ZingTruyen.Xyz

Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước- Sự Ra Đời Của Một Anh Hùng (599-End P1)

Chap 753: Ồ, ra là thế này sao. Vui đấy. (3)

Ume_Oiya

Nếu toàn Dải Ngân hà được kết nối lại thì cũng sẽ lấp lánh thế này sao?

"Ho."

Chân của Ron trở nên yếu ớt và ông quỳ một gối xuống.

Babababang-

Qua vụ nổ như muốn đấm vào tai và ánh sáng làm nhức mắt ông...

Một chiếc khiên bạc thánh thiện với đôi cánh tỏa sáng mở rộng bao quanh lấy mọi người và chống lại những tia sét.

Những tia sét của White Star...

Những tia sét giáng xuống từ bầu trời đã tùng phá hủy mọi thứ chúng chạm vào trên thế giới này. Tất cả những gì còn lại làm bằng chứng là làn tro đen đã biến mất theo gió.

Tuy nhiên, bây giờ đã có một tấm khiên chống lại được những tia sét.

Rắccc- Ầm ầm

Nhưng tấm khiên này liên tục nứt vỡ. Ánh sáng bạc thấm vào nó vô tận để ngăn nó vỡ ra.

"Ô, ông Ron!"

Raon bay đến với vẻ mặt kinh ngạc và kéo kéo quần áo của Ron.

"Sức mạnh mới của nhân loại tuyệt vời hơn ta mong đợi......!"

Raon đã nhìn thấy chiếc khiên cùng với Ron trước khi họ đến Thành phố Puzzle. Tuy nhiên, cậu nhóc chưa bao giờ tưởng tượng được rằng sức mạnh ấy sẽ mạnh như vậy.

Đôi má phúng phính của nhóc giật giật, Raon cười.

Mặc dù đây là lần đầu tiên Raon nhìn thấy sức mạnh cổ đại này...

Hơn bất kỳ sức mạnh nào khác, sức mạnh này...

"Nó tương tự!"

Nó tương tự như Cale!

Đôi mắt Raon tràn đầy sức sống khi chúng lấp lánh. Raon quay lại vào lúc đó.

Các linh mục đang ngây người nhìn chằm chằm vào tấm khiên trước khi một vài người trong số chúng ngồi phịch xuống đất.

"C, cái này......!"

"N, nó đã chặn sức mạnh của White Star-nim, sức mạnh của một người sẽ trở thành thần lại sao?!"

Những người đã nhắm nghiền mắt hoặc la hét đang nhìn chằm chằm vào tấm khiên bạc, giờ đây thị lực của họ đã hồi phục sau ánh sáng rực rỡ. Họ không thể nói bất cứ thứ gì.

Chính lúc đó.

"Ugh!"

Có tiếng rên rỉ từ giữa các linh mục.

Cạch. Cạch.

Máy cắt ma thuật đã phá vỡ xiềng xích. Ron và những người trong gia tộc Molan đã ra tay.

Những người có nhiều kinh nghiệm hơn bất kỳ ai khác đã không bỏ lỡ cơ hội được tạo ra bởi những người đang ngơ ngác vì tấm khiên và thực tế là họ chưa chết.

Ron cao giọng.

"Đừng bỏ lỡ cơ hội mà thiếu gia đã tạo ra!"

Những đứa trẻ trung bình mười tuổi và Phó đội trưởng Hilsman đáp lại ông.

Họ nhớ những gì Cale đã nói.

'Khoảnh khắc tôi chặn nó... Đó sẽ là khoảnh khắc mọi thứ thay đổi.'

Mọi thứ có thể thay đổi.

Đây là cơ hội.

Chúng ta có thể thay đổi mọi thứ nếu đánh bại được những tia sét này.

Rắccc--

Tốc độ nứt ra của chiếc kiên bạc do tác động từ những tia sét trắng bắt đầu nhanh hơn.

Phó đội trưởng Hilsman ra lệnh.

"Các hiệp sĩ, hãy trợ giúp tộc trưởng Ron ngay lập tức!"

Anh phụ trách toàn bộ đội bảo vệ giao vật hiến tế.

Anh phụ trách lữ đoàn hiệp sĩ và các pháp sư đang che người bằng áo choàng của họ.

"Các pháp sư, ngay lập tức thiết đặt vòng tròn ma thuật và bất kỳ thành viên nào còn lại hãy tạo lá chắn!"

Một trong những pháp sư kéo chiếc mũ trùm đầu thấp của họ ra và rút một chiếc túi ra khỏi túi.

Bùm.

Có một tiếng động lớn vang lên khi chiếc túi mở ra và để lộ rất nhiều đá ma thuật thượng cấp.

"Bắt đầu thiết đặt vòng tròn ma thuật! Một phần hai toàn đội ngay lập tức bắt đầu tạo khiên!"

"Ta sẽ lo khiên!"

Hai cánh của Raon mở rộng khi nhóc bay đến gần tấm khiên.

"Meeeeeow!"

"Chúng ta có thể trói các linh mục lại, nya!"

Hong và On đã sử dụng màn sương độc và tập trung chúng vào các linh mục. Các linh mục thậm chí còn không thể chống cự sau khi trúng độc tê liệt.

On nhìn quanh và lẩm bẩm một mình.

"Như thế này thực sự tốt hơn, nya."

Chỉ còn lại các linh mục, vật hiến tế và những người theo phe của Cale vì lũ Sư tử, phần còn lại của phe White Star và thuộc hạ của Dorph đã chạy trốn để tránh những tia sét.

Nhờ đó, việc bảo vệ và giải cứu những người bị làm vật hiến tế bây giờ đã dễ dàng hơn rất nhiều.

Miễn là chiếc khiên đó có thể đánh bại những tia sét.

Đôi mắt của On ngước lên.

Cô nhóc chắc chắn rằng nó sẽ hoạt động.

Có một sự dao động lớn về mana toả ra từ cơ thể nhỏ bé của Raon. Một lượng mana đen khổng lồ ngay lập tức biến thành hết lớp khiên này đến lớp khiên khác xung quanh chiếc khiên bạc.

Cô nhóc chắc chắn rằng em út của họ và Cale sẽ có thể kiên trì cùng nhau.

Đôi mắt On tràn ngập niềm vui vào lúc đó.

Khi những tia sét trắng đánh xuống tấm khiên...

Có một ngọn lửa lớn lao vào những tia sét từ phía bên phải.

Như thể một con rắn lớn đang cố xé toạc những tia sét, ngọn lửa lớn đó đang lao thẳng về phía những tia sét một cách tàn nhẫn.

Mana màu đỏ đó...

Baaaaang-!

Nó biến mất ngay sau khi đâm vào những tia sét, nhưng chắc chắn nó đã làm giảm sức mạnh của những tia sét ít nhất một chút.

Rắc-!

Một ngọn lửa xuất hiện trong không trung và lại đập vào những tia sét một lần nữa.

Nó giống như một người không ngừng tiến về phía trước mà không dừng lại.

"Rosalyn tới rồi!"

Raon hét lên, On và Hong nhận ra rằng cả Rosalyn, Lock và bầy Sói đều đang ở bên ngoài tấm khiên.

Ron bình tĩnh nhận xét.

"Ta đoán Bầy sói sẽ bắt được lũ Sư tử thôi."

Ron chắc chắn rằng bạn đồng hành của họ đều đang ở đây.

Ông cũng biết rằng họ không còn chỉ đứng nhìn nữa.

"...Lũ điên."

Khuôn mặt của vua sư tử Dorph, thứ vừa trông có vẻ sốc khi hắn nhìn vào chiếc khiên bạc giờ tràn ngập sự phẫn nộ và khinh bỉ.

Lock đang đứng trước Dorph, người đã kích hoạt trạng thái cuồng nộ của mình vào một thời điểm nào đó . Phía sau Lock là Maes và phần còn lại của bầy Sói trong trạng thái cuồng nộ, chúng chờ đợi trong khi sẵn sàng tấn công vào cổ kẻ thù bất cứ lúc nào.

"Đi nào."

Chúng đang đợi lệnh của Lock.

"Pwahahahah! Chuyện này thậm chí còn không buồn cười tí nào. Được thôi, ta sẽ chấp nhận sự kháng cự cuối cùng này."

Những con Sư tử làm theo lệnh của Dorph và cũng lao về phía những con Sói.

"Hỗ trợ bầy sói!"

Những người mặc áo choàng tồi tàn cúi đầu và đáp lại mệnh lệnh của Rosalyn.

"Vâng, Tháp chủ-nim!"

Họ là những pháp sư đã bỏ trốn đến khắp mọi nơi trên lục địa trong khi chờ đợi sự tái sinh của Tháp ma thuật, họ chọn không phục tùng White Star.

"Hôm nay là cơ hội của chúng ta!"

Họ hoàn toàn đồng ý với nhận xét của Ma tháp chủ Rosalyn và sử dụng mana.

Rosalyn kiểm tra lại trước khi hướng ánh mắt về phía tấm khiên lần nữa.

Những tia sét trắng của White Star đã yếu hơn trước đó nhưng vẫn đang liên tục giáng xuống từ bầu trời.

"...Một tấm khiên."

'Thật phù hợp với thiếu gia Cale.'

Cô thực sự nghĩ rằng lựa chọn đến xem là một quyết định đúng đắn, ánh mắt cô dõi theo tia sáng bạc nối với tấm khiên.

Raon và cô đang giúp cậu, nhưng khiên của Cale đang dần đạt đến tình trạng nguy hiểm.

'Mình đã thấy Choi Han tấn công White Star.'

Cô tự hỏi chuyện gì đã xảy ra sau đó và dõi theo đầu tia sáng bạc.

Baaaaang-!

Yong đen bắn lên trời và thanh kiếm đỏ của White Star chém đứt đuôi con yong đen, aura đen của Choi Han ngay lập tức quay trở lại White Star như boomerang.

Khi bụi tung bay khắp nơi và những màu sắc khác nhau lóe lên... Rosalyn đã nhìn thấy ai đó xuyên qua tất cả.

"Ah......"

Cô cau mày.

"Khụ."

Cale đang truyền sợi sáng bạc đi bằng một tay còn tay kia thì đang che miệng.

Dòng máu đỏ sẫm không ngừng chảy ra từ miệng cậu.

"...Tại sao?"

'Chẳng phải đĩa của thiếu gia Cale đã hoàn chỉnh nếu cậu ấy có được sức mạnh cổ đại thuộc tính gỗ rồi sao? Tại sao vẫn còn chảy máu? Là vì làm quá sức sao?'

Rosalyn chạm mắt với Cale vào lúc đó.

Cale cười.

Cale mỉm cười trước khi gật đầu như thể đang nhờ cô điều gì đó rồi quay đi.

Cậu đang nhìn White Star.

Trên thực tế, cả Cale và Rosalyn đều biết.

Họ biết rằng họ cần phải tấn công White Star để ngăn chặn những tia sét trắng.

Lý do khiến Choi Han và White Star có thể chiến đấu khá ngang bằng mà không tạo ra bất kì thương tích nào cho cả hai bên, chính là vì White Star không thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình để chống lại Choi Han, hắn đang sử dụng những tia sét trắng.

Cả hai đều biết là vậy, Rosalyn cắn môi và quay đầu lại.

Rắc. Rầm.

Mana đỏ xoáy quanh cô.

Những tia sét trắng. Cô nhìn chằm chằm vào ánh sáng ấy và ngọn lửa của cô lại tấn công. Cô không có ý định nhìn lại.

'Đã đến lúc tin tưởng thiếu gia Cale rồi.'

Cale chen vào giữa trận chiến của White Star và Choi Han như để đáp lại sự tin tưởng của cô.

"Kehehe."

Cale đang cười.

- Máu đang tuôn ra vì cậu đã tự tạo gánh nặng cho mình quá lâu sau một thời gian dài.

Cậu lấy tay quệt qua miệng. Cậu chỉ đơn giản là đang kìm lại số máu sắp trào lên.

Tách, tách.

Từng giọt máu nhỏ xuống cằm và thấm ướt áo Cale.

Đầu cậu ngứa ran và thế giới tựa như quay cuồng một chút.

"Hah."

Tuy nhiên, Cale đã cảm thấy sảng khoái.

Tại sao?

'Đúng.'

Cậu đã cảm thấy tốt hơn một chút sau khi ho ra số máu đỏ sẫm vừa rồi. Có phải vì đây là lần đầu tiên sau một thời gian dài cậu ho ra máu nên chất thải trong cơ thể cậu mới được giải phóng ra ngoài không? Cale đang có những suy nghĩ không cần thiết như vậy và hướng gió về phía mắt cá chân của mình.

Vùuuuu-

Cale bay tới, gần như là đang lao về phía trước cùng với gió.

'Gương mặt đó. Thật tuyệt khi được trông thấy nó.'

Khuôn mặt cau có của White Star... Chỉ cần nhìn thấy nó thôi cũng đã khiến cậu cảm thấy sảng khoái như trẻ lại.

"Ngươi muốn đẩy mình vào chỗ chết à?"

White Star liếc nhìn chiếc khiên trước khi vẫy tay về phía Cale.

Một bức tường nước xuất hiện để chặn đòn tấn công của Cale. Tuy nhiên, White Star đã sớm phải quay đầu lại và sử dụng thanh kiếm lửa của mình. Thanh kiếm với aura của thiên tai chém xuống Choi Han.

Baaaaang!

Có một cuộc xung đột nhỏ khi Choi Han bắt lấy White Star bằng tất cả những gì anh có.

"Ugh!"

Bàn tay được bao phủ bởi aura đen sáng ngời của anh nắm lấy thanh kiếm đỏ. Ngọn lửa dung nham của thanh kiếm trông như thể sẽ nuốt chửng Choi Han bất cứ lúc nào nhưng aura của Choi Han vẫn tồn tại.

Tuy nhiên, nó có lẽ sẽ không kéo dài được lâu.

"Thời gian đứng về phía ta."

White Star nhận xét, khóe môi hắn nhếch lên.

Hắn có thể cảm nhận được chuyển động của một sức mạnh lớn sau lưng mình.

Hắn ta chắc chắn rằng Cale Henituse đang thu thập đá để tạo ra một ngọn giáo hoặc mũi tên để tấn công hắn.

Về phần Choi Han, anh ta chắc hẳn đang giữ lấy kiếm của hắn để câu giờ cho Cale.

Rõ ràng là thế, hắn không cần nhìn.

"...Mẹ kiếp......!"

Choi Han không còn gì để nói trước ánh mắt của White Star, thứ dường như đang nói rằng kế hoạch của họ đã quá lộ liễu.

Họ đã chiến đấu với kẻ thù này quá nhiều lần cho đến khi hắn ta đánh bại họ.

Chhhhh-

Thanh kiếm của White Star thậm chí còn tỏa ra một màu đỏ đáng ngại hơn, nó trông như thể sẽ nuốt chửng luồng aura đen của Choi Han cùng bàn tay của anh.

"Tay của ngươi sẽ bị bỏng đấy. Ngươi sẽ không thể cầm kiếm nữa. Hừm?"

White Star nói như thể đang an ủi Choi Han, nhưng Choi Han không thể buông tay.

Thủ lĩnh của anh, người mà anh có thể nhìn thấy qua vai kẻ thù... Anh không thể thả tay ra sau khi nhìn thấy tình trạng của Cale Henituse.

Khuôn mặt Cale tái nhợt, nhưng nó không rõ ràng vì dính toàn máu.

Baaaang- bang--!

Chiếc khiên đang trong tình trạng nguy hiểm nhưng vẫn giữ vững để đánh bại những tia sét.

Cale đang thu thập những tảng đá còn lại để tạo ra một ngọn giáo lớn trong khi điều đó diễn ra.

Ngọn giáo đó sẽ sớm phóng về phía White Star.

Choi Han biết rằng đó là một đòn tấn công lộ liễu nhưng anh cũng biết rằng đây là nỗ lực tốt nhất của Cale.

Đó là lý do tại sao anh không thể bỏ cuộc và phải tiếp tục chiến đấu chống lại kẻ thù này, tương tự như cách chiếc khiên của thủ lĩnh của anh và những tia sét trắng đang không ngừng va chạm với nhau.

Shhh-

Vẻ mặt của Choi Han không thay đổi chút nào ngay cả khi luồng aura đen của anh cuối cùng cũng bị ngọn lửa nuốt chửng và tay anh thấy đau.

Chính lúc ấy, Cale gật đầu.

Cùng lúc đó, một ngọn giáo đá lớn bay về phía White Star.

"Quá lộ liễu."

White Star chế nhạo và dễ dàng đẩy lùi Choi Han. Chuyển động của hắn cực kỳ thoải mái như thể hắn đã cố tình để Choi Han giữ mình lại ở đó.

Sau đó, hắn giơ thanh kiếm lửa của mình về phía ngọn giáo đá.

Aura đỏ bao quanh toàn thân White Star. Luồng aura chứa đầy sự sợ hãi trộn lẫn với aura của thảm họa thiên nhiên trong thanh kiếm và tạo thêm một sự hiện diện đáng ngại cho thanh kiếm.

Thình thịch. Thình thịch.

Trái tim Choi Han đập loạn xạ, anh nhìn White Star.

White Star đã nâng thanh kiếm đó lên.

Và về phía ngọn giáo đá đang bay nhanh về phía hắn... Hắn chém xuống.

"Đây là lý do tại sao các ngươi luôn thua đấy."

Tại thời điểm đó...

"Ngươi phun ra thứ gì nhảm nhí vậy?"

Hình dạng của ngọn giáo đá thay đổi theo giọng nói của Cale.

Không, ngọn giáo đá lại biến thành những hòn đá nhỏ.

Sau đó, chúng lao về phía White Star từ mọi hướng.

"Ta không phải là ta mà ngươi từng biết đâu."

Cale đang chảy máu... Một luồng aura tương tự như cậu, không, một luồng aura đỏ tương tự như màu tóc của cậu đang bao quanh Cale.

Cậu có sức mạnh cổ đại, Đá đẫm máu.

Cậu cũng có hào quang thống trị.

Hai thứ đó trộn lẫn với nhau một lần nữa và...

- Cảm giác khi dùng sức mạnh này thật không ổn.

Đá tảng đáng sợ cũng được trộn lẫn với chúng.

Đã khá lâu rồi kể từ khi Cale sử dụng sức mạnh của mình hoàn toàn như thế này.

Thình thịch. Thình thịch.

Tim Choi Han đập loạn xạ.

Đôi mắt của White Star mở to.

"...Chết tiệt."

Những tảng đá chuyển sang màu đỏ sẫm khi chúng tấn công White Star từ mọi hướng.

Luồng aura được truyền vào từng tảng đá này cũng mạnh như aura của thảm họa tự nhiên và nỗi sợ hãi trong thanh kiếm của hắn ta.

Lòng can đảm thậm chí không chịu khuất phục trước một con Rồng...

Bản năng sợ hãi...

Và sự kiên định của Người bảo vệ, người đã chống lại nỗi sợ hãi đó.

Những tảng đá nhỏ này không hề yếu hơn thanh kiếm trong tay White Star cũng như những tia sét trắng đang từ trên trời giáng xuống.

Trên thực tế, chúng thậm chí còn tỏa ra một sự hiện diện mạnh mẽ hơn.

Không thể cảm nhận được luồng aura nào khác vì sự hiện diện mạnh mẽ mà nó tỏa ra.

Môi trường xung quanh White Star ngay lập tức chuyển sang màu đỏ.

Tầm nhìn của hắn đầy đá đỏ.

"Mánh khoé đê hèn......!"

Hắn lập tức vung kiếm.

Nó hướng về nơi hắn vừa nghe thấy giọng nói của Cale.

Hắn phải dựa vào âm thanh vì sự hiện diện của những tảng đá đã khiến hắn khó xác định được luồng aura của Cale.

"Ngươi đang làm gì đó?"

White Star nghe thấy một giọng nói đầy ý cười sau lưng mình vào lúc đó.

Hắn khẩn trương chuyển hướng thanh kiếm của mình.

Tuy nhiên, Cale đã nhanh hơn.

Vuuuu-

Khi một làn gió nhẹ bao quanh Cale... cậu đang mỉm cười trong khi chảy máu sau khi sử dụng rất nhiều sức mạnh cổ đại lần đầu tiên sau một thời gian dài.

Cậu đã sử dụng sức gió của mình để di chuyển vào thời điểm những tảng đá bao quanh White Star và sử dụng sự hiện diện của chúng để trấn áp khu vực.

Tay Cale di chuyển. Có một tảng đá trong tay cậu.

Mặc dù tảng đá này không có aura của Đá đẫm máu cũng như không có Hào quang thống trị bên trong...

Nó có sức mạnh của Đá tảng đáng sợ.

Cale đập xuống với bàn tay đang cầm tảng đá.

Cậu đập vào sau đầu White Star, người đang chuyển hướng thanh kiếm của hắn.

Baaaaang-!

Có một tiếng nổ khá lớn vang lên so với âm thanh của một hòn đá đập vào đầu một người.

Choi Han há hốc mồm và anh nhìn chằm chằm Cale, người đang bình tĩnh nhận xét.

"Ta nghĩ đầu White Star khá cứng đó."

- ...Ho.

Super Rock giữ lại bình luận của mình.

"Hự!"

White Star ôm lấy gáy.

"Heh."

Về phần Cale, cậu cười.

Cậu cười rất tươi và sảng khoái...

Trong khi chảy máu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz