ZingTruyen.Xyz

Tương Tựu (Hoàn)

Chương 16 - 20

windhouse

EP 16

Giản Từ trằn trọc trở mình một đêm, quyết định gọi điện cho Chu Bạch, trình bày  kiến nghị của mình một chút.

Hôm sau, Giản Từ ghi ra giấy mấy lí do thuyết phục để đổi ngày, sau đó bấm số điện thoại gọi Chu Bạch.

Chuông nhạc chờ kêu lên rất lâu, lúc nhạc chuông sắp tắt, điện thoại mới được bắt, bên kia truyền đến một giọng trầm thấp, qua ống nghe,  giọng anh cùng lúc bình thường không giống nhau: “Sao? Chuyện gì?”

Giản Từ sốt sắng nuốt một ngụm nước bọt: “Không, thật ngại quá Chu tiên sinh, quấy rầy anh làm việc, tôi là Giản Từ…”

“Tôi biết, tôi hỏi cậu có chuyện gì.”

” Ừm, là như vậy, ngày hôm qua anh nói chúng ta ngày mai đi làm giấy chứng hôn, cũng chính là ngày 17 ? Tôi về tra hoàng lịch một chút, phát hiện ngày mai thật không  thích hợp lắm, nếu không chúng ta đổi ngày khác đi? Ví dụ như ngày 20 thế nào?”

“Không được.”

“Híc, Chu tiên sinh, anh hãy nghe tôi nói, dù sao cũng là làm giấy chứng hôn đúng không, trên hoàng lịch nói, nếu không xem ngày tốt kết hôn, sự nghiệp có thể không thuận lợi.”

“Tôi nói là không được! Tôi chỉ có ngày mai rảnh, sau ngày đó còn có hạng mục mới cần làm sẽ rất bận rộn, còn phải đi công tác, làm gì có thời gian!”

“… Nha.” Giản Từ phát hiện mình chuẩn bị một đống ngày sinh tháng đẻ, Thiên can địa chi, cầm tinh chòm sao, lý luận gì đó đều hoàn toàn vô dụng, nhiều lý do hơn nữa cũng đánh không lại một câu nói của ông chủ “Không rảnh”.

“Còn chuyện gì nữa?”

“Không có gì…”

“Vậy tôi gác máy.” Nói tới đây Chu Bạch giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, “Đêm nay cậu đi với tôi một chuyến”

“Ồ, được .”

“Ở nhà chờ.” Nói xong câu này Chu Bạch liền tắt máy,cũng chưa nói muốn đi làm gì.

Nghe câu nói này có cảm giác Chu Bạch là muốn đi dù cậu có thế nào, nhưng mà Giản Từ cũng không nghĩ nhiều, cậu còn đang xoắn xuýt cái chuyện kết hôn “ngày đại hung” kìa.

Nếu như sinh mệnh chỉ còn lại một ngày…

Cậu nghĩ, đêm nay nhất định muốn ăn một bữa thật ngon.

EP 17

Điện thoại di động là thư kí Chu Bạch đưa cho anh, lúc đó anh chính là đang họp.

Thư ký nhìn thấy điện thoại hiện chữ “Giản”, nhất thời đoán không ra là ai. Vì người liên lạc này vừa không  nằm trong nhóm công việc, cũng không nằm trong nhóm gia đình bạn bè, chỉ như vậy đơn độc một chữ “Giản”.

Chu Bạch nhận điện thoại ngữ khí có chút hung ác, nhưng mà thư ký vẫn ngửi ra được không  khí cóchútt bất thường.

Vừa nghe nói là “Giản” gọi điện, Chu tổng liền bỏ xuống công sự trên tay tới đón. Hơn nữa cái gì gọi là “Đêm nay đi với tôi một chuyến “ ? Cái gì gọi là “Ở nhà chờ” ?

Sách sách sách, vừa nghe liền biết có gian tình.

Kỳ thực thư ký cũng cả nghĩ quá rồi.

Chu Bạch chỉ là đi đưa âu phục cho Giản Từ.

Thời điểm hắn đến nhà Giản Từ, cậu chính là ở nhà ăn cơm tối. Sáu món một canh, một mình cậu ăn.

Chu Bạch: “Cậu ăn nhiều như vậy?”

“A, ngày hôm nay tôi hơi đói bụng.” Mấu chốt là sợ bữa cơm này là bữa tối cuối cùng.

Chu Bạch xem bộ dáng cậu cúi đầu ăn một mình liền rất khó chịu, ngồi xuống lạnh lùng nói: “Tôi cũng  chưa có ăn.”

Giản Từ phun ra  chân gà đang gặm, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn anh, lập tức rất có ánh mắt mà cầm bát đũa đưa cho anh: “Vậy cùng ăn đi?”

Chu Bạch xoi mói mà nếm nếm: “Đều là do cậu làm à?”

Giản Từ ngay thẳng mà nói: “Chân gà là thức ăn làm sẵn, thịt kho măng ở siêu thị làm rất tốt,  canh sườn nấm măng là mua ở quán cơm dưới lầu, nhà ông ấy hầm ăn ngon cực kỳ.”

Chu Bạch: “…” Ai hỏi cậu cái này, thực sự là không hiểu mà còn đòi!

EP 18

Giản Từ cuối cùng tự mình ăn đến no.

Mặc dù có hai người ăn, mấy món ăn này vẫn là nhiều lắm. Cho nên lúc mặc thử âu phục Chu Bạch mang tới, cậu nỗ lực hóp bụng, mới có thể làm cái bụng tròn không hiện ra.

Chu Bạch nhíu nhíu mày: “Đã nói cậu ăn ít một chút!”

Giản Từ vuốt bằng áo sơ mi, buộc lại cái nút trên tây trang, lấy lòng cười cười : “Mặc như vậy tốt hơn chút nào không?”

“A.” Cũng được, so với bộ dạng lúc trước tốt hơn nhiều rồi.

“Âu phục này thật không tệ, chắc rất đắt?”

“Không đáng gì” Chu Bạch không hài lòng lắm mà nói, ” ngày mai đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, rồi sau đó mới tới lễ cưới chính thức. Nhưng mà cậu đừng quá mong chờ, lễ cưới lần này không dự định làm lớn.”

“Há, rất tốt.” Giản Từ thở phào nhẹ nhõm, thật sự nếu tổ chức lớn trái lại cậu mới cảm thấy không dễ chịu.

Chu Bạch liếc nhìn cậu hỏi: “Nếu như tôi không mang âu phục cho cậu, ngày mai cậu định mặc cái gì đi?”

Giản Từ từ tủ quần áo bên trong xách ra hai bộ đồ tây: “Kỳ thực tôi đã nghĩ xong, ở đây hai bộ này cũng  có thể mặc. Bộ này là thời điểm tôi nhận lời mời liền mua, còn bộ này mua lúc thực tập ở Bạch Thịnh , anh cảm thấy mặc bộ nào đẹp hơn?

“Tôi cảm thấy cậu ném chúng đi là  tốt nhất”

Chu Bạch một mặt không cảm xúc. Không nói đến thương hiệu, thợ may kém, một cái bên trong cổ áo lộ cả đầu sợi chỉ trắng bóc, một cái thì nhăn như rau khô, cậu ta cũng không cảm thấy ngại khi mặc chúng đi làm giấy hả!

Giản Từ thấy tình thế không ổn, vội vàng đem hai bộ âu phục đem cất kỹ, kéo kéo bộ áo trên người: “Cho nên mới nói, cũng là anh tỉ mỉ, cám ơn anh.”

“Nhìn thì biết không thể hi vọng gì ở cậu.” Chu Bạch hừ lạnh.

Giản Từ thật sự có chút muốn cười.

Cậu phát hiện, người này kỳ thực không khó ở chung. Có chuyện gì nói với anh, anh đều sẽ nghe, nếu như không đồng ý, cũng sẽ không thật sự tính toán.

Đối với chuyện kết hôn này, rõ ràng chỉ là một giao dịch tạm thời, người này cũng không làm qua loa, muốn chuẩn bị những thứ gì, muốn sắp xếp thời gian như thế nào, anh đều đã sớm tìm cách làm tốt, khắp nơi chu toàn, Giản Từ người ngoài  chỉ cần đi theo anh là tốt rồi, dường như không hề có áp lực.

Nghĩ như thế, Giản Từ cảm thấy chính mình không nên để trong lòng "ngày đại hung” gì đó, con đường này chính cậu lựa chọn, cũng cần lấy ra một phần thành ý, cùng người này kết hôn thật tốt.

EP 19

Sáng ngày thứ hai, bọn họ đi cục dân chính làm giấy.

Đại khái bởi vì là “ngày đại hung”, đến đây làm thủ tục tình nhân chỉ có mấy đôi, bọn họ không cần đợi cũng như  xếp hàng, một đống quy trình rất nhanh liền làm xong, hôn thú đỏ thẫm liền lấy được.

Hai người đều không có cảm tưởng gì đặc biệt.

Giản Từ là hoàn toàn không có cảm giác chân thực khi kết hôn, Chu Bạch còn tốt hơn nhiều, sớm đã thành thói quen.

Không có thứ gì phát sinh.

Không có tai nạn xe cộ, không có cướp bóc, không có tự nhiên phát bệnh, không có vật nào từ trên trời rớt xuống… Hết thảy đều rất bình thường, Giản Từ không chịu bất kỳ uy hiếp đến tính mạng nào.

Thật tốt, xem ra hoàng lịch không phải lúc nào cũng đáng tin.

Sau đó bọn họ đi bệnh viện thăm Chu phụ.

Chu phụ nhìn giấy hôn thú của họ, rất chi là thoả mãn. Lúc trước ông luôn lo lắng nhi tử cùng cậu thanh niên này ở cùng có thể rất khó khăn, nhưng nhìn thấy hình dáng hai người đứng sóng vai, lại cảm thấy thật là xứng. Tiểu Giản cười đến ôn hòa ngại ngùng , con trai ông tuy rằng không có biểu tình gì, mà nhìn lại thấy tốt hơn so với lúc trước, hai tấm giấy kết hôn đều là buông lỏng tùy tính.

Ừm, cũng coi như xứng đôi.

Chu phụ giải phẫu động mạch vành rất thành công, cần quan sát một thời gian mới có thể xuất viện, hiện tại  trạng thái tinh thần cả người cũng không tệ. Bây giờ hai tiểu bối dưới sự công nhận của pháp luật lập thành quan hệ hôn nhân, ông đương nhiên cần phải quan tâm nhiều hơn một chút, liền hỏi: “Tiểu Bạch, phòng mới của các con chuẩn bị hết chưa?”

Giản Từ trong lòng lộp bộp một tiếng: Hả? Muốn, muốn ở cùng sao?

EP 20

Đương nhiên là phải ở cùng.

Chu Bạch cùng phụ thân hết nói cái tiểu khu này lại tới cái biệt thự kia, cậu không biết là chỗ nào, nên không tỉ mỉ lắng nghe, nói chung Chu Bạch nói cái gì cậu đều mỉm cười gật đầu là được rồi.

Cuối cùng lão gia tử tựa hồ không thoả mãn, ném một câu “Việc kia các con tự xem rồi làm” liền xoay qua chỗ khác không để ý đến bọn họ.

Ra khỏi bệnh viện, Giản Từ hỏi Chu Bạch: “Chúng ta phải ở cùng sao?”

Chu Bạch liếc cậu một cái: “Cậu nói thử xem?”

“Kia… Vậy thì ở cùng đi.” Giản Từ biết nghe lời phải.

Chu Bạch bình tĩnh mà lái xe, quẹo qua một đường cong, động tác điều khiển vô-lăng như nước chảy mây trôi,  cổ tay tinh xảo dưới tay áo sơ mi lộ ra. Gò má anh rất dễ nhìn, sống mũi cao thẳng, đường viền rõ ràng, bộ dáng khẽ mím môi cũng lộ ra một loại uy nghiêm, vẫn luôn để ý anh Giản Từ nhìn đến có chút ngốc, quả nhiên nam nhân lái xe rất có mị lực.

“Nhìn cái gì?”

“Không có gì…” Giản Từ phục hồi tinh thần lại, “Cúc tay áo của chúng ta là giống nhau sao? Nhìn qua rất giống.”

Chu Bạch mím môi càng chặt hơn, không trả lời cậu.

Giản Từ biết điều liền không tự chuốc nhục.

Một lát sau, Chu Bạch nói: “Tôi sẽ xây một nhà mới.”

“Hả?” Giản Từ không rõ lắm.

“Tôi nói tôi sẽ xây một ngôi nhà mới nữa, sẽ không để cậu ở nhà mà vợ trước của tôi từng ở qua.”

Giản Từ ngẩn ra: “Không cần, tôi không ngại, không cần thiết phải lãng phí tiền.”

Chu Bạch châm chọc nói: “Lúc trước tôi có hai mặt vợ, một người so với một người còn chết thê thảm hơn, cậu không sợ bọn họ oan hồn bất tán ?”

Nói thật, Giản Từ có chút nhút nhát, chủ yếu là do cái chết cô nữ diễn viên kia, hiện trường tử vong bị một người trên mạng phục kích đưa ra ánh sáng, được coi là máu thịt be bét, cậu ở trên mạng có xem qua bức ảnh, liền có bóng ma trong lòng. Nhưng so với sợ hãi, cậu càng thấy tiếc hận.

Chu Bạch có hai đời vợ, một là thiên kim nhà giàu dịu dàng, một là ” nữ diễn viên xinh đẹp đang “hot, cứ như vậy hương tiêu ngọc vẫn, thực là làm người đau buồn. Còn kia hai căn nhà, nhà ở là vô tội a, các nàng cũng không phải qua đời trong cái nhà kia, mà Giản Từ thì càng vô tội, cậu cũng không phải là hung thủ hại chết các nàng, khẳng định không thể nói cái gì là oan hồn đòi mạng đi.

Cho nên cậu nói: “Tôi không có gì khúc mắc, chúng ta kết hôn hơi có chút vội vàng, coi như là mua nhà mới, còn phải trang trí và vân vân, vừa tốn thời gian vừa mất công tốn sức, cần gì chứ.”

“Nhà ở có thể cho cậu đứng tên.” Chu Bạch bồi thêm một câu.

“Như vậy a, vậy để tôi suy nghĩ một chút, tôi muốn mua  biệt thự lớn bốn tầng lầu, muốn xây đại viện 10 ngàn thước vuông.”

“…”

Giản Từ cười rộ lên: “Có thể sao?”

” Cha cảm thấy phòng ở cũ kỹ, xui xẻo.” Chu Bạch không để ý tới chuyện cười của cậu, liền quyết định cho việc này, “Cậu chuyển tới nhà tôi đang trụ, ở trong nội thành.”

“Có được hay không?”

“Thuận tiện, cậu ở phòng khách.”

“Có thể a.” Giản Từ hoàn toàn không ý kiến, “Có nhà ở miễn phí, còn có gian phòng thuộc về mình, Chu tiên sinh, kết hôn với anh quả thật là phúc phận của tôi, cho nên anh cũng  không cần thật sự cân nhắc mua cho tôi cái biệt thự lớn bốn tầng đâu?”

Chu Bạch nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xem gương chiếu hậu, che đậy ý cười trên khoé môi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz