại là tám chữ kia ——

“Đại phá đại hung, mọi việc không hợp”.

Fuck.

EP 49

Giữa lúc Chu Bạch nội tâm gào thét phong kiến mê tín, Giản Từ ở bên ngoài gõ cửa phòng anh:” Chu tiên sinh, anh đi tắm  trước không? Hay là tôi tắm truớc?”

Chu Bạch nói: “Cậu đi tắm trước đi.”

“Được rồi.”

Lúc Giản Từ tắm rửa sạch sẽ đi ra, tóc còn chưa kịp lau khô, đột nhiên trước mắt một màu đen kịt.

Cậu sợ hãi thở nhẹ một tiếng, sau đó nghe thấy thanh âm mở cửa phòng.

“Chu tiên sinh?”

“Đứt cầu dao.”

“Ồ.”

Giản Từ mới từ buồng tắm bước ra, vì phòng tắm độ sáng khá cao, lúc này đột nhiên chìm vào mảng hắc ám, cậu cảm thấy nhìn cái gì cũng không rõ. Mê mê mang mang tiến về phía trước vài bước, đầu tiên là đụng phải bàn, sau đó là người.

“Đừng di chuyển, nhắm mắt lại thích nghi một chút.”

“A…” Giản Từ đáp lại một tiếng, theo bản năng níu lấy người trước mặt.

Chu Bạch ôm lấy eo Giản Từ, vòng tay sờ thấy một mảng da thịt còn mang chút ẩm ướt tại khe hở lộ ra của bộ pijama, trong đầu đột nhiên hiện ra vòng eo nhỏ, cùng kí ức khắc sâu kia, làm ngón tay anh giống như sinh từ lực, dán chặt trên da Giản Từ. Hô hấp liền nặng nề, mà khí tức nhẹ nhàng khoan khoái sau khi tắm xong lại chui xộc vào mũi, làm đầu óc anh càng thêm mơ màng.

Chu Bạch cố dùng lực tự chủ phi thường đem mình tách ra, mà tại thời khắc anh rút tay, cằm bỗng bị vật thể mềm mại xúc cảm nhẹ nhàng đụng một cái.

Chu Bạch tỉnh mộng.

EP 50

Đó là môi a.

Trong bóng tối, tinh thần của Chu Bạch đều bị đôi môi kia thu hút, anh cảm thấy môi Giản Từ khe khẽ run , nhẹ nhàng đến vậy mà đụng trúng,  như có như không chạm đến mình.

Là cố ý? Hay vô tình?

Cơ thể ấm áp của một người hiện đang khép nép vùi vào lồng ngực, Chu Bạch không tự chủ siết chặt ngón tay. Ngực bụng dán chặt vào nhau, có thể nghe mồm một nhịp tim đập kịch kiệt, không biết thuộc về ai.

Đến lần thứ hai, nụ hôn chạm đến môi dưới của anh.

Chu Bạch nghe thấy Giản Từ tâm tư thận trọng gọi mình:” Chu tiên sinh…”

Lần này anh xác định, không phải vô tình đụng trúng, mà là người này cố tình trêu chọc anh!

Người này, cư nhiên lại chọc mình!

Chu Bạch cảm thấy toàn bộ dây thần kinh trong người đều đứt đoạn.

Hoàng lịch mình xem, không chuẩn chút nào!

Chu Bạch mãnh liệt đem người đẩy lên cạnh bàn, cúi đầu tàn nhẫn mà hôn lên. Nếu như lúc này có ánh sáng chiếu lên, anh sẽ nhìn thấy mặt Giản Từ hồng rực, nhìn thấy cậu cơ hồ dùng hết dũng khí rồi.

Niềm vui được đáp lại làm Giản Từ thỏa mãn cười cong mắt, vòng tay ôm cổ Chu Bạch.

Cậu cũng không biết mình là nghĩ cái gì, chỉ là thời điểm Chu Bạch đỡ lấy cậu, bỗng nhiên loé lên ý nghĩ “được ăn cả ngã về không”.

Hoặc sống hoặc chết, hoặc mất đi, hoặc trầm luân.

Môi lưỡi quấn quýt, phát ra tiếng vang thấm ướt dính nị, Giản Từ thuận theo làm Chu Bạch càng ngày càng nóng nảy, thậm chí như không khống chế được.

Anh không nhịn được lấy bàn tay xoa xoa sống lưng Giản Từ, eo tuyến, dường như đụng phải điểm nhạy cảm phần eo, Giản Từ co rúm một chút, nhẹ nhàng “hừ” một tiếng.

Hai người bụng dán chặt vào nhau, đều nhận ra biến hóa của đối phương.

Chu Bạch trên trán dính rịn mồ hôi, anh cảm giác nóng đến không chịu được. Mà Giản Từ còn cố tình đổ dầu vào lửa, một cái tay xuôi theo thân thể trượt xuống, nơm nớp lo sợ dừng lại trên lưng quần anh: “Chu tiên sinh, tôi… Tôi…”

Ba.

Ánh sáng cả phòng lần nữa trở lại.

Bọn họ quần áo ngổn ngang, hô hấp bất ổn nhìn chằm chằm lẫn nhau.

Trong mắt Chu Bạch, Giản Từ sắc mặt ửng đỏ, ánh mắt ngấn nước, hoàn toàn một bộ dáng liêu nhân. Trong mắt Giản Từ, Chu Bạch cau mày, hô hấp nóng rực, ẩn nhẫn như thủ thế chờ đợi.

Thế nhưng, bọn họ bị cảm giác “Lúng túng” này làm dừng mọi cảm xúc.

Nhiệt độ dần dần rút đi, Chu Bạch liền hành động trước.

Anh thả Giản Từ ra, chạy tới gần huyền quan, mở ra bảng điều khiển, kéo xuống công tắc của gian phòng.

Cạch.

Tất cả lại quay về hắc ám, Giản Từ ngơ ngơ ngác ngác bị một nguồn sức mạnh lôi vào phòng ngủ chính.

*******

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz