ZingTruyen.Xyz

Trong Sinh Chi Tham Do Du Hoac

“Vừa rồi cậu phản ứng không tồi.” Nhàn nhã đứng trong căn phòng Kuno cố ý vì hắn mà chuẩn bị, Tả Dĩ Uyên đánh giá chung quanh bố trí xa hoa một vòng, cười nhạo một tiếng ngồi xuống ghế sô pha, lười biếng ngẩng đầu nhìn Sở Cảnh nói: “A Cảnh, cậu có cảm thấy, Kuno là lão đại khu Tam giác vàng mà nói, thưởng thức thật sự là…. khiến người ta không dám gật bừa. Một căn phòng đẹp như vậy, đồ đạc bên trong cũng xịn như vậy, nhưng qua tay gã sắp xếp, thật sự chỉ toát ra hương vị của đám nhà giàu mới nổi.”

Sở Cảnh bật cười: “Vấn đề từ bên trong, cũng không phải vì anh mà có thể thay đổi được. Nghiêng đầu nhìn sang Chris từ lúc đi vào đã bắt đầu kiểm tra cẩn thận khắp căn phòng nói: “Sao rồi?”

Chris nhún vai đi tới: “Không lắp đặt thiết bị nghe lén.”

Tả Dĩ Uyên cũng không ngoài ý muốn: “Kuno lần này vì muốn tìm ta để hợp tác, đương nhiên sẽ không thật sự dám làm chuyện gì. Lúc trước việc Kỳ Khoa ra oai phủ đầu… chỉ sợ vẫn là muốn thăm dò chúng ta mà thôi, nhưng mà, không nghĩ tới trộm gà không thành còn mất một nắm gạo.”

“Kuno muốn cùng anh hợp tác?” Sở Cảnh hơi sửng sốt trong chốc lát khẽ nhíu mi lại hỏi: “Thuốc phiện?”

Tả Dĩ Uyên cười lạnh một tiếng: “Mấy năm gần đây, Interpol truy quét về phương diện này rất nghiêm ngặt, thủ hạ của Kuno cũng bị tóm vài chuyến hàng. Tuy rằng vẫn kiếm lời được không ít, nhưng dù sao nhân tâm cũng không giống như rắn nuốt voi, nên trong lòng sợ hãi thì kiếm tiền cũng sẽ không thoải mái. Lúc trước tôi đã đoán sớm muộn gì gã Kuno này sẽ đem bàn tay hướng sang nơi khác, nhưng không nghĩ tới gã cư nhiên lại nhanh như vậy đã duỗi tới địa bàn của tôi rồi.”

Sở Cảnh liếc mắt nhìn Tả Dĩ Uyên một cái nói: “Tôi nhớ, ngài L không phải đã công khai nói trong giới, ngài và thủ hạ của ngài tuyệt đối không dính dáng tới giao dịch thuốc phiện sao? Đã như vậy rồi mà Kuno vẫn muốn kéo anh đứng cùng một chiến thuyền sao?”

Lần này Tả Dĩ Uyên không lên tiếng, ngược lại Chris đứng một bên nói thay: “Dù sao thì người có thể cùng Interpol tiếp xúc không nhiều lắm. L và Rendia chính là hai người nổi danh nhất trong số những người đó. Mà so với Rendia cùng cái gia tộc Prora rắc rối khó gỡ kia, tự nhiên bên này người người tuyệt đối phục tùng đầu lĩnh L đối với Kuno có sức hấp dẫn hơn cả, không phải sao?”

Sở Cảnh như có điều suy nghĩ mà gật đầu.

“Vậy hiện tại chúng ta nên làm cái gì?” Sở Cảnh lại nói.

Tả Dĩ Uyên mỉm cười quay đầu, khẽ phun ra tám chữ: “Lá mặt lá trái, một kích tất sát.”

Sáng sớm ngày kế, Sở Cảnh cùng Tả Dĩ Uyên đang cùng dùng bữa sáng liền thấy Kuno đi tới. Nói thật, Sở Cảnh cảm thấy, đơn thuần bàn tới diện mạo mà nói thì gã Kuno này không thể nói là đẹp trai nhưng cũng được tính là hào hoa phong nhã. So ra thì bộ dạng Boss George ở sòng bạc càng thích hợp với cái danh “trùm buôn lậu thuốc phiện” hơn gã, trời sinh diện mạo mang sát khí, luôn hàm chứa tia máu tươi.

Nghĩ như vậy, tầm mắt cậu không tự chủ mà dời đi, dừng lên khuôn mặt Tả Dĩ Uyên đang nói chuyện với gã. Nếu nói tới bộ dạng mê hoặc chỉ sợ không có mấy người so với nam nhân này mạnh hơn đi? Sở Cảnh tinh tế đánh giá Tả Dĩ Uyên, vẫn như trong trí nhớ chói mắt như vậy, khiến người ta tự nguyện sa vào.

Ở bên kia, Tả Dĩ Uyên tựa hồ cũng cảm giác được ánh mắt Sở Cảnh đang chiếu trên người mình, khẽ nghiêng đầu nhướn mày mỉm cười với cậu, rồi lập tức hướng Kuno nói: “Kuno lão đại, mấy năm trước anh còn thiếu tôi một ván bài, hiện tại tôi đến đòi nợ đây. Không biết, Kuno lão đại có thời gian hay không?”

Kuno nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, lập tức cười ha ha nói: “L lão đệ, chuyện đã lâu như vậy, thế mà cậu còn nhớ rõ sao? Cũng chỉ là một ván bài, khi nào bắt đầu cũng không vấn đề… A, nhưng hôm nay không được rồi, hôm nay tôi còn có chuyện phải làm… Nếu không, để tới ngày mai? Ngày mai tôi tuyệt đối hảo hảo bồi L lão đệ cậu một ván!”

“Nói như vậy, tôi đây cũng chỉ có thể chờ mong tới ngày mai?” Tả Dĩ Uyên buông tay.

“Thật sự thất lễ, L lão đệ.” Kuno cười nói: “Vậy hôm nay tôi sẽ bảo Kỳ Khoa đưa các cậu đi tham quan nơi này một vòng? Chỗ chúng tôi không nói khoa trương nhưng phong cảnh cũng đáng giá để ngắm nhìn lắm đấy.”

“Vậy…. cung kính không bằng tuân mệnh.” Tả Dĩ Uyên gật đầu.

Nếu đã hứa vào ngày hôm sau, Kuno cũng hết lòng tuân thủ hứa hẹn, sau khi dùng cơm trưa xong, Tả Dĩ Uyên cùng Sở Cảnh liền thấy Kỳ Khoa đi tới.

“Kỳ Khoa, lão đại nhà các cậu đâu?” Tả Dĩ Uyên thản nhiên ung dung bán nâng đầu nhìn Kỳ Khoa, lười biếng cười hỏi: “Không phải là… lại có việc gấp gì chứ?”

Kỳ Kha miễn cưỡng nở nụ cười một chút: “L lão đại nói đùa, lão đại nhà chúng tôi nếu nói là hôm nay sao có thể nuốt lời chứ? Lão đại đã chờ các vị ở phòng chơi bài, cố ý sai tôi tới đây dẫn đường cho L lão đại.”

“A? Vậy sao?” Tả Dĩ Uyên đứng dậy, ra hiệu ánh mắt với Sở Cảnh và Chris ở một bên, vươn tay chỉnh chỉnh cổ tay áo, sau đó mới cười nói với Kỳ Khoa: “Vậy là tôi hiểu lầm Kuno lão đại rồi, được rồi, vậy không nói nhiều nữa, dẫn đường đi.”

“Thỉnh L lão đại đi theo tôi.” Kỳ Khoa hướng Tả Dĩ Uyên cung kính nói một câu, sau đó nhanh chóng xoay người đi thẳng phía trước.

Đi theo sau lưng Kỳ Khoa, đoàn người Tả Dĩ Uyên đi khoảng mấy phút đồng hồ, lại xuyên qua vài cánh cửa nữa, lúc này mới đi vào một gian phòng chơi bài thật lớn. Đứng ở ngoài cửa, Sở Cảnh giương mắt nhìn xuyên thấu qua cánh cửa thủy tinh, nhanh chóng quét mắt một vòng khắp gian phòng rộng lớn, lập tức không dấu vết rũ mắt xuống. Không thể không nói, tuy rằng thưởng thức của Kuno lão đại làm cho người ta thực bất đắc dĩ, nhưng dù sao cũng là tài đại khí thô, chỉ nhìn diện tích của căn phòng này cũng thấy, còn có cả các phương tiện hiện đại quy mô ở bên trong cũng đã khiến người ta líu lưỡi.

Chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng câu toàn (đầy đủ), Sở Cảnh nghĩ, thiết bị đầy đủ như vậy mà chỉ đơn thuần làm một căn phòng chơi bài thật quá đáng tiếc.

“Ai nha, L lão đệ, các cậu tới rồi?!” Thẳng tới khi nhìn thấy Tả Dĩ Uyên được Kỳ Khoa đưa tới trước cửa, Kuno mới nhanh chóng đứng dậy đi nghênh đón: “Ha ha, cậu xem căn phòng này thế nào? Mấy thứ này đều được chuyển tới từ casino chuyên nghiệp… Đã đủ tiêu chuẩn chưa?”

Sở Cảnh cùng Tả Dĩ Uyên liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó mới nhìn sang Kuno khẽ cười nói: “Kuno lão đại thật sự là khiêm tốn, bố trí nơi này theo tôi thấy, cho dù là so với casino phổ thông cũng đã hơn rất nhiều. Nếu như thế này được coi là đủ tiêu chuẩn vậy những sòng bạc nhỏ thì ngay cả tiến vào cũng không thể rồi.”

Lời nói của Sở Cảnh một nửa là khen tặng một nửa là sự thật, hơn nữa bản thân cậu luôn điều chỉnh ngữ khí vừa vặn, trong lúc nhất thời, ngược lại khiến Kuno tâm hoa nộ phóng (nở mày nở mặt).

“Ha ha, L lão đệ, tôi cũng đã chuẩn bị tốt mọi thứ, không biết cậu đã chuẩn bị đánh cược cái gì?” Kuno dẫn đoàn người Tả Dĩ Uyên đi vào bên trong phòng, vừa cười vừa nói: “Vô luận thế nào, hôm nay tôi đều tuyệt đối phụng bồi cậu, nhất định nhượng L lão đệ chơi tới tận hứng!”

“Cái này…”

Tả Dĩ Uyên hướng Chris khẽ gật đầu, Chris sáng tỏ mà cũng nhẹ nhàng gật đầu đáp trả, sau đó để hai vệ sỹ canh giữ ở ngoài cửa, lập tức lại nhanh chóng đuổi kịp cước bộ của Tả Dĩ Uyên và Sở Cảnh.

“Khách tùy chủ, tôi thấy, vẫn là Kuno lão đại quyết định đi.” Tả Dĩ Uyên nói.

“A, cũng được.” Kuno lên tiếng, chung quanh nhìn nhìn tới khi nhìn thấy bàn Sicbo (trò xúc xắc) ở cách đó không xa, ánh mắt chợt sáng ngời, quay đầu nói với Tả Dĩ Uyên: “Trước kia tôi có chút hứng thú với trò nghe âm thanh đoán xúc xắc, nên cố ý đi học một thời gian… Hắc hắc, nếu L lão đệ không trách tội lão ca tôi khi dễ cậu, như vậy ván đầu tiên liền chơi xúc xắc. Ok?”

“Có thể.” Tả Dĩ Uyên ngược lại không chút do dự, trực tiếp gật đầu: “Nhưng mà…tôi có một yêu cầu.”

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz