Truyen Thai Spare Me Your Mercy
*Tìm hiểu cùng Cá*- Ung thư Buồng trứng tên tiếng Anh là Ovarian Cancer: là tình trạng một hoặc cả hai buồng trứng xuất hiện các tế bào bất thường, phát triển thành những khối u ác tính xâm lấn và tấn công phá hủy các mô, cơ quan bộ phận trong cơ thể. Thậm chí, các khối u này có thể di căn đến nhiều cơ quan khác, gây ung thư tại các cơ quan đó. Khoảng 90% ca bệnh được bắt đầu từ lớp ngoài của buồng trứng, gọi là Ung thư biểu mô Buồng trứng._____Cậu bé trong bộ đồng phục học sinh lao nhanh về phía Phòng bệnh cho nữ. Cậu va phải một y tá, nhưng cậu thậm chí không có thời gian để xin lỗi. Mồ hôi nhễ nhại trên mặt và lòng bàn tay cũng đã ướt đẫm. Khi đến nơi, cậu vội chạy tới giường số 5 nơi mẹ cậu đang nằm.Cậu bé đột ngột khựng lại khi thấy giường số 5 đã bị vây quanh bởi các sinh viên y khoa và y tá, trong khi một bác sĩ đứng ở đầu giường. Bác sĩ dùng một thanh kim loại để cố mở miệng bệnh nhân nữ và đưa ống nội khí quản(endotracheal tube)** vào. Người bệnh trên giường quằn quại, cổ họng phát ra tiếng thở khò khè. Cậu bé nhìn thấy dịch nhầy lẫn máu chảy ra từ khóe miệng bà.**[Ống nội khí quản (endotracheal tube): là một thiết bị y tế được sử dụng để duy trì sự thông thoáng đường thở của bệnh nhân, đặc biệt trong các tình huống phẫu thuật hoặc cấp cứu. Thiết bị này được đưa vào qua miệng hoặc mũi và đi vào khí quản, giúp bệnh nhân thở khi không thể tự thở hoặc cần hỗ trợ hô hấp]"Dừng lại!" Cậu bé vừa đến hét lớn. Tất cả ánh mắt trong khu vực đều đổ dồn về phía cậu. Đôi mắt cậu đỏ hoe, thở hổn hển. "Tôi nói dừng lại mà!"Vị Bác sĩ Nội trú đang cố đặt ống thậm chí không ngẩng lên nhìn. Sau khi đặt thành công, ông vội vàng cầm ống nghe trên vai để kiểm tra xem ống đã vào đúng khí quản hay chưa. "Bệnh nhân bắt đầu suy hô hấp. Tôi không còn lựa chọn nào khác."Cậu bé chen qua đám đông, đứng trước giường để nhìn mẹ mình, lúc này dường như đã bất tỉnh. Một lượng lớn dịch nhầy lẫn máu xuất hiện trong ống nội khí quản, và một y tá đang hút dịch từ đó. Mỗi khi ống được đưa vào khí quản, khuôn mặt của mẹ cậu hiện lên vẻ đau đớn, và cảnh tượng đó khiến trái tim người con trai như cậu đau nhói."Mẹ ơi..." Tầm nhìn của cậu bé nhòe đi vì nước mắt. Một y tá bước tới cố kéo cậu ra. "Bà ấy đã chịu đủ rồi... Đừng làm bà ấy đau nữa."Y tá nhìn cậu với ánh mắt đầy cảm thông. "Bác sĩ đang cố gắng hết sức để cứu mẹ cháu. Cháu ra ngoài ngồi đợi đi.""Căn bệnh của mẹ cháu không có cách chữa..." Nước mắt lăn dài trên gương mặt cậu bé. Đôi mắt cậu trống rỗng, đen tối. "Tại sao bác sĩ còn phải làm đau mẹ cháu thêm nữa?"Người y tá trẻ hơi khựng lại một chút trước khi dẫn cậu đến phòng chờ trước khu bệnh viện. "Chờ ở đây nhé."Khi y tá trẻ quay lại công việc, cậu bé đứng dậy, bước tới cánh cửa của khu bệnh viện. Cậu cố tìm một góc để nhìn thấy mẹ mình. Cậu bé bật khóc khi thấy vị bác sĩ, người vừa đặt ống cho mẹ cậu, leo lên giường và dùng cả hai tay nhấn lên ngực bà với nhịp điệu đều đặn."Mẹ ơi..." Cậu bé trong bộ đồng phục học sinh khuỵu xuống. Cậu cố vịn vào tường bằng một tay. "Bác sĩ... Mẹ cháu không muốn bị đau thêm nữa. Xin bác sĩ, đừng làm thế với mẹ cháu nữa..." Những tiếng nấc nghẹn của cậu khiến mọi người xung quanh không khỏi đau lòng.Ký ức về những lần mẹ được điều trị tại bệnh viện này chợt hiện về trong tâm trí cậu bé. Người mẹ tội nghiệp của cậu được chẩn đoán mắc Ung thư Buồng trứng giai đoạn cuối, khi tế bào ung thư đã lan ra các cơ quan khác. Bà phải chịu đựng những tác dụng phụ của hóa trị. Gương mặt xinh đẹp của bà dần gầy đi. Mái tóc đen dài, óng mượt của bà rụng hết, chỉ còn vài mảng thưa thớt."Nếu con đỗ vào trường y, con sẽ tìm cách chữa cho mẹ, mẹ ơi. Mẹ phải chờ tới ngày con trở thành bác sĩ!" Cậu bé nói khi nắm lấy tay bà.Mẹ cậu nhìn cậu, mỉm cười dịu dàng."Con đừng chỉ chữa bệnh cho mẹ, con yêu. Nếu trở thành bác sĩ, con phải chữa trị cho cả những người khác nữa." Đôi tay gầy guộc của bà nắm chặt tay con trai. "Nếu có thể, hãy trở thành một bác sĩ không chỉ chữa khỏi bệnh cho người ta, mà còn giúp họ vượt qua những đau khổ mà mẹ đã phải chịu đựng. Hãy giúp những bệnh nhân như mẹ chấp nhận bệnh tật, chấp nhận quy luật tự nhiên. Và mang lại sự thanh thản cho họ vào những giây phút cuối đời, con nhé."Sau một thời gian dài cố gắng cứu chữa, người mẹ của cậu bé qua đời khi ống nội khí quản vẫn còn trong cổ họng. Các ống IV (IV tube)** nối với chai nước muối, thuốc kháng sinh, thuốc kích thích tim và dây từ các máy theo dõi bệnh viện vẫn quấn quanh người bà. Ga giường vẫn ẩm ướt bởi dịch nhầy và máu trong quá trình lấy máu. Trên xe y tế của y tá, các ống thuốc dùng trong quá trình hồi sức vẫn còn đầy. Mọi người đi lại quanh giường bà để dọn dẹp nơi đó. Một y tá tiến tới tháo ống nội khí quản và tất cả các dây truyền IV ra khỏi cơ thể bà. Sau đó, cô kéo tấm chăn lên để che mặt người đã khuất.**[Còn được gọi là liệu pháp tiêm tĩnh mạch (IV): là liệu pháp mang một chất lỏng trực tiếp vào một tĩnh mạch. Cách đưa chất vào tĩnh mạch có thể được sử dụng qua đường tiêm (với một ống tiêm có áp lực cao hơn) hoặc truyền (thường chỉ sử dụng áp lực của lực hấp dẫn)]Nếu dù thế nào đi chăng nữa mẹ cũng phải chết, vậy tại sao giây phút cuối cùng của mẹ lại phải kết thúc như thế này?Cậu từng tưởng tượng mình sẽ ngồi bên mép giường của mẹ với bó hoa hồng mà mẹ yêu thích nhất ở trên tay. Cậu sẽ nắm tay mẹ, nhìn người phụ nữ đẹp nhất đời mình ra đi trong yên bình, thanh thản, và không đau đớn, tại một nơi sáng sủa, sạch sẽ và tĩnh lặng.Nhưng cảnh tượng mẹ quằn quại trước khi qua đời đã trở thành một ký ức mà cậu không bao giờ quên.
◆◆◆
◆◆◆
◆◆◆
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz